Lúc trước nàng để Hắc Diệu chạy đến Ly thân vương phủ báo cho Tiêu Cửu Uyên, thời gian bọn họ ở đây khá lâu, nếu Tiêu Cửu Uyên nhận được tin tức, nhất định sẽ chạy tới trước, nhưng vì sao đến tận bây giờ còn chưa có tin của hắn.
Việc này không bình thường.
Chắc chắn là Tiêu Cửu Uyên không thể không tới.
Vân Thiên Vũ cảm thấy không yên lòng, cả người lo lắng khẩn trương, nàng vội hỏi Hắc Diệu bên ngoài: “Hắc Diệu, ta đã kêu ngươi truyền tin cho vương gia các ngươi, ngươi đã truyền chưa?”
Hắc Diệu cũng cảm thấy có chuyện không bình thường, tâm trạng nghiêm trọng mở miệng: “Lúc trước thuộc hạ phái người chạy đi truyền tin.”
Vân Thiên Vũ càng thấy không tốt, lập tức thúc giục: “Mau tăng tốc về kinh.”
Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.
Lúc này Vân Thiên Vũ hoàn toàn không biết môt chuyện.
Lúc này Ly thân vương phủ hoàn toàn rối loạn, bởi vì vương gia nhà mình biến mất.
Tự dưng biến mất như vậy, bọn họ tìm khắp toàn bộ vương phủ cũng không tìm thấy vương gia.
Hắn sống sờ sờ như vậy mà không tìm thấy.
Rõ ràng lúc trước bọn họ nhìn thấy tâm trạng hắn tốt đi đổi y phục tân lang, nhưng sau khi nhận lá thư đại trưởng công chúa đưa tới thì không thấy tăm hơi đâu.
Trên thực tế Tiêu Cửu Uyên nhân được tin Vân Thiên Vũ đầu tiên, hắn vừa nhận tin, lòng nóng như lửa đốt, muốn đi cứu Vân Thiên Vũ.
Nhưng bởi vì trên người còn đang mặc đồ tân lang, nên hắn về phòng để thay y phục.
Chờ hắn thay y phục xong chuẩn bị đi giúp Vũ Nhi, đột nhiên thấy trong phòng mình có thêm bốn người áo đen.
Những người này uyển chuyển nhẹ nhàng như là u hồn, đi không tiếng động, ngay cả hắn là người cấp bậc tử linh, cũng hoàn toàn không phát hiện ra bọn họ.
Tiêu Cửu Uyên hoảng hốt, vội lui về sau, sắc mặt xấu đi, nhìn bốn người mặc đồ đen đối diện, ầm trầm quát hỏi.
“Các ngươi là ai? Tại sao xuất hiện quỷ thần không biết ở trong phòng ta?”
Bốn người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó đi tới gần Tiêu Cửu Uyên, cùng quỳ xuống, mở miệng đồng thanh.
“Chúng thuộc hạ tới đón thiếu chủ về Tiểu Thần giới.”
Người này vừa nói xong, Tiêu Cửu Uyên biết họ là ai.
Chính là gia tộc chó má đã vứt bỏ hắn từ lúc sinh ra, hay là gia tộc Thanh Long gì đó?
Hắn không thèm về.
“Xin lỗi, ta không biết các ngươi đang nói gì, mời các ngươi lập tức rời khỏi phòng ta, hơn nữa hôm nay là ngày đại hôn của ta, ta không hy vọng bất kỳ kẻ nào làm lỡ việc ta thành thân.”
Hắn nói xong quay người muốn đi, một tên thủ hạ phía sau vội nhìn qua bốn trưởng lão dẫn đầu rồi nói: “Tào trưởng lão, ngài thấy làm sao bây giờ?”
“Ngăn hắn lại.”
Tào trưởng lão nghiêm khắc nói, thủ hạ bên cạnh lão lách mình ngăn cản đường đi của Tiêu Cửu Uyên.
Sau đó Tào trưởng lão giơ tay, dùng áp lực mạnh mẽ áp chế cho Tiêu Cửu Uyên không động đậy được.
Tiêu Cửu Uyên thấy hoảng trong lòng, nhưng vẻ mặt lại vẫn bình tĩnh, hắn trầm giọng nói: “Ta nói rồi, sẽ không về cái gia tộc Thanh Long gì đó với các ngươi, ta muốn thành thân, ta phải ở đây, ta không cần Tiểu Thần giới.”
“Nhưng đó là số mệnh của người.”
Tào trưởng lão nói xong, bay người tới trước mặt Tiêu Cửu Uyên, lão cung kính nói.
“Về việc thiếu chủ muốn thành thân với nữ nhân kia, không cần cũng được, sau này thiếu chủ sẽ là chí cao vô thượng, người đứng trên cao, lo gì không có nữ nhân, trước mắt thiếu chủ vẫn nên về Tiểu Thần giới, làm tăng sức mạnh của mình thì hơn.”