Lôi Kiếm nghe nàng nói vậy, lập tức kích động mở miệng: “Nhi tử của ta hắn không sao rồi?”
Vân Thiên Vũ khẽ gật đầu: “May mắn không làm nhục sứ mạng.”
Nàng nói xong đưa tay đỡ vào cánh tay của Tiêu Cửu Uyên, một đường đi ra ngoài.
Bịch một tiếng Lôi Kiếm quỳ xuống, liên tục dập đầu: “Cảm ơn đại ân của tông chủ, cảm ơn đại ân của tông chủ.”
Hắn đang dập đầu, phía sau vang lên một tiếng kêu: “Phụ thân.”
Lôi Kiếm ngẩng đầu nhìn lại, đã nhìn thấy được nhi tử đang chớp đôi ánh mắt linh động nhìn hắn, trên gương mặt đầy vẻ kỳ quái.
Lôi Kiếm nhìn thấy nhi tử của mình thật giống như nhìn thấy bảo bối mất đi lại có lại, hắn giơ tay kéo nhi tử của mình qua, hôn mạnh một cái, sau đó lôi kéo hắn dập dầu với Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ ở phía trước xua tay: “Được rồi, phụ tử các ngươi từ từ trò chuyện, ta đi ngủ một lát đã.”
“Vâng, Tông chủ.”
Phía sau, Lôi Kiếm cung kính lên tiếng trả lời.
Phía trước, Tiêu Cửu Uyên đỡ Vân Thiên Vũ, nhìn nụ cười trên mặt nàng, bất đắc dĩ nói: “Vũ Nhi, nàng lừa gạt một người thành thật như thế làm cái gì.”
“Ta thế nào lại thành lừa gạt hắn, chỉ là để cho hắn biết ta chữa trị cho nhi tử của hắn không dễ dàng, như vậy hắn sẽ dứt khoát càng ra sức cho Đấu Long Tông ta hơn thôi.”
“Ngươi nhìn bộ dạng ta như vậy, hắn không phải dứt khoát làm việc cho Đấu Long Tông sao, lúc trước Diệp Gia lại bẩm báo với ta, hắn chỉnh đốn cho đệ tử mới gia nhập thành dễ bảo, người này là một nhân tài, là nhân tài thì ta tất nhiên phải nghĩ biện pháp giữ lại.”
Vân Thiên Vũ nói xong, Tiêu Cửu Uyên bất đắc dĩ giơ tay lên xoa đầu của nàng, hai người một đường đi vào phòng thương lượng chuyện khác.
Lúc này Đấu Long Tông từng bước khuếch trương lớn lên, cần một vài người có thể làm chủ quản.
Lôi Kiếm mặc dù không tệ, nhưng người giống như hắn thật sự rất ít.
Tuy nói Triệu Tranh Hạ Vanh có năng lực rất tốt, tuy nhiên hai người này rõ ràng chỉ ở lại ba năm, cũng không muốn để ý tới quản lý chuyện trong Đấu Long Tông.
Cho nên nàng không thể trông cậy vào bọn họ, chỉ có thể có tính toán khác.
Ban đàu, nàng muốn để cho Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia làm người chủ sự, nhưng sau đó suy nghĩ lại một chút, Hoa Khấp Tuyết lúc này mới là tu vi Linh Tướng, hắn không có năng lực khiến người ta phục được, hơn nữa bản thân hắn cũng càn tu luyện, không thể bỏ ra quá nhiều thời gian.
Diệp Gia linh lực không cao, còn là nữ tử lại càng không được.
Cho nên nàng cần tìm một số người khác.
Vân Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt u sầu.
Tiêu Cửu Uyên trấn an nàng: “Đừng lo lắng nữa, chuyện này cũng không gấp.”
Vân Thiên Vũ làm sao không sốt ruột được, hiện tại đệ tử vừa gia nhập có Lôi Kiếm quản lý, nhưng người phía sau càng lúc càng nhiều, Lôi Kiếm làm sao quản được nhiều người như vậy.
Cho nên chọn người chủ sự này là chuyện lớn.
Vân Thiên Vũ đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khác.
Sư phụ và sư mẫu, lúc trước Lâm Thanh Dương nói sư mẫu được đưa về.
Nhưng sư phụ và sư mẫu chỉ sợ không có cách nào ở cùng một chỗ.
Lúc đó ở đông đại lục, nếu không phải vì giúp đỡ Tiêu Cửu Uyên, tiết lộ hành tung, lúc này bọn họ chỉ sợ vẫn ở cùng một chỗ, cho nên tất cả đều là lỗi của nàng.
Nàng đương nhiên phải để cho hai người bọn họ ở cùng một chỗ.
Cho dù lúc này Đấu Long Tông còn chưa có lớn mạnh tới trình độ nhất định, nhưng cũng đủ để đàm phán với người của Bạch Hạc Thành cùng với Thanh Phong Thành.
Nếu như có thể đưa sư phụ và sư mẫu về, vừa lúc để cho hai người bọn họ giúp đỡ nàng.
Vân Thiên Vũ càng nghĩ càng thấy rằng cách này có thể thực hiện được.
Nàng ngẩng đầu nói với Tiêu Cửu Uyên: “Tiêu Cửu Uyên, chàng theo ta đi tới một chỗ được không?”
“Chỗ nào?”
“Bạch Hạc Thành và Thanh Phong Thành, sư phụ là người của Thanh Phong Thành, sư mẫu là người của Bạch Hạc Thành, hai người bọn họ trước đây bởi vì giúp đỡ chúng ta, cho nên bị ép phải ra đi, ta muốn đi tới Bạch Hạc Thành và Thanh Phong Thành một chuyến, dẫn bọn họ trở về, thứ nhất để cho bọn họ đoàn tụ, thứ hai khiến cho bọn họ giúp ta một chút, chàng xem chủ ý này thế nào?”