Edit: Hoài Hương
Beta: Tiểu Tuyền
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Thập Nhất Nương ở khách sảnh bên cạnh Điểm Xuân đường đón khách.
Đến đầu tiên chính là Vĩnh Xương hầu Hoàng phu nhân cùng Hoàng Tam phu nhân.
Hoàng phu nhân hướng về phía Thập Nhất Nương nháy mắt: “Ngươi đem ta
cùng mẹ chồng ta an trí đến nơi nào đây.” Chỉ về phía Hoàng tam phu
nhân, “Để người giúp ngươi chào hỏi khách nhân.”
Thật muốn giúp nàng.
Thập Nhất Nương nhanh chóng khom gối nói cám ơn, dìu lấy Hoàng phu nhân đi đến chỗ Thái phu nhân.
Hoàng tam phu nhân lôi tay nàng cẩn thận đánh giá: “Thật giống như nụ hoa.”
Thập Nhất Nương khiêm tốn nói: “Bởi vì mới xong ngày tết, cho nên ăn mặc có chút đơn bạc.”
Hoàng tam phu nhân than thở: “Ta kể từ khi sinh lão Tam, sau đó ta không có gầy xuống nữa.”
Có thể thấy phục sức của cổ đại tương đối rộng rãi, Thập Nhất Nương
cũng nhìn không ra: “Tỷ tỷ yêu cầu quá cao. Ta xem như vậy rất tốt.”
Đang nói, thì Lâm phu nhân tới, nhưng không thấy Lâm Đại phu nhân cùng Tuệ tỷ Nhi.
Lâm phu nhân cười nói: “Nhà mẹ của nàng có mấy đứa cháu mới đến.”
Hoàng tam phu nhân nghe vậy cười nói: “Là tới tham gia vũ cử?”
Lâm phu nhân cười gật đầu: “Ùn ùn tới bảy tám người. Nói là tới để mở rộng hiểu biết.” Vẻ mặt lại chứa sự tự hào.
“Người của Thiệu gia ở Thương Châu, kim bảng đề danh tự nhiên không
nói đùa.” Hoàng tam phu nhân liền nịnh nọt mấy câu, Thập Nhất Nương cùng đi đến chỗ Thái phu nhân.
Đảo ngược một cái, Trịnh thái quân, Đường phu nhân, La gia Đại phu
nhân mang theo Hưu ca, Tứ phu nhân, Thập Nhị Nương đã lục đục đến. Trong lúc nhất thời, trong phòng vang lên tiếng cười nói thân thiết. Ngũ phu
nhân cũng ôm hài tử tới đây, mọi người thích thú trêu chọc hài tử. Có
quản sự mama đã chạy tới bẩm, nói Chu phu nhân mang theo trưởng nữ tới.
Thập Nhất Nương bận rộn ra nghênh đón.
Chu phu nhân liền chỉ tiểu cô nương mi thanh mục tú bên cạnh: “Phương Tỷ Nhi nhà chúng ta, mang nàng tới gặp mặt để tăng thêm hiểu biết.”
“Tỷ tỷ là người đồng hương hiếm thấy, chúng ta ở nơi này ồn ào, lọt
được vào mắt xanh của tỷ tỷ là tốt rồi.” Thập Nhất Nương khách khí nói.
Phương Tỷ Nhi hơi khom gối hành lễ Thập Nhất Nương.
Cũng may tình huống như thế đã sớm có chuẩn bị. Thập Nhất Nương từ
trong ngực lấy ra một món trang sức ngũ đào phỉ thúy cho Phương Tỷ Nhi
làm lễ ra mắt, rồi cùng Chu phu nhân đi khách sảnh.
Mới vừa đứng lại, Phu nhân Lý tổng binh Sơn Tây mang theo trưởng nữ tới.
Thập Nhất Nương đi nghênh đón.
Lý đại tiểu thư năm nay mười ba tuổi. Mắt to da trắng, búi tóc chải
hai bên, trên cùng túm lại bằng băng tóc vàng ròng bấm lá liễu. Lúc nhìn người ánh mắt lấp lánh, mang theo mấy phần ngây thơ cùng tuổi không
tương xứng.
Nàng cười nhẹ nhàng hướng Thập Nhất Nương hành lễ, ánh mắt lại ngó chừng nhìn Thập Nhất Nương, một bộ dáng rất tò mò.
Thập Nhất Nương đem lễ ra mắt là một đôi ngọc trâm cùng hoa trâm vàng ròng.
Đợi mọi người gặp mặt, ngươi tới kẻ lui, trong nhà càng lúc càng náo nhiệt.
Nha hoàn, bà tử vây quanh Thái phu nhân cùng Hoàng phu nhân, Lâm phu nhân cười cười nói nói tới đây.
Lại hàn huyên một lúc, mọi người mới phân chủ thứ ngồi xuống.
Bọn nha hoàn dâng trà cùng điểm tâm, Đỗ ma ma đem theo Từ Tự Dụ, Trinh Tả Nhi, Truân ca, Từ Tự Giới tới đây hành lễ chư vị.
Có một số ôm Truân ca, có lôi kéo Trinh Tỷ Nhi, còn hỏi Từ Tự Dụ, Từ Tự Giới nói chuyện, trong phòng rất là náo nhiệt.
Thập Nhất Nương chiêu đãi mọi người dùng trà bánh, Đỗ mama mang theo
Từ Tự Dụ, Truân ca, Từ Tự Giới, Hưu ca đi Lệ Cảnh Hiên, Trinh Tỷ Nhi
cùng Thập Nhị Nương, Phương Tỷ Nhi, Đại tiểu thư Lý gia đi Lưu Danh Ổ.
Phu nhân, lão phu nhân đều đi tới Điểm Xuân đường.
Trưởng gánh hát Đức Âm Ban Chu Đức Huệ đi ra ngoài nói mấy câu dí dỏm, mở đầu.
Lý đại tiểu thư nhìn sang Thập Nhị Nương: “. . . . . . Vậy ngươi là trưởng bối?”
Thập Nhị Nương có chút ngượng ngùng”Ừ” một tiếng.
Lý đại tiểu thư liền duỗi tay hướng Thập Nhị Nương đòi lễ ra mắt:
“Mới vừa rồi Vĩnh Bình Hầu phu nhân đã cho ta một đôi ngọc trâm Hoa Kim
trâm.”
Cùng Trinh Tỷ Nhi sóng vai mà đi Phương Tỷ Nhi nghe vậy mi mắt lạnh
lẽo, cùng Trinh Tả Nhi nói đến Tuệ Nhi tỷ không tới : “. . . . . . Lần
trước còn nói làm túi lưới cho ta, nói là cùng ở bên mama học . Thật là
dọa ta kêu to một tiếng. Mẹ của ngươi rốt cuộc cùng nàng nói những thứ
gì?”
Trinh Tỷ Nhi cùng nàng vừa cười vừa nói chuyện cũ.
Bên kia Thập Nhị Nương đã hào phóng cầm một đôi hoa mai Ngân Tử đi ra ngoài.
Lý đại tiểu thư nhận, lại la hét tới đòi bạc của Phương Tỷ Nhi.
Phương Tỷ Nhi một bộ không có nghe thấy, vẻ mặt chăm chú lắng nghe Trinh Tỷ Nhi nói chuyện.
Lý đại tiểu thư còn tưởng rằng nàng không có nghe thấy, tiến lên đi kéo nàng.
Phương Tỷ Nhi khẽ nhíu mày, nói: “Ngươi nhỏ giọng chút có được hay
không.” Sau đó quay sang Trinh Tả Nhi nói, “Ngươi nói tiếp đi, ta đang
nghe!”
Lý đại tiểu thư không khỏi có chút lúng túng.
Trinh Tỷ Nhi vừa muốn lên tiếng giúp Lý đại tiểu thư giải vây, Thập
Nhị Nương ở bên cạnh đột nhiên”Ôi” một tiếng, liền chỉ Tượng đá khắc
hình chiếc thuyền để ngang mặt nước: “Đó là Lưu Phương Ổ sao?”
“Là thuyền đá bên trong Lưu Phương Ổ.” Trinh Tỷ Nhi nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, liền cười chỉ Noãn Đình bát giác bên cạnh thuyền đá: “Nơi đó
có thể câu cá.” Lại hỏi mấy người: “Hôm nay khí trời tốt, mọi người có
muốn câu cá hay không?”
“Hay là ngồi trò chuyện đi!” Phương Tỷ Nhi phản đối, “Câu cá có cái gì thú vị chứ!”
Không có ai phản bác lời của nàng, lại đem đề tài chuyển hướng, bỏ qua một màn diễn ra vừa rồi.
Phương Tỷ Nhi tiếp tục hỏi chuyện Tuệ Tỷ Nhi.
Lý đại tiểu thư lôi kéo Thập Nhị Nương đi ở phía sau các nàng, nhỏ
giọng nói: “Ta cùng Phương Tỷ Nhi cũng là có vài lần duyên phận. . . . . . Nàng rất là kêu ngạo.”
Thập Nhị Nương nghĩ đến lời dặn dò của Lục di nương: “. . . . . .
Ngươi đừng tưởng người ta đối với ngươi khách khách khí khí, trên thực
tế lại là coi thường ngươi.”
Nàng cười dời đi đề tài: “Các ngươi là người Yên kinh sao?”
“Không phải!” Lý đại tiểu thư thấp giọng nói, “Chúng ta là người Đăng Châu. Ngươi biết Đăng Châu sao?”
Thập Nhị Nương suy nghĩ một chút: “Có phải Sơn Đông Đăng Châu hay không?”
Lý đại tiểu thư cười lên: “Ừ, chính là Sơn Đông Đăng Châu. Tổ phụ ta
từng đảm nhiệm Chỉ Huy Sứ Đăng Châu. Bất quá lão nhân gia qua đời khi
phụ thân ta mười bốn tuổi. Phụ thân ta bắt đầu đảm nhiệm từ đó.” Lại hỏi Thập Nhị Nương, “Ngươi là người ở đâu?”
Thập Nhị Nương cảm thấy Lý đại tiểu thư mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng tính tình lại thẳng thắn, cười nói: “Ta là người Chiết Giang. Ngươi
biết nơi đó chứ?”
Lý đại tiểu thư gật đầu: “Ta biết. Nơi đó ca diễn rất nổi tiếng.”
Nàng là chỉ Dư Hàng khang sao?
Thập Nhị Nương cười lên.
Phương Tỷ Nhi đi ở phía trước quay lưng nhìn ra sau.
Lý đại tiểu thư hoàn toàn không biết, cùng Thập Nhị Nương vừa nói vừa nhàn thoại: “Ngươi tại sao lại gọi là Thập Nhị Nương? Nhà các ngươi có
mười hai tỷ muội sao?”
Thập Nhị Nương gật đầu: “Ta còn có sáu huynh đệ!”
Lý đại tiểu thư trợn mắt há mồm: “Nhiều như vậy, vậy làm sao ăn cơm a?”
Thập Nhị Nương mím miệng cười.
Lý đại tiểu thư giống như đột nhiên nhớ tới cái gì dường như kêu lên: “Vậy Vĩnh Bình Hầu phu nhân chẳng phải gọi là Thập Nhất Nương sao?”
Trinh Tỷ Nhi cùng Phương Tỷ Nhi quay đầu lại nhìn nàng một cái.
Nàng không khỏi ngượng ngùng tự nhiên cười, nhỏ giọng nói với Thập Nhị Nương nói: “Chúng ta nhỏ tiếng một chút.”
Thập Nhị Nương gật đầu.
Lý đại tiểu thư lại hỏi nàng: “Các ngươi là tỷ muội ruột sao?”
“Không phải.” Thập Nhị Nương cười nói, “Di nương ta đứng hàng thứ sáu, di nương tỷ tỷ đứng hàng thứ năm.”
Lý đại tiểu thư gật đầu, bộ dáng thoải mái: “Ta liền nói, làm sao có
thể có nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy?!” Sau đó cười nói, “Cha ta chỉ có một mình mẹ ta. Ta còn có hai ca ca. Chúng ta cũng là huynh muội cùng
cha cùng mẹ.”
Lần này đến phiên Thập Nhị Nương giật mình: “Nhà các ngươi không có di nương sao?”
“Cha ta nói, nhà chúng ta chỉ có không sinh được con mới cưới di
nương.” Lý đại tiểu thư trả lời thẳng tắp, “Hơn nữa, cha ta còn nói, nhà chúng ta không nên có chuyện thông phòng.”
Thập Nhị Nương đáy mắt hiện lên một tia hâm mộ.
* * * * * *
Bên kia Thập Nhất Nương cùng tứ phu nhân La gia đứng ở cửa tiểu viện bên cạnh Điểm Xuân đường nói chuyện.
“. . . . . . Không biết tại sao, chính là nghi ngờ mà thôi. Thập Nhất cô quen biết nhiều người, muốn nhờ ngươi giới thiệu cho ta thái y.”
Thập Nhất Nương miệng đáp ứng, còn an ủi nàng: “Ngươi lúc này mới thành thân không bao lâu. Không cần phải gấp.”
“Ta là không vội!” La tứ phu nhân cười khổ, “Nhưng Tứ ca ngươi. . . . . . Nói lúc trước trong nhà có người mang thai qua. Thật giống như tất
cả đều là ta không đúng.”
Thập Nhất Nương không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
La Chấn Thanh thật là cái gì cũng dám nói a!
“Tứ ca tính tình trẻ con. Tứ tẩu chớ để ở trong lòng!” Nàng trấn an
La tứ phu nhân, đã nhìn thấy mama phụ trách nghênh tân đang phụng bồi
Kiều phu nhân vào Điểm Xuân đường.
Mặc dù viết thiệp, lại không nghĩ rằng nàng sẽ đến.
La tứ phu nhân cũng nhìn thấy người đến, tự nhiên không giữ Thập Nhất Nương ở chỗ này nói chuyện nữa, cười cùng nàng trở về Điểm Xuân đường.
Thập Nhất Nương giống như không có chuyện gì chào hỏi Kiều phu nhân.
Kiều phu nhân cũng giống như không có chuyện gì cùng Thập Nhất Nương
hàn huyên, đến trước mặt Thái phu nhân vấn an, cùng mọi người chào hỏi.
Nói cũng không nói với Kiều Liên Phòng một câu.
Thái phu nhân gọi Thập Nhất Nương đi qua hỏi: “Cam phu nhân còn không có tới sao?”
“Không có!” Nàng thấp giọng nói, “Ta giữ lại tâm ý. Nếu là hôm nay
không có tới, ngày mai ta để cho mama tự mình đi mời một chuyến.”
Thái phu nhân gật đầu.
Thập Nhất Nương nhìn thấy Lục Vân hơn phân nửa thân thể đứng ở cửa.
Nàng bất động thanh sắc mà thẳng bước qua: “Chuyện gì?”
Lục Vân thấp giọng nói: “Tiễn phu nhân bên kia cho gã sai vặt chạy
tới đây, nói Tiễn phu nhân hôm nay giờ Dần canh ba sinh một đứa con
trai. Biểu thiếu gia nặng ngũ cân tám lượng, mẫu tử bình an.”
“Ngũ tỷ sinh?” Thập Nhất Nương rất là kinh ngạc, “Không phải nói
trung tuần tháng tư mới sinh đấy sao?” Sau đó tìm cơ hội cùng La Đại phu nhân nói chuyện.
La Đại phu nhân đầu tiên là khẽ nhíu mày.
La tứ phu nhân bộ dạng có chút lo lắng.
Cam phu nhân tới.
Không chỉ có nàng tới, Đại phu nhân Cam gia cùng Nhàn Tỷ Nhi cũng tới.
Thập Nhất Nương cười, nhẹ nhàng đi qua chào hỏi. Mời Cam phu nhân
cùng Thái phu nhân làm lễ ra mắt, an bài Cam Đại phu nhân ngồi ở bên
cạnh Hoàng tam phu nhân, thấp giọng hỏi Nhàn Tỷ Nhi có muốn đi Lưu
Phương Ổ cùng Trinh Tỷ Nhi chơi một chuyến hay không?
Biết Chu đại tiểu thư cũng ở đây, Nhàn Tỷ Nhi đỏ ửng mặt —— nàng hai
ngày trước cùng Đại công tử nhà Trấn Nam Hầu đính hôn, Chu đại tiểu thư
cùng đại công tử Vương gia là biểu huynh biểu muội.
Thập Nhất Nương để cho Hổ Phách phụng bồi Nhàn Tỷ Nhi đi Lưu Phương Ổ, còn mình thì đích thân gọi tiểu nha hoàn dâng trà cho Cam Đại phu
nhân.
Đưa tay không đánh khuôn mặt người tươi cười, huống chi Cam Đại phu nhân cũng là người lanh lẹ.
Nàng nhận lấy chung trà cười nói: “Tứ phu nhân không cần nhiều lễ như vậy. Bọn nhỏ đã lớn, chúng ta người lớn muốn nghĩ quản cũng không quản
được.” Lại đứng dậy bưng chén trà cho Thập Nhất Nương, “Chuyện trước kia cũng đừng có nói ra.”
Thập Nhất Nương đưa chén trà lên nhấp một ngụm: “Đại phu nhân thật là người đại lượng.”
Cam Đại phu nhân nghe xong cười không ngừng: “Chính là mẹ chồng nhà mình, ta có thể có biện pháp gì.”
Đến cũng đem chuyện này chu toàn.
Thập Nhất Nương đã nhìn thấy Cam phu nhân một bên gật đầu cười khẽ.
Nàng nghĩ đến Cam phu nhân đối với nàng vẫn một mực bảo vệ, còn muốn
cùng Cam Đại phu nhân sảng khoái lần này. . . . . . Cũng hướng Cam phu
nhân gật đầu cười.