Mặc dù Long Tiêu Diêu có cố gắng bao nhiêu đi nữa, nhưng tốc độ hắn vận hành chuyển hóa linh khí cũng không cách nào nhanh bằng linh khí rót vào thân thể. Nhưng thật ra hắn cũng không lo lắng, ở thời điểm khi kết anh hắn cũng từng gặp phải tình huống cùng loại. Hắn liền điều động Nam Minh Ly Hỏa cùng Thái Dương Thần Hỏa tạo thành một vòng hỏa diễm dung hợp bảo hộ bên ngoài làn da thân thể.
Trải qua hỏa diễm dung hợp loại bỏ, lúc này tạp chất ẩn chứa trong linh khí thiên địa bị luyện hóa hầu như không còn, linh khí thiên địa cũng bị ngưng luyện thành linh khí tinh thuần thể tích chỉ còn lại một phần mười, tự nhiên cũng giải quyết được nguy cơ linh khí nổ tan xác.
Tuy nhiên, năng lượng pháp tắc tạo thành nguy cơ đối với nguyên thần cũng chỉ là tạm thời giảm bớt, nhưng chưa hoàn toàn giải quyết. Năng lượng pháp tắc như trước đang không ngừng dùng mãnh rót vào, mặc dù Dưỡng Hồn Châu không ngừng phóng ra khí tức có thể tẩm bổ, chữa trị nguyên thần, nhưng loại tẩm bổ chữa trị này cũng có điểm cực hạn nhất định, mà những năng lượng pháp tắc kia thì không hề có dấu hiệu ngừng lại, vẫn cứ tiếp tục cuồn cuộn rót vào nguyên thần Long Tiêu Diêu. CŨNG không có dấu hiệu giảm chậm lại tốc độ chút nào.
Tối thần kỳ chính là những năng lượng pháp tắc này lại có thể phớt lờ hỗn hợp hỏa diễm bảo hộ ở bên ngoài thân Long Tiêu Diêu, trực tiếp xuyên qua hết thảy cách trở rót vào nguyên thần hắn, cho dù hắn muốn không tiếp nhận những năng lượng này cũng bất lực không thể ngăn cản.
Lại nói tiếp năng lượng pháp tắc đối với bất kỳ người tu tiên nào mà nói đều là kỳ ngộ chỉ gặp không thể cầu, chẳng những có thể cường hóa, tăng trưởng nguyên thần của tu sĩ, đồng thời hấp thu năng lượng pháp tắc cũng có thể giúp cho tu sĩ lĩnh ngộ về đạo cảnh càng thêm rõ ràng. Mặt khác tu sĩ chỉ cần quan khán là có được trợ giúp lĩnh ngộ về đạo cảnh, như vậy nếu tự mình hấp thu năng lượng pháp tắc, ích lợi được trợ giúp về ngộ đạo có thể nghĩ mà biết.
Hơn nữa nguyên thần dung hợp được nhiều hay ít năng lượng pháp tắc, điều đó quyết định trong tương lai có thể lĩnh ngộ bấy nhiêu thần thông, hoặc ít hoặc nhiều năng lực của tu sĩ có thể điều động linh khí thiên địa. Quan trọng nhất chính là sau khi tu sĩ tiến vào Phi Thăng Kỳ, thăng cấp đã không phải đơn giản là tích lũy chân nguyên, mà còn cần phối hợp cảnh giới ngộ đạo tương ứng, và dung hợp năng lượng pháp tắc càng sung túc, đối với tương lai ngộ đạo càng hữu ích.
Nhưng mọi sự trên thế gian đều có mức độ, tốt quá hóa dở, chín quá thành rục, nếu bổ sung năng lượng pháp tắc vượt qua khả năng chịu đựng của nguyên thần, sẽ giống như linh khí vượt quá năng lực chịu đựng của thân thể, nguyên thần cũng sẽ bành trướng nứt ra vỡ nát. Mà phiền toái nhất chính là lúc này Long Tiêu Diêu lại không đủ sức ngăn cản, hết thảy chỉ nghe theo mệnh trời.
Mặt ngoài nguyên thần của Long Tiêu Diêu mơ hồ có thể thấy được vết rách đang được Dưỡng Hồn Châu chữa trị, vốn đã đang nhanh chóng chữa trị. Nhưng mà, theo năng lượng pháp tắc cuồn cuộn không ngừng dung nhập nguyên thần, một lát sau, nguyên thần hắn lại bành trướng thêm hai vòng, mặt ngoài nguyên thần lại bắt đầu ẩn ẩn xuất hiện vết rách, tuy rằng khí tức Dưỡng Hồn Châu có tác dụng chữa trị, tẩm bổ rất mạnh đối với nguyên thần, nhưng vẫn không theo kịp tốc độ phá hư của nguyên thần tăng lớn.
Long Tiêu Diêu bất đắc dĩ cố nén chịu đựng thống khổ do nguyên thần bành trướng mang đến, đồng thời điều động chân khí áp chế nguyên thần tăng trưởng, đau khổ chống đỡ nguyên thần bành trướng. Nhưng nguyên thần dưới bổ sung quá nhiều năng lượng pháp tắc như thế, sao có thể không tăng thể tích cho được. Hiệu quả cố gắng của hắn cực kỳ bé nhỏ, mà áp chế nguyên thần bành trướng còn làm cho nguyên thần hắn càng thêm thống khổ khó mà chịu nổi.
Long Tiêu Diêu bị cơn đau đớn giày vò gần như định buông bỏ, nhưng cuối cùng hắn vẫn còn cắn răng kiên trì tiếp. Thế nhưng sự kiên trì của hắn cũng chỉ là tận nhân lực, kết quả cuối cùng cũng phải nghe theo thiên mệnh. Không phải nguyên nhân gì khác, mà cho dù hắn nhịn đau dùng toàn lực áp chế chân khí, nhưng đối mặt với năng lượng pháp tắc lại có vẻ yếu ớt không chịu nổi, nguyên thần như trước đang không ngừng bành trướng.
Long Tiêu Diêu có cảm giác bất lực ở trước mặt pháp tắc thiên địa, cảm giác mình thật nhỏ bé trong thiên địa, đừng nói là đấu tranh, cho dù lực lượng tự bảo vệ mình cũng không có. Điều đáng sợ chính là đây cũng là một loại lĩnh ngộ về đạo cảnh, mà hắn còn hiểu được về đạo cảnh: trăng tròn thì lại khuyết, nước đầy thì ắt tràn, vật cực tất phản, điều này làm cho số lượng năng lượng pháp tắc dũng mãnh cuốn vào nguyên thần hắn lại có điều gia tăng.
Ngộ đạo đối với người tu tiên là cơ duyên tha thiết ước mơ, nhưng đối với Long Tiêu Diêu lúc này lại là tai họa chết người ngoài ý muốn. Nguyên thần của hắn liên tục bành trướng, mặt ngoài nguyên thần dần dần tăng thêm nhiều vết rách, vốn trước đó vết rách mơ hồ cũng càng ngày càng rõ ràng có thể thấy được. Nguyên thần hắn đã bên bờ vỡ tan hỏng mất, mà hắn lại chỉ có thể bất lực tiếp nhận kết quả này.
May mắn là ở ngay phút cuối cùng, ngay lúc nguyên thần của Long Tiêu Diêu ở bên bờ hỏng mất đó, hấp thu năng lượng pháp tắc cũng tiến vào giai đoạn chót, thì trong khoảnh khắc đó toàn bộ năng lượng pháp tắc trên hư không tiêu tan không thấy, cũng giống như chúng đột ngột xuất hiện lúc trước.
Pháp tắc thiên địa nguyên vốn chính là không chỗ nào không có, nhưng chúng cho tới bây giờ đều là tồn tại vô hình vô chất, làm cho người ta nhìn không thấy, sờ không tới, nếu không, người tu tiên ngộ đạo cũng sẽ không khó khăn như thế. Năng lượng pháp tắc chỉ có trong khoảnh khắc tu sĩ thăng cấp Phi Thăng Kỳ mới hiện ra chớp nhoáng, nhưng sau quá trình hấp thu hoàn thành, chúng nó sẽ một lần nữa khôi phục là hư vô mờ mịt, là hình thái căn nguyên pháp tắc thiên địa không chỗ nào không có.
Lúc này, linh khí thiên địa cũng không tiếp tục hội tụ nữa, nhưng bên ngoài thân Long Tiêu Diêu vẫn như trước tồn tại một lốc xoáy linh khí dày đặc như sương mù, đường kính mấy trượng, cao tới mười trượng. Những linh khí này nhanh chóng rót vào trong cơ thể hắn, mỗi thời mỗi khắc đều có vô số linh khí thiên địa rót vào trong cơ thể, nếu hắn không nhờ có hỗn hợp hỏa diễm chiết xuất ngưng luyện những linh khí này, hiện tại e là hắn sớm đã nổ tan xác mà chết.
Sau hơn một canh giờ, linh khí quanh thân Long Tiêu Diêu hoàn toàn rót vào vào trong cơ thể, linh khí bổ sung được hỗn hợp hỏa diễm luyện hóa vẫn chưa mang đến phiền toái gì cho hắn, ngược lại chân chính là đại bổ siêu cấp. Bình thường khi một tu sĩ thăng cấp đại tu sĩ hấp thu linh khí thiên địa có thể trợ giúp chân nguyên đạt tới yêu cầu của đại tu sĩ, thì đối với hắn cũng vì vậy lại đứng vững ở phía trên đại tu sĩ.
Người tu tiên thăng cấp đại tu sĩ không có khảo nghiệm tâm ma, theo linh khí thiên địa bị Long Tiêu Diêu hấp thu chấm dứt, trên bầu trời bắt đầu hội tụ kiếp vân màu đỏ, một lát sau, gần trăm dặm bầu trời tràn ngập tầng mây đỏ như lửa, một cổ uy áp cường đại từ trên không trung phủ chụp xuống. Tuy rằng lần này đối tượng của thiên kiếp là Long Tiêu Diêu, nhưng Bạch Như Ngọc ở ngoài năm dặm dưới uy áp đó cũng không thể di chuyển được chút nào.
Đây là thiên uy, pháp tắc thiên địa dưỡng dục thiên uy, mặc dù thực lực của Bạch Như Ngọc đã không kém, lại ở cách xa trung tâm thiên uy tới mấy dặm, nhưng vẫn khó có thể chịu đựng, Nguyên anh của nàng ở dưới áp lực cũng có chút bất ổn, nàng vội vận chuyển chân khí chống đỡ. Tuy rằng sau khi vận hành chân khí một chu thiên Nguyên anh miễn cưỡng ổn định, nhưng thân thể của nàng dưới uy áp thật lớn đó vẫn cảm giác chân khí có vài phần trì trệ.
Lúc này Long Tiêu Diêu thân ở trung tâm uy áp, toàn thân không thể nhúc nhích, thần thức cũng bị giam cầm trong cơ thể không thể phóng ra ngoài. Trước kia hắn Độ Kiếp đều là tránh né trong sơn động, hôm nay ở ngoài đồng trống bát ngát, hắn lần đầu tiên nhìn thấy kỳ cảnh kiếp vân tụ tập trên bầu trời, tâm thần hắn cũng không khỏi có chút dao động, một lần nữa thấy rõ mình thật nhỏ bé trong thiên địa.
Điện quang lượn lờ trong đám mây đỏ trên bầu trời, đang dưỡng dục năng lượng lôi điện khổng lồ. Tu sĩ thăng cấp Phi Thăng Kỳ gặp được chính là cửu cửu thiên kiếp, cộng tất cả chín đạo kiếp lôi, uy lực cũng viễn siêu trước đây, là khảo nghiêm mà người tu tiên nhân giới phải trải qua một lần kiếp lôi cường đại nhất.