Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết bị ba người kia nhớ kỹ nhưng hắn cũng không dám có chút sơ suất nào, sau khi rời khỏi phòng đấu giá lập tức dùng huyễn thuật, cải biến bề ngoài, dùng hình tượng một lão già Trúc Cơ trung cấp với sắc mặt khô vàng đi vào một cửa hàng cao cấp trong phường thị.
Thần thông huyễn thuật của Long Tiêu Diêu là do thần thức phát động, nếu muốn nhìn thấy thì thần thức đối phương cần hơn hắn ít nhất một cấp bậc. Mà bởi vì hấp thu thú hồn, lại từng cắn nuốt hồn phách một gã Quỷ tu cho nên thần thức của hắn lúc này đã không hề thua kém Nguyên Anh sơ cấp, cho dù tu sĩ Nguyên Anh cao cấp nếu không tra xét kỹ cũng không phát hiện ra tướng mạo vốn có của hắn.
Long Tiêu Diêu biết tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có được thần thông phiêu di, nếu dựa vào phi hành để chạy trốn thì không thể chạy thoát khỏi sự đuổi theo của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ được, do vậy quyết định dùng thần thông huyễn hóa để tránh né trong phường thị.
Khi thấy Long Tiêu Diêu vào trong buồng giao dịch của phòng đấu giá mà mãi không ra, ba tên Nguyên Anh Kỳ này lập tức hiểu ra hắn đã theo thông đạo phía sau phòng đấu giá rời đi. Ba người không hẹn mà cùng lúc rời khỏi phòng đấu giá, ra khỏi phường thị rồi cẩn thận tìm kiếm tung tích Long Tiêu Diêu ở phụ cận. Kết quả đương nhiên bọn họ không thu được gì, lại quay lại phường thị tìm kiếm.
Phường thị cao cấp đều có pháp trận bảo hộ, phường thị Ngọc Thanh tất nhiên không phải là ngoại lệ. Dưới sự bảo vệ của pháp trận, người bên ngoài tất nhiên không thể tra xét được tình huống bên trong phường thị, mà mỗi cửa hàng trong này cũng lại có pháp trận bảo hộ, nếu muốn ở trong này tìm kiếm một người lại càng thêm khó khăn.
Hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vốn tính toán kết bạn với Long Tiêu Diêu sau khi tìm kiếm không có kết quả tuy có chút cảm giác tiếc nuối nhưng lại không thể không từ bỏ, trước sau bay khỏi phạm vi phường thị. Chỉ có tên Nguyên Anh Kỳ luyện đan kia vẫn không từ bỏ hy vọng.
Người này vốn là tu sĩ Nguyên Anh trung cấp, thân lại là Luyện Đan Sư cho nên thần thức cường đại hơn tu sĩ cùng cấp, đã bằng tu sĩ Nguyên Anh cao cấp bình thường. Hắn vừa rồi ở đại sảnh phòng đấu giá đã nhìn ra thuật huyễn hóa của Long Tiêu Diêu, cũng phát hiện ra Long Tiêu Diêu đang dịch dung, tất nhiên sẽ không từ bỏ ưu thế này.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu lúc này đang đi dạo trong một vài cửa hàng cao cấp để tìm xem có tài liệu thuộc tính biến dị hay không, cũng nhân tiện tránh né tu sĩ Nguyên Anh Kỳ sưu tầm.
Mấu chốt nhất của việc luyện khí chính là phối hợp tài liệu và các loại khí phù. Mà các loại pháp khí, ngoại trừ một số pháp khí đặc biệt như kiếm trận có khí phù đặc biệt thì các loại pháp khí có công hiệu khác nhau là do phối hợp hữu cơ các loại khí phù khác nhau.
Long Tiêu Diêu nhìn xem những công hiệu đặc biệt của các pháp khí khác, tự nhiên cũng mở rộng tầm nhìn và ý tưởng của mình, tương lai cũng giúp hắn có thể khai phá, luyện chế pháp khí có công hiệu đặc biệt, không chừng có thể tạo ra hiệu quả bất ngờ.
Long Tiêu Diêu đi dạo hồi lâu trong phường thị, mà tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia tuy rằng tìm kiếm một vòng nơi này đúng lúc hắn ở trong một gian hàng cho nên chưa phát hiện ra hắn. Lúc này, tên tu sĩ kia quyết định chờ đợi ở bên ngoài. Dù sao Long Tiêu Diêu chung quy sẽ phải rời khỏi phường thị, huống chi ở trong phạm vi phường thị, hắn cũng không thể tùy tiện động thủ.
Long Tiêu Diêu sau khi đi lại một ngày trong phường thị, xác định không có người phát hiện, cho rằng đã an toàn nên mới đi ra khỏi phường thị, trực tiếp đi tới căn phòng mình thuê. Phòng khách vốn thuộc về phường thị, nằm ngay bên cạnh, có hơn một ngàn gian.
Long Tiêu Diêu cho rằng chỉ cần nhanh chóng tiến vào căn phòng mình thuê, mỗi gian đều có pháp trận bảo hộ, lại thuộc thế lực phường thị nên không có ai dám hành động thiếu suy nghĩ, cho dù có người muốn tiến vào khu vực này tìm kiếm cũng không thể.
Ý nghĩ của Long Tiêu Diêu vốn không sai nhưng hắn đã quên từ đại môn phường thị đi tới căn phòng hắn thuê cũng có một khoảng cách, giữa khoảng này lại không có pháp trận bảo hộ, tuy rất nhanh hắn đã vượt qua nhưng vẫn bị tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia phát hiện ra.
Tuy nhiên, tên tu sĩ này chỉ mới kịp phát hiện ra Long Tiêu Diêu thi triển huyễn thuật mà chưa chân chính nhận ra khuôn mặt thật của hắn. Thần thông huyễn hóa của Long Tiêu Diêu vốn không phải là thuật biến hình liễm khí bình thường của người tu tiên mà là kế thừa thần thông huyễn hóa của Cửu Vĩ Thiên Hồ, công hiệu vô cùng thần kỳ.
Tên tu sĩ kia mặc dù phát hiện Long Tiêu Diêu thi triển thuật dịch dung nhưng không kịp tra xét rõ ràng, cũng không thể phân biệt ra tu vi và hình dáng chân thật của hắn. Tuy nhiên, từ hiệu quả thần kỳ của thuật huyễn hóa, hắn mơ hồ đoán ra Long Tiêu Diêu chính là người hắn đang tìm kiếm.
Chỉ là những phòng khách này cũng là sản nghiệp của phường thị, tất nhiên được Ngọc Thanh Phái bảo hộ. Tên này chỉ là Tộc trưởng của một gia tộc luyện đan bậc trung, bất kể thế nào cũng không dám trực tiếp tới phòng khách, động thủ với Long Tiêu Diêu. Hắn chỉ đành ở bên ngoài quan sát động tĩnh nơi này rồi mới quyết định sách lược của mình.
Bởi vì căn phòng của Long Tiêu Diêu có bố trí pháp trận cho nên tên tu sĩ kia đương nhiên không biết được tình hình bên trong. Tuy nhiên, hắn biết chỉ cần liên tục giám sát căn phòng thì sớm muộn gì hắn cũng sẽ có cơ hội.
Nhưng mà liên tiếp ba tháng trôi qua, Long Tiêu Diêu vẫn không đi ra. Hắn lo lắng có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục tìm kiếm bên ngoài phường thị cho nên không dám dễ dàng đi ra.
Đương nhiên, Long Tiêu Diêu vẫn như cũ, phục đan tu luyện chín ngày lại nghỉ một ngày. Khi hắn nghỉ ngơi cũng chỉ ở bên trong chế phù, luyện đan, lại luyện chế một viên Ngưng Đan cực phẩm. Ngoài ra hắn dùng con trăn thuộc tính mộc cấp bảy hắn giết trong Thập Vạn Đại Sơn để luyện chế một kiện Pháp bảo hạ phẩm nội giáp. Hắn tuy có tài liệu yêu thú cấp tám nhưng với thực lực hiện tại của hắn, muốn luyện thành pháp khí còn có chút miễn cưỡng.
Nhoáng cái, Long Tiêu Diêu đã tu luyện nơi này tới hai năm. Trong hai năm qua, hắn chưa từng bị quấy rầy khiến hắn cũng khá hài lòng.
Nhưng ngay khi Long Tiêu Diêu tính toán chưa nộp phí dụng định thuê thêm một năm thì người quản lý đã tới báo cho hắn biết căn phòng đã có người muốn thuê, hơn nữa hiện tại cũng không còn phòng trống nào nữa.
Hóa ra, tên tu sĩ kia giám sát Long Tiêu Diêu liên tiếp mấy tháng, phát hiện hắn căn bản không có dấu hiệu ra ngoài, trong lòng nửa mừng nửa lo. Mừng chính là hắn thuê phòng trọ lâu như vậy chứng tỏ không có bối cảnh cường đại. Lo chính là chờ đợi lâu như vậy, không biết bao giờ cơ hội mới tới.
Vì vậy, tên tu sĩ này mới tìm tới tên tu sĩ Kim Đan Kỳ phụ trách quản lý phòng khách phường thị, đưa cho hắn mấy chục viên đan dược phụ trợ Kim Đan trung cấp, để hắn không tiếp tục cho Long Tiêu Diêu thuê phòng nữa.
Tất nhiên, với cái giá như vậy, hắn đã đuổi được một gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đi.
Thần thức Long Tiêu Diêu hiện giờ thoải mái bao phủ toàn bộ khu phòng khách này, tự nhiên phát hiện còn có hơn trăm phòng khách còn trống. Tuy không biết vì sao không cho hắn thuê nhưng CŨNG biết trong đó tất có chuyện.