Sắc mặt Lãnh Hoa Đường lập tức trắng nhợt, trong nội tâm có chút
hoảng hốt, vô ý thức rút tay về. Nhưng Vương Gia giữ chặt lại, hắn lại
không dám vận nửa điểm công lực, đành phải để Vương Gia tùy ý cẩn thận
xem xét.
“Ngươi lập lại lần nữa, thương kia làm sao có?” mặt Vương Gia trở nên lạnh lùng, hai mắt đầy sương lạnh, Đình Nhi nói, sẽ làm cho mình chứng
kiến một vài thứ, chẳng lẽ đây là một trong số đó? Vết thương này nhất
định có một cách kỳ quặc, hơn nữa lạ nhất Đình Nhi cũng biết lai lịch
của thương thế kia, bằng không, hắn cũng sẽ không cố ý diễn như vậy.
Lãnh Hoa Đường cúi thấp đầu, lông mày cau chặt, dáng điệu trong lòng
có khổ tâm, không muốn nhiều lời, đầu óc thì lại xoay chuyển nhanh
chóng, việc này dù sao cũng phải nghĩ biện pháp che lấp đi mới được,
bằng không, thật đúng là sẽ khiến phụ vương hoài nghi.
“Ta đang hỏi ngươi, thương thế kia đến tột cùng là làm sao mà có, nói mau.” Vương Gia thanh âm càng ngày càng lạnh lùng.
Thượng Quan Mai ở bên cạnh nghe thấy liền nổi giận, vịn lấy cánh tay
Lãnh Hoa Đường nói với Vương Gia: “Phụ vương, nhị đệ dùng nước sôi làm
phỏng tướng công, ngài không gọi thái y giúp hắn xử lý miệng vết thương
còn chưa tính, lại còn quở trách tướng công, thật sự là người đả thương
người không bị giáo huấn, mà người bị thương lại bị ngài hoài nghi quát
tháo như thế, ngài… Cũng quá bất công đi.”
Đang cúi đầu trầm tư Lãnh Hoa Đường đột nhiên ngẩng đầu lên, nhanh
chóng nhìn qua Thượng Quan Mai, nhỏ giọng nói: “Nương tử, không được vô
lễ đối với phụ vương.” Nói xong, lại rủ mắt nhìn xuống đất, cuối cùng
không muốn đối mặt cùng Vương Gia, dáng điệu nhận hết ủy khuất cũng
không thể bất hiếu, mặc kệ Vương Gia đối với hắn bất công như thế nào,
hắn cũng sẽ cam chịu.
Thượng Quan Mai nghe xong càng giận, lớn tiếng nói: “Ta đã nói, trước đó vài ngày ở trong viện đại thông, phụ vương cũng không tin chàng, còn muốn bẻ gẫy cánh tay của chàng hôm nay lại hoài nghi chàng như thế,
chẳng lẽ tướng công thật sự không được phụ vương chào đón như thế sao?
Chẳng lẽ trong mắt phụ vương chỉ có một mình nhị đệ mới được xem là nhi
tử thân sinh sao?”
Vương Gia nghe xong tâm bị kìm hãm, những câu Thượng Quan Mai nói như khoan tim, lại thấy lửa giận trong tim hắn càng bốc cao, dùng chuyện
hôm nay Đình Nhi nói, ngày ấy Minh Yên chết thế nào vẫn là đáng phải cân nhắc, Minh Yên bị chết quá mức kỳ quái, làm sao có thể bị mình một cước đá chết ? Mình luyện võ ít nhất cũng có ba mươi năm, về chuyện ra tay
thì vẫn đúng mực, huống hồ, lúc đầu Minh Yên dáng vẻ rất kiêu ngạo, cũng không một chút dấu hiệu bị thương, mà Đường Nhi một cước đá xuống xong, người cứ như vậy chết, hôm nay nghĩ đến, sợ là vừa vặn đá vào tử huyệt
phía sau lưng Minh Yên…
“Đây là chuyện giữa phụ tử chúng ta, ngươi làm con dâu hẳn là hiểu
được, trước mặt cha mẹ chồng, không được cao giọng vô lễ nghi.” Vương
Gia lần đầu tiên mặt lạnh khiển trách đối với Thượng Quan Mai.
Thượng Quan Mai nghe được khẽ giật mình, Vương Gia đối với nàng từ
trước đến nay đều cực kỳ thân ái ôn hòa, hôm nay giọng điệu này là rất
nặng, còn cùng nàng nói lên lễ nghi hiếu nghĩa…
Vì vậy Thượng Quan Mai nén giọng mỉa mai thi lễ cho Vương Gia một
cái, “Con dâu hướng phụ vương hành lễ, xin thứ cho con dâu vừa rồi bất
kính, con dâu nghe phụ vương nói xong mới hiểu được, nữ tử trước mặt cha mẹ huynh trưởng là hẳn là tuân lễ chịu tang, nhưng con dâu xin hỏi phụ
vương, vừa rồi nhị đệ đập hư đồ đạc trong phòng ngài, lại cầm nước trà
giội tướng công, đây là tuân thủ lễ nghi gì?”
Vương Gia nghe xong dường như không thể nhịn được nữa nhìn Vương phi sau lưng nói: “Ngươi là mẹ chồng, mà không quản nàng.”
Vương phi cảm thấy việc này càng ngày càng kỳ dị, nghe Vương Gia nói
xong, mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng đối với Thanh Thạch phất tay, làm cho nàng đi gọi người đến, có thể đợi Thanh Thạch ra cửa nàng mới
kịp phản ứng Vương Gia nói cái gì, nhất thời giật mình, Vương Gia đây là muốn đuổi Thượng Quan Mai đi, xem ra, Vương Gia hôm nay thật sự nổi
giận.
Lãnh Hoa Đường thấy đôi mắt Vương Gia uy nghiêm sắc bén, lại từng
bước ép sát, ngay cả Thượng Quan Mai đều muốn đuổi đi, không khỏi nhắm
mắt, trên mặt hiện lên một mảnh thống khổ đau thương, hơn nửa ngày, thở
dài một hơi, nói với Vương Gia: “Phụ vương, Mai Nhi cũng không có sai
lầm gì, ngài làm gì…”
“Trước hết tạm mặc kệ nàng, ngươi thành thật nói tường tận cùng phụ
vương, thương thế kia là làm sao mà có. “Vương Gia tức giận thành cười,
túm ở cái tay kia Lãnh Hoa Đường một mực không buông.
“Phụ vương nhất định phải hỏi sao?” Bờ môi Lãnh Hoa Đường hiện lên một nụ cười thảm thiết, trong mắt lóe ra nước mắt thống khổ.
“Mau mau nói sự thật.” Vương Gia bị lệ ý trong mắt của hắn khiến cho
trong lòng đau xót, nhưng vẫn hỏi, hôm nay nếu hắn không cho một giải
thích hợp lý, như vậy… Lời Tiểu Đình nói phải truy xét cho đến cùng.
“Phụ vương, từ trước đến nay, chỉ có Tiểu Đình mới có thể gọi ngài
phụ thân, chỉ có Tiểu Đình có thể tập võ, chỉ có Tiểu Đình có thể cười
hì hì tức giận mắng người, muốn làm gì thì làm, trong thâm tâm ngài, có
bao giờ đem hài tử làm thân sinh? Hài nhi từ nhỏ chỉ cần có nửa điểm sai lầm, cũng bị người xem là tội lớn suốt ngày, hôm nay bất quá chỉ là một vết cắt nho nhỏ, ngài liền xem như nhi tử ở nơi nào đó phóng hỏa giết
người. ” Nói xong, hai hàng lệ liền theo khuôn mặt anh tuấn của hắn chảy xuống, bi thương ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, giọng điệu cực kỳ đau thương: “Ngài cần phải hỏi sao? Hài nhi nói cho ngài, thương thế
kia… Cũng không phải là người khác bố trí, mà là…”
Nói đến chỗ này, hắn quay đầu liếc nhìn Lãnh Hoa Đình, lại cười thảm
thiết, Lãnh Hoa Đình hơi có chút kinh hãi, ngày đó mình đeo mặt nạ, lại… Đổ chút ít thuốc bột trên thân thể, bỏ khí tức vốn có trên người, hắn
không thể nhận ra mình mới đúng.
Vương Gia cũng có chút khẩn trương trừng mắt Lãnh Hoa Đường, vô luận
như thế nào, làm phụ thân, hắn vẫn không muốn Lãnh Hoa Đường là người
hung ác âm hiểm, huống chi, thần sắc của hắn quá mức ủy khuất bi thống…
“Mà là hài nhi tự mình dùng đao cắt.” Lãnh Hoa Đình làm như liếc mắt
nhìn Lãnh Hoa Đình hâm mộ vô cùng, quay đầu, nói với Vương Gia.
Lời vừa nói ra, đừng nói là Vương Gia, chính là Lãnh Hoa Đình cũng cả kinh thiếu chút nữa rơi mất cái cằm, mệt cho hắn chuyện này cũng có thể mở miệng nói được, cũng tốt, lại nhìn xem hắn như thế nào tiếp tục biện minh tiếp…
“Bậy bạ, ngươi đang hoàn hảo vì sao phải cắt mạch, chẳng lẽ…” Vương Gia càng không tin, phẫn nộ quát.
“Đúng vậy a, dù hài nhi như thế nào cũng có cái vị trí thế tử hư
danh, lại đang ở tuổi thanh xuân, sao lại muốn chết chứ.” Lãnh Hoa Đường lại tự giễu cười lạnh một tiếng, nước mắt chảy song song, thấy Thượng
Quan Mai bên cạnh đau lòng lại thương tâm, không dám hô to gọi nhỏ đối
với Vương Gia, nhưng lại nhỏ giọng khóc nức nở.
“Ngày ấy phụ vương bởi vì một cái chết của nô tài lại ra tay độc ác
để thử hài nhi, hôm nay phụ vương ngài đã cầm tay ấn mạch hài nhi hơn
nửa ngày, có từng tìm được hài nhi có nửa phần công lực không? Hài nhi
bất kể cố gắng như thế nào, nghĩ đến trước mặt ngài cùng toàn bộ người
trong phủ làm được thật tốt, vẫn là không chiếm được phụ thân mà mình
tôn kính nhất tín nhiệm, sống, còn có ý nghĩa gì để nói? Không bằng chết cho sảng khoái. Mấy ngày nay, hài tử tại trong phòng mình trầm tư suy
nghĩ, luôn khó có thể tiêu tan, liền một người vụng trộm trốn ra bên
ngoài, lấy đao cắt mạch, muốn tự vận, nếu không có… Nếu không có nhị
thúc tìm được hài nhi, sợ là hôm nay, đứng ở trước mặt phụ vương chính
là một thi thể, phụ vương, ngài còn muốn bởi vì vết thương lại trách
phạt hài nhi lần nữa sao? Xin cứ tự nhiên a, hài nhi hiện tại không sao
cả, tóm lại, mặc kệ hài nhi nói cái gì, ngài cũng không tin tưởng, đúng
không.” Lãnh Hoa Đường một phen nói xong, sắc mặt càng thêm tái nhợt,
thân thể dường như cũng trở nên đơn bạc yếu đuối rồi, tay có chút run
rẩy.
Vương Gia nghe xong hơi có chút động tâm, nhưng nghe hắn nói là nhà
nhị lão cứu hắn, trong nội tâm hoài nghi liền càng thêm sâu sắc, Đình
Nhi biết rõ trên người hắn có thương tích, lại biết rõ từ chỗ lão Nhị có thể tra được tung tích của hắn, nếu hắn thực không có làm việc gì bỉ
ổi, Đình Nhi như thế nào có thể liệu việc như thần.
Nghĩ như thế, Vương Gia lại nhìn thoáng qua Lãnh Hoa Đình, quả nhiên
nhìn thấy trong mắt tiểu nhi tử là mỉa mai cùng thống hận, trong nội tâm liền nhanh chóng tỉnh ngủ, lại nhìn Lãnh Hoa Đường, liền càng cảm thấy
hắn dối trá đáng ghét, không nghĩ tới, hôm nay khả năng diễn trò của hắn có thể dày công tôi luyện đến như thế, nếu không có Đình Nhi lúc trước
nhắc nhở qua, sợ là mình sẽ bị hắn lừa gạt.
Nhất thời Vương Gia cảm thấy vô cùng đau lòng, do mình sinh dưỡng, có đạo lý nào không thương, coi như là hắn không ra gì, mình cũng vẫn
không nỡ đưa hắn đến chỗ chết, hôm nay hắn lại là nhi tử khỏe mạnh duy
nhất của mình… Chẳng lẽ thật lòng phải phế đi hắn, nhường tước vị cho
con nuôi là Hiên nhi? Hoặc là, đó mới thật sự thỏa mãn tâm ý lão Nhị …
Huống hồ, hôm nay cũng chỉ là một vết thương, Đình Nhi cũng không
biết còn có thể xuất ra chứng cớ khác đến chứng minh là hắn hay không?
Nếu là không thể, chuyện này liền chỉ có thể là một cảnh cáo nhỏ đối với hắn mà thôi, bất quá, từ nay về sau được mình phái thêm người đi giám
sát, không thể lại để hắn đối với vợ chồng Tiểu Đình có bất kỳ cử động
lệch lạc nào, chuyện về Mặc Ngọc, phải tranh thủ thời gian làm nhanh hơn tiến độ, bằng không, Tiểu Đình tự mình không có lực lượng, rất khó
chống lại cùng Đường Nhi, đến lúc đó thật sự sẽ xảy ra cảnh huynh đệ
tương tàn, mà mình làm phụ thân quá thất bại .
Vương Gia sắc mặt liền xấu đi, cuối cùng đau lòng đối với Lãnh Hoa
Đường quát: “Hỗn trướng, vi phụ chưa từng ngược đãi ngươi, ngươi một kẻ
làm huynh trưởng, còn có có bộ dáng làm huynh trưởng sao, không có bằng
mọi cách duy hộ Tiểu Đình, lại so đo mọi chuyện cùng hắn, biết rõ hắn
tính tình đơn thuần như hài đồng, lại… Thân bị tật nguyền nhiều bệnh,
lại nghĩ cùng hắn tranh thủ tình cảm, ngươi có xấu hổ hay không hả! Bất
quá bị một chút ủy khuất, thường xuyên suốt ngày kêu oan uổng, phụ vương mẫu phi chẳng lẽ là cắt chi phí ăn mặc của ngươi, hoặc là trước mặt
người khác khinh thường coi rẻ ngươi? Lại vì chút chuyện nhỏ tìm cái
chết, ngươi… Ngươi thực thật là vi phụ tức chết. Ngươi… Ngươi không phải nói không muốn làm vị trí thế tử này sao… Tốt, tốt, tốt, ngày mai phụ
vương liền đi báo cáo thánh thượng, đem tước vị này cho Hiên nhi thừa
kế, Giản Thân Vương phủ, cũng không phải là chỉ có mình ngươi có thân
thể khoẻ mạnh!”
Nói xong thì nới lỏng tay Lãnh Hoa Đường, thân thể lảo đảo lui về
phía sau hai bước, khoát tay, giương giọng hô gã sai vặt bên ngoài:
“Người tới!”
Lãnh Hoa Đường vừa nghe xong liền vội, bùm một tiếng liền quỳ xuống,
hai đầu gối di động, lết đến chân đến Vương Gia, ôm hai cổ chân Vương
Gia, lớn giọng hô: “Phụ vương…hài nhi sai rồi.”
Vương Gia một cước đá văng hắn, nổi giận mắng: “Không phải muốn chết
sao? Vi phụ thành toàn ngươi, là độc dược lụa trắng hay vẫn là đao kiếm, tự bản thân mình chọn a.”
Lãnh Hoa Đường lúc này tâm chết cũng đều có, không nghĩ tới mình thật vất vả mới nghĩ được cách thoát hiểm lại gặp hậu quả như vậy, nhị thúc
đối với mình vẫn một mực quan tâm dị thường, thậm chí vượt qua sự chú ý đối với tiểu Hiên, trước kia vẫn cho là nhị thúc chỉ là dựa vào việc
sau khi mình có vị trí, có thể cho Đông phủ lợi ích lớn nhất, nhưng nếu
phụ Vương Chân là đem vị trí thế tử truyền cho tiểu Hiên, này… Nhị thúc
tất nhiên sẽ không trợ giúp mình nữa, đến lúc đó, mình chắc chắn bị cô
lập hoàn toàn…
“Phụ vương! Hài nhi sai rồi, cầu ngài tha hài nhi a, hài nhi cũng
không dám so đo cùng Tiểu Đình, hài nhi nhất định sẽ làm huynh trưởng
tốt, cả đời chăm sóc tốt cho Tiểu Đình.” Hắn nghĩ lại, biết Vương gia
bất quá là hù dọa mình mà thôi, Vương Gia sợ nhất chính là huynh đệ
tương tàn, cho nên, mình vừa rồi ghen tỵ với Tiểu Đình làm phụ vương
thương tâm, nên vội vàng xoay xung quanh khẩu cầu xin tha thứ.
Vương Gia xác thực chẳng quá là dọa hắn mà thôi, sao có thể thật sự
cho lão Nhị kia hưởng tiện nghi lớn như vậy, bất quá, thả chút tiếng gió đi ra ngoài cũng tốt, như vậy lão Nhị nghe xong lời này liền không thèm chú ý đến Đường Nhi, mà đối với Đường Nhi lãnh đạm đi, như vậy, liền có thể xác minh hắn thật sự châm ngòi ly gián, ngao cò tranh đấu ngư ông
đắc lợi, hừ, thực cho là mình không hung ác bằng lão thái gia sao, dễ
dàng cho mình là ngốc tử sao? Dù thế nào, cũng sẽ không cho hắn thực
hiện được.
“Đứng lên, ở đâu ra nam tử như người, khóc khóc không cảm thấy thẹn.” Vương Gia thấp đầu, quát Lãnh Hoa Đường.
Lãnh Hoa Đường trong nội tâm vui vẻ, vội vàng tự đứng lên, thành thật khoanh tay đứng thẳng, Vương Gia hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái
nói: “Hôm nay chính là bản thân ngươi nói, không hề cùng Đình Nhi tranh
giành cao thấp?”
“Nhất định, hài nhi không bao giờ cãi nhau cùng Tiểu Đình, hài nhi sẽ đem tất cả những cái tốt nhất đều tặng cho Tiểu Đình, phụ vương, hài
nhi lòng dạ không rộng lượng, cho nên mới suýt nữa gây sai lầm lớn, tạ
ơn phụ Vương giáo huấn.” Lãnh Hoa Đường lập tức kính cẩn nghe theo, lời
nói thực là nhu thận ngoan ngoãn.
Lúc này, Thanh Thạch đã dẫn theo hai người trong phòng thế tử phi
đến, đang muốn làm cho các nàng giúp đỡ mang Thượng Quan Mai xuống,
Vương Gia nhân tiện nói: “Hai người các ngươi nghe kỹ, vi phụ muốn cùng
mẫu phi ngươi đi Đại Minh sơn nhàn hạ mấy ngày, ngày tết sẽ lại hồi phủ, Chuyện trong phủ tất cả toàn bộ giao do vợ Tiểu Đình quản lý, Mai Nhi
không thể nảy sinh tranh chấp cùng nàng, nếu có bất mãn cũng phải chờ
chúng ta từ Đại Minh sơn trở về nói sau.”
Lãnh Hoa Đình lạnh lùng bàng quan với việc Vương Gia cùng Lãnh Hoa
Đường đấu pháp một phen, nhìn thấy thế coi như nhận được hiệu quả không
nhỏ, trong nội tâm có cảm giác an ủi, bất kể như thế nào, hạt giống hoài nghi cũng trồng được vào trong đầu phụ thân, phụ thân mặc dù nói không
có thực sự đem đại ca xử trí, nhưng cũng không hề tín nhiệm hắn như
trước kia, từ nay về sau, bất quá hắn có gió thổi cỏ lay cái gì, liền đi tính toán thêm, dù sao mình hiện tại cũng không thể đem chuyện ngày ấy
hắn giết Ngọc nhi vạch trần ra, việc hai chân mình có thể đi lại hiện
tại quyết không thể để cho Vương Gia cùng đại ca biết rõ, bằng không,
trong lúc đại ca cùng nhị thúc nguyên hình còn chưa có lộ ra, mà mình
cũng chưa có bắt được bằng chứng thiết thực đủ thuyết phục, thì nhất
thời không nên chạm vào bọn họ, nếu không, ngược lại sẽ kích bọn họ động có tâm tư ám hại mình, hôm nay có Cẩm Nương làm bạn, tánh mạng liền
càng thêm quý trọng , đi sai bước một chút, sẽ đẩy nàng cùng lâm vào
tuyệt cảnh.
Thượng Quan Mai này một chút cũng không dám ở trước mặt Vương Gia nói lời bất mãn gì, chỉ là trong nội tâm phẫn nộ, lại ủy khuất, Vương Gia
đối với vợ chồng Lãnh Hoa Đình quá mức thiên vị, nào có đạo lý không cho thế tử phi chủ trì chuyện nhà, bất quá, tuy giận nhưng cũng bị câu kia
Vương Gia câu bãi bỏ vị trí thế tử của Lãnh Hoa Đường hù cho sợ, chỉ
phải phẫn nộ nhìn Vương Gia cùng Vương phi, gặp Lãnh Hoa Đường thành
thật khom người đáp ứng, nàng cũng chỉ lên tiếng qua loa.
Vương Gia lại liếc nhìn Lãnh Hoa Đình, gặp trong mắt tiểu nhi tử có
vẻ mỉa mai, thì nghĩ Đình Nhi đích thị là còn có lời chưa có nói hết với mình, hơn nữa, tất nhiên là xử trí Đường Nhi như thế hắn cũng không hài lòng, liền đối với Lãnh Hoa Đường nói thêm: “Vi phụ không ở trong phủ
mấy ngày, nếu là lại xảy ra điều gì nhiễu loạn, sẽ tìm ngươi hỏi tội đầu tiên.”
Dừng một chút lại nói: “Ngươi thân là thế tử, lòng dạ hẹp hòi, không
nghĩ đến đại cục, vô duyên liền muốn tự vận, lại vô cố rời nhà không về, thật là bất hiếu bất hữu bất nghĩa, hôm nay không phạt ngươi khó có thể tiêu trừ mối hận trong lòng ta.” Dứt lời, thanh âm vang lên, “Lấy gia
pháp.”
Lãnh Hoa Đường nghe kinh hãi, không nghĩ tới phụ thân thực sẽ vì
chuyện quan trọng như vậy mà phạt hắn, ngày đó mất không ít máu, tuy nói nuôi mấy ngày lại sẽ hồi phục, nếu lại bị đánh… Sợ là nguyên bản khôi
phục vài thành công lực lại tổn hại đi vài phần, hơn nữa, trước mặt phụ
thân, càng không thể vận công chống đỡ… Hắn không khỏi nhìn về phía
Thượng Quan Mai xin giúp đỡ.
Thượng Quan Mai lúc này cũng sợ tới mức mặt không còn chút máu, gặp
tướng công nhìn qua, liền biết tâm ý của hắn, chính là… Hôm nay đi cầu,
có thể bị vạ lây hay không a?
Bất quá, nàng vẫn là tăng lá gan lên tiến về phía trước một bước, run rẩy nói: “Phụ vương… Tướng công hắn… Hắn thân thể không tốt, sợ là chịu không trận đòn này.”
Vương Gia cũng bất quá là làm cho Lãnh Hoa Đình xem, thấy Thượng Quan Mai van cầu, nên muốn buông lỏng, đang muốn đổi giọng đáp ứng…
“A, phụ vương, ta muốn bẩm báo lại ngài, ngày mùng bốn hôm đó trong
phòng tướng công có một nha đầu gọi Ngọc nhi, vốn chỉ là trộm một cây
trâm của con dâu, con dâu liền đem nàng trừng trị một trận, đánh cho vài chục bản tử, nhắc tới cũng kỳ, nha đầu kia tại buổi tối đầu năm đột
nhiên mất tích… Ngài nói, nàng là người cả nhà đều ở trong phủ, lại bị
thương, như thế nào có bản lĩnh thoát được tường cao của đại viện này?
Ra khỏi đây, lại có năng lực sinh tồn thế nào? Chẳng lẽ, nàng là bị
người phương nào giết đi? Hoặc là, có người tương trợ chạy thoát? Ai
nha, phụ vương, mẫu phi, con dâu suy nghĩ đến mức đầu to như cái đấu,
làm thế nào một cái nha đầu trong phủ mà có năng lực lớn như thế a.”
Trong nội tâm Cẩm Nương sớm cảm thấy hại tướng công mình chính là
Lãnh Hoa Đường, Lãnh Hoa Đình lúc trước giả ngây giả dại vật lộn rõ ràng là muốn vạch trần chuyện tay Lãnh Hoa Đường bị thương, nàng mặc dù
không biết hắn làm thế nào biết trên tay Lãnh Hoa Đường có thương tích,
nhưng có thể xác định vết thương này tất nhiên là có quan hệ với tướng
công, hừ, hại qua tướng công mình, há có thể dễ dàng liền bỏ qua cho
ngươi như vậy? Cho nên, nhìn thấy Vương Gia vừa mềm lòng, vội mở miệng
nói ra.
Nàng nói linh tinh không đầu không đuôi một phen, làm Vương Gia ban
đầu còn có chút do dự, càng thêm tỉnh ngủ, Đường Nhi không phải đúng lúc đầu năm rời nhà sao? Chẳng lẽ cùng nha đầu kia có quan hệ gì, nha đầu
kia chính là từ nhỏ hầu hạ Đình Nhi, nếu là nha đầu kia làm ra việc hại
vợ chồng Đình Nhi, sợ chính là do Đường Nhi động tay chân, bằng không,
sao có trùng hợp như vậy, Cẩm Nương không phải người nói nhiều, nàng nói chen lúc này là có thâm ý, đột nhiên nói lên cái này để nhắc nhở mình
a.
Nghĩ như thế, Vương Gia lửa giận trong lòng lại bốc lên, nhất thời có nha đầu thực sự đưa gia pháp đến đây, Vương Gia một tay tiếp nhận, nói
với Lãnh Hoa Đường nói: “Nghiệt tử, còn không mau quỳ xuống!”
Vương Gia vốn bị vài câu khóc cầu của Thượng Quan Mai có chút mềm
lòng, nhưng Cẩm Nương kia một phen lời nói vừa ra, Lãnh Hoa Đường liền
biết mình rốt cuộc không tránh thoát được, không khỏi đưa con mắt hung
ác trừng mắt liếc nhìn Cẩm Nương, bất đắc dĩ phải quỳ xuống.
Vương Gia khó thở, quơ lấy gia pháp liền hướng lên lưng Lãnh Hoa
Đường đánh thật mạnh, hắn dưới cơn thịnh nộ, lại có công phu trong
người, mỗi một cái tựa giống như Thiết Bổng quất vào người Lãnh Hoa
Đường, mỗi một cái, làm Lãnh Hoa Đường kêu lên một tiếng đau đớn, cam
chịu, không dám khóc lóc cầu xin tha thứ, sợ làm cơn tức giận của Vương
Gia càng lớn.
Vương Gia đang đánh, đột nhiên liền thấy bên ngoài chính đường truyền vào một tiếng quát lo lắng: “Vương huynh, mau dừng tay.”
Nhị lão gia không biết từ đâu biết được, nhanh chóng đúng lúc khẩn cấp chạy tới, một phát bắt được gia pháp trong tay Vương Gia.
Vương Gia không nghĩ tới hắn sẽ đến, trong nội tâm càng sinh nghi,
trách không được Đình Nhi nói Đường Nhi cùng lão Nhị đi lại rất gần, quả thật như thế, hừ, ngươi không nỡ cho ta đánh, ta càng muốn đánh, con
của ta, ta muốn đánh liền đánh, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
Trong nội tâm Vương Gia đột nhiên liền hiện lên một cổ tâm lý chống lại, một chưởng liền hướng nhị lão gia đập tới, nhị lão gia nguyên muốn vận
công chống lại, nhưng nhẫn nhịn xuống, giả bộ như trốn tránh không kịp,
thân thể bay bổng liền bị Vương Gia đẩy được ném sang một bên.
Vương Gia cũng không nhìn hắn, giơ tay lên, càng đánh càng hăng, vừa
đánh vừa mắng: “Nghiệt tử, ngươi cái tốt không học, học toàn những thứ
xấu xa gì đó, thân là huynh trưởng lại ghen tỵ với tàn đệ, phí hoài bản
thân mình, quá mức vô dụng , hôm nay ta phải đánh chết ngươi, nhìn xem
ngươi còn dám hư hỏng rối loạn như thế nữa không.”
Lãnh Hoa Đường cam chịu bị mấy chục cây, rốt cục thân thể gánh không được, bị đánh nằm úp trên mặt đất.
Một bên Thượng Quan Mai thấy đau lòng không thôi, nàng cũng không dám lại cầu Vương Gia, thoáng một cái bổ nhào vào trước Vương phi: “Mẫu
phi, cầu ngài cứu tướng công a, hắn… Hắn vốn là mới bị thương, tiếp tục
đánh xuống… Van xin ngài, ngài vô cùng thiện tâm, nói phụ vương ngừng
tay a.”
Vương phi một mực thờ ơ lạnh nhạt, lời của Cẩm Nương cũng làm cho nội tâm nàng tỉnh ngủ, trong phủ này sợ là không ít chỗ đều bị vợ chồng thế tử âm thầm thao túng, nha đầu Ngọc nhi kia rõ ràng chính là mình đưa
tới trong phòng Đình Nhi, nàng là một nha đầu, lại có thể diện, cũng sẽ
không bị nhiều người chú ý như vậy a, Cẩm Nương bất quá là trừng phạt
nàng một chút, kết quả liền kinh động ầm ĩm đến nhiều người, hóa ra,
thật đúng là có chuyện xấu a.
Xem Vương Gia tức giận dồn sức trên Lãnh Hoa Đường, Vương phi cũng
không có chút ý tứ khuyên bảo, ngày thường có lẽ còn muốn làm mẹ cả hiền thục rộng lượng, hôm nay nhìn hắn bị đánh cảm thấy trong nội tâm sung
sướng rất nhanh, tiện nhân Lưu di nương kia, không phải ở trước mặt mình đắc ý là nàng có một nhi tử tốt sao? Hừ, để Vương Gia giáo huấn một
trận thật nặng cũng tốt, một hồi mang cái thân bị thương trở về, xem
nàng còn có thể đắc ý được hay không.
Đánh cũng không sai biệt lắm, Vương Gia sợ là cũng muốn có người
khuyên có bậc thang xuống, Thượng Quan Mai lại cầu, nàng cũng vui vẻ
tặng một cái nhân tình, làm bộ đau lòng tới ôm lấy tay Vương Gia: “Tướng công, bớt giận, đừng đánh, đánh nhiều như vậy cũng đã trút giận, hắn
chung quy là con của ngươi , đánh hỏng lại phải đau lòng .”
Vương Gia lúc này mới bỏ gia pháp trong tay, thở phì phì lui về trên ghế ngồi.
Nhị lão gia bò trên mặt đất, vội vàng nâng Lãnh Hoa Đường dậy, “Đường Nhi… Đường Nhi, ngươi… Ngươi có khỏe không.” Giọng điệu này đúng là đau lòng đến cực điểm.
Vương Gia nghe xong trong nội tâm lại càng không có tư vị, cao giọng, nói với Thanh Thạch bên cạnh: “Tìm người đến, đem thế tử mang về nội
viện thế tử đi.”
Thanh Thạch kêu lên, có hai gã sai vặt khỏe mạnh, rất nhanh đem Lãnh Hoa Đường đỡ lên dìu xuống dưới.
Nhị lão gia trong mắt hàm chứa ti lửa giận cùng đau lòng, một mực đưa mắt nhìn Lãnh Hoa Đường rời đi, gặp Thượng Quan Mai còn ngây ngốc trong nội đường, liền bất mãn quát nhẹ một tiếng: “Thế tử phi như thế nào còn không mau mau đi chăm sóc Đường Nhi.”
Thượng Quan Mai nghe khẽ giật mình, phục hồi tinh thần lại cũng bất chấp lễ nghi gì, vội vàng đuổi theo.
Vương Gia lại càng thêm bực mình, lão Nhị thật đúng là càng quản rộng a, con dâu mình mà hắn dám kêu to gọi nhỏ? Hừ, bất quá rốt cuộc vẫn là
lo lắng Lãnh Hoa Đường, nhìn hắn khó thở chắc là vừa rồi mình ra tay
cũng quá nặng, sợ thực đã bị thương.
Vợ chồng Lãnh Hoa Đường đi rồi, nhị lão gia cũng không khách khí,
ngồi xuống ghế bên cạnh dưới tay, hơi trầm ngâm, liền mở miệng nói:
“Vương huynh là chuyện gì mà phát lửa giận lớn như thế?”
Vương Gia hừ lạnh một tiếng nói: “Ngược lại không biết lão Nhị ngươi
làm thế nào biết ta đánh hắn, hôm nay ta thấy, ngươi làm thúc thúc,
ngược lại so với ta làm phụ thân lại càng thêm quan tâm hắn.”
Nhị lão gia vừa nghe hắn nói câu này như ý nơi khác, vội vàng cười
cười nói: “Ta đâu biết ngươi đang ở đây đánh hắn, bất quá vừa vặn đến
tìm vương huynh có việc thương lượng, đúng lúc đụng phải mà thôi.”
“Đúng vậy a, thật là khéo, không biết lúc nghiệt tử kia ở bên ngoài
tìm cái chết, lão Nhị ngươi có thể cũng là trùng hợp biết hay không, ta
ủy khuất, hắn ở bên ngoài dưỡng thương, lão Nhị ngươi vì sao không nhanh chóng báo tin về phủ, cũng làm cho Mai Nhi cùng vài người trong phủ an
tâm hơn.”
Nhị lão gia nghe khẽ giật mình, hắn không biết Vương gia như thế nào
biết được chuyện Lãnh Hoa Đường là ở bên ngoài dưỡng thương, không phải
bàn kỹ rồi sao, nói là cùng Trữ vương thế tử cùng nhau uống rượu bừa bãi sao? Như thế nào… Cũng không biết hắn làm thế nào trở về, nhất thời,
trên khuôn mặt tuấn tú nho nhã của hắn hiện lên một tia xấu hổ, ánh mắt
chớp lóe lên nói: “Ai, còn không phải sợ vương huynh ngươi biết phát
giận phạt hắn, đứa nhỏ này, có khi thật đúng là hồ đồ a, ngươi nói hắn
một cái thế tử tốt như thế, sao có thể vì chút chuyện không quan trọng
đi tìm cái chết, vương huynh, hay là ngươi ngày thường đối với hắn quan
tâm quá ít a.”
Vương Gia nghe xong càng giận, lạnh giọng trào phúng: “Đúng vậy, ta
đây làm cha thật không bằng ngươi làm thúc thúc, hắn ở bên ngoài hồ đồ,
ta đây chính xác là phụ thân không biết, ngươi thì lại nhất thanh nhị
sở, ai không biết còn tưởng rằng ngươi mới là cha ruột của hắn.”
Nhị lão gia đang bưng trà uống, nghe được câu này, uống ngụm trà nóng liền bị sặc trong cổ họng, không khỏi liên tục ho khan, sau nửa ngày,
hắn mới dừng lại, đặt chén trà xuống, nhíu lông mày nói với Vương Gia:
“Vương huynh hôm nay sợ là giận chưa có nguôi a, nói chuyện luôn âm
dương quái khí, một lòng một dạ toàn bộ để trên người Đình Nhi, đã bao
lâu không quan tâm qua hắn, hắn dù thế nào cũng là Giản Thân Vương tương lai, ngươi nhẫn tâm khiến tâm tính của hắn càng phát ra quái gở nữa? Có một ngày lại biến thành bộ dáng như Đình Nhi, ngươi mới vui vẻ sao? Hừ, ngươi nếu là trách ta đối với hắn quan tâm nhiều quá, thì từ nay về sau ta ít cùng Đường Nhi lui tới là được.”
Nói xong, đứng dậy muốn đi, Vương Gia cũng không ngăn đón hắn, nhưng
lại cười lạnh nói: “Lão Nhị ngươi cũng đừng giận, lúc nãy ta còn nói với hắn, nếu như hắn lại không ra gì, dứt khoát đem vị trị thế tử cho Hiên
nhi của nhà ngươi, cũng đỡ cho hắn suốt ngày lo được lo mất, làm không
ra được chuyện đứng đắn nào.”
Thân thể Nhị lão gia cứng đờ, giật mình xoay người lại, khóe miệng
hiện ra sự giễu cợt: “Vương huynh, Hiên nhi cũng không có cái phúc phận
này, ngươi vẫn là nên quan tâm Đường Nhi a, đừng để một đứa con trai bị
hủy còn một đứa con trai khác cũng không quản giáo được, ta là một mảnh
hảo tâm giúp ngươi… Ngươi không cảm kích thì thôi, cần gì dùng lời này
để giễu cợt ta.”
Vương Gia nghe lời nói này của hắn cũng có mấy phần đạo lý, cũng
không muốn đem quan hệ hai người làm căng thẳng quá mức ở bên ngoài,
liền mỉm cười nói vòng vo: “Không phải nói có việc thương nghị cùng ta
sao? Tại sao lại không nói.”
Nhị lão gia liền quay người trở lại, một lần nữa ngồi trở lại ghế,
liếc nhìn Cẩm Nương cùng Lãnh Hoa Đình nói: “Hay là đi thư phòng thương
nghị chỗ này không thuận tiện quá.”
Vương Gia vừa nghe lại mất hứng, hừ, nếu trước mắt là vợ chồng Đường
Nhi, hắn tất nhiên sẽ không nói lời này, Tiểu Đình căn bản không phải
ngốc tử, có một số việc, để cho hắn nghe một chút cũng tốt, ngươi muốn
tránh hắn, ta không cho phép.
“Nói đi, trong phòng này tất cả đều là người nhà mình, Đường Nhi là
chất nhi ngươi, Đình Nhi cũng vậy a. Có lời gì ngươi cứ việc nói đi.”
Dáng điệu Vương Gia không kiên nhẫn nói với nhị lão gia.
Nhị lão gia nghe lời này của Vương Gia có chút bới móc, đành phải
miễn cưỡng cười nói: “Ai, vương huynh a, Đường Nhi cũng chỉ là nhất thời hồ đồ, ngươi cũng đừng tức giận, Đình Nhi cũng là hài tử tốt, chỉ là…
Tính tình hắn vẫn còn nhỏ chút… Ai, không nói cái này, ngươi nói là
được, đều là người một nhà, ngươi cũng đã đem Mặc Ngọc cho vợ Đình nhi,
để cho bọn họ nghe một chút cũng đúng.”
Vương Gia vừa nghe lời này xoay người, ngồi thẳng người nói: “Ngươi hôm nay đến là vì chuyện của Mặc Ngọc?”
Nhị lão gia trả lời: “Đúng vậy a, hôm nay hộ bộ nhận được cấp báo từ
phương bắc, nói là phương bắc mùa đông hạn hán, không thu hoạch được
tiểu mạch, vương huynh cũng biết, lúc này phía nam gặp lũ lụt, hai bờ
sông Hoài Dương có không ít ruộng tốt bị ngập, lại tràn vào vô số nhà
dân, hộ bộ rút ra một lượng bạc lớn đi trợ thiên tai, hôm nay trong quốc khố thật tình là không có nhiều ngân lượng có thể lấy ra được, ý hoàng
thượng sợ là muốn động đến chỗ tiền cứu trợ khẩn cấp đó.”
Vương Gia nghe xong lông mày cũng cau chặt lại, trầm ngâm một hồi
nói: “Nếu là triều đình có việc cần dùng gấp, động đến chỗ tiền đó cũng
đúng, chỉ là, năm nay tiền nên nộp đã sớm giao lên rồi… Đúng rồi, cấp
báo này là hôm nay phát tới?”
“Tám trăm dặm hỏa tốc đưa đến, nói là bên kia có người gây rối, trực
tiếp mang vào trong cung, Hoàng thượng nhìn thấy thì quăng tấu chương,
nổi giận lôi đình, sợ là lúc nữa sẽ tuyên chiếu ý chỉ muốn xuống, vương
huynh vẫn là nhanh chút tiến cung đi thôi, ta cũng là trên đường gặp
người đưa tin này, bởi vì là có một phần chính là đưa đến hộ bộ, cho nên mới biết trước một tiếng, ai nha, mới gặp ngươi đánh Đường Nhi, trong
nội tâm quýnh lên, quăng việc này ra phía sau.” Nhị lão gia trả lời.
Vương Gia vừa nghe, cũng gấp, vội vàng đứng dậy nói với nhị lão gia:
“Ta đây đi thay triều phục trước, việc này đúng là nên sớm làm chuẩn bị
mới được.”
Nói xong liền đi vào trong phòng, Vương phi cũng đi vào hầu hạ hắn.
Cẩm Nương nghe xong liền có chút minh bạch với Mặc Ngọc này, sợ là
chưởng quản thương đội nào đó hoặc là căn cứ kiếm tiền gì a, hoặc là,
Giản Thân Vương phủ nguyên là hoàng thương (thương nhân hoàng gia)lớn nhất trong triều Đại Cẩm, trông coi việc mua bán muối thiết, nếu thật
là như vậy, Mặc Ngọc này thật đúng là khối bảo bối, đây chính là gắn với núi vàng a, trách không được nàng vào cửa không bao lâu, Lãnh Hoa Đình
liền làm cho nàng thu, nói tự nhiên đào được một núi vàng.
Vừa nghĩ như thế, nàng đột nhiên cảm thấy chuyện mở cửa hàng thật sự
là không có ý nghĩa a, Mặc Ngọc này hiện ở trên tay mình, tay nắm cả một núi vàng thì còn tính toán lợi nhuận bằng tiền lẻ làm gì, thật sự là
không có ánh mắt a, không có ánh mắt, vừa quay đầu, thì chứng kiến tướng công chính giống như có điều suy nghĩ nhìn mình, trong mắt lộ ra một
tia cổ vũ cùng tín nhiệm, nàng không khỏi mặt đỏ lên, thằng nhãi này
thật đúng là lợi hại, ánh mắt mình hơi khác một chút, một cái sắc mặt,
hắn liền có thể đoán được tâm sự của mình ra bảy tám phần, ừ hừ, từ nay
về sau còn phải tốn nhiều tâm cơ thao luyện, cũng không thể để hắn nhìn
thấy hết đi.
Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên thấy ánh mắt hắn cắt ngang, nhìn nàng với
ánh mắt khinh khỉnh, làm nàng khẽ giật mình, không khỏi cầm khăn lau
trán chẳng hề có mồ hôi, lại bị thằng nhãi này nhìn ra. (TT: hehe hai vợ chồng này buồn cười nhỉ)
Một hồi sau Vương Gia đến, cùng nhị lão gia đi ra cửa, đến ngoài cửa, nhị lão gia lại nói: “Vương huynh tự đi thôi, ta đây thân phận cũng
không có tư cách tiến nam thư phòng.”
Vương Gia cũng không nói gì, xoay người liền đi, nhị lão gia lòng như lửa đốt đi đến sân thế tử phi.
Thượng Quan Mai sớm sai người đi mời ngự y, chỉ là lúc này người còn chưa tới trong phủ.
Lãnh Hoa Đường mềm oặt vô lực nằm lỳ ở trên giường, trên lưng nóng
rát đau nhức, Thượng Quan Mai một bên rơi lệ suy nghĩ, một bên giúp hắn
cởi bỏ quàn áo bên ngoài, may mắn là mùa đông, mặc dày, bằng không, chỉ
sợ sẽ đánh cho da tróc thịt bong, Vương Gia lòng dạ cũng quá ác độc chút ít, không được, không thể lại để vợ chồng Cẩm Nương liên hợp cùng Vương phi khi dễ mình và tướng công, Sáng mai phải đến cung của Thái Tử Phi,
làm cho Thái Tử Phi tạo chút áp lực cho Vương Gia mới được, dựa vào cái
gì Vương phi không ở nhà, quản gia lại là cái con bé Tôn Cẩm Nương kia?
Nàng tin tưởng! Thái Tử Phi nhất định sẽ làm chủ cho mình chuyện này.
Dưới lớp quần áo là một mảnh vết thương sưng phù dài hẹp thẫm màu,
nhờ lớp áo lạnh dày cộm, nhưng có không ít vết thương có tơ máu, Thượng
Quan Mai thấy nước mắt rơi rào rào xuống, nhị lão gia nhìn thấy cũng
giật mình, nói với Thượng Quan Mai thương tâm khóc rống bên cạnh, “Nhị
thẩm ngươi có thuốc trị thương tốt nhất, ngươi sai người… A, hoặc là
ngươi tự mình qua phủ đi lấy a, đó là hôm kia ta được bằng hữu cho,
nguyên là từ Tây Lương quốc bên kia tới, so với thuốc trị thương bình
thường hiệu quả nhanh hơn.”
Thượng Quan Mai đâu chịu rời Lãnh Hoa Đường, cám ơn thanh nhị lão
gia, liền muốn cho người đi tìm nhị thái thái lấy thuốc, Lãnh Hoa Đường
trên giường nghe xong quay đầu lại, yếu ớt nói với nàng: “Nương tử, làm
phiền ngươi tự mình đi một chuyến, vật kia hiếm lạ sợ là, nhị thẩm tử
chưa chắc đã cho.”
Thượng Quan Mai nghe thấy ngây người, lại thấy trong mắt nhị lão gia
này đầy lo lắng ưu thương, liền minh bạch, có lẽ hai người này muốn nói
chuyện, muốn mình tránh đi a, trong nội tâm cảm thấy hơi khó chịu, xoay
người đi ra khỏi phòng.
“Sao lại không cẩn thận như thế, lại để Vương Gia phát hiện vết
thương trên tay ngươi?” Thượng Quan Mai vừa đi, nhị lão gia liền trầm
giọng hỏi.
Lãnh Hoa Đường xoay người, nghiêng đầu sang chỗ khác nói: “Không có
cách nào khác, Tiểu Đình đột nhiên nổi điên, đem chén nước trà toàn bộ
giội vào trong tay trái của ta.”
Nhị lão gia nghe xong trong mắt lóe lên. Trầm tư một chút, nhíu mi
hỏi: “Ngươi đoán xem, ngày ấy làm thương ngươi chính là Tiểu Đình sao?”
Lãnh Hoa Đường nghe được chấn động, thiếu chút nữ tự rời giường:
“Không thể nào đâu, chân Tiểu Đình chính là không thể đi được, nhiều
nhất chỉ có thể đứng xuống, nghe nói đứng một lúc đầu đầy mồ hội khoan
đau nhức thấu đến tận tim gan, bị bệnh nhiều năm như vậy, làm sao có thể thoáng một cái thì tốt được, thuốc hôm kia tiểu Hiên đưa qua, nói là
ăn, nhưng không thấy hiệu quả, khả năng lại ngừng thuốc, nhưng tuyệt đối không thể tốt được.”
“Ngươi từ nay về sau bớt sai khiến tiểu Hiên làm việc, ta không nghĩ
hắn thích hợp, đứa bé kia, chính là ta cũng không hiểu tâm tư của hắn,
đừng để đến ngày nào đó hở ra cái gì là tốt rồi, hôm nay xem ra cha
ngươi vương huynh đúng là nổi lên lòng nghi ngờ, cho nên, ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận, không thể lại sai thêm chút xíu gì.” Nhị lão gia
nghe xong lại nói.
Lãnh Hoa Đường nghe xong nhẹ gật đầu, suy nghĩ lại nói: “Nhị thúc,
cửa hàng thành đông này thực để cho Tam thúc quấy phá sao? Sợ là sẽ thất bại đi, ngài nói Mặc Ngọc kia, phụ vương lại cho tôn Cẩm Nương, chẳng
lẽ ta tiếp nhận phủ, lưu lại cho ta một cái cái thùng rỗng làm thừa kế
sao? Phụ vương cũng là quá bất công chút.”
Nhị lão gia nghe được mắt nhíu lại, con ngươi sáng ngời chứa một tia
lệ sắc, thực sự có loại tức giận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
“Ngươi đứa nhỏ này, ngươi nếu như thừa kế tước vị, sau này thành Giản
Thân Vương, khi đó, cả Vương phủ đều là do ngươi nói, chỉ cần là thứ
thuộc về Giản Thân vương phủ, muốn cái gì không phải bằng một câu của
ngươi?”
Lãnh Hoa Đường vừa nghe tới, lại nằm sấp xuống, nhị lão gia nhìn tức
giận: “Ngươi nói ngươi đang luyện công khẩn yếu, sau quay đầu một cái đã đi giết nha đầu đó làm cái gì, thiếu chút nữa bị người bắt không nói,
còn… Ngươi nha, từ nay về sau làm việc nên suy nghĩ chu đáo một chút,
bên người Tiểu Đình có không ít cao thủ, chẳng qua ngày ấy, người có
công lực cùng ta sàn sàn như nhau trong phủ cũng không thấy nhiều.”
Lãnh Hoa Đường nói không ngớt, rồi hai mắt lại lập loè nhìn nhị lão
gia hỏi: “Nhị thúc, cái tâm pháp này mặc dù có thể quy tụ nội lực, nhưng quá là phiền toái, mỗi khi dùng phương pháp này quy tụ, liền có vài
ngày công lực không thể khôi phục, bằng không, ta cũng sẽ không khinh
địch như vậy khiến cho người ta bắt được, ai, cũng đúng là ta suy nghĩ
không chu toàn, vốn nghĩ bất quá là cái nha đầu mà thôi, sao lại có
người che chở, hôm nay cũng không biết nha đầu kia đi nơi nào, còn có
đại cữu cũng mất tung tích, chỉ sợ là… Có người thực hoài nghi chân của
Tiểu Đình là bị người hạ độc, động tay chân, đang tra xét, hai người
kia, thật là không thể lưu, bọn họ biết không ít bí mật của chúng ta,
tìm cách diệt trừ bọn họ mới được.”
Nhị lão gia trầm ngâm, nửa ngày sau mới nói: “Ngươi trước hết tạm
dưỡng thương cho tốt rồi nói sau, nguyên nhân chính là mất máu, hôm nay
còn bị thương như vậy, công lực này của ngươi nhất định sẽ bị ảnh hưởng, mấy ngày nữa tốt hơn, phải siêng năng khổ luyện mới được, phương pháp
quy tụ này tuy phiền toái, nhưng có thể bảo vệ tánh mạng, ngươi từ nay
về sau bớt tự mình hành động một chút, có cái gì nên thương lượng cùng
ta rồi hãy làm… Ừ, cháu dâu sắp tới, ta cũng không tiện lưu lại quá lâu, cha ngươi vương huynh nói chuyện chua như dấm, dường như là sợ ta đoạt
ngươi đứa con trai này, yên tâm đi, Tiểu Đình một ngày không khỏe mạnh
lại, địa vị của ngươi một ngày cũng không dao động, chỉ là… Tiểu Đình
thật phiền toái, còn có nữ tử, nhìn xem không có gì đáng chú ý, sợ là
không ít chuyện tất cả đều là do nàng mang tới, thật là phải nghĩ biện
pháp giải quyết xong hết mọi chuyện, tiết kiệm bao nhiêu tâm a.” Nói,
trong mắt vẻ hung ác càng đậm .
Lãnh Hoa Đường nghe khẽ giật mình, trong nội tâm quýnh lên, thuận
tiện thốt ra: “Nhị thúc, đừng giết hại Tiểu Đình, hắn… Hắn dù sao cũng
là huynh đệ ruột của ta, chỉ cần hắn không có uy hiếp… Nhị thúc, cầu van ngươi, về phần Tôn Cẩm Nương kia nha, ngài đại khái có thể điều động
nhiều tay chân một chút, nhiều nhất sau khi chết, làm cho Tiểu Đình tái
giá cưới một phòng về là được.”
Nhị lão gia nghe xong khó thở, hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một
cái nói: “Đừng cho là ta không rõ tâm tư của ngươi, tranh thủ thời gian
làm thế tử phi sinh con trai mới là đứng đắn, có nhi tử, địa vị của
ngươi mới có thể càng thêm ổn thỏa.” Nói xong, Thượng Quan Mai bên kia
đã trở về, nhị lão gia liền xoay người đi.
Thượng Quan Mai thấy nhị lão gia phải đi, vội hỏi: “Nhị thúc, dược
kia không có lấy được, nhị thẩm hình như là bị bệnh, trên giường đau
nhức gay gắt, ngài mau trở về nhìn một cái a.”
Nhị lão gia nghe được câm bặt, nói ra: “Đang tốt lành, làm sao đột nhiên bị bệnh, không phải chỉ bị thương đầu sao?”
“Cái này Mai Nhi không biết, lúc nãy khá tốt, nhị thẩm vốn muốn đứng
dậy lấy dược cho chất tức cầm, đột nhiên nói đau bụng, đầu đầy là mồ
hôi, cháu dâu vội vàng đến đây báo tin cho ngài.” Thượng Quan Mai gấp
gáp nói.
Nhị lão gia vừa nghe xong lời này, không chần chờ, bước nhanh đi trở về.
Một hồi sau trong phòng, gặp nhị thái thái nằm ở trên giường hừ hừ,
mặt đều vo thành một nắm, xem ra, chắc là đau đến căng ra, vội vàng chạy đến xem mạch, chỉ thấy mạch đập hỗn loạn, hình như là có hiện tượng
trúng độc, không khỏi cả kinh, vội hỏi nha hoàn đi theo, “Đã mời thái y
chưa?”
“Hồi nhị lão gia, sớm sai người đi, chỉ sợ là còn trên đường.” Một cái nha đầu thấp đầu đáp.
Nhị lão gia nghe xong trong nội tâm an tâm một chút, nhu hòa giúp đỡ
nhị thái thái, ở sau lưng nàng kế cái gối dựa, cầm khăn lau mồ hôi trên
đầu nàng, ôn nhu hỏi: “Chắc là ăn nhầm vật gì đó, như thế nào đột nhiên
trúng độc ?”
Nhị thái thái lúc này đau bụng như xoắn, ở đâu ra còn có thể đáp lời, một hồi mới hơi mới thả lỏng một chút mệt mỏi, mở miệng nói: “Ngươi…
Bản thân mình đi quản bên kia đi, còn xem ta làm chi, ta bị tiểu súc
sinh đập bể đầu, ngươi còn chưa có nói nửa câu, cái gì đều… Đều nén
giận… Đối với Đường Nhi thì tốt… Hừ… Để cho ta đau chết không phải càng
thỏa mãn tâm ý của ngươi?”
Nhị lão gia nghe xong ngượng ngùng nói: “Nương tử nói lời ngốc gì đó, Tiểu Đình là cái đứa trẻ nửa ngốc nghếch, ngươi cùng hắn so đo làm chi, đối với Đường Nhi tốt, bất quá cũng là sau khi hắn thừa tước, có thể
đối với chúng ta càng hữu dụng một ít, nếu có thể đem Mặc Ngọc đoạt lấy
cho Hiên nhi, đông phủ chúng ta cũng không cần cúi đầu nhìn sắc mặt
người bên cạnh, ngươi nói đúng không a.”
Lại là một hồi đau đớn như đao xoắn đánh úp lại, nhị thái thái không
nói thêm gì nữa, lại ôm bụng mệt mỏi thành một khối, nhất thời, thái y
đến đây, chẩn mạch cho nhị thái thái, thật đúng là trúng độc, lại ghi
phương thuốc giải độc, uống qua dược xong, nhị thái thái mới còn sống
thả lỏng ngủ lại .
Nhị lão gia liền làm cho người ta đem đồ ăn nhị thái thái đã dùng qua cầm lên, nhờ thái y giúp đỡ kiểm tra thực hư, thái y nghiệm qua từng
cái, cũng không phát hiện có độc, nhị lão gia tuy là nghi ngờ, nhưng xác thực cũng vô phương lý giải.
Đến ngày thứ hai, nhị thái thái thanh tỉnh không ít, liền đem nha
hoàn bà tử trong phòng tập hợp lại, tra hỏi từng người một lần, thật
đúng là không có phát hiện việc có thể nghi ngờ, cuối cùng, nàng liền
hoài nghi đến Yên nhi, đem nha hoàn khác đuổi xuống dưới xong, chỉ để
lại Yên nhi: “Chính là ngươi đang ở trong thức ăn của ta động tay chân?”
Yên nhi thản nhiên quỳ trên mặt đất, trong nội tâm mặc dù sợ, trên
mặt cũng hiện lên một chút sợ hãi, nhưng mà rất kiên quyết nói: “Thái
thái minh xét, châm trà đưa cơm cho ngươi cũng không phải là nô tỳ, nô
tỳ chỉ phụ trách quét dọn trong phòng ngoài phòng, ngày bình thường khó
được dính vào bên cạnh đồ ăn của ngài, như thế nào lại là nô tỳ động tay chân?”
Lời này nói ngược lại lại có lý, chính là nhị thái thái nghĩ, thứ
nhất vì đối với Tố Cầm không tốt, liền đối với một nhà Yên nhi nổi lên
nghi ngờ, có thể không lấy được căn cứ chính xác thật sự… Nghĩ lại nói:
“Nương ngươi chính là làm trong phòng bếp, nàng muốn động thủ chân là
chuyện dễ dàng, không phải ngươi, cũng là nương ngươi, xem ra, đem toàn
gia ngươi đuổi ra phủ mới được sạch sẽ.”
Yên nhi vừa nghe liền vội lớn tiếng khóc lên, “Thái thái, nương nô tỳ tuy là trong phòng bếp, nhưng hôm qua này đồ ăn thái y đều kiểm tra
thực hư, cũng không có độc, ngài… Ngài không thể, không thể cấp cho một
nhà nô tỳ một cái tội danh không thực a.”
Lúc này, Lãnh Hoa Hiên nghe được động tĩnh, đột nhiên từ bên ngoài
vọt đến, vừa nghe lời này Yên nhi, liền đỏ mặt, xông đến nhị thái thái
nói: “Nương, ngài… Ngài còn muốn như thế nào, ngài đơn giản chỉ cần nắm
chặt không cho nhi tử thu Tố Cầm, hôm nay lại muốn hãm hại người nhà
nàng, ngài… Ngài không thể ép chết nàng a, hoặc là, ngài là muốn ép nhi
tử làm người phụ lòng bạc nghĩa? Ngài để cho ta từ nay về sau đi ra
ngoài, không mặt mũi gặp người sao?”