Trong ngọc giản thứ nhất mà Long Tiêu Diêu xem có ghi một bộ công pháp Địa giai trung cấp thuộc tính hỏa. Ở Tu Tiên giới có thể tu luyện công pháp Địa giai, không ai không phải là đệ tử trọng yếu của đại phái tu tiên, điều này khiến trong lòng hắn trầm xuống.
Ngọc giản thứ hai là tâm đắc luyện đan của Đan Đỉnh Môn. Ngọc giản thứ ba thì là Đan Kinh của Đan Đỉnh Môn. Long Tiêu Diêu xem ba cái ngọc giản này, đã đoán được người bị hắn giết chết là đệ tử Luyện Đan Điện của Đan Đỉnh Môn. Đệ tử Luyện Đan Điện ở Đan tông thân phận không tầm thường, lần này hắn giết chết đối phương chỉ sợ về sau sẽ bị đại phái tu tiên Đan Đỉnh Môn đuổi giết.
Mà điều khiến Long Tiêu Diêu tức giận nhất chính là Đan Đỉnh Môn cũng coi như danh môn đại phái của Tu Tiên giới nhưng lại tham lam vật phẩm của một tán tu Trúc Cơ Kỳ như hắn. Mức độ ti tiện thậm chí còn vượt trên một số tán tu cường đạo.
Những tán tu kia giết người đoạt bảo chính là vì lấy được tài nguyên tu tiên mà tu luyện cần đến. Mà thân là Đan tông, vốn là giàu có nhất Tu Tiên giới nhưng lại mang lòng dạ bất lương đối với tán tu Trúc Cơ tới mua đan dược của bọn họ. Mặt ngoài là danh môn chính phái sau lưng lại làm một số chuyện trộm chó bắt gà. Sao có thể không làm Long Tiêu Diêu tức giận vạn phần?
Long Tiêu Diêu không biết ngay khoảnh khắc hắn tiêu diệt người theo đuôi kia thì lệnh bài tinh huyết của người kia bảo tồn ở môn phái cũng lặng yên vỡ tan, Đan Đính Môn cũng lập tức biết người kia ngã xuống.
Sau khi Đan Đỉnh Môn biết rõ nguyên nhân tạo thành tử vong của người kia, bởi vì ở bên đuối lý cho nên cũng không công khai truy nã Long Tiêu Diêu ở Tu Tiên giới nhưng đem bức hình Long Tiêu Diêu giao cho tu sĩ bậc cao của Đan Đỉnh Môn yêu cầu khi thấy hắn giết không tha, cũng đề ra nghi vấn xuất xứ của dược thảo.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết mình ở vào hoàn cảnh nguy hiểm nhưng cũng âm thầm tự trách mình sau này không thể tùy ý lộ tài. Tu Tiên giới từng bước nguy cơ, tương lai phải cẩn thận mọi điều.
Sở trường lớn nhất của Long Tiêu Diêu là ở chỗ có thể từ một suy ngược ra ba, không ngừng tổng kết kinh nghiệm giáo huấn. Cũng chính vì thể năng lực thực chiến của hắn đề cao nhanh chóng, luyện khí, Pháp trận cũng nắm giữ cực nhanh. Hơn nữa, mặc dù không ai hướng dẫn, hắn hiện giờ đã ít nhiều hiểu biết về Tu Tiên giới. Loại năng lực học tập, thích ứng này đều là thành quả hắn chăm chỉ tổng kết suy nghĩ.
Một ngày sau Long Tiêu Diêu bay tới Bách Độc Sâm Lâm. Bách Độc Sâm Lâm phạm vi mấy trăm dặm, nghe nói thời kỳ thượng cổ bị độc trùng chiếm cứ. Phía trên rừng rậm bao phủ sương trắng nhàn nhạt, trong phạm vi vài dặm bốn phía rừng rậm đều không một bóng người. Không biết có phải vì độc trùng trong rừng rậm bò ra đả thương người mà tạo thành hay không.
Sau khi Long Tiêu Diêu bay tới rừng rậm liền hạ thấp độ cao, vừa tìm tòi vừa dán sát ngọn cây tiến về sau trong rừng rậm. Với mức độ cường đại thần thức của hắn trước mắt, không có độc trùng gì có thể gần người đánh lén, tự nhiên hắn cũng không cần lo lắng điều gì.
Vài tháng đầu tiến vào Bách Độc Sâm Lâm, bởi vì ở khu vực vòng ngoài Long Tiêu Diêu cũng không gặp phải phiền toái gì, đại đa số thời gian đều do Kim Xà xuất chiến, chỉ có gặp được loại xà mãng thì hắn mới tự mình ra tay. Chẳng qua đều là thứ cấp hai, ba cũng không mang phiền toái gì đến cho hắn. Ngược lại dược thảo thu hoạch không ít, hơn nữa đại đa số tuổi đều đến vài chục năm thậm chí trên trăm năm.
Long Tiêu Diêu cũng không sốt ruột vào sâu. Đã có đại lượng dược thảo có thể dời trồng, hắn đương nhiên không thể lãng phí. Đó tương lai đều là linh thạch a! Hàng đêm hắn đều tu luyện dưới sự bảo hộ của Pháp trận, đương nhiên sau chín ngày dùng đan dược hắn lại tạm dừng một ngày để tránh sinh ra ỷ lại vào đan dược.
Long Tiêu Diêu bởi vì vượt cấp dùng đan dược, tác dụng đối với việc tăng tu vi của hắn vẫn rất rò ràng. Lúc rảnh rỗi, hắn còn luyện chế vài món Linh khí cực phẩm. Theo kỳ xảo luyện khí tăng lên, cấp bậc pháp khí hắn luyện chế cũng không ngừng tăng lên. Cùng là tài liệu trung cấp trung phẩm, hiện giờ hắn có thể thoải mái luyện chế ra Linh khí cực phẩm.
Cuối cùng, không ngờ Long Tiêu Diêu còn luyện chế ra một kiện Thần khí hạ phẩm Khống Hỏa Bát. Cộng thêm kiện Thần khí hạ phẩm Phảng Hỏa Long Đỉnh chiếm được từ đệ tử Đan Đỉnh Môn, hắn có hai kiện Thần khí hạ phẩm khiến thực lực tăng nhiều. Tuy nhiên với thực lực hắn hiện tại đồng thời điều khiển hai kiện Thần khí vẫn khiến hắn có cảm giác chịu không nổi.
Cộng thêm pháp khí thu được, hiện nay Long Tiêu Diêu đã có trọn bộ pháp khí thuộc tính hỏa bao gồm Linh hỏa Tráo, Linh Hỏa Thuẫn, Hỏa Diễm Kiếm, Hỏa Diễm Hoàn, Liệt Hỏa Châu cùng một bộ Thất Tinh Kiếm mới luyện chế. Tuy rằng thuộc tính hỏa lực phòng ngự kém nhưng hắn kiên trì kiếm đủ một bộ pháp khí thuộc tính hỏa chủ yếu là vì tương lai vạn nhất cần phải động thủ trước mặt mọi người hắn có thể yên tâm vận dụng pháp khí thuộc tính hỏa đơn thuần và Pháp kỹ thuộc tính Lôi Hỏa.
Long Tiêu Diêu còn luyện chế ra hai trận bàn mới. Một trận bàn Ảo Trận có thể lừa gạt được sự tra xét của người tu tiên Kim Đan trung kỳ trở xuống. Một trận bàn Thổ Mộc phòng ngự trận, lực phòng ngự so với Thanh Mộc, Hoàng Thổ phòng ngự trận tăng lên gần năm lần.
Duy nhất khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy buồn bực chính là tâm đắc luyện đan của cổ tu và Đan Đỉnh Môn. Đều chỉ là giảng giải tỉ mỉ mấu chốt luyện chế mỗi loại đan dược và kỹ xảo cùng với lựa chọn các loại nguyên liệu, bí quyết tỷ lệ phối hợp và tinh luyện, cũng không ghi lại quy trình luyện đan. Điều này khiển hắn muốn thử luyện đan cũng không biết bắt đầu từ đâu, chỉ đành phải chờ tương lai tìm cơ hội học tập.
Bốn tháng sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào Bách Độc Sâm Lâm, bắt đầu thường xuyên gặp phải độc trùng cấp bốn. Tuy nhiên bởi vì Kim Xà hoàn toàn miễn dịch các loại độc vật, tốc độ bản thể mau lẹ vô cùng. Hơn nữa nó có huyết mạch Long tộc, mức độ cường hãn của thân thể hơn xa độc trùng bình thường có thể sánh bằng cho nên nó đối phó với đám độc trùng kia đều hữu kinh vô hiểm.
Mà đối với yêu thú loại xà mãng cấp bốn, Long Tiêu Diêu vẫn là tự mình động thủ. Tuy nhiên từ khi hắn luyện chế pháp khí đẳng cấp cao lại có Kinh Lôi Quyết khắc chể độc tà phụ trợ, đối phó xà mãng cấp bốn cũng không tạo thành phiền toái quá lớn đối với hắn.
Nhưng một năm sau, Long Tiêu Diêu tiến vào khu vực trung ương của Bách Độc Sâm Lâm, lại gặp một lần phiền toái. Đó là một đàn bướm độc chừng hơn một trăm con, hơn nữa đều đạt tới cấp hai, cấp ba.
Khi Long Tiêu Diêu phát hiện đàn bướm độc này, bọn chúng đang công kích một con Tiểu Hồ màu trắng muốt chỉ mới cấp hai. Trong cánh rừng này hắn chưa từng thấy bất kỳ yêu thú có vú nào, hơn nữa con Tiểu Hồ này hểt sức cổ quái thân thể chỉ bằng bàn tay, cái đuôi lại dài nửa thước toàn thân tuyết trắng, đôi mắt đen nhánh đảo tròn.
Yêu thú bình thường đều là cấp bậc quyết định thực lực, chỉ có một số ít Thần thú như Long tộc mới có thể vượt cấp khiêu chiến. Mà trong đám cấp bậc khá thấp dạng độc trùng phi hành, yêu cầm bình thường đều lợi hại hơn yêu thú dưới mặt đất.
Nhưng con yêu hồ này dưới công kích của hơn trăm con bướm độc lại có thể gian nan chống đỡ, điều này làm cho Long Tiêu Diêu kỳ quái không thôi. Hắn thấy con Tiểu Hồ đáng yêu này liền quyết định cứu nó. Hắn cảm thấy Bạch Như Ngọc khẳng định sẽ thích con Tiểu Hồ đáng yêu này.
Mặc dù Long Tiêu Diêu cũng cảm thấy số lượng bướm độc quá nhiều nhưng không quá mức lo lắng. Ở trong Bách Độc Sâm Lâm một năm hắn biết độc trùng đều sợ lửa. Hắn gọi ra Linh Hỏa Tráo ném xuống mặt đất, nghĩ tới bướm độc nhìn thấy ngọn lửa trên Linh Hỏa Tráo nhất định sẽ không dám tới gần. Ai ngờ bướm độc lại đều phun ra nọc độc màu đen khiến cho ngọn lửa trên Linh Hỏa Tráo dần dần tắt ngấm.