Ngoài phòng, Họa Mi nghe được giọng nói của Vân Thiên Vũ không nhịn được cao hứng đáp một tiếng, vội vàng đi chuẩn bị nước sạch tới đây.
Lúc trước hơn nửa ngày, tiểu thư ở trong phòng cũng không có tiếng động, hù chết nàng.
Bây giờ nghe tiểu thư nói chuyện, nàng rốt cục yên tâm.
Họa Mi cùng Tiểu Linh Đang hai người rất nhanh đem thùng nước tắm và nước chuẩn bị đi vào.
Hai người vừa ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Vân Thiên Vũ, bởi vì tất cả các vết sẹo trên mặt Vân Thiên Vũ đều mờ, hiện tại mặc dù cũng còn các vết sẹo như cũ , nhưng cũng chỉ là các vết sẹo có màu hồng nhàn nhạt. Mặt mũi cũng không còn dữ tợn như vậy nữa.
Họa Mi cao hứng mở miệng: “Tiểu thư vết sẹo trên mặt người đều mờ nhạt.”
Vân Thiên Vũ vừa nghe đến các nàng nói, theo bản năng giơ tay lên sờ mặt, quả nhiên không còn các vết sẹo xù xì trên mặt, nàng cúi đầu nhìn trên người, vết thương trên người cũng mờ, chỉ có vài vết sẹo màu hồng nhợt nhạt, không tính là đặc biệt khó coi, so với lúc trước tốt hơn nhiều.
Lần này chỉ còn lại các vết sẹo mờ mờ, nếu muốn trị lại dễ dàng hơn nhiều.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ bảo Họa Mi và Tiểu Linh Đang hai người đem thùng nước tắm để xuống, và rót nước vào đi.
Đợi đến nước được đổ vào, Vân Thiên Vũ vội vàng vào thùng nước tắm rửa sạch thân thể, đợi đến khi nàng tắm xong, Họa Mi cầm khăn sạch sẻ đi tới thay nàng lau người, lau tóc, sau đó thay nàng chải tóc đơn giản.
“Tiểu thư, trước ta theo như người phân phó, từ mười bộ đồ trang sức đeo tay chọn lựa năm bộ đưa tới Ly thân vương phủ, vốn dĩ ta lo lắng Ly thân vương gia có thể hay không đến tìm phiền toái, nhưng hiện tại xem ra, Ly thân vương gia cũng không đến gây khó dễ.”
Lần này chẳng những Họa Mi kinh ngạc, chính là Vân Thiên Vũ cũng cực kỳ kinh ngạc, Tiêu Cửu Uyên lúc nào thì dễ nói chuyện như vậy.
Nàng nghĩ bản thân hắn rõ ràng muốn được trả chín ngàn lượng bạc, theo lý nàng đưa tới năm bộ đồ trang sức đeo tay, hắn sẽ rất nổi giận , nhưng bây giờ một chút việc cũng không có.
Điều này không thể? Bất quá hắn không xuất hiện, hoặc là bị chuyện cản chân, hoặc là chính là hôm nay tâm tình tốt, không so đo.
Vân Thiên Vũ suy nghĩ đi ra ngoài, chạm mặt thấy Tiểu Linh Đang đi tới, cao hứng nói: “Vân tỷ tỷ, bữa tối chuẩn bị xong, chúng ta có thể ăn cái gì.”
Vân Thiên Vũ im lặng, nha đầu này cao hứng nhất đại khái chính là ăn.
“Đi thôi.”
Điêu Gia cũng theo sát sau lưng Vân Thiên Vũ đi tới phòng khách, song đoàn người mới đi vài bước, liền nghe được Điêu Gia âm trầm kêu lên.
“Chủ tử, có người đến.”
Nó nói xong, thân thể xoay mình bay lên không, hướng chỗ tối tập kích đi.
Tốc độ kia cực nhanh, nháy mắt liền nghe được ở địa phương trước mặt không xa vang lên tiếng kinh hô.
“Cút, con chồn chết tiệt, ngươi vậy mà dám công kích gia, xem ta không thu thập ngươi.”
Người nói chuyện chính là Tiêu Dạ Thần, Vân Thiên Vũ không khỏi kinh ngạc, Tiêu Dạ Thần không phải là bị Tiêu Cửu Uyên áp tải vào doanh trại Long Lân quân sao? Tại sao lại ở chỗ này a.
“Tiêu Dạ Thần, ngươi không phải là nên ở trong doanh trại Long Lân quân sao? Tại sao tới Vĩnh Ninh Hậu phủ.”
Vân Thiên Vũ vừa mở miệng, Tiêu Dạ Thần tỉnh thần, không kịp để ý tới Điêu Gia, thân hình vừa động nhanh tới đây, vừa đến trước mặt Vân Thiên Vũ liền nóng lòng mở miệng.
“Vũ Mao, Long Lân quân tối nay bị người đánh trộm, thống suất Phong Đằng tướng quân bị trọng thương, bị một mũi tên bắn trúng tim, trước mắt tất cả đại phu cũng thúc thủ vô sách, vương gia để cho ta tới dẫn ngươi tới thay hắn rút tên ra.”
Tiêu Dạ Thần trên mặt tràn đầy lo lắng, Phong Đằng luôn luôn được Cửu hoàng thúc coi trọng, có thể nói hắn là trợ thủ đắc lực, không nghĩ tới tối nay lại bị thương nặng như vậy, Cửu hoàng thúc tại chỗ giận dữ phát hỏa, để cho hắn tới đón Vũ Mao đến thay Phong Đằng rút tên ra.