Nam nhân trung niên kia tản mát ra khí thế hùng mạnh, đồng thời lạnh lùng nói:
Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ tham ô tài liệu của ngươi?
Long Tiêu Diêu vội nói:
Không phải, tiền bối đừng hiểu lẩm, ta chỉ muốn học tập một chút phương pháp luyện khí.
Nam nhân kia nghe vậy, thu liễm khí thế trên người, cổ quái nhìn Long Tiêu Diêu nói:
Tiểu tử, ngươi cho rằng chỉ dựa vào nhìn xem một lần là có thể học được luyện khí?
Long Tiêu Diêu nghe vậy hổ thẹn nói:
Tiền bối, ta biết luyện khí rất khó, nhưng ta không có thầy dạy, có thể xem một chút, mở rộng tầm mắt là hay rồi.
Nam nhân kia dường như có chút bực mình nói:
Được rồi, trước tiên đưa cho ta xem tài liệu ngươi chuẩn bị sẵn.
Long Tiêu Diêu nghe vậy, vội lấy ra da trăn cấp hai từ trong túi trừ vật chứa tài liệu yêu thú cấp hai, cung kính đưa cho nam nhân kia:
Tiền bối xem thứ này có được không?
Nam nhân kia nói:
Ngươi dự định tham gia thí luyện Linh Dược Viên phải không?
Long Tiêu Diêu gật đầu nói:
Đúng vậy. Tiền bối, xin hòi thứ này có thể luyện chế được nội giáp chứ?
Nam nhân kia không tò ý kiến, nói:
Ngươi còn có tài liệu khác không? Lấy ra đây cho ta xem.
Long Tiêu Diêu hơi chần chờ, nhưng cảm thấy bằng tu vi của đối phương, hẳn sẽ không thèm chút tài liệu yêu thú này, vì thế lấy ra túi trữ vật chứa tài liệu yêu thú cấp hai cung kính đưa cho đối phương. Nam nhân kia tiếp nhận túi trữ vật, đổ toàn bộ tài liệu yêu thú lên bàn, lật xem một hồi, từ trong đó lấy ra một bộ da linh miêu cấp hai, sau đó thu lại toàn bộ tài liệu yêu thú vào túi trữ vật trả lại cho Long Tiêu Diêu.
Nam nhân kia nói:
Ngươi đã dự tính tham gia thí luyện Linh Dược Viên, ngoài bộ nội giáp ra, ta lại luyện chế cho ngươi một đôi giày, có thể tăng gấp đôi tốc độ di động cho ngươi, mỗi món tám mươi linh thạch. Nhưng mà, ngươi có thể dùng tài liệu yêu thú cấp hai ngang giá.
Thì ra, nam nhân này cả đời đắm chìm trong luyện khí, thông thường luyện chế Pháp khí đêu là do hắn thiết kế đặc biệt, có khi thậm chí không vừa lòng với yêu cầu của khách hàng, lại thà rằng bỏ qua cũng không chịu luyện chế Pháp khí không vừa ý.
Long Tiêu Diêu nghe vậy mừng rỡ, đề cao tốc độ đối với người tu tiên Luyện Khí Kỳ thì tuyệt đối là thủ đoạn hộ mạng. Cũng giống như hắn ngồi xe ngựa cắt đuôi đám tán tu đánh cướp, chỉ cần hắn có đủ tốc độ là có thể tránh thoát nguy hiểm. Hắn vội nói:
Đa tạ tiền bối, cứ làm theo như lời tiền bối.
Nam nhân kia nói:
Ngươi đi theo ta.
Nói xong, nam nhân kia đứng dậy, cầm tài liệu hai con yêu thú đi tới một cánh cửa nhỏ ở mặt sau cửa hàng. Long Tiêu Diêu sửng sốt, nhưng vẫn đi theo nam nhân kia vào cánh cửa nhỏ đó. Sau cánh cửa là một căn phòng khoảng mười thước vuông, ở giữa phòng có một bàn làm việc, bên cạnh có lô đỉnh, một cạnh khác có một cái giá, trên đó đặt các loại chùy búa đủ kiểu dáng, dao kéo cùng các loại công cụ kỳ lạ quái dị.
Long Tiêu Diêu biết chỗ này nhất định là phòng làm việc luyện khí của nam nhân này, xem ra nam nhân này đã đồng ý cho mình đứng xem quá trình luyện khí, trong lòng không khỏi mừng như điên. Nam nhân kia lạnh như băng nói:
Ngươi chỉ có thể nhìn, không được lộn xộn, cũng không được quấy nhiễu ta.
Nói xong, căn bản không chờ Long Tiêu Diêu trả lời, bộ dạng hào sảng trên người nam nhân kia hoàn toàn không còn, ngược lại thần thái sáng láng. Hắn trải tấm da trăn trên bàn làm việc, từ trên giá lấy ra một thanh công cụ tựa như dao cạo dài nửa thước, cạo hết toàn bộ vảy trên da trăn.
Hắn đánh ra một cái pháp quyết, dưới lô đỉnh lập tức bùng lên ngọn lửa hừng hực. Hắn cạo sạch vảy da trăn xong liền bỏ vào trong lô đỉnh, dưới nhiệt độ cao những chiếc vảy lập tức mềm ra, sau đó từ từ nóng chảy, biến thành một đoàn chất lỏng đặc dính.
Hắn phất tay trái, đoàn chất lỏng kia bay ra từ trong lô đỉnh, rơi trên một cái bia sắt, hắn lấy một cái chùy gỗ trên giá, bắt đầu gò có tiết tấu lên đoàn chất lòng trên bia sắt. Đoàn chất lỏng dần dần ngưng thực, dưới chùy gỗ gò xuống không ngừng thay đổi hình dạng, thẳng đến khi đoàn chất lỏng này hoàn toàn cứng lại, hắn lại bỏ nó vào trong lô đỉnh.
Cứ thế lặp lại đun nóng dập rèn mấy lần, thể tích chất lỏng kia đã giảm đi một nửa, màu sắc cũng từ xanh đen biến thành xanh biếc. Hắn lấy ra vật phẩm tựa như phiến đá, lại lấy trên giá một cái đao khắc, khắc ra một đoàn hoa văn hình vảy giáp trên phiến đá kia. Sau đó, hắn lại bỏ đoàn dịch lỏng đã cứng lại vào trong đỉnh lô, tiếp đó lại bỏ thêm một thứ như phấn vào trong đỉnh lô.
Khi đoàn vật chất kia hoàn toàn nóng chảy trong lô đỉnh, hắn quấy đều dịch lỏng cùng phấn kia, tiếp đó tay phải chụp vào hư không, lô đỉnh liền bay lên dốc đoàn chất lỏng lên trên phiến đá.
Hắn thả lô đỉnh xuống, lấy ra công cụ như gậy trộn, liên tục lăn lộn một hồi trên phiến đá. dịch lỏng không ngừng phủ lên trên phiến đá có khắc hoa văn. Dịch lỏng dần dần đọng lại, bất ngờ xuất hiện một mảnh vảy lân.
Lúc này da trăn còn trải trên bàn làm việc, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện ngọn lửa màu vàng, hai tay hắn nhanh chóng sờ hết một lượt da trăn, tiếp đó hai tay vung lên xuống, bắt đầu vỗ lên da trăn.
Nam nhân vỗ đều một lượt toàn bộ da trăn, ngọn lửa trên hai tay dường như mạnh hơn một chút, sau đó hắn lại vỗ liên tiếp. Cứ thế tiến hành ba lượt, da trăn cũng mỏng đi một chút, màu sắc cũng đậm hơn một chút.
Nam nhân kia lại lấy ra hai loại tài liệu khoáng thạch, chia ra đun nóng rèn ba lượt, hắn lại đun nóng tài liệu khoáng thạch thành trạng thái dịch, lại bỏ da trăn vào trong lô đỉnh, không lâu sau da trăn cũng nóng chảy thành trạng thái dịch.
Hắn quấy đều dịch lỏng trong lô đỉnh, lại đổ dịch lỏng lên bàn làm việc, dùng cây gậy trộn kia trải đều dịch lỏng thành một màn chất lỏng mỏng manh. Dịch lỏng dần dần cứng lại, kết thành một tấm da thuộc mỏng manh. Hắn lại lấy ra một cây kéo, cắt xén tấm da thuộc kia.
Hắn lại lấy ra một khối khoáng thạch ném vào nung nóng trong lô đỉnh, sau khi khối khoáng thạch kia nóng chảy thành chất lỏng, hắn lại lấy ra công cụ như cái chổi bôi đều chất lỏng lên trên tấm da thuộc. Tiếp đó, lớp vảy đã cứng lại trên phiến đá cũng bay lên, dán vào trên lớp da thuộc. Theo dịch lỏng ngưng kết, lớp vảy cũng dính chặt vào lớp da. bố trí giống hệt như lớp vảy trước kia trên da trăn.
Hắn lại lấy ra dịch lỏng còn thừa trong lô đỉnh, chắp vá những da thuộc đã cắt. làm thành một bộ quần áo cùng một cái quần. Nam tử không chút ngừng lại, lấy ra một cái bình ngọc, lại lấy một vật phẩm tựa như bút lông trên giá, dính vào chất lỏng không màu ở trong bình ngọc, bắt đầu chuyên chú vẻ gì đó lên trên quần áo.
Sau khi hắn vẻ xong, hai tay lại bùng lên ngọn lửa. lại dùng lửa đốt bộ quần áo một lần. Sau khi hắn dừng lại, các hình vẻ trên quần áo chợt lóe sáng, liền nhập vào trong quần áo không thấy đâu nữa.
Hắn vừa lòng thoáng nhìn qua quần áo nói:
Tốt lắm. Linh khí hạ phẩm.
Long Tiêu Diêu nghe vậy cả kinh. Linh khí hạ phẩm, không phải nói người tu tiên Luyện Khí Kỳ không thể sử dụng Linh khí hay sao? Vì sao mà nam nhân này lại luyện chế Linh khí?