Lúc này Phượng Hoàng mới chân chính là Dục Hỏa Phượng Hoàng, toàn thân bao phủ trong một đoàn ngọn lửa, hướng về kiếm trận và Huyền Băng Bàn phía trên đánh tới. Nhiệt độ của Thần Hỏa Phượng Hoàng cao hơn hỏa diễm ngũ hành rất nhiều, khí tức cực nóng khiến khí tức băng hàn của Huyền Băng Bàn hoàn toàn tiêu tan, uy áp kiếm trận cùng kiếm khí nháy mắt biến thành vô hình. Phượng Hoàng lao thẳng lên, phun ra một đạo hỏa diễm về phía Huyền Băng Bàn.
Phùng Hướng Huy liên tục phun ra ba khẩu tinh huyết, thần sắc lập tức có chút uể oải. Làm người tu tiên, kiêng kị nhất là hao tổn tinh huyết và nguyên thần. Tuy nhiên, nói một cách tương đối, hao tổn tinh huyết cũng khác với nguyên thần. Hao tổn nguyên thần có thể tạo ra thương tổn vĩnh viễn nhưng hao tổn tinh huyết thì chỉ cần tu luyện một thời gian là có thể khôi phục như ban đầu. Đây cũng là nguyên nhân khiến Phùng Hướng Huy liên tục phun ra ba ngụm tinh huyết để thúc dục Phượng Hoàng.
Tuy nhiên, Phùng Hướng Huy làm thế cũng là vì nhanh chóng bài trừ kiếm trận và pháp trận. Quan trọng hơn hắn cảm giác được Long Tiêu Diêu đã dốc hết vốn liếng ra. Sau khi điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận, đối phương đã không còn thủ đoạn công kích nào nữa. Hắn lại có Linh Lung Tháp phòng ngự, có thể không có gì phải cố kỵ.
Long Tiêu Diêu thấy Phùng Hướng Huy lộ ra vẻ uể oải, lại tế ra cổ bảo trung phẩm Tam Tài Kiếm và cổ bảo thượng phẩm Hỏa long Định đánh về phía Phùng Hướng Huy. Đây là lúc Phùng Hướng Huy suy yếu nhất, hắn không muốn cho đối phương cơ hội hồi sức.
Khuyết điểm lớn nhất của Phùng Hướng Huy chính là quá coi trọng tính mạng của mình. Vì thế cho nên hắn gọi ra pháp khí có lực công kích mạnh nhất của mình là Phượng Hoàng Ngọc Bài nhưng không công kích Long Tiêu Diêu mà trước đả thông đường lui cho mình, thậm chí không tiếc trả giá, làm cho hắn đang ở vào thế bất lợi.
Phùng Hướng Huy thấy Long Tiêu Diêu không ngờ còn tế ra hai loại pháp khí khác công tới thì kinh hãi. Hắn lập tức gọi ra cổ bảo trung phẩm Linh Hỏa Thuẫn chống đỡ công kích của Hỏa Long Đinh. Hắn tuy thân là tông sư luyện khí, không thiếu pháp khí thượng giai nhưng từ khi hắn kết cấu với ngoại nhân huyết tẩy Thượng Quan gia tộc thì không bao giờ động thủ nữa. Hơn nữa, lực phòng ngự của pháp khí thuộc tính hỏa yếu kém, cho nên vẫn không chuẩn bị nhiều loại pháp khí này.
Tuy nhiên, pháp khí công kích của Phùng Hướng Huy còn có một kiện. Lúc này hắn cũng không nghĩ tới việc có tạo thành uy hiếp đối với Long Tiêu Diêu hay không, lấy ra cổ bảo thượng phẩm Liệt Diễm Phiến, nhẹ nhàng vung lên. Một đạo hỏa diễm lớn liền bay về phía Long Tiêu Diêu.
Lúc này, hỏa diễm Phượng Hoàng phun ra đã bao bọc lấy Huyền Băng Bàn. Với ba ngụm tinh huyết của Phùng Hướng Huy, thực lực của Phượng Hoàng hiện đã tăng vọt lên trình độ yêu thú cấp mười.
Tuy rằng Huyền Băng Bàn là cổ bảo thuộc tính băng do Vạn Niên Huyền Băng tạo ra nhưng sao có thể chống đỡ được với công kích của Thần Hỏa Phượng Hoàng. Huyền Băng Bàn chỉ duy trì một chút, liền vặn vẹo trong ngọn lửa, ngay cả bản thể pháp khí cũng trở nên vặn vẹo biến hình, nháy mắt biến thành phế phẩm. Tuy nhiên, năng lượng của hỏa diễm cũng giảm đi rất nhiều.
Linh Hỏa Thuẫn của Phùng Hướng Huy là pháp khí thuộc tính hỏa ngũ hành bình thường, lực phòng ngự khá kém trong những pháp khí cùng phẩm cấp. Mà Hỏa Long Đinh vì dung hợp với Thái Dương Thần Hỏa và Nam Minh Ly Hỏa cho nên lực công kích tăng mạnh. Hỏa Long Đinh bay tới Linh Hỏa Thuẫn liền đánh bay nó đi. Mặc dù Hỏa Long Đinh cũng tiêu hao một phần năng lượng nhưng vẫn cùng Tam Tài Kiếm bay thẳng về phía Linh Lung Tháp.
Phượng Hoàng đột phá phòng tuyến của Huyền Băng Bàn, tuy năng lượng hao tổn nhiều nhưng chưa dừng lại mà tiếp tục đánh về phía Quy Nguyên Kiếm Trận. Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám coi thường; lập tức khống chế kiếm trận biến hóa, hóa thành kiếm thế Cửu Chuyển Vô Cực, thủ cửu chuyển tuần hoàn, sinh sôi không ngừng. Chín tổ phi kiếm với thuộc tính khác nhau tuần hoàn thay đổi phương hương, công kích về phía Phượng Hoàng.
Cửu Chuyển Vô Cực chẳng những có thể duy trì thế công liên miên không ngừng mà còn sử dụng nguyên lý tương sinh giữa các thuộc tính, không ngừng lặp đi lặp lại, xúc tác lẫn nhau, gia tăng uy lực công kích của mỗi tổ phi kiếm.
Phượng Hoàng chung quy cũng chỉ là một lũ tàn hồn biến thành, năng lượng từ tinh huyết chung quy cũng có hạn. Dưới tầng tầng công kích ngăn cản của Cửu Chuyển Vô Cực, năng lượng của nó dần tiêu hao, hỏa diễm ngoài thân dần yếu bớt, thế lao lên cũng chậm lại nhiều, rốt cục bị ngăn cản hoàn toàn khi chỉ cách kết giới pháp trận còn hai thước, không thể tiến thêm chút nào.
Khi Hỏa Long Đinh đánh bay Linh Hỏa Thuẫn, tay trái Long Tiêu Diêu khẽ bấm quyết, bổ sung năng lượng cho Hỏa Long Đinh, hỏa diễm trên đó lập tức khôi phục như ban đầu, cùng Tam Tài Kiếm đánh tới phần phía dưới của Linh Lung Tháp.
Linh Lung Tháp là pháp khí cùng loại như phòng hộ tráo nhưng vì có hình dạng đặc biệt cho nên lực phòng ngự cũng mạnh hơn một chút. Long Tiêu Diêu cũng coi như tông sư luyện khí, còn có thể coi là đồng môn với Phùng Hướng Huy đương nhiên biết được ưu nhược điểm của pháp khí này. Điểm yếu nhất của Linh Lung Tháp chính là phía dưới, nếu tập trung lực lượng công kích thì rất dễ dàng để đánh tan.
Tam Tài Kiếm phân biệt có ba loại thuộc tính biến dị là phong, lôi, băng, đại biểu tam tài thiên, địa, nhân. Tuy rằng uy lực của nó kém xa Quy Nguyên Kiếm Trận nhưng cũng là loại tốt trong hàng cổ bảo trung phẩm. Cùng là cổ bảo trung phẩm nhưng Linh Lung Tháp có phẩm chất quá mức bình thường, dưới công kích của Tam Tài Kiếm thì liền lay động không ngừng.
Nhưng mà công kích còn chưa kết thúc, Hỏa Long Đinh đã bay vụt tới. Hỏa Long Đinh là cổ bảo thượng phẩm, phẩm giai vốn cao hơn Linh Lung Tháp, cộng thêm, hai loại hỏa diễm phụ trợ là Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa, lực lượng vượt xa những cổ bảo thượng phẩm bình thường. Linh Lung Tháp lúc này đã khó có thể duy trì ổn định, dưới một kích của Hỏa Long Đinh liền thu nhỏ lại.
Phùng Hướng Huy vừa liên tiếp phun ra ba ngụm tinh huyết nên bị lâm vào trạng thái suy yếu, thấy thế lập tức cả kinh, liền tính bay lên theo Phượng Hoàng phá vây. Nhưng lúc này Phượng Hoàng đã bị Quy Nguyên Kiếm Trận ngăn cản, Phùng Hướng Huy căn bản không thể bay ra khỏi phạm vi kiếm trận, càng không cần nói tới pháp trận vẫn đang có tác dụng.
Càng trào phúng chính là khi hai người giao tranh, người nào sợ chết hơn lại càng gần với tử vong. Phùng Hướng Huy một lòng muốn phá một thông đạo bỏ chạy lại khiến Long Tiêu Diêu thừa dịp mà vào, phá tan Linh Lung Tháp của hắn. Nhìn thấy nguy hiểm tới gần. hắn lập tức lấy ra một chiếc lông chim màu vàng dài hơn một thước, giữ nó như đang nắm bảo kiếm, lấy nó mở đường phóng lên cao.
Công kích của kiếm khí và uy áp kiếm trận tới gần chiếc lông chim này thì bị lôi điện màu vàng nó phóng ra làm tiêu tan, cũng vạch ra một cái khe trong hỏa lực vòng do kiếm trận hình thành.
Thì ra chiếc lông chim màu vàng này chính là một chiếc linh vũ phần cánh của Lôi Bằng ở thượng giới, được xưng là Kim Sí Đại Bằng, là trấn phái chi bảo của Lôi Âm Tự truyền thừa xuống. Lần này vì đối phó với ma tai, Thái thượng Đại trưởng lão của Lôi Âm Tự đã cho phép Phùng Hướng Huy luyện chế nó thành pháp khí. Tuy nhiên vì tu vi Phùng Hướng Huy không đủ, dù có được căn nguyên địa hỏa nhưng không đủ sức luyện hóa nó.
Nhưng cho dù chưa luyện chế thành pháp khí nhưng linh vũ của Kim Sí Đại Bằng CŨNG vượt xa những pháp khí của phàm nhân giới, tuy Phùng Hướng Huy chỉ có thể vận dụng uy lực cơ bản của chiếc lông chim nhưng vẫn tính dùng nó phá tan kiếm trận.