Thú Thần Quyết

Chương 21: Chương 21: Thiên Vận Đan Thể, Sư tôn bình tĩnh lại




Hai ngày sau, Hoa Lệ nhà trọ

“Cảm tạ, hai ngày này ta rất thoải mái.” Thanh Phong mĩm cười, ném lấy một túi tiền vào tay bà chủ, quay đầu bước đi.

“Hoa Lệ nhà trọ luôn sẵn sàng phục vụ quý khách.” Bà chủ mĩm cười thu túi tiền bỏ vào ngực, bảo trì mĩm cười nhìn bóng lưng Thanh Phong rồi nói.

Thanh Phong không có đáp lời, hắn đã hướng về phía tây tiến về nơi tập hợp binh đoàn.

Đi đến nơi, Thanh Phong phát hiện Thanh Lam là người đã đến đầu tiên, hôm nay tiểu ma nữ mặc lấy một bộ y phục màu tím trên thân, váy dài che lấp đôi chân, khuôn mặt vẫn bảo trì biểu tình lạnh nhạt.

“Cầm lấy.” Thanh Lam nhìn hắn suy tư, trong tay ném một lọ thủy tinh thẳng đến.

“Đây là.” Thanh Phong nghi hoặc vội vàng tiếp lấy lọ thủy tinh, mở ra.

Bên trong có một viên đan dược, hắn nghi hoặc lấy ra nhìn xem, viên đan dược có màu đen huyền, xung quanh được khắc lên rất nhiều đường văn màu trắng.

“Thanh Phong, mau hỏi xem nàng ta viên đan dược này từ đâu mà có.” Dương Kỳ thanh âm đột ngột vang lên trong đầu.

“Thanh Lam cô nương có thể cho tại hạ hỏi một chuyện được không?” Thanh Phong nghe được giọng nói của sư tôn, khuôn mặt giả vờ nghi hoặc hỏi Thanh Lam.

“Chuyện gì.” Thanh Lam liếc mắt nhìn hắn trả lời.

“Viên đan dược này có tác dụng gì, nó có phải là do chính tay cô nương luyện chế có phải hay không?” Thanh Phong suy tư, thấp giọng hỏi.

“Nó gọi là Uẩn Thanh Đan, có tác dụng trị liệu rất nhiều loại độc tố, ở bên trong U Minh Sơn Cốc tồn tại rất nhiều yêu thú sở hữu các loại độc cực kì mạnh mẽ, nếu ngươi không muốn chết thì vào bên trong đừng có đi lung tung.” Dương Kỳ nhắm mắt trả lời.

“Thanh Lam cô nương vẫn chưa trả lời câu hỏi thứ hai của ta, đương nhiên nếu thật không tiện thì cũng không cần trả lời.” Thanh Phong mĩm cười nói tiếp.

“Đúng thật như vậy, rồi có chuyện gì hay sao, nếu như ngươi không thích có thể trả lại.” Thanh Lam nhíu mày, trả lời.

“Không có gì, cảm ơn vì viên đan dược!” Thanh Phong mĩm cười rồi tìm một chỗ ngồi xuống cách xa vị trí của Thanh Lam rồi nhắm mắt lại.

“Sư tôn rốt cuộc là có chuyện gì.” Thanh Phong nhíu mày thấp giọng nói.

“Tạm thời ta cũng chưa rõ, ngươi chút nữa hãy quan sát xem trên mỗi viên giải độc đan mà nàng luyện chế có phải hay không điều tồn tại những đường văn giống như trong tay của ngươi Uẩn Thanh Đan.” Dương Kỳ trầm mặc trả lời.

“Đã hiểu, ta sẽ chú ý.”Thanh Phong gật đầu.

Cũng không lâu lắm có vài người đã tới nơi tập hợp, đồng dạng Thanh Lam mỗi người đưa một lọ thủy tinh giống hắn.

Thanh Phong đi tới trước mặt một người thanh niên vừa nhận được lọ thủy tinh từ trong tay Thanh Lam.

“Vị đại ca này có thể cho ta xem trong tay của huynh đan dược được hay không.” Thanh Phong mĩm cười tiến đến gần rồi nói.

“Ngươi có phải hay không sợ nàng ta sẽ hạ độc ngươi, cũng phải, với danh tiếng của nàng ngươi cẩn thận cũng là đúng.” Thanh niên mĩm cười, ném lọ thủy tinh đến trước mặt hắn.

“Đa ta!” Thanh Phong chụp lấy lọ thủy tinh mở ra rồi quan sát viên đan dược.

Viên đan dược giống như viên đan dược mà Thanh Lam đưa cho hắn, ngay cả đường văn bên trên đan dược.

“Trả lại cho huynh, chụp lấy.” Thanh Phong xem xong mĩm cười, đậy nắp lọ thủy tinh lại rồi ném trở về trong tay người thanh niên.

Hắn tiếp tục tiến về tất cả những ai đã nhận được trong tay đan dược từng cái một kiểm tra, đồng dạng tất cả kết quả điều y như nhau.

Cuối cùng Thanh Phong quay về chỗ cũ rồi ngồi xuống.

“Sư tôn ta đã kiểm tra tất cả chữa thương đan dược mà nàng phát ra và phát hiện tất cả điều bình thường, nàng không có động tay chân lên chữa thương đan dược mà nàng phân phát.” Thanh Phong nhíu mày nghi hoặc đáp.

“Bình thường cái đầu của ngươi! Còn có, ta có từng bảo rằng nàng đã động tay chân vào chữa thương đan dược khi nào, ta kiêu ngươi kiểm tra chỉ là muốn xác nhận muốn thứ mà thôi!” Dương Kỳ thanh âm tràn đầy tức giận hét lớn trong đầu Thanh Phong.

“Thì ra là như vậy, chẳng lẽ trong tay ta viên đan dược này có huyền cơ gì hay chăng.” Thanh Phong nghi ngờ trả lời.

“Tiểu ma nữ sở hữu Thiên Vận Đan Thể!” Dương Kỳ không trả lời vấn đề của hắn mà nói một chuyện khác.

“Thiên Vận Đan Thể?” Thanh Phong nhíu mày không hiểu trả lời.

“Thiên Vận Đan Thể không thuộc về bất kỳ một loại thể chất nào trong Thánh Thể cũng như Thần Thể, tuy nhiên nó lại sở hữu một thể chất nằm bên trong Đạo Thể.” Dương Kỳ trầm mặc trả lời.

“Đạo thể rốt cuộc là gì.” Thanh Phong lần này thật sự không hiểu Dương Kỳ nói cái gì cả.

“Đạo Thể thuộc về Đạo Pháp một loại thể chất gần với Đại Đạo, những người sở hữu thể chất hầu như không cần tu luyện, chỉ cần làm những việc liên quan đến thể chất của mình thì tu vi sẽ tự động tinh tiến, tốc độ tu hành còn nhanh hơn tuyệt đỉnh thiên kiêu tu luyện rất nhiều lần.” Dương Kỳ thở dài nói tiếp.

“Tại sau trên đời lại có một thể chất như vậy, đây không phải là biểu hiện của việc không làm mà đòi có ăn trong truyền thuyết hay sao!” Thanh Phong kinh hãi thậm chí hắn còn bạo nói tục.

“Đúng vậy, hơn nữa mỗi Đạo Thể còn điều ban cho một năng lực cực kì đặc biệt, Thiên Vận Đan Thể đồng dạng cũng như vậy.” Dương Kỳ tiếp tục nói.

“Năng lực đặc biệt.” Thanh Phong tiếp tục nghi hoặc.

“Thiên Vận Đan Thể sở hữu thả năng cực kỳ cường đại trong việc luyện đan.”

“Không cần đến bất kì hoả thuộc tính nguyên lực, Thanh Lam có thể tay không luyện dược, hơn nữa mỗi viên đan dược ở bên trên điều được khắc Thiên Phẩm Đan Văn! Vạn cổ đến nay luyện đan mạnh nhất thể chất.” Dương Kỳ liếc mắt Thanh Phong rồi giải thích.

“Thiên Phẩm Đan Văn đó có phải những đường văn bên trên Uẩn Thanh Đan có phải hay không sư tôn.” Thanh Phong mở ra lọ thủy tinh lấy ra viên đan quan sát từng đường văn ở bên trên rồi nghi hoặc hỏi.

“Đúng vậy, Thiên Phẩm Đan Văn là đứng đầu nhất và chỉ tồn tại ở thời kỳ thượng cổ.” Dương Kỳ mĩm cười gật đầu.

“ Vậy thì, Đan Văn đại biểu cho cái gì.”Thanh Phong suy tư hỏi tiếp.

“Đan Văn đại biểu cho phẩm cấp của đan dược, khi đan dược của ngươi luyện ra được ở một mức độ hoàn mỹ nào đó, trên viên đan sẽ bắt đầu xuất hiện đan văn ở trên đan dược.” Dương Kỳ tiếp tục giải thích.

“Thiên Phẩm Đan Văn đại biểu mức độ nào của sự hoàn mỹ.” Thanh Phong nhíu mày đáp.

“Hoàn mỹ đến nỗi không thể hoàn mỹ hơn được nữa, đan dược hoặc nhiều hoặc ít khi ngươi phục dụng điều sẽ ảnh hưởng căn cơ của bản thân sau này và chỉ chờ ngày nó phát tác, tuy nhiên khi đan dược mà ngươi phục dụng ở bên trên có đan văn thì lại khác, nó sẽ giảm xuống rất nhiều tác dụng phụ khi phục dụng đan dược, ngoài ra còn tăng tác dụng của đan dược lên một tầm cao mới.”

“Đan dược sở hữu Thiên Phẩm Đan Văn thì tác dụng cực kỳ cường đại, đan dược này sẽ không ảnh hưởng bất kỳ gì đến căn cơ của ngươi, tác dụng của đan dược thì chỉ càng cường đại hơn so với đan văn bình thường mà thôi!” Dương Kỳ tiếp tục giải thích.

“Ta đã hiểu, vậy sư tôn có phải hay không đang tìm cách thu nàng làm đồ đệ.” Thanh Phong mĩm cười, ý vị thâm trường nói.

Ngay từ đầu hắn đã bắt đầu chú ý đến câu từ trong lời nói của nàng, tựa hồ người sở hữu Thiên Vận Đan Thể chính là đồ đệ của nàng như vậy, hận không thể cho toàn thế giới điều biết nàng có một đồ đệ như thế.

“Thông minh, cho nên ngươi mau chóng nghĩ cách làm sau để sư tôn ta có thể thu nàng làm đồ đệ.” Dương Kỳ ánh mắt tán thưởng nhìn hắn rồi nói.

“Sư tôn người thật sự muốn thu nàng làm đồ đệ thật sự.” Thanh Phong trở nên nghiêm túc nói.

“Ta cực kì thèm muốn nàng, tiểu ma nữ, không đúng phải gọi là, Thanh Lam đồ đệ yêu dấu của ta.” Dương Kỳ đôi mắt phát sáng, tràn đầy mơ ước, ngóng trông nói.

“Sư tôn, với tính cánh của nàng e là rất khó, ngoài ra còn cực kì yêu thích là độc dược ta nghĩ rằng nàng không thích luyện đan, cho dù nàng đồng ý sư tôn có thể dạy gì cho Thanh Lam.” Thanh Phong nhíu mày, thẳng thừng đánh nát mộng tưởng của Dương Kỳ.

“Tính cách đồ nhi của ta như vậy thì làm sao có ảnh hưởng gì đến ngươi, nàng yêu thích độc dược đồng dạng cũng vừa có thể học tập luyện đan, hơn nữa độc dược cũng là một loại bên trong đan dược mà thôi, ngoài ra ai cho phép ngươi khinh thường tài năng luyện dược của ta, nói cho ngươi biết ta ít nhất cũng là Bát phẩm luyện dược sư, hơn nữa còn đã từng luyện ra được rất nhiều đan dược sở hữu đan văn.” Dương Kỳ bị đánh nát mộng tưởng tức giận hét to ở trong đầu Thanh Phong.

“Hiểu rồi, vậy để ta tìm cách để cho cả hai người nói chuyện cùng nhau, đương nhiên nếu nàng cự tuyệt sư tôn cũng không cần làm khó dễ người khác.” Thanh Phong bất đắc dĩ thấp giọng nói.

Hiện tại sư tôn tựa hồ giống như đang ở trong một vườn hoa tràn đầy mùi thơm, nhưng nếu như vườn hoa cự tuyệt nàng không biết sư tôn sẽ làm gì.

“Đương nhiên, ta mới không phải là hạng người đấy, ngoài ra nàng đồng dạng cũng sẽ trở thành đồ đệ của ta, sư muội của ngươi, nhớ sau này đối sử với nàng như muội muội trong nhà, nếu để ta biết ngươi dám khi dễ Thanh Lam thì biết tay của ta.” Dương Kỳ mĩm cười gật đầu, cuối cùng còn uy hiếp Thanh Phong một phen.

Hắn thật không biết sư tôn lấy đâu ra niềm tin tuyệt đối như vậy nhưng nếu như nàng thật thành công thì hắn đồng dạng cũng có một vị sư muội ở thế giới này, tựa hồ còn thật sự không tệ.

Kết thúc cuộc nói chuyện của sư đồ, mở mắt ra chú ý tình huống bên ngoài.

Thanh Phong phát hiện tất cả đã tập hợp đầy đủ, hắn mỉm cười bước đến, khi đối mặt với Thanh Lam còn nháy mắt một cái, khiến cho nàng cực kỳ mơ hồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.