Cũng bởi vì Tụ Ngưng Thảo quý hiếm thưa thớt nên Ngưng Đan cơ bản đều do những đại phái tu tiên nắm giữ, những đệ tử bình thường trong những môn phái nhỏ hay người tu tiên bình thường thì chỉ có cách mạo hiểm tiến vào Lạc Nhật Sơn Mạch mới có thể có Tụ Ngưng Thảo đổi lấy Ngưng Đan. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến đại đa số người tu tiên Trúc Cơ bậc trung trong giới tu tiên mới tiến vào Lạc Nhật Sơn Mạch một phen.
Long Tiêu Diêu đứng trong một đám người chờ đợi. Vừa qua giờ Thìn, trên không trung lần lượt có một số đệ tử những đại phái tu tiên bay qua, số lượng ít hơn một nửa so với thí luyện ở Linh Dược Viên, tu vi đều đạt Trúc Cơ bậc trung hoặc bậc cao, sắc mặt ngưng trọng. Tuy nhiên bởi một gốc Tụ Ngưng Thảo có thể luyện chế ra mấy viên Ngưng Đan, mỗi nhánh đều đổi được hai viên cho nên người tu tiên tiến vào nơi này phần lớn đều kết thành tổ đội, hợp tác với nhau.
Điều này khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy hơi phiền phức. Người tu tiên Trúc Cơ Kỳ có thể ngự khí phi hành, tuy rằng Lạc Nhật Sơn Mạch có phạm vi mấy trăm dặm nhưng chỉ cần cảm ứng được vị trí của đồng bọn là có thể tụ tập lại rất dễ dàng. Điều này khiến ưu thế tổ đội tăng lên rất lớn, mà đối với loại người tu tiên cô độc như hắn lại bất lợi mười phần.
Tuy nhiên hiện tại Long Tiêu Diêu cũng hơn hẳn khi xưa, một mình đối phó với ba bốn người tu tiên Trúc Cơ Kỳ vẫn tự tin đánh một trận. Hơn nữa với tốc độ phi hành của hắn thì cùng lắm là bỏ chạy, chỉ sợ chẳng có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nào đuổi theo được hắn.
Không lâu sau, tất cả người tu tiên tham gia thí luyện bắt đầu bay lên Ngọc Hoàng Đỉnh trên Thái Sơn dưới sự hướng dẫn của người của Tam Dương Quan. Đương nhiên thiên hạ làm gì có bữa cơm miễn phí. Tam Dương Quan thu mỗi người tham gia thí luyện năm khối linh thạch trung cấp.
Cũng giống như thí luyện ở Linh Dược Viên, sau khi qua giờ Tý, một tòa bảo tháp màu vàng kim xuất hiện trên Ngọc Hoàng Đỉnh trên Thái Sơn. Tất cả người tham gia thí luyện sau khi tiến vào bên trong bảo tháp liền bị truyền tống tới một vị trí bất kỳ trong Lạc Nhật Sơn Mạch.
Lần này Long Tiêu Diêu chỉ cảm thấy choáng váng một cái liền hiện ra trong một khu rừng rậm bên trong dãy núi. Ngay vào lúc hắn vừa bỏ ngọc giản, bản đồ Lạc Nhật Sơn Mạch ra, định bay lên trời cao phán đoán vị trí của mình một chút thì lại phát hiện ra trên bầu trời có thân ảnh của loài yêu thú dạng chim. Mà ở cách hắn khoảng vài dặm có một gã tu sĩ vừa bay lên không trung liền bị một con yêu cầm hắc ưng cấp năm công kích. Hơn nữa chỉ đối mặt một cái, người tu tiên kia đã bị móng sắc của hắc ưng chụp lấy, bị nó mang đi, không rõ sinh tử.
Long Tiêu Diêu lúc này mới hiểu là vì sao lại nói yêu cầm tại Lạc Nhật Sơn Mạch có uy hiếp lớn đối với người tu tiên. Hắn cũng không dám liều lĩnh bay lên không trung nữa, tránh bước xe đổ của người nọ. Tuy nhiên ngự khí phi hành xuyên qua rừng cây, chỉ cần ẩn trong đám cây cối rậm rạp, không bị yêu cầm trên bầu trời phát hiện ra thì cũng không nguy hiểm lắm.
Long Tiêu Diêu cũng không giống người tu tiên khác cố gắng né tránh yêu thú, mau chóng tập hợp rồi đi tới khu vực trung tâm. Một trong những nhiệm vụ trọng yếu của hắn khi tiến vào Lạc Nhật Sơn Mạch là bắt giết yêu thú, hấp thu thú hồn.
Tuy nhiên yêu thú trong Lạc Nhật Sơn Mạch nếu không phải là yêu cầm mà người ta không địch nổi, thì số lượng lại không nhiều. Long Tiêu Diêu tìm tòi ba ngày trong rừng rậm mà trước sau chỉ gặp được có bốn con yêu thú, hơn mới chỉ đạt tới cấp năm. Hắn cũng chẳng hấp thu thú hồn của chúng.
trong ba ngày Long Tiêu Diêu lại tìm được một số dược thảo, còn đi ngang qua một số người tham gia thí luyện. Tuy nhiên bởi thần thức của hắn cường đại nên đều phát hiện ra đối phương trước, phát động ảo trận tránh né.
Phát hiện ra tình huống này, Long Tiêu Diêu lập tức thay đổi sách lược, vừa tiếp tục tìm kiếm yêu thú và dược thảo, vừa bắt đầu chú ý yêu cầm bay trên không trung.
Khi Long Tiêu Diêu phát hiện ra một con yêu cầm thương ưng cấp sáu bay quanh hắn trên không trung, hắn liền lấy ra trận bàn Mê Trận và trận bàn Ngũ Hành Trận, đặt linh thạch trung cấp lên đó rồi kích hoạt. Sau đó hắn liền trực tiếp bay lên. Khi con thương ưng kia lao về phía hắn, hắn lập tức trở về mặt đất, cũng phóng ra Linh Hỏa Thuẫn.
Thương ưng thuộc loại yêu cầm thuộc tính kim, hỏa khắc kim. Long Tiêu Diêu đương nhiên phải dùng pháp khí thuộc tính hỏa khắc chế nó để chống đỡ công kích. Thương ưng đánh tới, móng sắc hung hăng chụp lên trên Linh Hỏa Thuẫn. Mặc dù thương ưng mượn lực từ trên không đánh tới nhưng bởi khắc chế về thuộc tính, hơn nữa cấp bậc Linh Hỏa Thuẫn không thấp nên nó chỉ bị lắc lư vài cái, hỏa diễm bị dập tắt gần một nửa là chặn được công kích của thương ưng.
Long Tiêu Diêu chờ đợi chính là cơ hội khi thương ưng nhào xuống. Hắn lập tức phát động trận bàn trong tay. Ngũ Hành trận và Mê Trận lập tức bao phủ thương ưng. Pháp trận ngũ hành đồng thời phát động công kích. Mà thương ưng cũng rơi vào mê trận dày đặc sương mù. Cùng lúc đó Long Tiêu Diêu cũng phát ra Thất Tinh Kiếm đánh về phía thương ưng.
Thương ưng giao chiến trên không thì tất cả đều thuận lợi. Tất cả yêu cầm đều phát triển theo hướng tăng tốc độ, lực phòng ngự bản thể cũng không cao, cậy vào phương thức di chuyển linh hoạt, mượn lực nhào xuống từ trên cao mà công kích địch nhân. Hơn nữa bất kể là thành công hay không chúng đều lập tức bay lên trời. Nếu không tranh đấu với yêu cầm cùng loại thì lực phòng ngự kém cũng không phải vấn đề.
Nhưng thương ưng lần này bị vây trong Pháp trận, bị sương mù dày đặc bao phủ. Nó căn bản không thể thoát ra. Mà công kích của Ngũ Hành Trận lại từ bốn phương tám hướng không ngừng đánh tới, tuy rằng thương ưng cấp sáu có thể miễn cưỡng dựa vào lực phòng ngự của bản thể chống đỡ được những công kích này nhưng yêu nguyên lực lại tiêu hao nhiều tới kinh người.
Thương ưng bị rất nhiều công kích ngũ hành đánh tới, lại không tìm thấy đường bay lên bầu trời xanh, phiền não bay lòng vòng trong mê trận. Lúc này Thất Tinh Kiếm đã hiện ra phía sau lưng nó.
Bởi vì bị sương mù dày đặc trong mê trận bao phủ nên khi thương ưng phát hiện ra Thất Tinh Kiếm thì khoảng cách giữa nó và Thất Tinh Kiếm chỉ còn hơn một thước. Đó cũng còn là bởi trời sinh yêu cầm có thị lực sắc bén chứ nếu không trong sương mù dày đặc này, nhiều nhất chỉ có thể nhìn thấy cảnh vật trong nửa thước.
Thương ưng sau khi phát hiện ra Thất Tinh Kiếm, thân thể chuyển hướng linh hoạt trong không trung, mỏ nhọn phối hợp với đôi vuốt sắc bén đánh bay Thất Tinh Kiếm ở gần nhất.
Nhưng khi thương ưng phát hiện ra Thất Tinh Kiếm thì phi kiếm chỉ còn cách nó khoảng một thước. Mà nó xoay người chống đỡ dù chỉ trong nháy mắt nhưng phi kiếm cũng đã bay tới trước người nó. Trong lúc va chạm, thương ưng đánh bay được sáu thanh phi kiếm nhưng đã có một thanh lọt lưới, đâm vào cánh phải của thương ưng.
Lực phòng ngự bản thể của thương ưng vốn không cao, mà Thất Tinh Kiếm lại là Thần khí hạ phẩm thuộc tính hỏa chuyên khắc chế nó. Lập tức cánh phải của thương ưng bị chém sâu nửa tấc.
Cánh của nó bị thương, thân thể lập tức rơi xuống. Thương ưng cấp sáu mất đi khả năng phi hành thì năng lực công phòng chẳng bằng yêu thú cấp năm, tất nhiên bị Long Tiêu Diêu giết rất dễ dàng.
Tất nhiên Long Tiêu Diêu phải thu hồn phách của yêu cầm cấp sáu, đồng thời lập tức bày ảo trận bảo vệ, bắt đầu hấp thú hồn của thương ưng ngay trong trận pháp. Ở Lạc Nhật Sơn Mạch từng bước nguy cơ, hắn đương nhiên phải tận lực đề cao thực lực bản thân. Huống chi nếu không hấp thụ thú hồn trong vô thượng thì Vạn Thú Lệnh tất nhiên cũng không thể thu được thú hồn mới.