Vân Thiên Vũ nhanh chóng đưa tay ra ầm một tiếng, một đạo linh lực bay đi.
Linh lực lập tức đụng vào bàn tay đầy dịch mủ kia, thân hình của nàng lại bị dội lui về phía sau mấy bước, đồng thời Vân Thiên Vũ nghe thấy mùi hôi chua dày đặc trong không khí, chính là thi độc. Thi độc dày đặc này cũng không phải là của thi binh tầm thường.
Vân Thiên Vũ nhanh chóng nín thở, sau đó ra lệnh cho ba linh thú: “Nín thở, dùng thời gian ngắn nhất lao ra, thi độc vô cùng lợi hại, Giải Độc đan bình thường không thể giải hết, chúng ta không thể ở lại quá lâu, nếu như ở quá lâu, chúng ta có thể sẽ trúng độc.”
Vân Thiên Vũ sau khi nói xong, phía trước một thân hình cao năm thước giống tòa tháp, thi vương cao lớn cả người đầy dịch mủ xuất hiện.
Đôi mắt của thi vương kia chảy nước mủ nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, dường như hận không thể nuốt nàng.
Cả người Vân Thiên Vũ đứng trong không khí, lại không phải là không khí tươi mới, ngược lại là không khí tràn đầy mùi thúi. Mùi thúi này mang theo thi độc. Nếu như hít vào thi độc này, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên bọn họ muốn dùng thời gian ngắn nhất để tấn công. Nhưng thi vương này vừa nhìn cũng không phải là dễ đối phó.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ đột nhiên lấy ra chuông Huyền Âm, tiếng chuông của chuông Huyền Âm vang lên trong mê trận.
Nhưng thi vương không có chút phản ứng gì với tiếng chuông, chẳng những không có phản ứng, ngược lại bởi vì động tác của Vân Thiên Vũ, cho nên nó đã nổi giận.
Nó vung tay lên hung hăng ra lệnh: “Giết ả, giết ả.”
Ở phía sau thi vương đột nhiên xuất hiện vài bóng người, đều là thi binh xuất hiện lúc trước. Nhưng thi binh xuất hiện lúc này cũng không phải chỉ là một hai người, mà là một đám lớn.
Thi độc trong không khí càng ngày càng đậm hơn, nếu không thể tốc chiến tốc thắng thì bọn họ nhất định sẽ trúng độc, một khi trúng độc, sẽ chết tại mê trận này.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ thì không dám trì hoãn nữa, nàng vung tay lên ra lệnh cho ba linh thú: “Giết.”
Ba linh thú lắc mình vọt tới, đánh nhau với thi binh.
Vân Thiên Vũ nhanh chóng lấy ra Diệt Yêu tháp.
Nàng nhanh chóng truyền linh lực vào Diệt Yêu tháp, sau đó đưa tay hung hăng đánh, bùm một tiếng vang lên, Diệt Yêu tháp lập tức hướng về phía những thi binh kia.
Thi binh chớp mắt ngã một mảng lớn.
Thi vương ở phía sau thi binh, tròng mắt đỏ lên, nó rống lên, sau đó nhấc chân đi thẳng đến chỗ Vân Thiên Vũ. Vân Thiên Vũ không lùi bước, nàng lắc mình chạy đến chỗ thi vương.
Diệt Yêu tháp trong tay nàng ầm một tiếng đánh vào thi vương ở đối diện, thi vương bị Diệt Yêu tháp đánh lui về sau ba bước, nhưng nó rất nhanh lại lao đến, bàn tay to hung hăng đánh về phía Diệt Yêu tháp.
Ầm một tiếng, Diệt Yêu tháp bị đánh ngược trở lại, Vân Thiên Vũ nhanh chóng thu hồi Diệt Yêu tháp.
Thi vương ở đối diện đã lắc mình chạy tới, nó đưa tay một chưởng hung hăng đánh về phía Vân Thiên Vũ.
Một chưởng này khiến mê trận lay động.
Vân Thiên Vũ nhanh chóng đưa tay đánh về phía bàn tay to kia, hai đạo lực đụng vào nhau.
Hai đạo lực đọ sức cao thấp, Vân Thiên Vũ không khỏi sốt ruột, bởi vì thi độc trên người thi vương đang tỏa ra trên đầu nàng, nếu nàng không cẩn thận hít vào thì sẽ trúng độc sinh ra ảo ảnh, như vậy nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Làm sao bây giờ?
Vân Thiên Vũ nhanh chóng suy nghĩ, sau đó bình tĩnh h ra lệnh cho cây Tiên Linh bên trong Phượng Linh giới: “Tiểu Tiên, lập tức dùng Linh Lôi đan đánh vào mắt nó, làm mù mắt nó đi.”
“Vâng.”
Tiểu Tiên thì ra là cây Tiên Linh, y lắc mình ra khỏi Phượng Linh giới thể hiện tài năng, động tác nhanh chóng dùng linh lực mở Linh Lôi đan, ầm một tiếng hướng về phía thi vương.
Linh Lôi đan phát nổ làm mắt thi vương chảy rất nhiều máu, nó đau đến mức gào khóc hét to lên.