Vân Thiên Vũ đương nhiên cũng nhìn thấy thàn sắc trong mắt Tiêu Cửu Uyên, nhưng nàng cũng không để ý tới Tiêu Cửu Uyên, mà hơi ngưng thần suy nghĩ Vạn Độc Cổ Phương trong đầu, độc dược trong Vạn Độc Cổ Phương, xem hết toàn bộ.
Nàng cũng không tin độc trong người Tiêu Cửu Uyên, Vạn Độc Cổ Phương không có ghi lại.
Độc dược gì, có thể cắn nuốt linh lực, nhưng lúc bình thường người ta cũng không phát hiện được đây?
Vân Thiên Vũ ở trong đầu một phen tìm tòi, quả nhiên nàng tìm được một độc phương, chẳng qua đây là một độc phương rất tà ác, lấy mười loại độc dược nuôi trẻ sơ sinh, sau đó dùng máu trẻ sơ sinh để luyện chế độc hoàn, bởi vì máu của trẻ sơ sinh cùng máu người hòa hợp, cho nên loại độc này ẩn náu trong huyết mạch người, trừ phi độc phát, nếu không tuyệt đối không để cho người phát hiện.
Chẳng lẽ Tiêu Cửu Uyên trúng là loại độc này.
Ánh mắt Vân Thiên Vũ xoay người lạnh như băng sương, ngước mắt nhìn về Tiêu Cửu Uyên, chậm rãi mở miệng nói: “Chẳng lẽ vương gia trúng Ma Tinh Huyết Anh Độc.”
“Ma Tinh Huyết Anh Độc?”
Tiêu Cửu Uyên vừa nghe liền biết chẳng phải loại độc tốt đẹp gì, nhìn Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ cũng không có làm khó hắn, gọn gàn nói.
“Ma Tinh Huyết Anh Độc chính là lấy địa ma tinh làm chủ, cửu đại độc dược là phụ dược luyện chế thành một loại độc dược, ngươi biết loại độc chất này có bao nhiêu tàn ác không? Địa ma tinh phối hợp với cửu loại độc đút cho nữ tử đang mang thai, để cho đứa trẻ trong cơ thể nàng ta trúng cực độc, nhưng người mẹ lại không trúng độc, khi người mẹ sinh đứa trẻ ra, nó sẽ trở thành một tiểu độc nhân.”
“Trên thực tế, khi người mẹ bắt đầu mang thai đến lúc lâm bồn, người hạ độc phải cứng rắn phá vỡ bụng của nàng ta, lấy tiểu độc nhân ra, sau đó luyện chế thành độc dược. Loại độc này hạ trên cơ thể người, bất luận kẻ nào cũng cảm thấy không được, không chỉ như thế, người bị hạ độc thân thể cũng sẽ bị suy kiệt, cho đến chết.”
“Về phần ngươi linh lực bị giảm sút, đây cũng là nguyên nhân do các cơ quan trong cơ thể ngươi bắt đầu suy yếu, thân thể cũng không được như xưa, huống chi là linh lực.”
Vân Thiên Vũ sau khi nói xong, bên trong xe ngựa nháy mắt lâm vào tĩnh mịch.
Sau đó Tiêu Cửu Uyên giận dử, tay vừa nhấc một chưởng đánh lên vách tường xe ngựa, mà trên tay của hắn máu tươi chảy ròng, chẳng qua là hắn cũng không để ý đến tay của mình, chỉ hung hăng tức giận mở miệng.
“Bổn vương sẽ tra, nhất định sẽ tra rõ người nào lại hạ độc như vậy đối với bổn vương.”
Tiêu Cửu Uyên dứt lời, xoay người ngẩng đầu nhìn về Vân Thiên Vũ: “Ma Tinh Huyết Anh Độc có thuốc giải không?”
“Nếu đúng là Ma Tinh Huyết Anh Độc, ta có thể giải.”
Nàng có Vạn Độc Cổ Phương, tự nhiên có phương pháp giải độc, chẳng qua dược liệu để giải loại độc này hết sức trân quý, nếu như nàng tra được Tiêu Cửu Uyên thật trúng Ma Tinh Huyết Anh Độc, nàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp thay hắn giải loại độc này.
Coi như trả cho hắn nhân tình đã cứu Họa Mi cùng biểu tỷ.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ nói với Tiêu Cửu Uyên: “Độc này lúc phát tác rất nhanh, mỗi lần độc phát, thân thể của ngươi liền suy kiệt một lần, đợi đến khi thân thể ngươi toàn bộ suy kiệt, cho dù là đại la thần tiên cũng không thể nào cứu được ngươi.”
Vân Thiên Vũ nói xong, lệ khí trên người Tiêu Cửu Uyên càng đậm, con ngươi một màu đỏ thẫm.
Hắn Tiêu Cửu Uyên cũng không sợ chết, nhưng quan trọng trước khi chết phải biết.
Là ai hạ độc hắn, người bên cạnh hắn cần phải sàng lọc lại một lần.
Vân Thiên Vũ biết Tiêu Cửu Uyên giờ phút này trong lòng đau khổ, vừa nghĩ phải thừa nhận người thân cận nhất phản bội, còn đau khổ vạn phần hơn bị hạ độc.