Tử Lôi Quyết mà Long Tiêu Diêu phát ra cùng hắc quang của Nhiếp Hồn Kính gặp nhau ở giữa không trung, tuy rằng hắc quang không phải thực thể nhưng do Pháp bảo cực phẩm phát ra, năng lượng ẩn chứa trong đó có thể tưởng tượng. Lôi điện tuy khắc chế hắc quang, nhưng sự chênh lệch năng lượng rất lớn khiến cho lôi điện nhanh chóng tiêu hao sạch, tuy nhiên hắc quang cũng bị lôi điện tan rã rút ngắn lại gần nửa xích.
Long Tiêu Diêu thấy thế, chỉ quyết hai tay liên tục điểm ra, phát ra từng đạo Tử Lôi Quyết đón hướng hắc quang. Tuy rằng hắc quang có hiệu quả dao động tâm thần nhưng thần thức hắn cường đại lại có tác dụng phụ trợ của Trấn Ma Ngọc Bài, hắn vẫn còn có thể khống chế tâm thần, không bị ảnh hưởng quá lớn bởi hắc quang.
Mà khi Lôi Điện Kiếm đâm về phía bàn tay to màu xanh trong không trung, Băng Phách Phiêu của Vương trưởng lão đã đâm lên bàn tay trước một bước. Băng Phách Phiêu trong nháy mắt xuyên thủng bàn tay, tiếp đó một màn thần kỳ xuất hiện. Bàn tay vốn hư ảo lại ngưng kết thành một khối băng màu xanh. Quỷ tu kia trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.
Lôi Điện Kiếm của Long Tiêu Diêu cũng đâm lên khối băng màu xanh ngay sau đó. Bàn tay to vốn hư ảo không thể dùng sức phá vỡ lúc này bởi vì bị đông kết thành khối băng, trong nháy mắt bị Lôi Điện Kiếm của Long Tiêu Diêu xuyên thủng bảy lỗ, trên khối băng cũng hiện đầy vết rạn. Sau đó khối băng vỡ vụn ra, trong đó gần một nửa khối băng màu xanh từ khối băng lớn do bàn tay to ngưng kết bóc ra, rơi xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, sắc mặt của Quỷ tu Nguyên Anh kia đã trở nên tái nhợt xám xịt, đồng thời há mồm liên tục phun ra ba búng máu tươi. Mà tình huống trong cơ thể hắn lại càng thêm phiền toái so với bề ngoài. Chân khí toàn thân tán loạn, nhất thời không thể bình phục.
Nếu là bình thường hắn chỉ cần tĩnh tọa điều trị, nhiều nhất là hai ba canh giờ có thể bình phục chân khí xao động trong cơ thể. Đương nhiên tu vi sẽ bị tổn hại, khỏng mất một hai chục năm điều dưỡng rất khó khôi phục trạng thái tốt nhất.
Nhưng lúc này đang giao chiến kịch liệt, chân khí hỗn loạn trong cơ thể Quỷ tu liền biến thành vết thương trí mạng. Mà càng thêm trí mạng chính là: bởi vì chân khí căn bản không chịu sự khống chế, cho dù hắn muốn chạy trốn cũng không thể làm được.
Kinh nghiệm của Vương trưởng lão Phong phú biết bao, lập tức nhìn ra sự suy yếu của Quỷ tu, thừa cơ thúc giục thế công, sau một đợt công kích liền phá vỡ phòng hộ ngoài thân Quỷ tu. Băng Lăng Kiếm trong nháy mắt đem thân thể Quỷ tu đông lại thành một pho tượng băng.
Tuy nhiên kinh nghiệm của Quỷ tu Nguyên Anh bậc cao kia cũng không tầm thường. Lúc chân khí hỗn loạn biết không thể chống đỡ được công kích của Vương trưởng lão, trong khoảnh khắc Vương trưởng lão phá vỡ phòng ngự, hắn vận dụng bí thuật không tiếc tiêu hao tinh hoa Nguyên Anh, mạnh mẽ độn ra khỏi thân thể, chạy trốn về phương xa.
Nhìn thấy ba Quỷ tu Nguyên Anh nối nhau ngã xuống, Quỷ tu Kim Đan Kỳ khác làm sao còn dám dừng lại, lập tức bay về phía mấy đội ngũ công kích khác.
Nhưng còn không đợi đám người Long Tiêu Diêu thở ra một hơi, lỗ hổng kết giới Pháp trận ở bên trái bọn họ trăm thước cũng bị Quỷ tu công phá, hai gã tu sĩ Nguyên Anh của Huyền Không Phái vốn gian khổ chống đỡ bên đó, một người tu vi trung kỳ, một người khác chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ.
Quỷ tu Nguyên Anh bậc cao công kích nơi đó trải qua một trận ác chiến, thi triển bí thuật Quỷ tu Huyết Phệ đại pháp, dùng tinh huyết bản thân hóa thành một mũi tên máu, đâm xuyên phòng ngự của tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, tiêu diệt đối phương trong nháy mắt.
Thấy ba gã Quỷ tu Nguyên Anh vây công mình, tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ lập tức lui về sau tránh né. Tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan Kỳ khác thấy thế cũng lập tức chạy tán loạn. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đều thoát khỏi chiến trường, bọn họ tiếp tục kiên trì vậy không phải là tự tìm chết sao?
Vương trưởng lão thấy thế lập tức truyền âm cho Long Tiêu Diêu cùng hai tu sĩ Kim Đan khác theo lão đi cứu viện. Trong lòng của Long Tiêu Diêu, trận đại chiến này căn bản không phải chính tà đại chiến gì, mà là tranh đoạt tài nguyên tu tiên đơn thuần, hắn căn bản không cần thiết bị cuốn vào trong.
Dù trong lòng không muốn mạo hiểm nhưng Long Tiêu Diêu cũng không thể trốn tránh, chỉ đành kiên trì tiếp tục tham dự. Tuy nhiên khi chiến đấu kết thúc, hắn thu hết toàn bộ pháp khí và nhẫn, túi trữ vật của Quỷ tu bị mình giết lại. Mà nhẫn trữ vật và pháp khí của Quỷ tu Nguyên Anh bậc cao hắn thu lại giao cho Vương trưởng lão, Vương trưởng lão cũng bảo hắn giữ lại.
Vương trưởng lão dẫn đầu chạy tới chỗ hổng kết giới bị công kích, tế pháp khí rồi vọt vào trận, quấn vào cùng một chỗ với hai gã Quỷ tu Nguyên Anh. Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ và tu sĩ Kim Đan chạy tán loạn cũng đều xoay người tiếp tục gia nhập vòng chiến, chắc là đã nhận được truyền âm của Vương trưởng lão, không dám tiếp tục chạy trốn.
Khi Long Tiêu Diêu gia nhập chiến đoàn đã hơi chút tính toán, chọn mục tiêu công kích vào mấy chục tên Quỷ tu Kim Đan tràn vào Pháp trận. Lúc này ba gã Quỷ tu Nguyên Anh đã bị hai tu sĩ Nguyên Anh chia ra cuốn lấy, tuy rằng nhìn qua Vương trưởng lão bị vây ở thế hạ Phong nhưng trong chốc lát sẽ không bị thua.
Ngược lại là số lượng Quỷ tu Kim Đan hơn xa bên này, rất có khả năng phá tan phòng ngự của đội ngũ tu sĩ.
Long Tiêu Diêu vẫn phát động Cự Thạch Trận bảo hộ mình vào trong như trước. Pháp trận bị phá nhưng trận bàn lại không bị hư hỏng, gắn linh thạch một lần nữa rồi kích hoạt là được. Tiếp đó hắn khống chế Lôi Điện Kiếm phát động công kích về phía Quỷ tu Kim Đan tiến vào phạm vi Pháp trận.
Thực lực của Long Tiêu Diêu lúc này tuyệt đối là vô địch trong hàng ngũ Kim Đan. Vạn Thú Tiên Kinh Thiên giai, lại từng áp chế thăng cấp để tăng thực lực, cộng thêm hấp thu thú hồn, tinh huyết mang đến tăng trưởng thực lực về các mặt: thể chất, thần thức, linh căn, thần thông... khiến thực lực của hắn vượt xa tu sĩ cùng cấp khác.
Mà lúc này Long Tiêu Diêu vận dụng lại là phi kiếm thuộc tính Lôi, hiệu quả khắc chế tốt nhất đối với Quỷ tu. Lại có Cự Thạch Trận phòng hộ, hắn không cần lo vấn đề phòng ngự, có thể buông tay công kích. Tuy rằng hắn có điều che giấu, chỉ dùng bảy phần thực lực tấn công địch nhưng uy lực Lôi Điện Kiếm lại không phải Quỷ tu Kim Đan bình thường có thể chống đỡ, gần như mỗi lần đều là một kích có hiệu quả, nháy mắt lại có vài tên Quỷ tu bị mất mạng.
Lúc này đối thủ của Vương trưởng lão là một Quỷ tu Nguyên Anh bậc trung và bậc cao, hai người hoàn toàn áp chế lão. Nhưng giao chiến của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, nếu không có ưu thế tuyệt đối hoặc thần thông đặc thù, muốn lập tức thủ thắng lại không dễ dàng. Mà tên tu sĩ Nguyên Anh bậc thấp chạy trốn quay trở về đối chiến với một Quỷ tu Nguyên Anh bậc thấp, thực lực tương đương khó phân thắng bại.
Bởi vì Long Tiêu Diêu trong nháy mắt giết chết vài tên Quỷ tu Kim Đan hấp dẫn công kích của đám Quỷ tu. số tu sĩ phòng ngự tuy ít nhưng cũng giữ vững trận địa, bắt đầu gia tăng lực độ công kích, tạo thành trạng thái giằng co với đám Quỷ tu nhảy vào phạm vi Pháp trận. Long Tiêu Diêu cũng không chút tạm dừng, điều khiển Lôi Điện Kiếm vô tình tiêu diệt đối thủ, Quỷ tu chết dưới tay hắn không bao lâu liền đạt tới gần hai chục người.
Quỷ tu Kim Đan nhìn thấy công kích Pháp trận ngoài thân Long Tiêu Diêu khó thể có hiệu quả nhanh chóng, mà công kích sắc bén của Lôi Điện Kiếm lại khó thể chống đỡ. Tâm thần đội ngũ bắt đầu dao động, một bộ phận Quỷ tu thậm chí đã rút ra ngoài Pháp trận.
Quỷ tu Nguyên Anh thấy thế giận dữ, sau khi truyền âm thương lượng vài câu. Quỷ tu Nguyên Anh bậc trung lại từ bỏ giáp công đối với Vương trưởng lão, ngược lại triển khai công kích sang Long Tiêu Diêu.