Thứ Nữ Công Lược

Chương 176: Chương 176: Tịch nguyệt (Trung)




Từ Lệnh Nghi thấy mặt Thập Nhất Nương tức giận, ngượng ngùng rất không thú vị. Trong lúc nhất thời, trong phòng yên tĩnh một mảnh, chỉ nghe thấy thanh âm Thập Nhất Nương mặc y phục.

Đúng lúc xấu hổ này, có tiểu nha hoàn cách bức rèm khiếp sợ bẩm:” Bạch tổng quản đến đây!”

Từ Lệnh Nghi” Ừ” một tiếng, bước đi ra ngoài.

Không biết vì cái gì, Thập Nhất Nương đặc biệt cảm thấy ủy khuất, nước mắt lưng tròng.

” Phu nhân……” Hổ Phách nhẹ chân nhẹ tay đi đến, thấy cả phòng hỗn độn một đống, cẩn thận nói,” Ta mang nước cho ngài đi rửa mặt? Đến giờ đi chỗ thái phu nhân rồi.”

Thập Nhất Nương nghe nhanh chóng lau khóe mắt, gật gật đầu.

Hổ Phách kêu hai cái Lục Vân cùng Hồng Tú tiến vào thu thập đồ vật, cùng Tân Cúc tự mình xắn tay áo hầu hạ Thập Nhất Nương rửa mặt.” Hầu Gia đâu?”

Cũng không thể để mình một người đi?” Không biết!” Trong lòng Thập Nhất Nương có chút lạnh. Hắn không phải không biết mình mỗi ngày lúc này đều đi chỗ thái phu nhân để vấn an sao.” Kêu Trinh tỷ nhi là được.”

Hổ Phách nghe lộ ra vẻ khó xử:” Trinh tỷ nhi đã sớm đi qua. Cho Tiểu Li nói một tiếng, lúc ấy Hầu Gia ở trong phòng……”

Trinh tỷ nhi khẳng định là ngượng ngùng cùng mình đồng hành, mà Hổ Phách thấy Từ Lệnh Nghi ở trong phòng cũng không tiện vào bẩm báo.

Thập Nhất Nương gật đầu, một người đi qua chỗ thái phu nhân.

Từ Tự Kiệm đang cùng Truân ca ở trong sân đánh con quay, thấy nàng tiến vào, liền bước lên phía trước hành lễ. Từ Tự Kiệm lại nói:” Ngài một người đến sao? Như thế nào không thấy Tứ thúc!”

“A!” Thập Nhất Nương thản nhiên nói, “Tứ thúc ngươi có việc, đợi lát nữa lại đến.”

Từ Tự Kiệm” Ân” một tiếng, cùng Truân ca và nàng đi gặp thái phu nhân.

Thái phu nhân cũng hỏi:” Lão Tứ đâu? Vẫn còn bận bộn a!”

Thập Nhất Nương gật đầu, Tam gia cùng Tam phu nhân đã tới, thấy Thập Nhất Nương đến một mình, kỳ quái hỏi:” Tứ đệ đâu? Như thế nào ngươi đến một mình?”

“Hắn có việc vội!” Thập Nhất Nương cười đáp. Tam phu nhân nghe xong lại” Ai nha” một tiếng:” Ngươi làm sao vậy, ánh mắt hồng hồng ?”

“Ta ánh mắt hồng hồng sao?” Thập Nhất Nương có chút kinh ngạc,” Ta như thế nào không biết? “Không tin ngài nhìn xem!” Tam phu nhân kéo Thập Nhất Nương đến cho thái phu nhân xem, vừa lúc có tiểu nha hoàn bẩm:” Hầu Gia đến đây!”

Tam phu nhân ngẩn ra, Từ Lệnh Nghi đã bước vào. Thái phu nhân liếc mắt thật sâu nhìn Thập Nhất Nương một cái, cười chịu lễ của bốn đứa con, nói nói cười cười do các con, con dâu, tôn tử vây quanh đi gian phía đông ăn cơm.

Đợi đem người tiễn bước, liền kêu Đỗ mama đến:” Đi hỏi thăm, xem hai vợ chồng là vì cái gì mà giận dỗi!”

Đỗ mama cười đáp ứng”Vâng”, theo cửa sau đi lồng phòng phía sau chỗ các nàng Hổ Phách ở.

Lồng phòng phía sau yên tĩnh lặng lẽ, chỉ có một cái bà tử trực đêm trong coi ở nơi đó.

Đỗ mama ngạc nhiên nói:” Người đều đi nơi nào?”

Bà tử trực đêm kia lóe ra tươi cười: “Đều bị Hổ Phách cô nương kêu đi giáo huấn.”

” Đây là vì chuyện gì?” Đỗ mama nhíu nhíu mày,” Sớm nghe nói Hổ Phách cô nương trong phòng phu nhân là người tài giỏi số một, thật không biết nàng lại còn có thể thay thế chủ tử giáo huấn nha hoàn.”

Bà tử trực đêm kia nghe lập tức lấy lòng: ” Ai nói không phải. Lại không phải chuyện đại sự gì, nhưng hết lần này đến lần khác nàng cầm chổi lông gà mà nghĩ là lệnh tiễn. Nghe giọng điệu kia, còn muốn đuổi người đó!”

“Chuyện như thế nào?” Đỗ mama trầm mặt.

Trực đêm bà tử ngượng ngùng cười:” Cũng không phải chuyện đại sự gì.” Áp thấp thanh âm nói:” Hôm nay Hầu Gia ở trong phòng phu nhân, kết quả tiểu nha đầu Hạnh Nga kia, Hạnh Nga ngài cũng biết đi, chính là cháu gái của Thái bà tử trong tương tẩy phòng, không biết nặng nhẹ xông vào……” Nói xong, thanh âm lại áp thấp vài phần,”…… Thấy Hầu Gia ôm phu nhân làm chuyện đó……” Nói xong, còn trừng mắt ái muội nhìn Đỗ mama.

Hầu Gia luôn luôn nhiêm túc tao nhã trang trọng, giữa ban ngày, làm loại chuyện này……

Đỗ mama chỉ cảm thấy đầu óc “Ông” một chút,” Nhìn lầm đi” lời nói bật thốt ra.

” Sao có thể!” Trực đêm bà tử thấp giọng,” Bằng không, Hổ Phách cô nương như thế nào đem người kêu đi giáo huấn······”

” Nga······” Đừng nói là tin tưởng, cho dù ngẫm lại đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đỗ mama đầu óc hỗn loạn.

” Ngài đến là có việc gì?” Trực đêm bà tử là lão nhân của Nguyên Nương, không thích nhìn người đi theo Thập Nhất Nương đắc ý, có chút vui sướng khi người gặp họa nói,” Nếu không, ta giúp ngài kêu Hổ Phách cô nương tới hỏi!”

” Không cần!” Đỗ mama có chút không yên lòng nói,” Nếu nàng có việc, ta ngày mai lại đến tìm nàng cũng giống nhau.” Nói xong, vội vàng trở về chỗ thái phu nhân.

” Như thế nào?” Thái phu nhân thấy Đỗ mama sắc mặt có chút không tốt, trong lòng cũng gấp gáp. Nàng tuổi lớn, sợ nhất là mấy đứa con không hòa thuận.

Đỗ mama trên mặt hồng một trận trắng một trận , cúi người ở bên tai thái phu nhân nói một trận.

Thái phu nhân nghe trừng mắt há miệng ngây ngốc:” Ngươi, ngươi không có nghe sai đi?”

“Hẳn là không.” Đỗ mama nói,” Bằng không, Hổ Phách như thế nào ngay cả lời muốn đuổi người đều nói ra miệng.”

“Ta nói, hôm nay hai người như thế nào một trước một sau đến .” Thái phu nhân nói xong liền cười lên,” Cái kia ánh mắt còn hồng hồng giống như khóc······nhất định là bị người ta phá vỡ nên ngượng ngùng······” Lại trêu ghẹo,” Ta ngược lại không có nhìn ra nhi tử nhà ta là người nóng tính thế!” Đỗ mama nghe xong không biết nên khóc hay nên cười:” Thái phu nhân…… Lời của ngài không phải là lời làm bà bà nên nói? Người trẻ tuổi, làm sao không có lúc hoang đường.” Thái phu nhân cười, phất phất tay không cho là đúng,” Không có việc gì, không có việc gì! Tuổi lớn liền tốt.” Bên kia Thập Nhất Nương cúi đầu làm thêu thùa may vá, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua Từ Lệnh Nghi đang dựa đầu trên gối dựa đọc sách một lát.

Như thế nào còn không đi……

Lúc đi chỗ thái phu nhân ăn cơm là mình một người đi, lúc ăn cơm ánh mắt cũng không xem mình một chút, lúc trở về một câu cũng không nói…… Vừa rồi đã nhỏ nhẹ mang trà cho hắn, hắn làm bộ không để ý tới. Mình đã cúi đầu, hắn cứ như vậy nằm ở nơi này một tiếng cũng không rên muốn tính toán thế nào? Thập Nhất Nương oán thầm, hướng tới Hổ Phách đưa ánh mắt.

Hổ Phách hơi gật đầu, đi ra ngoài lấy nước ấm tiến vào cho Từ Lệnh Nghi thêm chén trà. Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Phu nhân, Tú Duyên tỷ tỷ ở chỗ Kiều di nương bên kia tới hỏi, hôm nay có giữ cửa cho Hầu Gia hay không?”

Thập Nhất Nương liền nhìn Từ Lệnh Nghi. Từ Lệnh Nghi làm như không có nghe thấy, góc mi cũng không nâng lên một chút lật sách trong tay. Thập Nhất Nương đành phải bỏ thêu thùa may vá trong tay xuống, tiến lên thấp giọng nói:” Hầu Gia, ngài xem……”

Đầu Từ Lệnh Nghi cũng không có nâng một chút, thản nhiên ” Nga” một tiếng, nói:” Ngươi mang nước đến hầu hạ ta ngâm chân đi.” Ý tứ là tối hôm nay không đi.

Thập Nhất Nương còn muốn khuyên nhủ hắn, thấy ánh mắt hắn chăm chú, phân phó tiểu nha hoàn:” Đi nói cùng Kiều di nương một tiếng, Hầu Gia hôm nay có việc, sẽ không qua.” Tiểu nha hoàn trả lời mà đi.

Thập Nhất Nương lại nhìn Từ Lệnh Nghi. Thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào sách, tay cũng không có rung động một chút, Thập Nhất Nương bĩu môi, cho tiểu nha hoàn mang nước ấm đến ngâm chân cho Từ Lệnh Nghi.

“Hầu Gia không đến đây!” Kiều Liên Phòng ngạc nhiên,” Hầu Gia cũng biết?” Tiểu nha hoàn có chút ủy khuất nói:” Hổ Phách cô nương trước hết cho ta chờ, sau lại đi ra tự mình phân phó ta đi vào bẩm báo. Lúc ấy Hầu Gia, phu nhân đều ở trong phòng, Hầu Gia không nói, phu nhân còn cố ý tiến lên hỏi một câu. Kết quả Hầu Gia nói phu nhân hầu hạ hắn ngâm chân……” Sắc mặt Kiều Liên Phòng lập tức trắng bệch.

Đứng ở phía sau nàng, tú chuyên thấy lập tức theo ống tay áo lấy mấy đồng tiền cho kia tiểu nha hoàn:” Vất vả. Lấy đi mua đường ăn đi!”

Tiểu nha hoàn cao hứng nhận, hướng Kiều Liên Phòng khuất tất hành lễ lui đi xuống.

Lúc đi tới cửa, lại nghĩ tới cái gì, dừng cước bộ, nói:” Kiều di nương, ta nghe bọn tỷ muội trong viện nói, buổi chiều hôm nay Hầu Gia ôm phu nhân làm chuyện đó, bị Hạnh Nga tỷ tỷ gặp được…… Phu nhân vì chuyện này giận dỗi Hầu Gia. Chọc tức Hầu Gia. Cả buổi chiều đều không thèm để ý phu nhân.”

“Bộp” một tiếng, chung trà cựu diêu thập dạng cẩm trên tay Kiều Liên Phòng rơi xuống hảm hoa đỏ thẫm, lăn mấy vòng ra khỏi thảm dừng lại trên nền gạch xanh.

Tú Duyên sắc mặt đại biến, bước lên phía trước đẩy tiểu nha hoàn kia đi ra ngoài:” Biết, trời không còn sớm……” Lời còn chưa dứt, chợt nghe thấy phía sau bức rèm truyền ra tiếng khóc mơ hồ.

Nàng muốn đi xem, lại nhớ đến lời Đào mama dặn nàng nói xong phải bước đi…… Cuối cùng vẫn là kiềm chế lòng hiếu kỳ, một đường chạy đi chỗ Đào mama nơi đó hồi tín.

……

Thập Nhất Nương nhìn khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc của Từ Lệnh Nghi dưới ngọn đèn, lại một lần nữa nói cho chính mình: Ta làm đúng. Ban ngày huyên dâm, vốn không phù hợp lễ nghi. Hắn dựa vào cái gì phát giận. Chính mình chột dạ, nhưng cũng sợ uy quyền của hắn thôi. Trong chuyện này, mình không có sai! Suy nghĩ như vậy, buồn bực trong lòng tiêu tan không ít.

Nàng xoay người đưa lưng về phía Từ Lệnh Nghi, ngọn đèn đầu giường rất chói mắt, nàng lại xoay người, đối mặt Từ Lệnh Nghi, đem đầu chôn giữa hai gối nhắm mắt lại.

Hắn muốn làm gì thì cứ làm thôi! Mình ngày mai phải về nhà mẹ đẻ, nếu ánh mắt bị sưng, ngũ di nương xem còn tưởng rằng mình khóc……

Trong tay Từ Lệnh Nghi đang cầm sách, khóe mắt thì không ngừng liếc Thập Nhất Nương lăn qua lộn lại bên người.

Xem bộ dáng, mình không để ý tới nàng, nàng thật khó chịu!

Phát hiện nàng lại xoay người, khóe miệng hắn không khỏi toát ra ý cười nhàn nhạt. Vốn chính là trêu ghẹo nàng, ai biết có nha hoàn xông tới…

Lại không phải cố ý. Mình cũng không có mặt mũi giống như nàng! Hơn nữa, bất quá cùng Bạch tổng quản đi ra ngoài một chuyến, thế nhưng đợi cũng không thèm đợi liền một mình đi chỗ thái phu nhân. Cho người có tâm thấy, chẳng phải nghĩ hai người cãi nhau sao.

Hắn cố ý nghiêm mặt, chính là muốn cho trong lòng nàng gấp gáp quýnh lên. Khóe miệng Từ Lệnh Nghi có ý cười càng thâm. Đợi lát nữa một hồi…. Sau đó cùng nàng nói chuyện. Ai biết, người bên người xoay người một cái, một lúc lâu sau không động tĩnh.

Hắn kinh ngạc, cúi người nhìn qua, liền thấy khuôn mặt nàng điềm tĩnh nghiêng đầu, đang ngủ.” Thập Nhất Nương !”

Từ Lệnh Nghi sắc mặt âm trầm.

Người ngủ mũi thở hấp hấp, mặt cọ cọ trên giường.

” Mặc Ngôn…” Từ Lệnh Nghi nâng cao thanh âm.

Thập Nhất Nương hàm hàm hồ hồ bĩu môi một tiếng, mặt vùi càng sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.