Đi từ viện lão phu nhân ra ngoài, Dịch Cẩn Ninh nhìn tỷ tỷ song sinh cười. Lần này chặt đứt cánh tay của ngươi, xem ngươi còn kiêu ngạo như thế nào.
Dáng dấp Tiểu Hà xinh xắn, cách ăn mặc cũng là tiểu mỹ nhân hạng nhất. Cây trâm kia của Tiểu Hà là vật đính ước do tình nhân đưa, mẫu thân Tiểu Hà nói chờ hai năm nữa sẽ chuộc lại nàng ta gả cho người đó.
Tiểu Hà giấu chuyện này rất kĩ, nàng ta chưa bao giờ nói ra với người khác nhưng chẳng là trong một đêm lén riêng tư gặp người nọ bị nha hoàn Tiểu Như của Dịch Cẩn Ninh bắt gặp.
Trong lòng Dịch Cẩn Ninh không ngừng khen: Kỹ thuật của Nô Nhi thật tốt, không nghĩ tới một tên khất cái lại có một tay tài giỏi như vậy. Nếu sau này Nô Nhi hùng tâm tráng trí, muốn trở thành giang dương đại đạo cướp của người giàu chia cho người nghèo cũng không hẳn là không thể. Nếu nàng không đến Tướng phủ, nói không chừng có thể cùng ca ca làm thư hùng đại đạo, tên tuổi ghi danh thiên hạ.
Thu lại ý tưởng buồn cười trong lòng, Dịch Cẩn Ninh nói với tỷ tỷ: “Như thế nào, lần này ta thắng, nguwoi cam tâm không?”
“Đừng đắc ý sớm quá!” Dịch Cẩn An cười lạnh: “Ngươi nợ ta những gì, sớm muộn ta cũng đến lấy lại!”
Dịch Cẩn Ninh thầm nghĩ, mình nợ nàng ta cái gì? Ân oán kiếp ta chưa báo đâu, nàng cười nói: “Là ngươi nợ ta mới đúng. Nhớ, những thứ ngươi nợ ta, sớm hay muộn cũng phải trả thôi!”
Hai tỷ muội chia tay trong buồn bực, Dịch Cẩn Ninh trở lại Trúc Uyển định nằm xuống nghỉ ngơi thì thấy Tiểu Như đến: “Tiểu thư, không ổn, lão gia về rồi!”
“Lão gia về thì liên quan gì đến ta?” Dịch Cẩn Ninh chậm rãi đến bên giường, Tiểu Đào giúp nàng sắp xếp lại giường.
Nô Nhi đi từ ngoài vào, trong tay cầm tờ giấy: “Tiểu thư, Mạc công tử gửi thư đến.”
Dịch Cẩn Ninh nằm trên giường lập tức ngồi bật dậy: “Nhanh, nhanh đưa ta xem.”
Đây là tin tức về ca ca, nàng không thể không kích động. Nếu mẫu thân biết có tin tức truyền đến, chỉ sợ phản ứng cũng giống nàng.
Nội dung trong tờ giấy quả là tin tức tốt, Dịch Cẩn Ninh đưa lại cho Nô Nhi: “Mau cầm đến cho mẫu thân xem, người biết ca ca sắp khỏe lên nhất định sẽ rất vui mừng.”
Dịch Cẩn Ninh chờ Nô Nhi lui ra, xoa hai tay nghĩ, sau này ca ca khỏi rồi không biết mẫu thân sẽ có phản ứng như nào. Nàng không trông cậy vào phụ thân sẽ bày ra dáng vẻ vui mừng, như vậy sẽ khiến nàng cảm thấy rất giả dối. Chân ca ca chữa lâu vậy mà không lành, nhất định phụ thân không thoát khỏi liên quan.
Sắc mặt Tiểu Như lo lắng chờ đợi, muốn nói lại thôi. Tiểu Đào nhìn khẽ hừ một tiếng: “Tiểu đề tử ngươi, còn đứng ở đây làm gì? Thấy tiểu thư vui vẻ ngươi không thích à?”
“Không, không phải, tiểu thư… Nô tỳ, nô tỳ, ôi trời ạ!” Tiểu Như sốt ruột đâm ra nói lắp.
Tiểu Đào vỗ đầu nàng: “Có chuyện gì thì nói nhanh, đừng dây dưa lằng nhằng.”
“Ai nha!” Tiểu Như giậm chân nói: “Tiểu thư, không tốt, lão gia về rồi.”
“Lão gia về thì ngươi lo lắng cái gì?” Dịch Cẩn Ninh liếc nàng: “Ta muốn ngủ, ngươi đừng quấy rầy ta!”
Không biết có phải mình nói chậm quá hay không, Tiểu Như hít sâu một hơi nói: “Tiểu thư, xảy ra chuyện rồi! Vừa rồi Ngũ di nương bị lấp giếng, lão gai biết liền tức giận đang tranh cãi với lão phu nhân. Ngũ tiểu thư và tiểu thiếu gia đều khóc, hiện tại đang ồn ào lắm. Đúng lúc này, đột nhiên có khách tới, nói là cháu trai của Công Bộ Thượng Thư đến Tướng phủ cầu hôn. Lão gia đã qua đó rồi, người cũng mau đi xem một chút đi!”
“Đợi chút, ngươi nói cầu hôn?” Dịch Cẩn Ninh nghe Tiểu Như nói liền hiểu, cuối cùng nghe được câu trọng điểm, nàng chỉ chỉ mình: “Ngươi nói cầu hôn, đối tượng là ta?”
Tiểu Như gật đầu như băm tỏi, vọi nói: “Đúng vậy, Hà công tử nói chuyện hôn sự này là trước kia xác định với đứa nhỏ, lúc đó người vẫn còn trong bụng Tam di nương liền được chỉ phúc vi hôn, lão gia đành phải thực hiện lời hứa năm đó, gả người đi.”
“Gả ta đi?” Dịch Cẩn Ninh lại chỉ vào mình hỏi lại lần nữa: “Ngươi khẳng định?”
Không phải nàng không tin Tiểu Như nói, mà là cản thấy rất bất ngờ. Căn bản kiếp trước không xuất hiện cháu trai Công Bộ Thượng Thư, tại sao kiếp này lại xuất hiện vị hôn phu?
“Thật không thể tưởng tượng được!” Dịch Cẩn Ninh cười cười: “Ngươi có cảm thấy nực cười không?” Nàng hỏi Tiểu Đào.
Tiểu Đào lắc đầu, trong lòng sốt ruột thay tiểu thư, chẳng lẽ bây giờ tiểu thư trở nên không bình thường rồi?
“Vị hôn phu? Từ đâu ra vị hôn phu của ta vậy?” Dịch Cẩn Ninh lại hỏi Tiểu Như lần nữa, nàng muốn xác định chắc chắn.
Rối loạn, toàn bộ đều rối loạn, kiếp trước không xuẩ hiện kiếp này lại xuất hiện. Chuyện này, nên giải thích như thế nào? Nàng ngoẹo đầu nhớ lại, chẳng lẽ chuyện kiếp sẽ không lặp lại nên kiếp này mới xuất hiện người này? Nàng có phần mơ hồ, hiện tại trong đầu chỉ có ba chữ: vị hôn phu!
“Tiểu thư? Tiểu Đào xòe năm ngón tay quơ quơ trước mặt nàng: “Tiểu thư người đang nghĩ gì vậy?”
Lúc này Dịch Cẩn Ninh mới phục hồi tinh thần, nàng cười nói: “Không sao, ta đang nghĩ là sao để cự tuyệt cửa hôn nhân này!”
Nghe nói Hà Phong – cháu trai Công Bộ Thượng Thư là một con mọt sách nghèo hèn mục nát, suốt ngày chỉ biết “phi lễ chớ nhìn, vô lễ chớ nghe”, có lẽ đối phó rất dễ.
Dịch Cẩn Ninh híp mắt, hỏi: “Tiểu Đào,c ó phải Hà Phong này không thích những cô nương chua ngoa xảo trá?”
“Đúng vậy, vừa rồi Tiểu Thúy tỷ tỷ mắng em một câu cũng bị ngài ấy nói, còn nói gì mà cô nương phải có dáng vẻ của cô nương, chớ làm những chuyện bất nhã như vậy, cô nương tốt phải cử chỉ hào phóng, không thể chanh chua. Nói đến mức Tiểu Thúy tỷ tỷ đỏ mặt chạy mất!” Tiểu Đào nói tiếp.
Nếu như vậy thật, vậy thì tốt rồi! Dịch Cẩn Ninh chớp đôi mắt phượng xinh đẹp, cười quyến rũ, Tiểu Như nhìn mà ngây ngẩn.
“Lát nữa bản tiểu thư sẽ đi gặp hắn!” Dịch Cẩn Ninh ngồi trước gương đồng: “Tiểu Đào, trang điểm cho ta, ta muốn trang điểm giống dáng vẻ tỷ tỷ!”
Chỉ chốc lát sau, Dịch Cẩn Ninh trang điểm xong, Tiểu Đào cười hì hì nói: “Tiểu thư, người giả trang như vậy, em sắp không phân biệt được người và Đại tiểu thư ai là ai rồi!”
“Nha đầu ngốc, phải dùng thủ đoạn.” Dịch Cẩn Ninh chỉ vào mũi nàng: “Nếu ngay cả ngươi cũng không phân biệt được, những người khác còn phải nói đến sao?”
Trong nhà này trừ mẫu thân, chỉ có Tiểu Đào có thể phân biệt chính xác tỷ muội các nàng. Nàng lại soi gương, sửa sang lại tóc mai rồi mới đứng dậy nói: “Đi thôi, đi lừa vị hôn phu kia của ta!”
Hà Phong và Dịch Trường Hoa hàn huyên một lúc lâu cũng không thấy ông ý định đả động đến chuyện gả con gái cho hắn. Tay hắn phe phẩy một cây chiết phiến, cau mày định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không mở miệng. Dù sao cũng là chuyện nhiều năm trước, nhưng thúc thúc muốn hắn tới Tướng phủ cầu hôn, hắn chỉ có thể bất chấp khó khăn đến đây.
“Hà thế chất, ngươi xem sắc trời đã tối, không bằng chấp nhận ở lại Tướng phủ một đêm đi!” Dịch Trường Hoa âng ly trà nhấp nhẹ!
Ý ông là muốn tiễn khách, nhưng Hà Phong lại đứng dậy đáp lễ nói: “Nếu Dịch bá phụ thịnh tình như vậy, tiểu sinh làm phiền!”
Người này nghe không hiểu hay giả bộ không hiểu? Trong lòng Dịch Trường Hoa không ngừng châm chọc, con gái ta là mệnh Hoàng quý phi, tên thư sinh nghèo mà xạo sự như ngươi có thể xứng với nàng?
“Người đâu, đưa Hà công tử đến phòng khách nghỉ ngơi.” Dịch TRường Hoa xoa mi tâm nói.
Người làm đưa Hà Phong đến phòng khách, quản gia La quay đầu lại hỏi: “Lão gia, gả Nhị tiểu thư cho ngài ấy thật sao?”
“Hừ, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Chuyện hôn sự này cùng lắm chỉ là hình thức mà thôi, cần gì nói đến chuyện lão đầu kia lại có thể tưởng thật!” Dịch Trường Hoa hừ một tiếng khinh miệt, nhìn cháu trai ông ta một thân nghèo hèn mục nát, Ninh Nhi còn không tức giận phát khóc?