Sở dĩ Vân Thiên Vũ làm như vậy, chính là bởi vì nghĩ đến lời nói lúc trước của tân Tiêu Thiên Dịch.
Y lại hỏi nàng có nguyện ý làm hoàng hậu của y hay không.
Nếu như tân đế thật sự có tâm tư không nên có, như vậy sẽ hết sức bất lợi với Tiêu Cửu Uyên.
Nàng không muốn nói với Tiêu Cửu Uyên từng lời từng lời của Tiêu Thiên Dịch vào lúc này, nhưng nàng không thể không đề phòng Tiêu Thiên Dịch giở thủ đoạn.
Hắc Diệu cũng hiểu điều này, cho nên y liền làm theo Vân Thiên Vũ căn dặn.
Trong phòng, ánh mắt Vân Thiên Vũ u lãnh nhìn cây đèn cầy trong phòng, từ từ nhếch miệng cười lạnh.
Tiêu Thiên Dịch, tốt nhất ngươi đừng ngu xuẩn tính kế ta hoặc Tiêu Cửu Uyên, nếu ngươi thật sự tính kế ta và Tiêu Cửu Uyên, vị trí tân đế vừa mới đăng cơ của ngươi cũng mất luôn.
Không chỉ như thế, ta sẽ khiến ngươi tiếng xấu muôn đời.
Những ngày an nhàn tiếp theo nhiều lắm, chẳng những Ly vương phủ yên ổn rồi, An thân vương phủ cũng yên ổn rồi.
Tiên đế kiêng kị hai đại vương phủ liên thủ, trăm phương ngàn kế muốn thu thập bọn họ.
Tân đế mới vừa đăng cơ, chẳng những phải xử lý việc tang của tiên đế, còn phải xử lý chuyện triều chính.
Vì mới nhận đế vị, rất nhiều chuyện vẫn chưa quen, y đang cố gắng học tập mọi lúc mọi nơi, đương nhiên không rảnh để ý tới chuyện hai đại vương phủ.
Cho nên Ly vương phủ cùng An thân vương phủ chưa bao giờ thoải mái như bây giờ
Ai cũng không cần lo lắng sẽ bị hoàng đế tính kế sau lưng.
Trong Ly vương phủ, Tiêu Cửu Uyên vẫn luôn bận rộn chuyện đại hôn, nhìn chung mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong.
Sau khi bận xử lý chuyện đại hôn, hắn lại bận lo chuyện rời kinh.
Lần này rời đi, hắn không có ý định hồi kinh nữa, cho nên phải xử lý, sắp xếp ổn thỏa những chuyện cần thiết sau khi rời đi.
Trong lúc này, Tiêu Cửu Uyên thường lui đến An thân vương phủ.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở hôn môi, cầm tay, không có gì khác nữa.
Thái độ Vân Thiên Vũ tương đối kiên quyết, chưa đến ngày đại hôn, không được ngủ cùng.
Mặc kệ Tiêu Cửu Uyên giở thủ đoạn gì cũng không được.
Cuối cùng vương gia cũng nhận mệnh rồi, an phận làm oán phu, chỉ hy vọng sớm đến ngày đại hôn.
Như vậy hắn có thể ăn no rồi.
Trong An thân vương phủ, ngoài chuẩn bị cho đại hôn ra, Vân Thiên Vũ chỉ luyện đan, luyện rất nhiều đan, theo sư phó Quân Hạo Thiên luyện hai quyển linh công đến mức tùy tâm sở dục.
Hiện tại, linh lực tu vi của Vân Thiên Vũ là thanh linh cấp thấp, có thể tiếp tục luyện linh lực.
Chỉ là linh lực không gian tinh thần đại lục không đủ, căn bản không cách nào để nàng tu luyện tùy ý.
Vốn có thể đến Tụ Linh trận của Tiêu Cửu Uyên tu luyện, nhưng hiện ra tại đó là nơi tổ chức đại hôn, đương nhiên nàng không nên chạy tới Ly vương phủ tu luyện trước ngày đại hôn.
Quân Hạo Thiên cùng Lâm Tâm Mộc biết sau khi Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đại hôn phải rời khỏi kinh thành.
Hai người mời Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ đến Thiên Mộc sơn trang ở trước.
Thứ nhất có thể tu luyện, thứ hai có thể ở Thiên Mộc sơn trang hưởng tuần trăng mật, còn có thể ở bên bọn họ.
Thiên Mộc sơn trang thật sự quá lạnh lẽo.
Vân Thiên Vũ nghe Quân Hạo Thiên cùng Lâm Tâm Mộc nói xong liền đồng ý.
Quân Hạo Thiên cùng Lâm Tâm Mộc nghe xong, vô cùng vui vẻ.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Thoáng chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.
Linh cữu tiên đế đã được đưa đến Hộ Quốc tự siêu độ, đợi siêu độ xong, đưa đến lăng mộ hoàng gia.
Trong triều, tân đế đã quen với chính sự, tất cả đã đi vào quỹ đạo.
Kinh thành lại trở lại náo nhiệt, mặc dù không đến mức giăng đèn kết hoa, nhưng trên phố lớn ngõ nhỏ, thần sắc người đi đường dường như đã khôi phục.