Đám yêu thú đồng loạt xong lên làm cho Long Tiêu Diêu cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Hắn chỉ hy vọng dụ ra mấy con, nhưng đối phương lại đồng thời xuất kích, điều đó không khác gì hắn xông lên núi đối mặt với đám yêu thú. Tuy nhiên hắn cũng không nản lòng, nhanh chóng trốn tránh về phương xa. Hắn cũng không thi triển thuấn di, hy vọng có thể dẫn đám yêu thú đuổi đánh, cuối cùng yêu thú phi hành và yêu thú mặt đất sẽ bởi vì tốc độ khác nhau mà dần dần kéo giãn khoảng cách, đến lúc đó hắn cũng có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.
Tuy rằng tốc độ đám yêu thú phi hành cực nhanh nhưng Long Tiêu Diêu từng hấp thu không ít hồn phách, tinh huyết của yêu thú phi hành, thể chất hắn được cải thiện đồng thời tốc độ phi hành cũng tăng trưởng trên diện rộng, không chậm chút nào so với đám yêu thú phi hành. Chỉ cần đối phương chịu đuổi theo, hắn nắm chắc dần dần bỏ rơi đám yêu thú mặt đất.
Nhưng lần này Long Tiêu Diêu lại tính sai. Đám yêu thú kia quả thật kéo giãn khoảng cách khi đuổi theo, trong đó Tiên Hạc nhanh nhất đi đầu, chỉ đuổi theo hơn trăm dặm liền cách yêu thú khác tới vài dặm. Hắn thấy thế trong lòng âm thầm đắc ý, tính toán chờ khoảng cách kéo ra thêm chút nữa sẽ trước tiên đột nhiên động thủ giải quyết Tiên Hạc.
Nhưng đám yêu thú kia sau khi đuổi ra trăm dặm, phía Thần Nông Điện truyền ra một tiếng hót vang, yêu thú nghe tiếng lại lập tức ngừng đuổi, nhìn theo Long Tiêu Diêu bay xa sau đó không cam lòng xoay người bay trở về Thần Nông Điện.
Long Tiêu Diêu tuy rằng cảm giác đáng tiếc nhưng cũng không nản lòng. Tuy rằng không thể nhân cơ hội giải quyết Tiên Hạc nhưng hắn cũng phát hiện đám yêu thú này như vậy là vì trong Thần Nông Điện có một con yêu cầm chỉ huy chúng.
Tuy rằng không biết yêu cầm trong điện là giống, cấp bậc gì nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu đã hiểu được cho dù có tu vi cường đại cỡ nào, chỉ cần bị hạn chế bởi pháp tắc của Nhân giới, cao nhất cũng chỉ có thể sử dụng thực lực tương đương với Phi Thăng Kỳ cấp chín đỉnh.
Tuy nhiên yêu cầm trong Thần Nông Điện tất nhiên đạt tới cấp mười đỉnh, hơn nữa phẩm chất huyết thống ít nhất là cấp linh cầm. Tiên Hạc, Lưỡng Đầu Xà ngoài điện không con nào không phải cấp mười đỉnh, hơn nữa huyết thống cũng đều bất phàm lại đều nghe lệnh bởi yêu cầm trong Thần Nông Điện thì khẳng định thực lực của nó hơn xa đám yêu thú kia.
Điều khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy đau đầu nhất vẫn là yêu cầm trong Thần Nông Điện rõ ràng đã có linh trí, không ngờ nhìn thấu sách lược dụ địch xuất động, tiêu diệt từng bộ phận của hắn.
Mà khiến Long Tiêu Diêu kỳ quái chính là không biết yêu cầm trong Thần Nông Điện không cho phép hay là Thần Nông Điện đối với đám yêu thú kia có hạn chế gì dường như bọn chúng đều không thể tới gần Thần Điện. Mà yêu cầm trong Thần Điện dường như cũng không thể ra ngoài, hoặc là có nguyên nhân gì khiến nó luyến tiếc đi ra. Nếu không, khi nhổ trồng linh thảo sinh trưởng trên núi yêu cầm trong Thần Điện rõ ràng đã bị chọc giận lại vẫn không tự mình ra tay, rõ ràng có chút khó hiểu.
Long Tiêu Diêu nghĩ lại những việc vừa trải qua, càng ngày càng khẳng định dự đoán của mình. Nếu như thật sự là như vậy, có lẽ hắn có cơ hội giải quyết phiền toái trước mắt. Tuy nhiên hắn vẫn chưa hành động thiếu suy nghĩ mà sau khi khôi phục chân khí bay trở về dưới chân núi, tiếp tục nhổ trồng một gốc linh thảo sinh trưởng ở đó.
Quả nhiên trong Thần Điện lại phát ra tiếng hót bén nhọn, yêu thú chung quanh Thần Điện lập tức lại nhằm phía Long Tiêu Diêu. Sau khi hắn bay ra trăm dặm, theo tiếng hót vang lên từ trong Thần Điện đám yêu thú kia lại từ bỏ quay về Thần Điện.
Long Tiêu Diêu trải qua hai đợt thí nghiệm đã hiểu được, nếu không giải quyết yêu cầm trong Thần Điện hắn căn bản không có khả năng có cơ hội đem đám yêu thú kia tiêu diệt từng bộ phận. Tuy rằng không biết yêu cầm trong Thần Điện rốt cục là cái gì, thực lực như thế nào nhưng hắn tự tin thực lực của mình hẳn là có thể đánh một trận với đối phương. Hơn nữa có Kim Long cùng Thiên Hồ trợ giúp, cho dù đối phương là Phượng Hoàng cấp mười đỉnh hắn cũng không phải không có lực đánh một trận.
Điều duy nhất Long Tiêu Diêu không dám khẳng định chính là yêu thú khác bởi vì cấm chế nào hạn chế không thể tiến vào Thần Điện hay không. Nếu đám yêu thú kia chỉ vì mệnh lệnh của yêu cầm trong Thần Điện mà không được tiến vào như vậy sau khi hắn tiến vào Thần Điện, yêu cầm trong Thần Điện có khả năng sẽ làm cho yêu thú khác tiến vào hỗ trợ. Đến lúc đó hắn sẽ phải đối mặt với một đám yêu thú cấp mười vây công.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu luôn tin tưởng cầu phú quý trong nguy hiểm, hơn nữa hắn tin tưởng thực lực của mình cho dù không có khả năng chiến thắng yêu thú vây công nhưng hắn có Ngũ Hành độn thuật, lại nắm giữ nhiều loại thần thông tăng tốc di chuyển, chạy trốn hẳn là không thành vấn đề. Vì thế, sau khi nghỉ ngơi khôi phục hắn lặng lẽ trở lại dưới chân núi, dùng Thổ Độn Thuật chui vào lòng đất.
Long Tiêu Diêu sau khi chui vào lòng đất lập tức chạy về hướng đỉnh núi. Hắn tính toán dùng địa độn trực tiếp tiến vào trong Thần Nông Điện, chiến đấu một trận với yêu cầm trong Thần Điện. Nếu có thể bắt giữ hoặc giải quyết nó, hắn tin tưởng những yêu thú kia sẽ vì mất chỉ huy mà tự làm theo ý mình, hắn cũng liền có cơ hội đem đám yêu thú đó tiêu diệt từng bộ phận.
Nhưng Long Tiêu Diêu lại tính sai. Khi hắn độn đến phía dưới Thần Nông Điện mười trượng, thổ địa trở nên cứng rắn như sắt thép, hơn nữa Thổ Độn Thuật của hắn hoàn toàn mất hiệu lực, hắn căn bản không thể xuyên qua lớp đất cứng rắn đó.
Long Tiêu Diêu lập tức đào ra một cái huyệt động dưới lớp đất cứng rắn, gọi Phệ Linh Trùng ra gặm lớp đất phía trên, còn hắn thì ở tại huyệt động dùng đan dược tu luyện khôi phục chân khí tiêu hao. Nhưng sau khi hắn trải qua ba canh giờ hoàn toàn khôi phục chân khí lại phát hiện Phệ Linh Trùng chỉ gặm lớp đất phía trên được một chỗ lõm to bằng cổ tay, sâu không tới nửa tấc.
Phệ Linh Trùng có thể gặm mọi thứ cứng rắn, khi cấp bốn đã có thể gặm Vạn Niên Huyền Băng, hiện giờ đạt tới cấp mười, linh thạch cao cấp cứng rắn chúng cũng có thể gặm nhấm thoải mái như ăn linh thực nhưng hiện tại đối với lớp đất phía dưới Thần Điện lại có vẻ bó tay không biện pháp. Lại qua nửa canh giờ, đám Phệ Linh Trùng kia không ngờ đã sức cùng lực kiệt, đều tử đỉnh huyệt động rớt xuống.
Nhìn Phệ Linh Trùng mệt mỏi quỳ rạp trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, Long Tiêu Diêu đành phải từ bỏ loại phương pháp này. Hắn một lần nữa độn tới dưới chân núi, sau khi bay ra một đoạn bắt đầu suy nghĩ biện pháp mới.
Lần này Long Tiêu Diêu quyết định muốn mạo hiểm một chuyến. Sau khi khôi phục chân khí, hắn lại trở về dưới chân núi ra tay nhổ trồng linh thảo sinh trưởng trên núi. Sau khi bầy yêu thú đuổi theo ra trăm dặm, hắn thi triển thần thông thuấn di. Tuy nhiên phương hướng hắn thuấn di không phải là bỏ chạy mà là một lần thuấn di trăm dặm, xuất hiện ở cửa Thần Nông Điện.
Long Tiêu Diêu đi tới trước cửa Thần Nông Điện, trực tiếp đi vào cửa lớn. Nhưng cấm chế ngoài cửa lớn lại chặn đường đi, hắn thấy thế không sợ mà còn lấy làm mừng. Nếu kết giới cấm chế ngăn cản hắn tiến vào Thần Nông Điện thì tất nhiên cũng sẽ ngăn cản yêu thú tiến vào. Chỉ cần hắn có thể đi vào Thần Điện hẳn là không phải sợ yêu thú khác tiến vào Thần Điện hỗ trợ.
Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không phí sức phá kết giới, hắn gọi Phá Tự Phù ra. Trải qua mấy năm nay nghiên cứu phù lục thượng cổ cùng với mấy trăm năm tẩm bổ, hắn cơ bản có thể hoàn toàn nắm giữ Phá Tự Phù. Hiện tại mấu chốt chính là phá vỡ cấm chế trước khi đàn yêu thú chạy về.