Long Tiêu Diêu liền nhận ra đám người này chính là tu sĩ Vu tộc, không khỏi âm thầm hối hận với lòng tham của mình. Bởi vì công pháp tu luyện của Vu tộc hoàn toàn khác với chính đạo. Các loại dược thảo và việc luyện chế đan dược đối với bọn họ cũng không có lợi gì cho nên dược thảo sinh trưởng trong phạm vi thế lực Vu tộc cũng rất phong phú. Hắn giờ mới nhận ra mình đã dần dần tiến nhập phạm vi do Vu tộc chiếm cứ.
Nhưng điều khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy kỳ quái chính là phương hướng di chuyển của những tu sĩ Vu tộc này chính là về phía khu vực hòa hoãn, cũng không có tra xét, nhìn ngó cho nên dường như không phải là đội ngũ tuần tra như hắn phán đoán ban đầu.
Tuy Long Tiêu Diêu không quá hiểu biết về Vu tộc nhưng từ khí tức trên đám người này phát ra thì có thể nhận ra trong số người này gồm cả Độc Vu, Quỷ Vu và Huyết Vu, hơn nữa tu vi thấp nhất cũng là Kim Đan Kỳ. Với thực lực cường đại như vậy thì xem ra mục đích của đám người này chính là đánh lén tu sĩ chính đạo rồi.
Long Tiêu Diêu không biết Vu tộc còn đồng thời phát động bao nhiêu tu sĩ cho nên hắn cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ, dưới sự bảo vệ của pháp trận vẫn tu luyện tại chỗ.
Mấy ngày liên tiếp trôi qua, đám tu sĩ này cũng không quay lại, mà cũng không thấy tu sĩ nào khác xuất hiện. Lúc này Long Tiêu Diêu mới thu hồi pháp trận, nhanh chóng bay tới khu vực hòa hoãn, rồi thật cẩn thận tới gần phe chính đạo, sau đó bay về hướng ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn.
Nhưng mà khi Long Tiêu Diêu bay tới cách khu vực hòa hoãn chừng ngàn dặm thì liền phát hiện ra rất nhiều người tu tiên chính đạo. Mà khi hắn định chuyển sang hướng khác thì một gã tu sĩ Kim Đan Kỳ đã bay về phía hắn. Nhận ra đối phương đã phát hiện ra mình, hắn đành phải bay lên nghênh đón, tránh cho đối phương nghĩ rằng hắn có điều che dấu, ngược lại sẽ mang tới những phiền toái không cần thiết.
Tên tu sĩ Kim Đan Kỳ kia bay tới trước mặt Long Tiêu Diêu, đánh giá hắn một chút, Lúc này biểu hiện bên ngoài của Long Tiêu Diêu chỉ là Trúc Cơ trung cấp cho nên hắn lạnh lùng ra lệnh:
- Hiện tại chính là thời khí chính tà đại chiến, tất cả người tu tiên đều bị Chính Đạo Liên minh lâm thời điều động, đạo hữu cũng tiến về phía đội ngũ tập hợp đi!
Nói xong, tên tu sĩ này căn bản không để Long Tiêu Diêu hỏi lại câu nào mà bay trở lại đội ngũ. Long Tiêu Diêu rơi vào đường cùng, cũng phải theo tên kia bay đi. Nơi này có mấy trăm tu sĩ tụ tập cùng một chỗ, cũng phát hiện ra trong số này có mấy chục gã tu sĩ Kim Đan Kỳ, hiện tại nếu muốn chạy trốn chỉ sợ sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, do vậy hắn đành tạm thời nghe theo, tìm cơ hội trốn chạy sau.
Long Tiêu Diêu quả thực cũng không có hứng thú với chiến tranh chính - tà, thậm chí có chút khinh thường với cách phân chia công pháp chính - tà hiện tại. Hắn tuy có ấn tượng rất xấu đối với việc tên Quỷ tu Âm Linh Tông hấp thu hồn phách phàm nhân nhưng cũng không có ấn tượng tốt đối với những tu sĩ được coi là chính đạo. Bất kể là đệ tử chính đạo thì ở trong địa điểm thí luyện cũng tiến hành giết người đoạt bảo như thường. Thêm hành vi đuổi giết hắn của Đan đỉnh Môn CŨNG khiến hắn càng khinh thường chính đạo. Trong mắt hắn, chiến tranh chính - tà cũng chỉ là vì tranh đoạt lợi ích mà thôi cho nên không muốn xen vào việc này.
Lại nói thêm, vì CŨNG chưa tiếp xúc nhiều với tà đạo, có thể càng Long Tiêu Diêu khá phản cảm với chính đạo. Hơn nữa, hắn cũng rất thống hận với hành vi thị cường lãng nhược của những đại phái danh môn kia. Trước không nói bọn họ chiếm lấy nhiều tài nguyên tu luyện trong Giới tu tiên mà ngay cả việc cứng rắn bắt buộc những người tu tiên làm vật hy sinh cho bọn họ. Hắn không hề muốn xuất ra chút lực nào cho Chính Đạo Liên minh, chỉ cần có cơ hội khẳng định sẽ “chạy là thượng sách”!
Long Tiêu Diêu vì không muốn khiến người khác chú ý cho nên lẫn vào trong một đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Đám người này đều ủ rũ, mặt mày xám xịt, vừa thấy là biết cũng bị bắt tiến nhập vào đội ngũ này. Hắn nghe mấy người này nói chuyện khe khẽ với nhau liền biết được đại khái một ít tình hình.
Hóa ra vài ngày trước, Vu tộc đột nhiên phát động công kích về phía khu vực hòa hoãn, giết chết rất nhiều người tu tiên chính đạo, bày ra xu thế muốn chiếm lĩnh cả khu vực hòa hoãn này.
Đan Hà Phái và Hoàng Kim Thư Viện đương nhiên không chịu ngồi nhìn Vu tộc ăn mất phạm vi thế lực của mình. Bởi vì số tu sĩ Vu tộc tấn công khu vực giảm xóc toàn là Kim Đan Kỳ và Trúc Cơ Kỳ cho nên hai phái phân biệt phái ra hai gã trưởng lão Nguyên Anh Kỳ, mang theo rất nhiều đệ tử Kim Đan Kỳ và Trúc Cơ Kỳ tới nghênh chiến.
Ai ngờ, Vu tộc lén phái ra hai gã tu sĩ bậc cao tiến nhập vào trong phạm vi thế lực chính đạo. Khi viện quân chính đạo đuổi tới khu vực hòa hoãn thì hai tên tu sĩ bậc cao Vu tộc đột nhiên từ phía sau đánh ra. Dù số lượng hai nhóm người này CŨNG chỉ có hơn trăm người nhưng đều có tu vi Kim Đan Kỳ trở lên, lại có hai gã đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ cho nên phe chính đạo ăn một cái thiệt thòi lớn.
Hơn ngàn người tu tiên hai phái gần như toàn quân bị diệt, mà bốn tên Nguyên Anh Kỳ lại đương trường bỏ mạng. Hai phái này ăn phải thiệt thòi này tất nhiên sẽ không chịu từ bỏ ý đồ, vì thế hợp thành cái gọi là Chính Đạo Liên minh lâm thời này, cũng có mấy tên Phi Thăng Kỳ dẫn đầu, tính toán quyết tử một trận với Vu tộc.
Kết quả, những tên tu sĩ Vu tộc kia đã sớm lặng lẽ lui về. Hai phái lo lắng Vu tộc có âm mưu gì đó cho nên để giảm bớt tổn thất, bọn họ liền gom hết số tán tu và tu sĩ của những gia tộc, môn phái nhỏ trong khu vực thành tổ chức, phòng ngự ở khu vực giảm xóc này. Còn tu sĩ bậc cao hai phái lại phụ trách đốc chiến.
Nên biết rằng những người được gom vào này đều có tu vi Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ. Mà phe Vu tộc lại có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, thậm chí là Phi Thăng Kỳ. Rõ ràng bọn họ chỉ làm vật hy sinh để hạn chế thế công của Vu tộc, tiết kiệm thời gian cho hai phái có thể ung dung phát động công kích.
Hai phái này cũng không sợ những người này hy sinh vô ích. Tu sĩ Vu tộc khi nhìn thấy những tu sĩ khác cũng không phân biệt tốt xấu mà đều diệt sát. Vì mạng sống, những vật hy sinh này cũng sẽ phải toàn lực chống cự. Đến lúc đó, bọn họ có thể điều động lực lượng mạnh mẽ hơn, bất ngờ xuất kích để tiêu diệt Vu tộc.
Tuy nhiên, Vu tộc dường như CŨNG không tính sẽ lập tức quyết chiến. Đám vật hi sinh Long Tiêu Diêu chờ chừng mười ngày ở khu hòa hoãn này nhưng phe Vu tộc CŨNG không có chút động tĩnh nào. Nhưng phe chính đạo hiện tại có hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn đốc chiến, khiến cho những người bị điều động dù tức giận CŨNG không dám nói gì, lại càng không dám bỏ trốn, chỉ có thể chờ đợi tại chỗ, cầu nguyện Vu tộc không phát động công kích.
Cái gì tới CŨNG sẽ tới! Mười ngày sau, từ phe Vu tộc đột nhiên xuất hiện rất nhiều người tu tiên, nhân số đạt tới mấy ngàn người. Tuy rằng có không ít tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ nhưng cũng có tới hơn trăm tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ và tám đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ, rất có khí thế quyết tử chiến một trận.
Tổng số tu sĩ bậc cao của hai phái tham chiến cũng tương đương với phe Vu tộc nhưng vì lần trước lọt vào quỷ kế, bị tổn thất nặng cho nên chỉ có thể dùng số tu sĩ điều động được để giao chiến với Vu tộc. Một hồi đại chiến chính - tà đang sắp diễn ra, thực lực Song phương dường như ngang nhau.
Vu tộc đứng đối diện chừng một vài dặm, vẫn ung dung bắt đầu bày binh bố trận. Tu sĩ bậc cao của hai phái lúc này đều bay tới đội ngũ những người vừa điều động được, một gã tu sĩ Phi Thăng Kỳ thấp giọng nói:
- Kỳ quái, thực lực Vu tộc sao lại mạnh như vậy?! Không ổn, mau ngăn bọn chúng lại, chúng muốn phát động Bách Độc Đại Trận!