Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 499: Chương 499: Hoàng Đế Là Một Kẻ Khốn Nạn




Vân Thiên Vũ nhìn Tiểu Linh Đang và Họa Mi nói: “Hôm nay ta muốn đi Đông thành treo biển hành y cứu người, Tiểu Linh Đang và Họa Mi cùng đi để phụ giúp ta.”

Sở dĩ Vân Thiên Vũ muốn trị bệnh cứu người chính là muốn mở ra tầng thứ hai của Phượng Linh giới, lấy phương pháp luyện đan và đan đỉnh.

Nhưng nếu muốn mở ra tầng thứ hai của Phượng Linh giới, thì phải tích góp ba nghìn điểm, mà bây giờ nàng mới chỉ tích góp được hơn một nghìn, cho nên cần phải cứu thêm người.

Nhưng phải đi đâu để tìm nhiều bệnh nhân như vậy.

Sáng nay nàng đột nhiên nghĩ ra một biện pháp hay, chính là treo biển hành nghề chữa bệnh không lấy tiền.

Đừng chỉ thấy kinh thành Đông Ly quốc phồn hoa náo nhiệt, nhưng thực ra vẫn có những nơi rất bần hàn, nghèo khó, chỉ sợ ngay cả bị bệnh cũng không được chữa trị.

Nàng làm như vậy có thể được một công đôi việc.

Vừa có thể cứu người, vừa có thể mở Phượng Linh giới, tại sao lại không làm.

Vân Thiên Vũ vừa nói xong, Tiểu Linh Đang và Họa Mi lập tức vui vẻ đáp ứng.

“Vân tỷ tỷ, tỷ có thể chữa bệnh giúp những người nghèo thật tốt quá.”

“Đúng vậy, đừng chỉ nhìn vào sự phồn hoa của kinh thành, thật sự có rất nhiều người nghèo không chữa nổi bệnh.”

Điều này khiến Họa Mi rất cảm động, giống như các nàng ngày trước, không có tiền chữa bệnh.

Cho nên việc lần này tiểu thư làm là việc tốt, có thể thấy trong lòng nàng rất thiện lương.

Họa Mi hoàn toàn không biết sở dĩ Vân Thiên Vũ ra tay cứu người là vì muốn mở tầng thứ hai của Phượng Linh giới, hoàn toàn là tiện thể cứu người.

Trong phòng khách, Tiểu Linh Đang và Họa Mi thúc giục: “Nếu hôm nay đi cứu người, vậy chúng ta còn đợi gì nữa, mau đi thôi.”

Vân Thiên Vũ cản họ lại: “Đừng gấp, dịch dung trước rồi hẵng đi.”

Nàng vừa nói dịch dung, Tiểu Linh Đang và Họa Mi kinh ngạc: “Vân tỷ tỷ, đây là làm việc tốt, tại sao tỷ vẫn muốn dịch dung, nên để cho đại tỷ nhìn thấy Vân tỷ tỷ có lòng tốt như thế nào, không cần tiền vẫn chữa bệnh cho bọn họ, để sau này bọn họ cảm kích Vân tỷ tỷ…”

“Đúng đó, tiểu thư, người đang làm việc tốt, tại sao lại sợ bị người khác phát hiện, để cho những người từng khinh thường chúng ta xem tiểu thư thiện lương như thế nào, như vậy không được sao?”

Vân Thiên Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn về phía Diệp Gia, Diệp Gia ngầm hiểu thong thả đi ra nói.

“Các ngươi suy nghĩ đơn giản quá rồi, đừng quên biểu muội là quận chủa của An thân vương phủ, nàng làm gì cũng sẽ dính dáng đến phủ An thân vương, phủ An thân vương là phủ thân vương, nhưng phải kiêng dè hoàng đế, sở dĩ cho tới nay phủ An thân vương vẫn thái bình là do không đắc tội với ai, khiêm tốn hành sự.”

“Nếu như biểu muội công khai chữa bệnh cho người khác, việc này đến tai hoàng thượng, hoàng thượng nhất định sẽ sinh nghi, nói không chừng lão ta còn cho rằng phủ An thân vương có dã tân, mượn lòng tin của dân chúng, cho nên biểu muội không thể công khai để lộ thân phận chữa bệnh cho người khác.”

Diệp Gia nói xong nhìn về phía Vân Thiên Vũ: “Biểu muội ta nói đúng không?”

Vân Thiên Vũ gật đầu: “Biểu tỷ quả nhiên lợi hại, đúng vậy ta không thích hợp ra mặt, nếu ta bại lộ thân phận thì sẽ khiến hoàng thượng chú ý vào phủ An thân vương, lúc đó chỉ sợ phủ An thân vương không được yên ổn nữa, cho nên dịch dung đi vẫn tốt hơn.”

Tiểu Linh Đang và Họa Mi cũng hiểu những gì Diệp Gia nói, nghe xong lời Diệp Gia nói bọn họ chỉ có một ý nghĩ trong đầu.

“Vậy hoàng đế thật xấu xa, rõ ràng Vân tỷ tỷ làm việc tốt, vẫn phải đề phòng lão ta, hoàng đế đúng là một tên khốn nạn.”

Họa Mi vừa nghe Tiểu Linh Đang nói những lời đó, vội vàng nhìn quanh một cái: “Ngươi đừng nói lung tung, nếu như bị người khác nghe được, truyền đến tai hoàng đế, sẽ bị mất đầu.”

Tiểu Linh Đang ưỡn ngực ngẩng đầu: “Ta không sợ lão ta, cho dù lão ta là hoàng đế thì sao chứ, nếu lão ta dám giết ta, ca ca ta nhất định sẽ không bỏ qua cho lão ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.