Long Tiêu Diêu không ngờ công kích của Mai Hoa Lộc mạnh mẽ đến thế, tuy nhiên hắn cũng không lo lắng. Mai Hoa Lộc không thể thoát khỏi trận vây khốn, không có uy hiếp quá lớn tới hắn, hắn vẫn có thể tiêu diệt nó.
Long Tiêu Diêu vừa truyền chân khí bổ sung năng lượng cho kiếm trận bị hao tổn, lại tạo thành Tinh Túc Kiếm Trận; vừa điều động Hỏa diễm Kiếm đánh về phía Mai Hoa Lộc; đồng thời, hắn lại thi triển Tử Lôi Quyết.
Tuy rằng Mai Hoa Lộc đánh tan Tinh Túc Kiếm Trận, nhưng nó rơi vào trong mê trận, không thể thừa cơ hội thoát vây hoặc công kích Long Tiêu Diêu. Còn Long Tiêu Diêu CŨNG không cho Mai Hoa Lộc cơ hội thở một hơi, một vòng công kích mới lại phủ xuống.
Tuy nhiên, lần này Hỏa diễm Kiếm không triển khai công kích hình quạt ngay trước mặt Mai Hoa Lộc, mà chia ra bốn phía đồng thời đâm tới Mai Hoa Lộc. Trong đó có bốn thanh phi kiếm đâm tới bốn cái chân lộc mảnh khảnh, ba thanh khác chia ra đâm vào mông cùng hai bên sườn Mai Hoa Lộc. Nếu Mai Hoa Lộc dùng sừng chống đỡ Hỏa diễm Kiếm, hắn muốn xem Mai Hoa Lộc làm sao chống đỡ được công kích phân tán như thế.
Mai Hoa Lộc thân hàm trong mê trận, phát hiện Hỏa diễm Kiếm bắn tới từ bốn phía, phi kiếm chỉ còn cách nó không đến một thước. Sừng của nó căn bản không kịp đồng thời chống đỡ bảy thanh phi kiếm đánh tới gần như đồng thời từ bảy hướng trên dưới khác nhau, chỉ có thể thi triển ra Lộc Giác Giảo Sát tiến hành phòng ngự.
Mai Hoa Lộc thi triển ra Lộc Giác Giảo Sát, bốn mươi cái sừng hưu biến ảo bay múa quanh thân thể nó, chống đỡ Hỏa diễm Kiếm đâm tới. Nhưng mà Hỏa diễm Kiếm cuối cùng là Pháp bảo trung phẩm, một hai chiếc sừng biến ảo cũng không thể ngăn cản được phi kiếm.
Sừng hươu biến ảo ra tuy có thể chặn lại đa số phi kiếm, nhưng hai thanh phi kiếm đâm vào mông cùng chân sau bên trái của Mai Hoa Lộc chỉ bị một cái sừng biến ảo làm chậm lại suy yếu một chút, vẫn đâm vào người Mai Hoa Lộc.
Tuy rằng lực công kích từ sừng của Mai Hoa Lộc hết sức sắc bén, nhưng lực phòng ngự lại không cao lắm. Hỏa diễm Kiếm đâm vào mông nó lập tức cắm sâu hai tấc vào cơ thể Mai Hoa Lộc, còn Hỏa diễm Kiếm nhắm tới chân trái phía sau của nó, dù còn không thể chặt đứt cái chân mảnh khảnh của nó, nhưng cũng làm Mai Hoa Lộc bị thương không nhẹ, lập tức trở thành què quặt.
Mai Hoa Lộc vốn vì liên tục thi triển thần thông mà tiêu hao quá nhiều yêu nguyên lực, hiện giờ lại bị thương nặng, lập tức trở nên hoảng loạn. Thiên tính của nó là tránh né nguy hiểm, nhưng hiện giờ lại rơi vào mê trận, điên cuồng chạy trốn một trận vẫn chỉ đảo quanh một chỗ, ngược lại làm cho thương thế nặng hơn vài phần.
Chuyện còn lại tương đối đơn giản, Long Tiêu Diêu trải qua hai lần công kích, rốt cuộc giết được Mai Hoa Lộc, thu hồn phách của nó vào Vạn Thú Lệnh.
Long Tiêu Diêu quét dọn xong chiến trường, bố trí Pháp trận tu luyện khôi phục xong, liền hấp thu hồn phách Mai Hoa Lộc. Tuy rằng hai loại thần thông của Mai Hoa Lộc hết sức lợi hại, nhưng không có chút tác dụng với người tu tiên nhân loại. Không có sừng, hắn cũng không thể dùng đầu biến ảo ngưng kết tiến hành công kích, bởi vậy hắn thu hồn phách của Mai Hoa Lộc vào trong huyệt đạo bình thường.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã có từng trải hấp thu hồn phách Hầu Vương cấp tám, thú hồn yêu thú cấp tám dù tràn ngập năng lượng, nhưng hồn phách các yêu thú cấp tám khác lại không thể dẫn tới quá nhiều phiền phức cho hắn, quá trình hấp thu coi như tương đối thuận lợi.
Sau khi hấp thu hồn phách Mai Hoa Lộc, lại làm cho Long Tiêu Diêu cảm giác mình như ẩn như hiện xuất hiện kiếm hồn linh căn biến dị, chỉ là loại cảm giác này rất mỏng manh, ngay cả linh căn cấp năm kém cỏi nhất cũng không thể tính được.
Theo thời gian trôi qua, Long Tiêu Diêu đã ở trong Tuyết Nguyên Sâm Lâm nửa năm, hắn thu hoạch rất nhiều dược thảo quý trọng, trước sau bắt giết hơn trăm con yêu thú cấp tám, trong đó hấp thu bốn mươi bảy loại thú hồn. Cũng không phải vì hắn chọn lựa, chủ yếu là vì trùng chủng loại với các yêu thú khác.
Làm cho Long Tiêu Diêu gặp nguy hiểm nhất là một con Mãnh Hổ Tuyết Nguyên cấp tám. Tuyết Nguyên Hổ ít màu sắc hơn Ban Lan Hổ, gần như màu trắng, đó là yêu thú thuộc tính băng biến dị.
Làm cho Long Tiêu Diêu đau đầu là Tuyết Nguyên Hổ CŨNG có được thần thông Hổ Khiếu. Khi Tuyết Nguyên Hổ rơi vào trong Pháp trận mà hắn bố trí, còn hắn lại khống chế Tinh Túc Kiếm Trận cùng Tử Lôi Quyết triển khai công kích, CŨNG khống chế cao cấp Chính Kỳ Ngũ Hành Trận triển khai công kích thuộc tính kim, vô số phi kiếm đâm vào Tuyết Nguyên.
Con Tuyết Nguyên Hổ kia đột nhiên ngẩng đầu phát ra một tiếng hổ gầm. Trong tiếng hổ gầm, sương mù cùng phi kiếm biến ảo trong Pháp trận lập tức tiêu tán mất, kết giới Pháp trận cũng liên tục lay động một hồi; kiếm khí Tinh Túc Kiếm Trận CŨNG nháy mắt biến mất, còn Tinh Tú Kiếm cũng rung động mấy cái giữa không trung; Tử Lôi Quyết lại trực tiếp tán loạn ở không trung; ngay cả Long Tiêu Diêu CŨNG cảm thấy ù tai, đầu óc đau đớn.
Bạo Vũ Nùng Vụ Trận mất đi hiệu quả, Tuyết Nguyên Hổ tự nhiên có thể trực tiếp phát động công kích vào Long Tiêu Diêu. May mà Hổ Khiếu của Tuyết Nguyên Hổ có uy lực phi phàm, nhưng tiêu hao yêu nguyên lực quá mức nghiêm trọng, Tuyết Nguyên Hổ cũng không dám thi triển thường xuyên. Nó há mồm phun ra một tảng băng, đồng thời co người phóng lên, đánh về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Hoàng Lân Thuẫn đón đỡ tảng băng đánh tới, lại gọi ra Hậu Thổ Tráo bảo hộ mình, lại truyền thêm chân khí bổ sung năng lượng cho Tinh Tú Kiếm, điều động phi kiếm cấu thành kiếm thế chia tách ra vây kín; vừa gọi ra Lôi Điện Kiếm bay thành hình quạt đánh về phía Tuyết Nguyên Hổ, tay phải bấm quyết, thi triển Tử Lôi Quyết.
Lúc này Long Tiêu Diêu không dám bay lên tránh né, bị Hổ Khiếu công kích, hắn cũng khó đảm bảo không xảy ra choáng váng. Nếu bay ở không trung rơi vào choáng váng, tuy rằng rơi xuống đất không bị té chết, nhưng tất nhiên khó có thể ung dung phòng ngự dưới công kích của Tuyết Nguyên Hổ, sợ là không chết cũng bị trọng thương.
Tuyết Nguyên Hổ phát ra tảng băng công kích tuy cũng rất mạnh, nhưng chỉ là yêu kỹ bình thường, mà không phải là thần thông yêu thú, tự nhiên uy lực thua xa Hổ Khiếu. Còn Hoàng Lân Thuẫn cũng là Pháp bảo thượng phẩm, tảng băng đánh lên trên Hoàng Lân Thuẫn, lá chắn chỉ hơi lắc lư một cái liền khôi phục ổn định.
Thế vồ của Tuyết Nguyên Hổ bị Hoàng Lân Thuẫn cản trở, liền vung trảo đánh lên trên lá chắn. Lực hổ trảo công kích của Tuyết Nguyên Hổ ngang với Pháp bảo thượng phẩm, chỉ một kích lá chắn liền lắc lư một trận, phát ra một trận ong ong. Tuy rằng chưa bị đánh tan nhưng rung lên rút nhỏ một phần ba. Long Tiêu Diêu vội vàng truyền chân khí vào Hoàng Lân Thuẫn, khôi phục phòng ngự ổn định.
Tử Lôi Quyết phát ra lôi điện cùng Lôi Điện Kiếm đồng thời đánh lên trên thân Tuyết Nguyên Hổ, còn Tinh Túc Kiếm Trận ở không trung được chân khí bù đắp, cùng khôi phục thế tấn công. Tuyết Nguyên Hổ đối mặt với công kích bốn phương tám hướng đồng loạt, khó mà chống đỡ được, rơi vào đường cùng lại thi triển ra thần thông Hổ Khiếu.
Hổ Khiếu là thần thông công kích sóng âm vô hình toàn phương vị do yêu nguyên lực ngưng kết thành, tuy rằng Tuyết Nguyên Hổ đạt đến cấp tám, nhưng dốc toàn lực cũng chỉ phát động được ba lượt Hổ Khiếu. Lần này Tuyết Nguyên Hổ phát ra Hổ Khiếu đã hóa giải một vòng thế công mới của Long Tiêu Diêu, Hoàng Lân Thuẫn cùng Hậu Thổ Tráo trong tiếng Hổ Khiếu cũng đã bị ảnh hưởng.
Trọng yếu hơn, là bằng thực lực Long Tiêu Diêu sử dụng Pháp bảo thượng phẩm vẫn có chút miễn cưỡng, đã tiêu hao chân khí nghiêm trọng.