VỊ đại tu sĩ Thiên Sơn Phái kia đề nghị, hy vọng đại tu sĩ bậc cao dẫn dắt hai tiểu đội xâm nhập về phía sau tu sĩ Cực Bắc, không ngừng quấy rầy đánh lén, cũng không cần giao chiến trực diện, giảm thiểu thương vong. Mà tu sĩ Cực Bắc lại không thể lưu lại ở Tuyết Nguyên Sâm Lâm. Nếu có thể khiến đối phương biết khó mà lui, không cần đánh cũng có thể là đối thủ lui binh thì đây vẫn có thể coi là phương pháp tốt nhất.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa tham gia thảo luận. Hắn cũng không quan tâm tới trận chiến này nhưng sau khi tới đây lại nghe được tin Quỷ tu Cực Bắc thu thấp linh hồn, thậm chí diệt sát toàn bộ hai tòa thành nhỏ ở gần Tuyết Nguyên Sâm Lâm thì đã rất giận dữ, quyết định phải thật sự giúp đỡ liên minh tu tiên đuổi tu sĩ Cực Bắc ra khỏi Thần Châu đại lục, có cơ hội hắn còn có thể hạ sát thủ diệt chút Quỷ tu.
Vốn sinh hồn của phàm nhân bởi tương đối yếu nên không có tác dụng quá lớn đối với Quỷ tu nhưng những sinh hồn cấp thấp này lại có thể trở thành thức ăn cho những hồn phách cấp cao, thông qua cắn nuốt hồn phách cấp thấp mà khôi phục năng lượng bản thân, thậm chí có thể tăng cấp. Chẳng qua muốn đạt tới mức tăng cấp thì số lượng sinh hồn cần cắn nuốt cũng khổng lồ vô cùng.
Người tu tiên đều coi phàm nhân là con kiến, đối với việc tàn sát dân trong thành để thu hồn phách cũng chẳng coi vào đây. Nhưng giới tu tiên của Thần Châu đại lục vẫn sinh hoạt trong xã hội thế tục, hơn nữa còn rất nhiều đệ tử được chọn lựa ra từ thế tục, cho nên sẽ không để hình thành cục diện thủy hỏa bất dung, còn đặt điều lệ cấm người tu tiên tàn sát phàm nhân.
Mà Cực Bắc đại lục bởi cơ bản không có phàm nhân sống, đại bộ phận người tu tiên đều bị lựa chọn đưa tới Cực Bắc từ nhỏ, càng nhiều người là hậu nhân của tu sĩ Cực Bắc nên quan hệ của họ với phàm nhân cũng rất nhạt. Hơn nữa nơi này là Thần Châu đại lục, Quỷ tu Cực Bắc đương nhiên sẽ giết hại phàm nhân chẳng cố kỵ gì.
Nhưng loại hành động này đối với người tu tiên Thần Châu đại lục có thể nói là tuyệt đối không tha thứ được. Nhất là tài nguyên tu tiên ở những thành thị này phần lớn đều ở những gia tộc tu tiên, tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành dẫn tới thù hận của rất nhiều người. Đó cũng chính là một trong những nguyên nhân trọng yếu mà liên minh tu tiên có thể được thành lập thuận lợi như vậy.
Cuối cùng kết quả thương thảo là Long Tiêu Diêu và một vị đại tu sĩ của Thiên Sơn Phái tự mình dẫn theo một chi tiểu đội do đại tu sĩ tạo thành, xâm nhập vào phía sau Tuyết Nguyên Sâm Lâm, chặt đứt liên lạc giữa Cực Bắc đại lục và Tuyết Nguyên Sâm Lâm, tập kích tu sĩ Cực Bắc.
Liên minh tu tiên cũng không để đội tập kích phải ra sức không mà có thù lao rất rõ ràng. Cứ giết được một tu sĩ Cực Bắc thì căn cứ vào cấp bậc của đối phương có thể có được phần thưởng tương ứng. Long Tiêu Diêu cũng chẳng phàn nàn vì về phân công này. Điều kiện duy nhất hắn đưa ra là không cần tu sĩ khác, chỉ cần hai người hắn và Bạch Như Ngọc tạo thành đội tập kích là được.
Có thể tiết kiệm nhân lực thì đương nhiên liên minh tu tiên không có ý kiến gì. Hơn nữa theo bọn họ nhận thấy, Long Tiêu Diêu hẳn là chuyên gia trong việc này. Hắn từng bằng sức một người mà lần lượt vây khốn năm môn phái tu tiên, cho tới cuối cùng còn diệt trừ hoàn toàn.
Nếu đã xác minh xong nhiệm vụ thì Long Tiêu Diêu cũng không dừng lại nữa mà cùng với Bạch Như Ngọc rời đi, bay vòng về phía bắc của Tuyết Nguyên Sâm Lâm. Bởi vì nơi này hiện giờ thuộc phía sau của tu sĩ Cực Bắc, mà tu sĩ Cực Bắc muốn đưa một bộ phận tu sĩ chuyển tới ở Tuyết Nguyên Sâm Lâm thì cũng phải đi qua đường này, có thể nói là con đường huyết mạch, thường xuyên có tu sĩ đi qua, tuy nhiên đại đa số lại là tu sĩ cấp thấp.
Bạch Như Ngọc tuy rằng bởi tu luyện công pháp thuộc tính băng mà bên ngoài rất lạnh lùng nhưng trong thực tế nàng lại là một người thiện lương gần tới mức yếu đuối, có chút phản cảm với việc giết chóc. Mặc dù nghe nói Quỷ tu tàn sát hàng loạt dân trong thành thì nàng cũng phẫn nộ muốn giết sạch Quỷ tu Cực Bắc nhưng tới khi nhìn thấy tu sĩ cấp thấp lại không phải là Quỷ tu thì nàng vẫn không đành lòng ra tay.
Long Tiêu Diêu mặc dù không thể nói là lòng dạ sắt đá nhưng hắn đã từng vây khốn diệt trừ vài môn phái tu tiên, hắn hiểu được muốn vây địch thì không thể nhân từ nương tay, chỉ có thể khiến toàn bộ địch nhân mất đi cảm giác an toàn mới có thể bức chúng vào tuyệt lộ. Tuy nhiên hắn cũng không muốn cho tu sĩ Cực Bắc sẽ rút lui đơn giản như vậy. Hắn muốn giết Quỷ tu Cực Bắc, nhất là những Quỷ tu đã tàn sát hàng loạt dân trong thành để thu hồn phách.
Long Tiêu Diêu CŨNG bởi chú ý tới cảm thụ của Bạch Như Ngọc nên đối với những tu sĩ bậc thấp bình thường chỉ hủy tu vi. Mà tu sĩ đạt tới Kim Đan Kỳ trở lên thì bởi vì có vấn đề về tuổi thọ, nếu hủy tu vi thì tương đương với tuyên án tử cho bọn họ nên hắn liền giết luôn.
Tu sĩ Cực Bắc đang di chuyển theo kế hoạch, hai người Long Tiêu Diêu trong mười ngày đã gặp ba đợt tu sĩ, mỗi đợt đều có hơn trăm người. Tuy nhiên thực lực cao nhất trong số này chỉ có Nguyên Anh Kỳ, Bạch Như Ngọc chỉ đối phó với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ Quỷ tu ở hai nhóm, còn những người khác đều do Long Tiêu Diêu ra tay. Thật ra cũng không coi là ra tay. Hắn chỉ dùng Thanh Ba Công Kích dẫn động chân khí trong cơ thể kẻ địch xao động, trực tiếp khiến kinh mạch nổ tung, hoàn toàn phế bỏ tu vi.
Tu sĩ Cực Bắc phát hiện ra có người chặn giết đội ngũ của bọn họ thì cũng đoán ra là tu sĩ của Thần Châu đại lục đang âm thầm ra tay. Tu sĩ Cực Bắc liền phái ra bốn đội đại tu sĩ, mỗi đội đều có đại tu sĩ từ bậc trung mang theo năm đại tu sĩ khác tìm kiếm tung tích kẻ địch trong Tuyết Nguyên Sâm Lâm.
Hai người Long Tiêu Diêu ở ngày thứ mười ba liền gặp đội đại tu sĩ Cực Bắc đầu tiên. Dẫn đội là một gã đại tu sĩ cấp bốn, bốn người khác là đại tu sĩ cấp thấp. Hắn thấy thể liền mỉm cười hỏi Bạch Như Ngọc:
- Ngọc nhi, ngươi chọn đại tu sĩ cấp bốn kia hay là bốn đại tu sĩ cấp thấp?
Bạch Như Ngọc giờ đã có tu vi cấp bốn đỉnh phong, bởi vì dùng rất nhiều tinh hoa hồn phách được tinh luyện bằng Luyện Hồn Bình nên thần thức của nàng tăng lên trên diện rộng, cộng thêm có ba Tiên Bảo thì hiện tại nàng dù có gặp đại tu sĩ cấp năm cũng tuyệt đối không rơi vào thế hạ phong. Khuyết điểm duy nhất của nàng chính là thiếu kinh nghiệm thực chiến. Tuy nhiên để đối phó với kẻ địch trước mắt hẳn vẫn không có vấn đề, lúc này Long Tiêu Diêu mới để nàng lựa chọn.
Bạch Như Ngọc lựa chọn tên đại tu sĩ cấp bốn kia. Bất kể Huyền Băng Bảo Kính hay Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm của nàng đều là loại Tiên Bảo công kích đơn thể. Long Tiêu Diêu chỉ luyện chế cho nàng ba mươi sáu thanh Băng Phách Kiếm là có hiệu quả tấn công nhiều mục tiêu, lại chỉ là cổ bảo, đồng thời công kích nhiều đại tu sĩ thì lực công kích không đủ.
Bạch Như Ngọc thể hiện ra tu vi là đại tu sĩ cấp hai, mà Long Tiêu Diêu lại chỉ thể hiện thực lực của đại tu sĩ cấp một. Năm tên đại tu sĩ của Cực Bắc kia sau khi phát hiện ra bọn họ lập tức thuấn di tới. Mà tên đại tu sĩ cấp bốn kia lại gương mẫu đi đầu, vọt tới trước mặt hai người. Bạch Như Ngọc thấy thế liền đón đường; gọi Băng Phách Kiếm và Lục Hợp Kiếm Trận ra phát động công kích.
Bốn gã đại tu sĩ còn lại cũng chạy tới chiến trường. Năm người này đều là Quỷ tu, hơn nữa bốn người kia lại là tu sĩ cùng môn phái, tu luyện cùng một loại Pháp trận chiến đấu của Quỷ tu: Vạn Quỷ Phệ Hồn, dùng hồn khí khống chế rất nhiều quỷ hồn công kích.