Long Tiêu Diêu vội gọi ra Cửu Bảo Phù Đồ và Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu bảo vệ toàn thân mình. Hắn cũng không biết Cửu Bảo Phù Đồ có ngăn cản được công kích của sông máu và huyết mãng xà hay không, hắn chỉ có cảm giác chỗ quỷ dị của những máu huyết này chủ yếu ngay ở tính ăn mòn của chúng, lực công kích đơn thuần chỉ sợ còn không bằng Lưu Tinh, Cửu Bảo Phù Đồ nhưng thật ra hẳn là có thể ngăn cản được.
Nhưng vấn đề lớn nhất là Cửu Bảo Phù Đồ có chống được sự ăn mòn của máu hay không? về phần lưới phòng ngự của Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu là dùng lôi điện ngưng tụ biến ảo mà tạo thành lôi cầu, ngược lại không cần lo sợ máu huyết kia ăn mòn. Mặc dù Cửu Bảo Phù Đồ nhân vì có chứa xá lợi mà có hiệu quả khắc chế ngoại tà, nhưng sự ăn mòn dơ bẩn của máu huyết cũng không phải hoàn toàn thuộc về tà thuật, mà là một loại ăn mòn vật lý, chỉ sợ xá lợi cũng không thể khắc chế.
Long Tiêu Diêu vì đề cao năng lực của Cửu Bảo Phù Đồ ngăn chống lại máu huyết, liền dùng Nam Minh Ly Hỏa, Thái Dương Thần Hỏa và tam muội chân hỏa tạo thành hỏa diễm dung hợp bám vào lớp ngoài Cửu Bảo Phù Đồ. Độ nóng cực nóng của hỏa diễm dung hợp và khí tức thần thánh của hai loại dị hỏa ẩn chứa trong đó hẳn là có hiệu quả khắc chế nhất định đối với máu huyết.
Quả nhiên, huyết mãng từ giữa không trung ập xuống dường như thập phần kiêng kị đối với hỏa diễm. Nó dừng lại thân hình đang nhào xuống, ở vị trí cách vòng bảo hộ mấy thước nhìn chằm chằm vào hỏa diễm phía dưới. Thế nhưng mặc dù huyết mãng duy trì một khoảng cách nhất định với hỏa diễm, nhưng độ nóng cực nóng vẫn làm cho máu huyết của huyết mãng bốc hơi đi không ít, thân thể huyết mãng dường như gầy yếu đi một ít.
Sông máu vọt tới trước mặt Long Tiêu Diêu, như sóng biển ụp vào Cửu Bảo Phù Đồ. Cửu Bảo Phù Đồ bám vào hỗn hợp hỏa diễm tuy rằng trong nháy mắt làm bốc hơi rất nhiều máu trong sông máu, nhưng sông máu thật sự quá mức khổng lồ, máu bị bốc hơi lên căn bản không thể ảnh hưởng tới thế công của sông máu. Trong nháy mắt sông máu ngập trời đã bao bọc Cửu Bảo Phù Đồ ở trong đó, hình thành một cái huyết cầu thật lớn.
Mặc dù hỏa diễm dung hợp trên Cửu Bảo Phù Đồ như trước vẫn cách ly sông máu, làm nó không thể lây dính đến bản thể phù đồ, nhưng năng lượng hỏa diễm tiêu hao thật lớn, Long Tiêu Diêu không thể không toàn lực bổ sung hỏa diễm dung hợp, để tránh nhiễm dơ bẩn của sông máu.
Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu hình thành mạng lưới lôi điện phòng hộ đối với sông máu CŨNG có hiệu quả khắc chế nhất định, nhưng mà, lôi cầu ẩn chứa năng lượng căn bản không thể sánh bằng sông máu vô cùng to lớn kia. Dù mức tiêu hao của lôi cầu cơ bản có thể làm được chỉ bằng một phần mười của sông máu, chung quy lôi cầu quá nhỏ, không bằng một phần vạn của sông máu.
Long Tiêu Diêu không ngừng kích phát Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu phóng xuất ra một đám lôi cầu biến ảo, nhưng đối mặt với sông máu dường như vô cùng vô tận kia, lôi cầu lại có vẻ quá mức nhỏ yếu, hoàn toàn không dẫn tới tác dụng gì lớn lắm.
Mà sau khi sông máu hình thành huyết cầu bao bọc Cửu Bảo Phù Đồ ở trong đó, Long Tiêu Diêu phát hiện thần thức của mình cũng bị cách trở, tuy rằng liên lạc giữa hắn cùng với Chu Thiên Kiếm Trận còn chưa hoàn toàn bị cắt đứt, nhưng liên hệ cũng đã có vẻ thập phần suy yếu. Trong lòng hắn không khỏi kinh hãi, nếu liên hệ thần thức với Chu Thiên Kiếm Trận bị sông máu cắt đứt, Chu Thiên Kiếm cũng sẽ hoàn toàn không khống chế được, hắn cũng chỉ có thể bị động bị đánh.
Hơn nữa, sông máu còn có hiệu quả phong bế không gian, Long Tiêu Diêu vốn định thi triển thần thông Xuyên Qua Không Gian chạy ra khỏi vòng bao phủ của sông máu, kết quả lại phát hiện hết thảy đều phí công, không ngờ hắn không có cách nào thi triển thần thông không gian. Hắn còn nếm thử kích hoạt Luyện Hồn Bình, nhưng sông máu cũng không phải là hồn thể, Luyện Hồn Bình căn bản không có tác dụng gì.
Mà ngay thời điểm hỏa diễm dung hợp bám vào Cửu Bảo Phù Đồ dần dần yếu bớt, huyết mãng cũng nhân cơ hội từ giữa không trung ập xuống. Huyết mãng giống như một con cự mãng còn sống, quay quanh ở bên ngoài vòng bảo hộ. Dù trên vòng bảo hộ còn sót lại hỏa diễm vẫn như cũ đang không ngừng làm bốc hơi sông máu và máu của huyết mãng, thân thể của huyết mãng đã có vẻ có chút bị phá thành mảnh nhỏ, nhưng theo máu huyết lưu động, thân thể huyết mãng không ngừng được chữa trị.
Theo hỏa diễm trên vòng bảo hộ trở nên yếu bớt, mùi máu tanh hôi lại từ từ thẩm thấu qua vòng bảo hộ bay vào, mùi máu tanh hôi vây quanh thân thể Long Tiêu Diêu, cái loại máu tanh nồng đậm này khiến hắn cảm thấy tâm thần đã có chút lay động, cảm giác tâm phiền ý loạn, rồi tự dưng trong lòng dâng lên, bốc lên một cỗ sát ý khát máu.
Nhưng đúng lúc này, A Di Đà Phật Châu đeo trên cổ Long Tiêu Diêu đột nhiên bắt đầu tự chủ hấp thu chân khí của hắn, trong nháy mắt gần như hấp thu hết một nửa chân khí của hắn. Ngay sau đó, Phật châu phóng ra một cỗ khí tức Phật môn thần thánh trang nghiêm, bốn hạt châu phân biệt phóng ra một đạo hào quang màu vàng, ở giữa không trung phân biệt hình thành bốn chữ “A Di Đà Phật” màu vàng.
Bốn chữ vàng A Di Đà Phật biến ảo xoay quanh thân thể của con huyết mãng đang bay tới, thân thể huyết mãng lập tức cứng đờ thu nhỏ lại, một lát sau, huyết mãng biến thành một thanh Huyết Như Ý dài không tới một thước. Bốn chữ vàng A Di Đà Phật liền bám vào trên Huyết Như Ý, như cũ lóe ra kim quang, bốn chữ vàng kia vẫn không ngừng phóng ra khí tức Phật môn thần thánh.
A Di Đà Phật Châu lại tiếp tục bắn ra kim quang, như trước ở giữa không trung hình thành bốn chữ vàng “A Di Đà Phật”. Lần này, bốn chữ A Di Đà Phật bay về phía sông máu bên ngoài vòng bảo hộ. Sông máu lúc này đã hình thành một cái huyết cầu thật lớn bao bọc Long Tiêu Diêu tính cả vòng bảo hộ ở trong đó, hình thành một cái không gian của máu cấu thành.
Khi bốn chữ vàng bay đến trong sông máu, không gian máu phát ra chấn động kịch liệt, giống như đang phát sinh một hồi động đất. Chỉ một lát sau, không ngờ sông máu lại tiêu tán trong hư không. Mà trên Huyết Hà Đồ trước người Quỷ tu kia, CŨNG lơ lửng bốn chữ vàng “A Di Đà Phật”.
A Di Đà Phật Châu này cho tới nay Long Tiêu Diêu cũng không biết rõ lai lịch của nó, hơn nữa, hắn cũng không thể hoàn toàn khống chế A Di Đà Phật Châu, chỉ là dựa vào phật châu tự chủ phát động. Hắn cơ bản chính là bị động vận dụng thiên tính của Phật châu khắc chế tà ma, dùng để chống đỡ ngoại tà, khu trừ tâm ma.
Long Tiêu Diêu đối với A Di Đà Phật Châu không thể hoàn toàn nắm trong tay mặc dù cũng có chút tiếc nuối, nhưng cảm thấy cũng thật bình thường, A Di Đà Phật Châu chính là chí bảo của Phật môn, mà hắn chung quy không phải là Phật tu. Không nghĩ tới ở thời điểm nguy hiểm nhất, dĩ nhiên là A Di Đà Phật Châu lại tự chủ phát động, giống như vừa mới bài trừ huyết khí quỷ dị của đối thủ.
Nếu lấy tổng hợp lại thực lực mà nói, Long Tiêu Diêu hơn xa Đại trưởng lão Quỷ tu kia, chỉ có điều là hắn chưa bao giờ gặp qua Huyết tu, càng không nghĩ tới huyết khí lại có uy lực cường đại như thế, nếu không nhờ có A Di Đà Phật Châu tự chủ phát động bài trừ huyết khí của đối thủ, chỉ sợ hôm nay hắn thật đúng là không dễ thoát vây, càng không cần phải nói tiêu diệt đối thủ.
Tuy nhiên, Đại trưởng lão kia hiện giờ hai kiện huyết khí đều bị A Di Đà Phật Châu tạm thời phong ấn, nhất thời không thể sử dụng. Hơn nữa, ba kiện huyết khí đều là pháp khí bản mạng của Đại trưởng lão, sau khi bị phong ấn, Đại trưởng lão CŨNG đã bị ảnh hưởng, khí huyết trong cơ thể hắn vận hành trở nên chậm chạp, mà hắn tu luyện Huyết Hà Đại Pháp lại liên hệ chặt chẽ cùng Huyết Hà Đồ, lúc này, hắn lại cảm giác khí huyết đã không chịu khống chế của mình.
Dục Huyết Tráo của Đại trưởng lão dưới công kích của Chu Thiên Kiếm Trận, máu huyết bao phủ bên ngoài đã thập phần loãng. Mà Dục Huyết Tráo là huyết khí, năng lượng máu là năng lượng căn bản nhất, cũng là cơ sở phòng ngự của nó. Theo lượng máu giảm bớt, Dục Huyết Tráo cũng dần dần có vẻ lung lay sắp đổ. Đại trưởng lão kia cảm nhận được nguy hiểm trước nay chưa từng có, lúc này hắn định thi triển Huyết Độn Thuật chạy trốn.