Trong doanh trướng nhất thời an tĩnh.
Vân Thiên Vũ đột nhiên cảm thấy trên đầu ngón tay nóng lên, nàng thật nhanh nhìn lại, liền nhìn thấy trên ngón tay nên lóe lên các điểm giá trị, Vân Thiên Vũ bất tri bất giác nhớ tới chuyện tích góp từng tí một điểm giá trị.
Nàng nhớ trước khi cứu người chỉ cố gắng hết sức, nhưng bây giờ cứu một người lại được một trăm điểm, nếu như vậy, cũng thật mau.
Nhưng tại sao cứu Phong Đằng nhận được một trăm điểm đây, hay là bởi vì nguyên nhân Phong Đằng bị thương tương đối nặng.
Cho nên nói cứu người bị thương tương đối nặng, sẽ nhận được điểm giá trị tương ứng sẽ rất cao.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ nhập thần, bên trong thân thể Phượng Hoàng đại nhân đã kích động mở miệng: “Chủ tử, rất tốt, thật tốt quá, ngươi mau đi cứu người, nhanh đi cứu, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể lấy được một ngàn điểm giá trị, khi đó có thể mở ra Phượng Linh giới.”
Vân Thiên Vũ suy nghĩ, đồng thời nàng nghĩ đến làm sao để cho Tiêu Cửu Uyên hết tức giận đây.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa hỏi Tiêu Dạ Thần bên cạnh: “Tiêu Dạ Thần, không phải nói tối nay có không ít người bị thương sao? Họ đâu rồi, có hay không bị thương tương đối nặng, nếu như có, mang ta đi giúp bọn họ chữa trị.”
Trong doanh trướng, Tiêu Dạ Thần có chút ngây người, hắn đối với Vũ Mao hiểu rõ, nàng không phải là một người có lòng nhiệt tình như vậy.
Tiêu Dạ Thần nhất thời quên đáp lời, ngược lại trong doanh trướng Bạch Diệu có chút cao hứng mở miệng.
“Vân tiểu thư, quả thật còn có vài người bị thương tương đối nặng, nếu như người có ý giúp bọn họ, ta có thể dẫn người đi.”
“Tốt, mang ta đi đi.”
Vân Thiên Vũ thật nhanh mở miệng, Bạch Diệu nhìn chủ tử của mình một cái, nhìn chủ tử không nói gì, Bạch Diệu liền đi tới, một đường mang theo Vân Thiên Vũ đi ra ngoài.
Vân Thiên Vũ trước khi rời đi, lặng lẽ nhìn Tiêu Cửu Uyên một cái, nàng làm như vậy, hắn sẽ phải hết giận đi, sẽ đưa cho nàng Hoán Linh Quyết đi, có điều làm thế nào tra rõ bên trong thân thể nàng là linh mạch thượng đẳng, trung đẳng hay hạ đẳng đây.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa đi theo sau lưng Bạch Diệu đi ra ngoài, Tiểu Linh Đang và Điêu Gia một trái một phải đi theo bảo vệ, Điêu Gia trước lúc rời đi, không quên quay đầu lại trừng Tiêu Cửu Uyên một cái.
Điêu Gia ta một ngày nào đó sẽ đánh bại ngươi.
Đoàn người một đường ra khỏi doanh trướng chủ soái, đi đến doanh trướng của binh sĩ phía trước mặt không xa.
Trong doanh trướng của binh sĩ, lúc này bận rộn thành một đoàn, tối nay đột nhiên có người bất ngờ đánh lén Long Lân quân, những tập kích Long Lân quân lại là cường giả linh lực, hơn nữa số lượng không ít, cho nên Long Lân quân thương vong không nhỏ.
Trong đó có một nhóm người bị thương rất nặng, đại phu trong quân y căn bản không giúp được, hiện tại Vân Thiên Vũ tự nguyện tới đây giúp một tay.
Tất cả đại phu đều vỗ tay hoan nghênh, hơn nữa tướng sĩ Long Lân quân nghe nói Vân Thiên Vũ có thể cứu tướng quân của bọn họ, mọi người càng thêm rất nhiệt tình.
Vân Thiên Vũ đi vào, không ít người liền kêu nàng: “Vương phi nương nương, bên này có một người bị thương có vẻ rất nặng, người xem người có thể giúp hắn chữa trị hay không?”
Vân Thiên Vũ đi tới, thấy một tướng sĩ trẻ tuổi đã hoàn toàn hôn mê, mà bụng của hắn bị linh lực đả thương, trong bụng ruột cũng trượt ra ngoài, hoàn cảnh nhìn qua rất máu tanh.
Vân Thiên Vũ cũng không có gì, sau lưng Tiểu Linh Đang lúc nào thì xem qua, ọe một tiếng phun ra.
Vân Thiên Vũ vội vàng để cho nàng đi ra bên ngoài đợi, nàng nhanh chóng đi tới bên cạnh người lính bị thương nặng kia, ra tay thay hắn chẩn mạch, sau đó bắt đầu cứu trị, bởi vì trong tay nàng không có bất kỳ thứ gì, thế nên chỉ có thể cùng đại phu khác sử dụng chung hòm thuốc.