Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 216: Chương 216: Phượng Hoàng tàn ảnh




Điêu Gia vừa nhìn Tiểu Linh Đang cùng Vân Thiên Vũ đắc thủ, không cam lòng rơi ở phía sau xông tới há miệng cắn vào cổ một gã cường giả linh lực, những người lúc nãy hoàn toàn bị Tiểu Linh Đang cùng Vân Thiên Vũ xuất thủ sợ ngây người, không có phòng bị đột nhiên bị Điêu Gia tập kích, trực tiếp bị Điêu Gia cắn một cái liền đứt cổ, ngay cả gọi cũng không kêu một tiếng.

Lúc này, đối diện Hắc y nhân đã tỉnh hồn lại, vội vàng hướng một người sau lưng tránh đi.

Rất hiển nhiên người nọ là người cầm đầu.

Người cầm đầu che mặt, không thấy được hình dạng thế nào, nhưng một đôi mắt lại phát ra màu đỏ máu tanh.

Hung tàn vô cùng nhìn đám người Vân Thiên Vũ, phải biết lúc trước hai người bị Vân Thiên Vũ đánh chết thế nhưng cả hai người một người Lục Linh, một người Hoàng Linh, không nghĩ tới lại bị những người này vừa ra tay liền bị đánh chết.

Người cầm đầu, nghĩ đến tức giận không dứt, phải biết bồi dưỡng linh lực một người không biết tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên, hơn nữa linh lực mooic người vô cùng trân quý, mà những người này vậy mà vừa ra tay liền hủy diệt ba cường giả linh lực của bọn hắn.

“A a a.” Tên cầm đầu hướng lên trời rống giận, sau đó xoay mình phóng thích uy áp cường đại, linh lực màu lam nhàn nhạt ùn ùn kéo đến hướng Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang nghiền ép, khiến cho huyết khí các nàng cuồn cuộn, sắc mặt trong nháy mắt khó coi cực kỳ.

Tiểu Linh Đang thật nhanh mở miệng nói: “Vân tỷ tỷ, hắn chính là Lam Linh cường giả, ta che chở ngươi, ngươi đi nhanh đi.”

Tiểu Linh Đang chỉ là Hoàng Linh, căn bản không thể nào là đối thủ của Lam Linh cường giả, mặc dù nàng có Thanh Giao Linh Hoàn, cũng không thể đánh lại đối phương, huống chi đối thủ là Lam Linh, trên người nhất định sẽ có Linh Khí cường đại, cho nên bọn họ căn bản không phải đối thủ của đối phương.

Cho nên Tiểu Linh Đang muốn che chở Vân Thiên Vũ thoát đi, một bên Điêu Gia lập tức gật đầu đồng ý với Tiểu Linh Đang.

“Điêu Gia và Tiểu Linh Đang lưu lại, chủ tử người đi nhanh đi.”

Vân Thiên Vũ làm sao có thể đi, mặc dù biết lưu lại rất có thể sẽ chết, nàng cũng tuyệt đối không vứt bỏ bằng hữu mà rời đi.

Nàng vừa suy tư đối sách, vừa trầm giọng mở miệng: “Dù thế nào ta cũng sẽ không bỏ lại các ngươi, các ngươi hãy nghe ta nói, như thế này ta dùng Linh Lôi Đan oanh hướng hắn, hai người các ngươi đồng thời liên thủ tập kích hắn, hấp dẫn sự chú ý của hắn, ta liền sử dụng độc đan khiến cho hắn trúng độc, mặc dù độc đan chưa chắc có thể giết chết hắn, nhưng nhất định có thể chế trụ hắn, như vậy chúng ta có thể rời đi.”

Tiểu Linh Đang cùng Điêu Gia lập tức gật đầu, lúc này đối diện là Lam Linh cường giả, vừa giơ tay lên có ba đạo linh lực cường đại ầm ầm bao phủ xuống.

Vân Thiên Vũ lặng lẽ lấy ra Linh Lôi Đan bóp ở trong tay, tính toán đánh ra ngoài.

Vào lúc này, trong xe ngựa sau lưng, Tiểu Anh giống như kẻ điên bay ra, nó nhìn thấy Lam Linh cường giả muốn đả thương Vân Thiên Vũ, cho nên lo lắng, khống chế không được bay ra ngoài, vừa bay còn vừa mắng to: “Ngươi mất trí, giết hết đám tặc tử như ngươi, thế nhưng muốn tổn thương chủ tử của ta, ta muốn liều mạng với ngươi.”

Tiểu Anh phát điên bay tới trước mặt, Vân Thiên Vũ mặc dù lúc trước ghét Tiểu Anh nói dối, nhưng cũng coi nó là thành bằng hữu, lúc này vừa nhìn động tác của nó, không khỏi lo lắng phải kêu lên.

“Tiểu Anh, ngươi không muốn sống nữa sao, mau trở về.”

Uy áp của một Lam Linh cường giả, có thể muốn mạng của Tiểu Anh.

Tiểu Anh lại hoàn toàn không để ý tới, vẫn như cũ hướng Lam Linh cường giả bay đi.

Bởi vì tức giận, trên người của nó thế nhưng từ từ hiện ra một tàn ảnh vô cùng mờ ảo, bóng dáng hư vô giống như không có, nhưng Vân Thiên Vũ và Điêu Gia cùng với Tiểu Linh Đang vẫn nhìn thấy, hai người một chồn không khỏi mở to hai mắt nhìn, mọi người đều bị giật mình.

Bởi vì kia đạo tàn ảnh kia thật sự là Phượng Hoàng tàn ảnh, hình dáng cao quý và lộng lẫy, hai mắt bén nhọn, hướng lên trời kêu lên, sau đó miệng hé ra, một ngọn lửa phun ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.