“không thể nào..??~~“. Tử Sinh Nguyên Thần kinh hãi run lẩm bẩm.
Hình chiếu ba động tự chấm dứt lưu lại ngơ ngẩn đứng đấy Tử Sinh,Tử Sinh nhìn xung quanh hắc ám vô biên như nhìn thấy chính bản thân mình trong đó.
“đây là gì..??~~“. Tử Sinh kinh nghi nhìn lại cánh tay phải hiện nên dấu ấn Ma Văn hư nhạt.
Tử Sinh nhắm hai mắt cảm nhận thì đột nhiên nơi huyết mạch hắn dị động,Tử Sinh cảm nhận được thương hải tang điền viễn cổ khí tức từ trong linh hồn hắn kêu gọi với huyết mạch từ từ thức tỉnh...
Bạch sắc thải quang cùng hắc sắc thải quang từ từ bao chùm lấy người hắn giống như một cái kén trôi lổi trong hư không...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~.
“khí tức này rất nhạt chẳng lẽ lão Ma chuyển thế trở về..!~~“. Trên đỉnh Trường Sơn Đông cao vạn trượng là Thái Nguyên Điện một lão giả mặc đế bào thêu một đầu Phi Thiên Thần Long đầu đội Long Vũ Quan tay bấm độn cười vui vẻ nói.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~.
“nhất định phải tra và diệt không được để cho bọn chúng có cơ hội trở lại...!!~~“.
Thái Sơn cao vạn trượng Thái Sơn Điện bên trong một lão nhân khí tức mờ mịt đang nổi giận Thánh Cảnh khí tức nổ ra khiến chúng sinh phải sợ hãi..
“đệ tử tuân mệnh..!!~~“.
Bên cạnh một thiếu niên gương mạo anh tuấn khí tức không kém đều Đại La Kim Tiên Đỉnh Phong dập đầu lĩnh mệnh rồi ra ngoài.
“Hàn lão Ma ta quyết không để ngươi có cơ hội tái hiện thế gian này đâu..!!~~“.
Lão nhân hai tay siết chặt hai mắt như điện giận rữ nói.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~`````````.
Trở lại Trấn Uông Bí.
“nhị trưởng lão chẳng lẽ chúng ta phải trắng tay quay về sao..??~~“.
Thanh Phong Đường đệ tử không cam lòng nói.
Nhị trưởng lão bước chậm lại gần cửa sổ nhìn bên ngoài Yêu Thú đã ngừng tiến công sâu lặng không nói gì.
Không khí trầm lặng bao chùm cả căn phòng...
“phải rồi..!!~~“. Nhị trưởng lão bỗng chốc cười nhàn nhạt hai mắt hắn âm trầm nhìn bên ngoài màn đêm bao chùm nở nụ cười sát khí khủng bố..
“mấy ngươi ở lại chăm sóc huynh đệ còn lại theo ta đi gặp Thất Giai Yêu Thú một chuyến...!!~~“. Nhị trưởng lão nói rồi cầm lên pháp kiếm chuẩn bị ra ngoài.
“nhị trưởng lão Thất Giai Ma Thú quá nguy hiểm..!!~~“. Thanh Phong Đường đệ tử giật mình vội nói.
“yên tâm nếu ngươi sợ ngươi cứ ở lại..!!~~“.
Nhị trưởng lão vẫy tay nói nhẹ.
“nhị trưởng lão đệ tử không sợ...!!~~“. Thanh Phong Đường đệ tử vội cúi đầu cắn răng nói tuy biết phải đi gặp tam đầu Thất Giai Ma nếu xảy ra chuyện nhị trưởng lão có thể thóat thân nhưng bọn họ chỉ là pháo hôi nhưng hắn không thể vì sợ mà để lại bóng ma tâm lý sau này.
“phải thế chứ...!!~~“.
Nhị trưởng lão thỏa mãn cười nói rồi đi mấy đệ tử Thanh Phong Đường cũng vội vã đi theo.
“nhị trưởng lão đệ tử đã phát hiện đại lượng Yêu Thú gần đây ở bên ngoài trấn khỏang hai dặm.phía đông.!!~~“.
Thanh Phong Đường đệ tử cung kính nói.
“ừm chúng ta xuất phát..!!~~“.
Nhị trưởng lão cười nhìn trên không trung sáu đầu Ngũ Giai Thanh Dực Điểu đang kêu gào,hắn thả ra Trúc Cơ cường giả khí thế dọa chạy Thanh Dực Điểu.
Đoàn người dần tiến vào khu vực đông Yêu Thú bọn họ bị cản nhưng bản thân nhị trưởng lão là Trúc Cơ cường giả nên bọn chúng không dám làm gì...
“dừng lại..!!~~“. Nhị trưởng lão bỗng phất tay ra hiệu dừng lại nhìn xung quanh chằng chịt cây cối cười nhạt hét..
“ra đi...!!!~~“.
“hít..kà..kà..!!~~“. Âm u thân ảnh từ trên cây nó ra cái lưỡi chẻ đôi miệng hé nhẹ đầy răng nanh,trên đầu là hai sừng nhú ra toàn thân là bạch sắc dài hơn bốn trượng nhìn mấy người giảo họat cười...
“Thượng cổ dị chủng Huyền Băng Xà Vương...!!~~“. Nhị trưởng lão không lấy làm kinh ngạc cười nhẹ.
“xem ra ngươi rất biết hàng..kà..kà..!!~~“. Huyền Băng Xà Vương chưa thể nói được hoàn chỉnh nhưng mỗi Yêu Thú đến Thất Giai đều có thể biến ảo xương họng nên dễ nói chuyện.
“Huyền Băng Xà Vương..!!~~“. Đám đệ tử Thanh Phong Đường quá nửa dọa sợ ngã xuống đất khi nhìn vào con ngươi màu vàng lạnh lẽo ấy bọn họ đều lạnh cả lưng.
“phế vật...!!~~“. Nhìn uy áp của Huyền Băng Xà Vương dễ dàng đem Luyện Khí Thất Giai đệ tử Thanh Phong Đường trấn nhiếp,nhị trưởng lão có chút mất mặt cảm giác,nhưng nhìn lại thấy một tiểu tử Luyện Khí Lục Trọng Thiên vẫn đang cố gắng chống lại uy áp từ Huyền Băng Xà Vương là lúc hỏi mình tiểu tử thỏa mãn cười nhẹ vung tay xóa đi uy áp từ Huyền Băng Xà Vương.
“hộc..hộc..!!~~“. Tên đệ tử Thanh Phong Đường chống một tay xuống đất thở mệt mỏi cả mặt đã đẫm mồ hôi nhìn nhị trưởng lão cười nhẹ.
“thật thú vị..!!~~“. Huyền Băng Xà Vương con ngươi màu vàng âm lãnh nhìn lại.
“Nhân Tộc sao lại dám xâm nhập vào địa bàn của chúng ta..!!~~“. Huyền Băng Xà Vương âm trầm nói.
“ta muốn cùng các ngươi hợp tác...!! ~~“. Nhị trưởng lão lạnh nhạt trả lời.
Huyền Băng Xà Vương chăm chú nhìn nhị trưởng lão biết người phía trước là Trúc Cơ Kỳ cường giả không dễ trêu nhưng nó cũng không sợ.
Âm phong nổi lên,như hòa với hắc ám một đôi mắt huyết hồng đang nhìn chằm chằm nhị trưởng lão bước chậm như u linh ra...
“Hắc Ma Báo Vương sao..!!~~“. Nhị trưởng lão trầm lại pháp kiếm nắm chặt.
“ék..ék....!!~~“. Trên không trung âm thanh chói tai cất lên một bóng đen hạ suống lộ ra mà thanh sắc bộ lông cao hơn ba trượng Thanh Dực Điểu Vương...
Mắt nhìn như lâm đại địch nhị trưởng lão nắm chặt lấy pháp kiếm dù sao đều là dị thú cũng không kém hắn là bao nên phải cẩn trọng mắt nhìn chằm chằm tiểu đệ tử bất cứ lúc nào đều lôi hắn chạy trước...
“đều nửa bước Trúc Cơ sao...?~“.
Nhị trưởng lão mắt lành lạnh trong lòng tự nhủ, nhất là tốc độ đều nhanh hơn phổ thông Trúc Cơ Kỳ tu sĩ Thanh Dực Điểu Vương,am hiểu dạ tập Hắc Ma Báo Vương,Băng Độc dị chủng Huyền Băng Xà đều là đối thủ khó chơi.
“chắc Trúc Cơ Kỳ cường giả thù lao không tệ chứ...“... Âm thanh ngoan độc của Hắc Ma Báo chầm chậm vang nên mắt như điện nhìn nhị trưởng lão...
“3000 dân chúng trong trấn Uống Bí ta sẽ cho các ngươi ta sẽ không quản các ngươi làm gì...?~~“.