Tác giả đánh nhầm số chương nội dung vẫn liền mạch nhé các bác.
Ma đạo không thể giải quyết hoàn toàn vấn đề ma khí ở Ma Vực không đủ, tự nhiên không đủ sức tiếp tục xâm chiếm càng nhiều thành thị. Thậm chí thành thị đã chiếm lĩnh cũng vì không có ma khí đầy đủ dẫn vào, Ma tu không thể ở lại lâu dài cuối cùng đành bị bắt phải vứt bỏ.
Chính Đạo Liên Minh thì ép sát từng bước, trong thời gian mấy năm đã thu phục đại bộ phận thành thị bị vứt bỏ. Giữa Chính - Ma còn tiến hành một lần quyết chiến quy mô lớn của tu sĩ bậc cao. Kết quả Ma đạo hoài nghi Chính Đạo Liên Minh tính toán lại nhân cơ hội lẻn vào Ma Vực để phá hoại, cho nên để lại Ma Vực vài tên Ma tu Phi Thăng Kỳ trông coi. Cuối cùng Chính Đạo Liên Minh giành được ưu thế áp đảo, Ma đạo tổn thương thảm trọng.
Long Tiêu Diêu CŨNG không tiếp tục tham dự bất kỳ hành động gì của liên minh, chỉ đúng thời hạn luyện chế cho liên minh một số đan dược bậc cao, đương nhiên trong đó chủ yếu là Táo Cuồng Đan.
Ma tai của Tây Thổ đại lục đến đây cơ bản chấm dứt. Long Tiêu Diêu thấy Ma đạo suy thoái, bắt đầu suy tính chuyện báo thù cho Thượng Quan gia tộc. Hiện giờ tuy đại chiến Chính - Ma còn chưa kết thúc nhưng giết chết Phùng Hướng Huy đã không còn ảnh hưởng đến chiến sự của liên minh. Ma khí loãng dần, Ma đạo suy sụp cũng không thể tránh khỏi.
Theo địa vị của Long Tiêu Diêu trong liên minh tăng cao, loại tiểu nhân như Phùng Hướng Huy tự nhiên muốn chủ động thân cận với hắn. Hiện giờ quan hệ mặt ngoài của hai người hết sức thân thiết.
Phùng Hướng Huy vẫn luôn sợ chết, cộng thêm kỹ xảo luyện khí của hắn xếp thứ nhất Tây Thổ đại lục, từ đại chiến Chính - Ma tới này vẫn luôn trốn tại Vân Đô Thành một tấc không rời. Vân Đô Thành đã là tổng bộ Chính Đạo Liên Minh, luôn có tu sĩ Phi Thăng Kỳ tọa trấn, tuy rằng bảo đảm an toàn của Vân Đô Thành nhưng lại trở ngại Long Tiêu Diêu báo thù.
Nếu Long Tiêu Diêu muốn báo thù, chỉ có thể động thủ ở ngoài Vân Đô Thành. Vì thiết kế dụ dỗ Phùng Hướng Huy rời Vân Đô Thành, khi hắn ra ngoài săn thú trở về liền nói với Phùng Hướng Huy phát hiện một động phủ tu sĩ thượng cổ, hắn vì thiếu pháp khí công kích mạnh mẽ mà không thể phá được Pháp trận phòng ngự của động phủ.
Ở Tây Thổ đại lục đồng dạng có động phủ cổ tu lưu truyền tới nay, nếu người nào phát hiện động phủ cổ tu tất nhiên sẽ có thu hoạch không nhỏ. Mà theo như lời Long Tiêu Diêu, hắn CŨNG không thể phá được Pháp trận phòng ngự vậy ít nhất CŨNG là động phủ của tu sĩ Nguyên Anh bậc cao. Chỉ cần là người tu tiên sẽ rất khó mà không động lòng.
Sau khi Phùng Hướng Huy nghe được tin tức này, đã tìm đến Long Tiêu Diêu hai lần, còn cố ý luyện chế một cây Chiến Phủ cổ bảo trung phẩm thuộc tính Hỏa, lực công kích mạnh mẽ, muốn dùng nó để phá vỡ Pháp trận phòng ngự của động phủ. Long Tiêu Diêu thấy Phùng Hướng Huy đã mắc câu liền ước hẹn ba tháng sau cùng đi tầm bảo.
Sở dĩ Long Tiêu Diêu phải lưu lại một ít thời gian, thứ nhất là phải làm một số chuẩn bị để tránh bị Phùng Hướng Huy chạy trốn, càng trọng yếu hơn là muốn an bài Bạch Như Ngọc. Tuy rằng giải quyết Phùng Hướng Huy ở bên ngoài Vân Đô Thành nhưng nhất định khiến cho liên minh điều tra. Phùng Hướng Huy tuy đi một mình nhưng người nhà nhất định sẽ biết, cuối cùng khẳng định liên minh có thể tra ra chân tướng.
Tuy rằng hiện tại Long Tiêu Diêu đã là nhân vật trọng yếu trong liên minh nhưng Phùng Hướng Huy vì tìm kiếm chỗ dựa đã sớm đầu phục Vân Đô Phái đồng thời bái Thái thượng Đại trưởng lão làm sư phụ, còn từng luyện chế cổ bảo thượng phẩm cho lão ta. Vì ích lợi và mặt mũi, Thái thượng Đại trưởng lão kia nhất định sẽ ra mặt báo thù cho Phùng Hướng Huy, hai người Long Tiêu Diêu cũng không thể tiếp tục ở lại Tây Thổ đại lục.
Đích đến mà Long Tiêu Diêu lựa chọn chạy trốn chết vừa cần phải tránh né Tu Tiên giới Tây Thổ đại lục và Thần Châu đại lục truy nã lại cần phải có yêu thú bậc cao tồn tại. Tuy rằng hiện giờ tu vi hắn chỉ là Nguyên Anh bậc thấp đỉnh phong nhưng cũng phải chuẩn bị bắt thú thu hồn trong tương lai.
Vì thế, Long Tiêu Diêu cố ý đến chi nhánh phường thị Vương gia ở Tây Thổ đại lục, tìm đọc tin tức tương quan, cuối cùng khiến hắn hứng thú chính là Ngoại Hải.
Long Tiêu Diêu từng ra mắt tu sĩ Ngoại Hải cạnh tranh Tiên bảo ở phòng đấu giá, có ấn tượng khắc sâu đối với sự giàu có của Ngoại Hải. Hắn lại tìm đọc tất cả những ghi chép có liên quan đến Ngoại Hải, hiểu biết một số tình huống của Ngoại Hải. " "
Ngoại Hải đại lục là do rất nhiều hòn đảo tạo thành, phân bố tương đối rải rác, khoảng cách giữa các đảo thậm chí cách xa hơn trăm vạn dặm. Ngoại Hải sản vật phong phú, người tu tiên Ngoại Hải cùng đất liền có Truyền tống trận nối liền. Yêu thú Ngoại Hải đông đúc, trong đó thậm chí có yêu thú Hóa Hình biến thành hình người trà trộn trong hòn đảo nhân loại.
Quan hệ giữa yêu thú và tu sĩ vẫn luôn căng thẳng, chủ yếu là vì tài phú lớn nhất của người tu tiên Ngoại Hải chính là đến từ bắt giết yêu thú. Mà yêu thú cũng có thể thông qua cắn nuốt tu sĩ nhân loại để tăng tu vi bản thân. Cho nên chém giết giữa tu sĩ và yêu thú chưa bao giờ ngừng nghỉ. Tuy nhiên nhân loại cùng yêu thú cũng ngầm hiểu với nhau, tu sĩ Phi Thăng Kỳ cùng yêu thú Hóa Hình Kỳ bình thường sẽ không tham gia chiến đấu.
Long Tiêu Diêu hết sức vừa lòng đối với hoàn cảnh Tu Tiên giới Ngoại Hải. Chẳng những có đại lượng yêu thú, hơn nữa hòn đảo phân tán, thích hợp yêu cầu ẩn tu của hắn. Vì thế hắn mua bản đồ Ngoại Hải, quyết định sau khi giải quyết vấn đề Phùng Hướng Huy thì mang Bạch Như Ngọc trốn đến Ngoại Hải.
Long Tiêu Diêu vì an toàn còn cố ý luyện chế một cái Bách Biến Diện Cụ cấp Pháp bảo, vẽ ảo trận khí phù, sau khi đeo lên có thể che giấu, biến ảo nhiều loại gương mặt. Bạch Như Ngọc không biết thần thông Huyễn hóa, sau khi đeo mặt nạ có thể tùy ý biến hóa hình tượng.
Long Tiêu Diêu nói kế hoạch báo thù cho Bạch Như Ngọc, nàng cũng biết chuyện Thượng Quan gia tộc đương nhiên sẽ không phản đối. Long Tiêu Diêu trước tiên bí mật đưa nàng đến một thành thị cỡ trung ở cách Vân Đô Thành một vạn dặm về hướng đông, lại tới khu rừng núi yêu thú tung hoành cách vài ngàn dặm về hướng nam Vân Đô Thành mở ra một động phủ bố trí vài Pháp trận rồi mới quay trở về Vân Đô Thành.
Phía đông và nam Vân Đô Thành đều thuộc phạm vi thế lực Chính Đạo Liên Minh, mà tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên cơ bản đều bị điều động đến tiền tuyến chiến trường Chính - Ma, cơ bản sẽ không xuất hiện tu sĩ bậc cao ảnh hưởng đến kế hoạch của Long Tiêu Diêu. Sự an toàn của Bạch Như Ngọc cũng không thành vấn đề huống chi hiện giờ Bạch Như Ngọc còn có con rối ma hóa, cho dù tu sĩ Nguyên Anh bậc cao cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với nàng.
Long Tiêu Diêu chuẩn bị sẵn sàng rồi ở trong đan điếm yên lặng chờ đợi Phùng Hướng Huy tới. Hiện giờ Phùng Hướng Huy đã biết Long Tiêu Diêu là tu sĩ Nguyên Anh bậc thấp nhưng hắn là Nguyên Anh bậc cao tự nhiên sẽ không lo lắng cùng Long Tiêu Diêu đi tầm bảo. Trong lòng hắn ngược lại đang tính kế Long Tiêu Diêu. Hắn đã thầm hạ quyết tâm, nếu phát hiện bảo vật quý trọng trong động phủ cổ tu sẽ không tiếc giết chết Long Tiêu Diêu để chiếm làm của riêng.
Phùng Hướng Huy vốn cũng tính toán hẹn thêm hai bằng hữu ngầm đi theo, nhưng lại tiếc chia cho người khác một chén canh, cũng từng nghĩ tới để thủ hạ Nguyên Anh Kỳ của mình đi cùng nhưng lại sợ nhiều người biết, thêm một phần nguy hiểm.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã được liên minh coi trọng, nếu liên minh biết hắn (Phùng Hướng Huy) động thủ giết chết Thái thượng trưởng lão của liên minh thì cho dù là có người che chở cũng không tránh khỏi có một phen trừng phạt. Chỉ sợ còn có thể có người nhân cơ hội tống tiền những vật phẩm chiếm được trong động phủ cổ tu.
Phùng Hướng Huy suy đi tính lại, cuối cùng vẫn còn một mình tìm đến Long Tiêu Diêu. Bản thân hắn tu vi cao hơn Long Tiêu Diêu hai bậc, trong tay còn có Cổ bảo uy lực không nhỏ. Đương nhiên, có phải động thủ hay không còn phải chờ xem vật phẩm trong động phủ có trân quý hay không. Vì thế, hai người đều ôm tính toán riêng, bay về phía nam Vân Đô Thành.