Tiêu Cửu Uyên đi ra ngoài, tiện tay cài cửa lại. Hắn tạm thời chưa đoán được hành động của người này, cho nên chỉ đứng trước cửa bảo vệ, hai tay khoanh trước ngực.
Thần thái nhàn nhã nhìn những người đang bước tới.
Những người đang bước tới đây chia thành hai đám người, hai đám người vừa đi vừa cãi cọ, đến khi tới nơi thì ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Cửu Uyên.
Những người này lập tức thay đổi sắc mặt, ai ai cũng cười vui vẻ.
Một người trong số họ nhanh chân bước tới, nói: “Chúng ta là người của Nam Vân cung, đặc biệt tới đây để mời các hạ gia nhập Nam Vân cung, mời các hạ giữ chức trưởng lão của Nam Vân cung, ngoài ra còn được tăng vô số châu báu, chỉ cần các hạ gia nhập Nam Vân cung, thì mọi việc đều không thành vấn đề.”
Đám người này vừa nói xong, một đám người khác lại nói: “Chúng ta là người Tây Thương điện, chúng ta cũng mời các hạ gia nhập Tây Thương điện, nếu các hạ đồng ý, chúng ta sẽ giành chức vị trưởng lão cho người, và đồng ý mời toàn bộ gia tộc của người vào Tây Thương Điện, từ nay về sau mối quan hệ giữa gia tộc của người và Tây Thương điện sẽ vô cùng khăng khít.”
Hai đám người này vừa nói xong, đột nhiên có người lại nói từ cửa tiểu viện: “Ha ha, Nam Vân cung và Tây Thương điện thật là nhanh, nhưng ta nhớ là mỗi lần lôi kéo được người xong thì đều không giữ lời hứa, nói như hát hay nhưng sau đó lại chẳng có gì cả, ngươi nói xem người thông minh có gia nhập Nam Vân cung và Tây Thương điện các ngươi nữa hay không?”
Người này vừa nói xong, sắc mặt của người Nam Vân cung và Tây Thương điện vô cùng khó coi, hai đám người quay đầu lại trừng mắt nhìn người đang nói.
Người của Nam Vân cung nói: “Nam Vân cung ta đã bao giờ nói lời mà không giữ lời chưa, lần lôi kéo người trước, rõ ràng là lừa gạt người Nam Vân cung chúng ta, bên ngoài thể hiện là nhất tinh linh hoàng, nhưng thực tế chỉ do có tác dụng của thuốc, y chỉ mới là cửu tinh linh vương mà thôi.”
“Tây Thương điện đối xử với người lôi kéo được cũng không phải quá tồi, người lần trước là do y quá ngang ngược, không hề coi người Tây Thương điện chúng ta ra gì nên mới trục xuất y khỏi Tây Thương điện thôi.”
Sau khi họ nói xong, quay đầu nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: “Lần này, chúng ta thực sự thành tâm thành ý mời các hạ gia nhập.”
Người vừa nãy lại nhìn Tiêu Cửu Uyên và nói: “Các hạ nên suy nghĩ cho kỹ, gia nhập Nam Vân cung hay Tây Thương điện, hoặc là gia nhập Phù Vân cung chúng ta?”
Nam Vân cung và Tây Thương điện vừa nghe thấy người của Phù Vân cung bèn nói: “Hừ, người của Phù Vân cung các ngươi cũng không hề tốt đẹp gì, người nào gia nhập Phù Vân cung mới đúng là không có mắt.”
Người của Phù Vân cung nổi giận, trợn mắt nhìn người của Nam Vân cung và Tây Thương điện: “Các người nói gì thế?”
“Nói các người chẳng ra gì, thì sao nào, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng chúng ta sợ các người chắc, lần nào tranh giành người với chúng ta, các người thật sự tưởng rằng mình là người đứng đầu trong ngũ cung sao.”
Trước cửa, ba đám người cãi vã ầm ĩ.
Tiêu Cửu Uyên lạnh lùng nhíu mày, trầm giọng nói: “Được rồi, đừng làm ồn nữa.”
Hắn vừa nói, những người đó dừng lại không dám cãi vã nữa, nhìn Tiêu Cửu Uyên.
Chỉ nghe thấy Tiêu Cửu Uyên từ từ nói: “Tạm thời ta sẽ không gia nhập và thế lực nào cả, ta đến Bắc Mang sơn là vì tham gia long phụng tranh bá.”
Tiêu Cửu Uyên nói rất rõ ràng, hắn chỉ tới tham gia long phụng tranh bá mà thôi.
Nhưng đám người này lại nghe ra ý khác, Tiêu Cửu Uyên dự định tham gia long phụng tranh bá rồi mới xác định gia nhập vào thế lực nào.