Bởi vì diện tích trong đại sảnh vốn không lớn, con khôi lỗi trăm chân này chỉ cách Long Tiêu Diêu mấy thước, lúc này cả trăm chân đều huy động, nháy mắt bổ về phía tấm thuẫn phía trước, há mồm cắn lên tấm chắn. Răng nanh của con khôi lỗi này dài gần một xích, độ sắc bén không thua cổ bảo cực phẩm hơn nữa còn ẩn chứa độc tố, cũng là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Bách Túc Trùng.
Bách Túc Trùng tạo ra âm thanh kẽo kẹt chói tai trên tấm thuẫn. Lôi điện trên Thần Lôi Thuẫn có tác dụng làm tan biến độc tố của chiếc răng nanh, nhưng vì giáp xác con khôi lỗi bảo vệ, có tác dụng miễn dịch pháp công cho nên không thể ảnh hưởng tới thú hồn bên trong. Do vậy, tấm thuẫn chỉ có thể bằng vào sự cứng rắn của bản thân đối kháng lại lực lượng cắn xé của khôi lỗi.
Nhưng mà, hai tấm chắn này chung quy cũng chỉ là cổ bảo trung phẩm, dưới lực cắn xé cường đại của con khôi lỗi, lôi điện trên Thần Lôi Thuẫn đã hoàn toàn tiêu tán, tấm thuẫn cùng hơi co rút lại. Chỉ một lúc sau, trên Thần Lôi Thuẫn đã bị xé ra một cái lỗ nhỏ, nháy mắt linh lực hoàn toàn biến mất, cũng trở thành phế phẩm rơi xuống.
Tuy nhiên, khi tấm thuẫn ngăn cản con Bách Túc Trùng một lúc thì cự kiếm do Quy Nguyên Kiếm Trận biến thành đã chém lên một khớp nối trên thân thể nó, mà Tam Tài Kiếm cũng từ bên cạnh đâm vào mắt nó, Phi Nham cũng đã biến lớn thành mấy trượng, từ trên không trung đâm xuống.
Thú hồn trong cơ thể Bách Túc Trùng vì sợ hãi lôi điện do Thần Lôi Thuẫn phóng ra cho nên hoàn toàn thu mình ở trong bộ vị trung tâm của khôi lỗi, cũng chỉ dựa vào tin tức do hai mắt phản xạ lại mà quan sát bên ngoài.
Tuy rằng con khôi lỗi này được luyện chế vô cùng thần diệu nhưng vẫn là từ tài liệu luyện thành, căn bản không thể bằng được ngũ quan, ánh mắt tự nhiên cũng không linh động như thật được. BỊ Tam Tài Kiếm kiềm chế, lại bị Phi Nham che mất, thú hồn tự nhiên không thể kịp thời phát hiện công kích của cự kiếm.
Đương nhiên, quan trọng nhất là thú hồn khống chế thân thể con khôi lỗi này chính là Ban Lan Ngô Công. Bản thể loại yêu thú này có huyết mạch của Độc Long, vô cùng độc, vì toàn thân có vằn ngũ thải nên mới được gọi là ban lan. Nhưng mà, tuy rằng Ban Lan Ngô Công là loại độc trùng hồng hoang hiếm gặp nhưng linh trí thật sự hữu hạn, cho nên khi phát động công kích cũng được cái này mất cái kia.
Khi Tam Tài Kiếm đâm về phía hai mắt của Bách Túc Trùng, nó vội vàng nghiêng đầu né tránh, CŨNG phun ra một ngụm khói độc. Long Tiêu Diêu cũng chỉ phải khống chế phi kiếm tránh đi. Mà ngay khi con khôi lỗi đang chuẩn bị tránh né cự nham áp xuống thì cự kiếm đã nhanh hơn một bước, chém về phía một khớp nối trên thân con khôi lỗi.
Con Bách Túc Trùng tuy là khôi lỗi cao cấp do kim thạch luyện chế ra, lực phòng ngự thân thể có thể sánh bằng cổ bảo nhưng những khớp nối trên thân thể vẫn rất yếu ớt, thậm chí không bằng cổ bảo phòng ngự hạ phẩm, liền bị cự kiếm chém làm hai đoạn. Con khôi lỗi bị chặt đứt người liền lập tức ngã xuống đất. Nhưng vào lúc này, cự nham từ giữa không trung cũng đã hạ xuống, đánh lên nửa thân thể trên của hắn.
Khôi lỗi Bách Túc Trùng sau khi bị chém thành hai nửa vốn có thể hành động nhưng lực lượng của nửa thân thể bị giảm đi nhiều, khi bị cự nham áp xuống thì dù vùng vẫy mãi mà không thể đủ sức thoát vây. Đột nhiên, từ trong thân con khôi lỗi có một thú hồn Ban Lan Ngô Công cấp mười dài gần một thước lao ra, lăng không đánh về phía Long Tiêu Diêu. Long Tiêu Diêu sớm đã biết có thú hồn ẩn nấp bên trong khôi lỗi, làm sao có thể không đề phòng nó từ bỏ giáp xác bên ngoài tấn công tới. Hắn lập tức tế ra Thần Lôi Tráo bảo vệ bản thân, đồng thời khống chế Tam Tài Kiếm, cũng thi triển Lạc Lôi Quyết và thiên phú Thần Lôi để công kích thú hồn.
Đòn sát thủ của Ngô công chính là bộ pháp di động quỷ dị và kỳ độc. Nhưng Long Tiêu Diêu kế thừa Kim Bối Ngô Công Mê Tung Bộ Pháp, cũng không hề thua kém bộ pháp của Ban Lan Ngô Công, mà khói độc nó phun ra tuy lợi hại nhưng bản thân lôi điện lại có tác dụng khắc chế độc vật. Long Tiêu Diêu còn gọi ra Kim Xà. phụ trợ cắn nuốt khói độc. Do đó, cuối cùng thú hồn Ban Lan Ngô công cũng vô kế khả thi, trở thành chiến lợi phẩm của hắn.
Long Tiêu Diêu vì đã nắm giữ thần thông Mê tung của ngô công cho nên thu nhập thú hồn này vào một huyệt đạo bình thường mà thôi. Trong đại sảnh này cũng có ba gốc linh thảo, trong hương án cũng có một ngọc giản và một cây chùy.
Nội dung trong ngọc giản lại khiến Long Tiêu Diêu vô cùng hưng phấn. Trong đó dĩ nhiên là phương pháp luyện chế khôi lỗi. Tuy nhiên, sau khi đọc xong nội dung bên trong, hắn lại không khỏi vô cùng thất vọng. Tuy rằng phương pháp luyện chế được ghi lại vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ nhưng ba loại tài liệu có linh tính mấu chốt lại đã tuyệt tích ở nhân giới, dù có phương pháp đầy đủ cũng khiến hắn không có cách nào luyện chế ra loại khôi lỗi có linh tính và có thể bị khống chế.
Cây chùy này cũng không phải là pháp khí chiến đấu mà là công cụ luyện khí, Long Tiêu Diêu chẳng những không hề thất vọng mà ngược lại rất hài lòng. Cây chùy này có tên là Thần Tượng Chùy, là công cụ luyện khí cấp Tiên phẩm, có thể căn cứ vào tài liệu thuộc tính khác nhau, với pháp quyết tương ứng để khống chế để hiện ra đặc tính khác biệt, gia tăng phẩm chất tài liệu, cũng có hiệu quả tăng phúc tài liệu, là công cụ luyện khí thuộc hàng tốt nhất.
Pháp khí Long Tiêu Diêu chờ mong nhất chính là Chu Thiên Kiếm Trận. Hiện tại hắn có Thần Tượng Chùy, có thêm vài phần trợ lực luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận, tự nhiên vô cùng mừng rỡ, cũng nhanh chóng quên đi sự buồn bực vì không thể luyện chế khôi lỗi vừa rồi.
Long Tiêu Diêu thu hồi những vật phẩm này lại, lại bắt đầu theo lệ thường, ở những thông đạo xung quanh tìm kiếm thú hồn. Đây đã là tòa mê cung cuối cùng, hắn CŨNG sẽ không quá sốt ruột mà cẩn thận tìm tòi, ngay cả thú hồn cấp chín và khôi lỗi phòng thủ khu vực này cũng không từ bỏ. Chung quy lại, những vật phẩm trong này đều là thứ hiếm có ở ngoại giới.
Vật phẩm trong mật thất ở thông đạo đa phần là tài liệu luyện khí, cũng có cả dược thảo và pháp khí, tuy nhiên chỉ là pháp khí bình thường có thuộc tính ngũ hành mà thôi, dù là cổ bảo thượng phẩm cũng không thể khiến Long Tiêu Diêu thấy hứng thú. Trong bốn tòa mê cung ở thông đạo, hắn tổng cộng thu được sáu ngọc giản, trong đó đều là tường giải về phù văn thượng cổ, còn càng thêm chi tiết hơn so với bí tịch cổ Phù Phái khiến hắn thu được không ít lợi ích.
Đương nhiên, đối với Long Tiêu Diêu mà nói thì thu hoạch thật sự của hắn chính là rất nhiều thú hồn. Hắn trước sau thu được mấy chục loại thú hồn, trong đó đa phần là thú hồn cấp mười. Hiện tại tuy vẫn còn thiếu mười hai trong số yêu cầu tám mươi mốt loại thú hồn khác nhau của Vạn Thú Tiên Kinh đối với Nguyên Anh Kỳ nhưng tu vi của hắn cũng đạt tới Nguyên Anh cao giai hậu kỳ.
Còn hơn một năm nữa mới tới lúc Toàn Cơ Thí Luyện chấm dứt, Long Tiêu Diêu lại đến mê cung khác sưu tầm những thú hồn hoặc mật thất bỏ quên. Kết quả hắn lại thu được bảy loại thú hồn mới, trong đó có thú hồn Bạch Khuyển, có huyết mạch của Thần thú Đế Thích ở địa phủ. Sau khi thu nhập thú hồn này vào huyệt Nhĩ Môn, hắn lại kế thừa thần thông Thiên Thính.
Nhoáng cái, một năm nữa lại qua, chỉ còn hơn ba tháng nữa là tới khi Toàn Cơ Thí Luyện kết thúc. Long Tiêu Diêu cũng chỉ còn thiếu năm loại thú hồn nữa là đạt tới Nguyên Anh Kỳ đại viên mãn. Hắn đã bỏ qua Thiên Quyền Điện, tìm tòi ba tòa mê cung khác tới hai lần, cũng có được một ít thu hoạch, tự nhiên không từ bỏ cơ hội sưu tầm Thiên Quyền Điện lần nữa.
Long Tiêu Diêu rất nhanh đi tới lối ra Thiên Tuyền Cung, chuẩn bị rời khỏi nơi này để đi tới Thiên Quyền Điện. Nhưng ở chỗ ngoặt cuối cùng của một thông đạo, hắn chợt thấy mấy kiện pháp khí bay tới trước người hắn.