Long Tiêu Diêu cảm giác được khí tức mạnh mẽ đi qua trên không, tự nhiên biết Quỷ tu không chịu buông tha mình, vẫn đang tìm kiếm hắn. Hắn lại càng không dám tùy tiện độn lên mặt đất, chỉ phải kiên trì độn về phía tây.
Long Tiêu Diêu lại độn ra gần trăm dặm, rốt cuộc chân khí lại khô cạn, hơn nữa thân thể cũng cảm thấy mệt mỏi không chịu được. Nhưng hắn biết nếu độn lên mặt đất vào lúc này, tuyệt đối là chịu chết không công, chỉ phải tiếp tục dùng một viên Hoàn Phục Đan, cố nén thân thể không thoải mái, tiếp tục đi về phía tây.
Nhưng mà dùng Hoàn Phục Đan lần này, chân khí của Long Tiêu Diêu chỉ khôi phục không đủ bảy phần. Điều này cũng hết cách, trong một ngày dùng Hoàn Phục Đan nhiều lần, hiệu quả tự nhiên sẽ dần dần giảm xuống. Còn thần thông tự lành của hắn chỉ có thể chữa trị tổn hại trên thân thể, nhưng không có tác dụng khôi phục mệt nhọc. Nhưng hiện giờ hắn không có chọn lựa, chỉ có thể cắn răng kiên trì.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu thậm chí đã hối hận lựa chọn bỏ chạy hướng tây, nếu chọn đi phía Hàn Tuyền, tuy rằng cuối cùng hao hết chân khí thì cũng chỉ cách Hàn Tuyền mấy trăm dặm, nhưng càng gần đến Hàn Tuyền, cơ hội hắn được cứu cũng càng lớn.
Nếu Long Tiêu Diêu biết được tình huống bên ngoài hiện giờ, nhất định sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định của mình. Tuy rằng Thái thượng nhị trưởng lão an bài tìm kiếm xung quanh hố to kia, nhưng hắn lại lén nhận định Long Tiêu Diêu tất nhiên sẽ chạy về phía Hàn Tuyền. Vì thế, hắn tự dẫn người đi trên đường từ chỗ xảy ra chuyện đến Hàn Tuyền, bố trí mấy đạo Pháp trận tra xét, có thể dò xét chấn động nhỏ bé sâu mười mấy thước đất.
Đương nhiên bố trí của bọn họ cuối cùng thất bại, chẳng qua cũng không phải không thu hoạch được gì. Ở vị trí mấy đạo Pháp trận tra xét, trước sau bọn họ giết được mấy con yêu thú dưới lòng đất, cũng có một tu sĩ thăm dò tình báo trùng hợp độn qua, kết quả tự dâng tính mạng.
Mà không hay ho nhất là hai chi đội ngũ chính đạo muốn đánh lén Quỷ tu, vốn thực lực cũng coi như không kém, nhưng vô tình đụng phải đội ngũ tìm kiếm của Thái thượng nhị trưởng lão dẫn đầu đang trong cơn giận giữ, kết quả không cần phải nói.
Long Tiêu Diêu cũng không biết những điều này, hắn ném bỏ hối hận tiếp tục đi tới. Cho dù hiện giờ muốn quay đầu chuyển hướng đi, chân khí cùng thể lực của hắn căn bản không duy trì nổi, đường ra duy nhất chính là tiếp tục đi tới.
Vận may của Long Tiêu Diêu rốt cuộc tái hiện, ngay khi chân khí của hắn lại khô cạn, thể lực cũng gần duy trì hết nổi, ở phía trước xuất hiện một mạch nước ngầm. Tuy rằng trong đường hầm tràn ngập nước, nhưng hắn vẫn có không gian tu luyện khôi phục. Khi hắn dùng Ngư Hành Bách Biến tiến tới trong mạch nước ngầm, chẳng những tốc độ tăng lên diện rộng, hơn nữa còn có thể giảm bớt tiêu hao thể lực.
Trọng yếu nhất là hiện giờ Long Tiêu Diêu đã có hướng đi cùng lòng tin, hắn lập tức ngược dòng nước ngầm mà đi. Đi trong mạch nước ngầm hai mươi mấy dặm, ngay khi hắn sắp kiệt sức, rốt cuộc phát hiện được trong dòng mạch nước ngầm có một chỗ không gian.
Không gian này không biết vì sao lại hình thành, ở trên đường hầm vốn là một đường rộng lớn nguyên vẹn, xuất hiện một chỗ lõm đột xuất, lớn đến ba mươi thước vuông tựa như một căn phòng.
Long Tiêu Diêu lập tức mở ra một chỗ đặt chân ở không gian này, bố trí ảo trận cùng Trở Linh Trận, bắt đầu dùng đan dược tu luyện khôi phục.
Dị động của Linh DỊ Môn không lâu sau liền dẫn đến ba phái Quỷ tu khác chú ý. Chẳng qua khi Linh DỊ Môn giao hình vẽ Long Tiêu Diêu cho ba phái khác, ba phái này cũng nhận ra Long Tiêu Diêu từng tiêu diệt Quỷ tu Nguyên Anh trong lần giao chiến trước. Vì thế, Long Tiêu Diêu lập tức thăng cấp thành mục tiêu mà liên minh Quỷ tu phải diệt trừ.
Không nói bốn đại phái Quỷ tu phái ra đông đảo tu sĩ dò tìm Long Tiêu Diêu, lúc này hắn đã ở mấy ngày trong không gian mạch nước ngầm, khôi phục xong chân khí thể lực, hắn dùng da trâu yêu thú cấp bảy luyện chế một bộ nội giáp Pháp bảo hạ phẩm, lại luyện chế một bộ trận bàn Cự Thạch Trận, cũng vẽ một nhóm Lôi Thuẫn Phù.
Long Tiêu Diêu vẫn không dám độn lên mặt đất trở về Hàn Tuyền, nhưng thời gian một tháng ước định đã đến. Hắn chỉ phải lấy Vạn Lý Phù truyền âm thông báo Huyền Không Phái, cũng mơ hồ lộ ra Quỷ tu có thể có tu sĩ Phi Thăng Kỳ ra tay.
Huyền Không Phái nghe tin tức này tự nhiên hết sức coi trọng, sau khi xác định vị trí ẩn nấp của Long Tiêu Diêu, chính đạo phái ra một chi đội tập kích, có hai tu sĩ Phi Thăng Kỳ đi theo.
Ba phái Quỷ tu trải qua mười mấy ngày tìm kiếm cũng không phát hiện được tung tích của Long Tiêu Diêu, tuy rằng vẫn không chịu từ bỏ, nhưng phạm vi tìm kiếm mở rộng ra. Quỷ tu tương đối phân tán, bị tu sĩ chính đạo đánh một cái trở tay không kịp, tổn thất thê thảm.
Còn hai tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo cùng Thái thượng nhị trưởng lão Linh DỊ Môn đều phát hiện ra đối phương, chẳng qua đều không ra tay. Đương nhiên, vị nhị trưởng lão này cũng không thừa nhận mình từng ra tay, chỉ nói đến đây đốc chiến.
Ngay lúc đội tập kích chính đạo giao chiến với Quỷ tu, Long Tiêu Diêu cũng từ Vạn Lý Phù biết được đội ngũ tiếp ứng đã tới. Vì thế, hắn cũng lặng lẽ độn lên mặt đất.
Cùng lúc Long Tiêu Diêu độn ra, lập tức bị một tên Quỷ tu Nguyên Anh bậc trung phát hiện. Biết rõ hắn từng chém giết đối thủ Nguyên Anh bậc trung, Quỷ tu kia cũng không mạo hiểm một mình, mà dẫn theo mấy tên Quỷ tu Kim Đan đuổi tới, cũng truyền âm thông báo đồng bọn.
Trên đường Long Tiêu Diêu bay về phía đội ngũ chính đạo, bị Quỷ tu Nguyên Anh bậc trung kia dẫn đội chặn lại. Chỉ là hắn đã biết đội ngũ tu sĩ chính đạo đã đến, cũng biết tu sĩ Phi Thăng Kỳ không thể ra tay, trong lòng cũng không hề lo lắng. Phát hiện Quỷ tu chặn đường, lập tức đáp xuống đất, bố trí Cự Thạch Trận, dùng Vạn Lý Phù thông báo cho Huyền Không Phái.
Quỷ tu Nguyên Anh kia phát hiện Long Tiêu Diêu bố trí Pháp trận cố thủ, tự nhiên cũng biết hắn đang định chờ tu sĩ chính đạo tiếp ứng, vì thế lập tức dẫn theo Quỷ tu Kim Đan triển khai công kích.
Long Tiêu Diêu biết mình không thể nhanh chóng tiêu diệt Quỷ tu Nguyên Anh, vừa dựa vào Cự Thạch Trận trợ giúp phòng ngự, vừa dùng Thanh Ba công kích cùng thần thông Huyễn Vựng phụ trợ, nháy mắt diệt mấy tên Quỷ tu Kim Đan.
Quỷ tu Nguyên Anh kia thuộc loại Ngự Hồn, hắn nhìn thấy Long Tiêu Diêu chém giết thủ hạ ngay trước mặt mình, không khỏi giận tím mặt. Hắn đương nhiên sớm biết Long Tiêu Diêu tu luyện công pháp thuộc tính lôi khắc chế âm hồn, cho nên vừa lên liền sử dụng Pháp khí là ba thanh Pháp bảo trung phẩm Diệt Hồn Kiếm, cùng một kiện Pháp bảo thượng phẩm Tang Hồn Chung, tiến hành công kích Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu dùng Lôi Điện Thuẫn chống đỡ Diệt Hồn Kiếm công kích, còn đối với Tang Hồn Chung công kích sóng âm, hắn cũng không có nhiều thủ đoạn phòng hộ, hoàn toàn dựa vào A Di Đà Phật Châu bảo vệ tâm thần, cũng chia một bộ phận chân khí, thần thức bảo vệ hai tai cùng nguyên thần.
Lúc này Long Tiêu Diêu vẫn tập trung công kích vào những Quỷ tu Kim Đan còn sót lại, hắn vẫn chưa tế ra Tinh Túc Kiếm Trận, mà chỉ gọi ra Lôi Điện Kiếm. Tuy nhiên, dưới sự phối hợp của Thanh Ba công kích cùng thần thông Huyễn Vựng, hắn hoàn toàn có thể miễu sát đối thủ.
Nhưng tu sĩ chính đạo mà Long Tiêu Diêu trông đợi còn chưa chạy tới, viện quân bên Quỷ tu đã đến sớm một bước, trước sau có ba Quỷ tu Nguyên Anh bay về phía chiến trường.