Vân Thiên Vũ nhìn về Họa Mi, ý bảo nàng đi chuẩn bị nguyên liệu tới đây, Họa Mi gật đầu đi ra ngoài.
Bất quá trong lòng vẫn còn có chút kỳ quái, tiểu thư đối với Tiểu Anh dường như tốt hơn nhiều so với lúc trước, lúc trước Tiểu Anh cũng không có đãi ngộ này, không có bị đánh đã là không tệ rồi.
Xem ra tối nay xảy ra chuyện gì a, nghĩ như thế nàng thấp giọng hỏi Tiểu Linh Đang, khoan hãy nói, có lúc Họa Mi cũng thật thông minh.
Trong phòng khách, Tiểu Linh Đang cùng Điêu Gia còn có Tiểu Anh phát ra tiếng hoan hô.
Vân Thiên Vũ thì vào phòng bếp chuẩn bị, đợi đến Họa Mi lấy nguyên liệu nấu ăn tới đây, trong phòng bếp rất nhanh bay ra mùi thơm, Tiểu Linh Đang cùng Điêu Gia còn có Tiểu Anh ngồi ở trong phòng khách, vẻ mặt hạnh phúc.
Các nàng thật thật hạnh phúc a.
Rất nhanh, Vân Thiên Vũ liền đem thức ăn mọi người muốn lên bàn.
Tiểu Linh Đang là một đĩa cơm rang trứng tràn đầy, bên trong còn tăng thêm thịt bọt* cùng thịt gà đinh, tóm lại là một món cơm rang trứng đầy đủ hương vị.
Tiểu Linh Đang vừa nhìn thấy, liền nước miếng chảy ròng, đợi đến nàng thật nếm khẩu vị, cảm nhận mùi vị trong miệng, khiến cho nàng cũng muốn ăn đầu lưỡi của mình.
”Ăn thật ngon, cuộc sống thật là thật hạnh phúc a.”
Bởi vì một đĩa cơm rang trứng lại làm người khác hạnh phúc, nhưng thật ra là rất vui sướng.
Vân Thiên Vũ hi vọng Tiểu Linh Đang có thể vẫn luôn vui vẻ như vậy.
Mà một bên Điêu Gia, sớm nhào tới đùi gà cay, ăn ngon ăn ngon, đùi gà tự tay chủ tử làm, quả nhiên hương vị lúc nào cũng thơm ngon.
Tiểu Anh là vừa ăn mật ong ngọc mễ nhân, vừa đỏm dáng.
”Ta Phượng Hoàng đại nhân chẳng những mạo mỹ, giọng nói hay, ngay cả tư thế đều là ưu nhã cao quý mê người.”
Được rồi, lời của nó khiến cho tất cả người trong phòng khách đều tối mặt, bất quá ai cũng không để ý tới nó.
Tiểu Linh Đang tiếp tục cùng cơm rang trứng chiến đấu, Điêu Gia là cùng đùi gà trao đổi, Vân Thiên Vũ nhìn mọi gnuoiwf vui vẻ ăn uống, tâm tình không tệ dẫn Họa Mi ra khỏi phòng khách, một đường đi tới gian phòng của mình.
Trên đường Họa Mi hỏi: “Tiểu thư, tối nay ngươi còn phải tiếp tục tu luyện linh lực sao “
Vân Thiên Vũ suy nghĩ một chút lắc đầu: “Không, hiện tại đêm đã khuya, sáng mai còn phải đi tới Tưởng quốc công phủ, tối nay cũng không tu luyện, trở về hãy nói.”
Vân Thiên Vũ nói xong lại tăng thêm một câu: “Ngươi chuẩn bị xong nước để cho ta tắm một chút rồi ngủ.”
”Được.” Họa Mi đáp một tiếng, tự đi chuẩn bị nước tắm rửa, mà Vân Thiên Vũ đi vào gian phòng của mình, vào phòng, nàng nhớ tới chuyện tối nay đánh Tiêu Cửu Uyên, cũng hung hăng đem hắn đá xuống xe ngựa, trong lòng không khỏi sảng khoái.
Hơn nữa nàng còn từ trong tay Tiêu Cửu Uyên cầm lấy một khối Hắc Kim Ngọc, đây cũng là vật đáng tiền, Vân Thiên Vũ thật nhanh từ trên người lấy ra Hắc Kim Ngọc, ở dưới ánh đèn cẩn thận thưởng thức.
Nhưng chỉ trong chốc lát, sắc mặt của nàng thay đổi, bởi vì trên mặt Hắc Kim Ngọc điêu khắc một đồ án, lúc trước nàng không có chú ý, hiện tại ở dưới ánh đèn mới nhìn rõ, dấu hiệu một đầu rồng đồ án, hơn nữa bên phải còn có một chữ, phù.
Phù, vẻ mặt Vân Thiên Vũ đột nhiên thay đổi, nàng cảm thấy Hắc Kim Ngọc trong tay giống như một củ khoai lang bỏng tay, lúc trước nàng chỉ muốn không ăn thua thiệt, không thể cứu không Tiêu Cửu Uyên, lại không nghĩ rằng nàng thuận tay cầm một vật...
Vân Thiên Vũ vừa cẩn thận nhìn Hắc Kim Ngọc một chút, rốt cục xác nhận một chuyện.
Hắc Kim Ngọc này căn bản không phải là vật tầm thường, nó là Long phù, nói cách khác đây là binh phù Long Lân quân của Tiêu Cửu Uyên.
Không nghĩ tới nàng trộn đi binh phù của Tiêu Cửu Uyên, lần này hắn tất nhiên coi nàng thành người trộm binh phù, lần này nàng gây ra họa rất lớn.