Tuy là con rối, nhưng Thanh Long cũng có nhược điểm. Thứ nhất chính là nó không thể thi triển ra nhiều thần thông Long tộc có uy lực lớn, hơn nữa, thực lực của Thanh Long có liên quan chặt chẽ với người khống chế. Tu sĩ này dùng tinh huyết bản thân kích hoạt con rối Thanh Long, nó cùng chỉ phát huy năng lượng thuộc tính thủy, còn căn nguyên Long tộc và thứ cường đại nhất của nó là lực lượng tiên thiên thuộc tính phong và lôi lại không cách nào vận dụng được.
Chỗ cường đại nhất của con rối Thanh Long chính là nó do nguyên thần bản thể kết hợp với tài liệu mà luyện chế thành, vẫn có thể thi triển được một bộ phận thần thông Long tộc. Loại phương thức luyện chế con rối này đã thất truyền, nó có thể bảo tồn thần thông vốn có của con rối tới mức cao nhất, còn có linh trí không thấp, là trợ lực cường đại nhất của tu tiên giả thời thượng cổ.
Con rối Thanh Long nhận được mệnh lệnh của tu sĩ kia, nó ngửa mặt lên phát ra Long Ngâm, tiếp theo nó dùng cái sừng trên đầu để mở đường, đánh về phía Chu Thiên Kiếm Trận.
May mà con rối Thanh Long này đã không còn Long Tức và tinh huyết nữa, uy lực của Long Ngâm chỉ còn lại khoảng một thành mà thôi. Nếu không thì chỉ dựa và uy lực Long Ngâm cấp mười thì đã có thể đánh cho kiếm trận xơ xác rồi. Tuy nhiên cho dù vậy thì dưới chấn động của Long Ngâm, uy áp của kiếm trận cũng giảm đi rất nhiều, cương khí do phi kiếm phát ra cũng tán loạn hơn phân nửa.
Thân hình con rối Thanh Long lao lên, đúng lúc trói buộc không gian của kiếm trận suy yếu, sừng Thanh Long cắt qua không gian cố định của kiếm trận, đâm thẳng về phía kiếm trận ở trên, đánh bay phi kiếm, lập tức trận thế của kiếm trận tan vỡ, không còn sức phong bế không gian, ngăn cản tu sĩ này bỏ chạy nữa.
Nếu mà tên tu sĩ này lập tức dùng thuấn di bỏ chạy thì chỉ e rằng Long Tiêu Diêu cũng không đủ sức ngăn cản. Nhưng Thanh Long Kỳ là không gian dùng để phong ấn, trấn áp, khống chế và lưu giữ Thanh Long, khoảng cách khống chế Thanh Long có hạn. Đương nhiên, cự ly khống chế còn phụ thuộc vào trình độ luyện hóa Thanh Long Kỳ cùng với thực lực của tu tiên giả.
Tuy tên này đã là đại tu sĩ trung kỳ, nhưng hắn chỉ tu luyện công pháp thuộc tính thủy, thiếu chân khí thuộc tính phong và lôi, chỉ có thể luyện hóa Thanh Long Kỳ cao nhất là hai thành. Với trình độ nghèo nàn này, cộng với việc thực lực của con rối Thanh Long vượt xa hắn, do đó, hắn chỉ có thể khống chế Thanh Long trong khoảng cách từ hai đến ba trăm thước mà thôi.
Một khi vượt qua khoảng cách này thì chẳng những hắn không thể khống chế và thu hồi con rối, mà con rối Thanh Long này lại còn có thể thừa cơ không bị Thanh Long Kỳ trấn áp để khôi phục nguyên thần, tự chủ khống chế thân thể mà bỏ chạy. Tuy con rối không có thân thể máu thịt, nhưng nguyên thần lại có linh trí độc lập. Nó có thể thông qua cắn nuốt tinh huyết để khôi phục lại một bộ phận chức năng của thân thể, hoặc là đoạt xá để thu lấy thân thể mới, nếu như vậy thì nó sẽ đạt được tự do, không bao giờ chịu khống chế của Thanh Long Kỳ nữa. Thanh Long Kỳ mà mất đi con rối thì cũng chỉ được coi là một kiện pháp khí rác rưởi mà thôi.
Hiện giờ tại Tu Tiên giới thì vô cùng khó tìm được Tiên bảo, mà các pháp khí thuộc tính thủy thì lại đa phần có lực công kích không mạnh, từ khi có được Thanh Long Kỳ, hắn luôn tin tưởng vào lực công kích của mình, hắn biết trong tương lai e rằng mình sẽ không bao giờ có được một kiện Tiên bảo lợi hại đến vậy nữa, làm sao hắn có thể vứt bỏ con rối Thanh Long để bỏ chạy được?
Tu sĩ kia thấy kiếm trận bị phá, lập tức đánh ra một pháp quyết, thu hồi con rối Thanh Long và Thanh Long Kỳ. Ngay sau đó hắn thi triển thuấn di, định nhanh chóng chạy đi. Nhưng ngay khi hắn sắp xé mở không gian để thuấn di thì trên trán Long Tiêu Diêu đột nhiên xuất hiện một con mắt màu vàng, một đạo ánh sáng màu vàng bắn nhanh tới cửa không gian mà tên tu sĩ này vừa mở ra, lối vào không gian này lập tức biến mất không rõ lý do.
Đây chính là Phá Diệt Thiên Mục của Long Tiêu Diêu, là khắc tinh của các thần thông không gian. Hắn liên tiếp điểm ngón tay, bổ sung chân khí cho phi kiếm phía xa vốn vừa hao tổn năng lượng do va chạm với con rối Thanh Long, đồng thời khống chế phi kiếm khôi phục lại Tinh Thần Nghịch Chuyển của Chu Thiên Kiếm Trận, không gian xung quanh tu sĩ kia lại bị phong bế một lần nữa.
Sau khi tu sĩ này thi triển thần thông thuấn di, nhưng lại không thể đi vào trong không gian thông đạo, liền lập tức cảm nhận được nguy cơ. Cơ hội đã trôi qua rồi, kiếm trận lại một lần nữa khống chế không gian. Thủy Linh Tráo bên ngoài thân thể hắn đã không còn sức chống đỡ được công kích của kiếm trận nữa, dường như lúc nào cùng có thể vỡ nát. Hắn không dám chậm trễ chút nào, lại lấy ra Thanh Long Kỳ, phun một ngụm tinh huyết bản mạng lên nó, kích hoạt con rối Thanh Long.
Long Tiêu Diêu thấy vậy, đương nhiên biết rằng tu sĩ kia đang gọi con rối Thanh Long, hắn cũng không muốn để đối phương có cơ hội bỏ chạy, con rối Thanh Long thực sự quá mức cường đại, nếu bị gọi ra thì hắn cũng không cách nào ngăn đối phương bỏ chạy được. Lúc này hắn lại thi triển Thanh Ba Công Kích và thần thông Huyễn Vựng, chỉ cần đối thủ hơi choáng váng, gián đoạn việc thi pháp thì cho dù có phun ra nhiều tinh huyết bản mạng hơn nữa cũng chỉ là uổng phí mà thôi.
Quả nhiên, công kích thần thức của Long Tiêu Diêu khiến cho tu sĩ kia tạm thời lâm vào choáng váng, bí pháp đã thi triển được một nửa cũng bị cường hoành gián đoạn. Vốn thần thức của tu sĩ này đã không bằng Long Tiêu Diêu, lại liên tục hai lần phun ra tinh huyết bản mạng, khiến cho nguyên thần của hắn lại càng uể oải thêm. Lúc này hắn đã căn bản không đủ sức chống đỡ công kích nhằm vào nguyên thần của Long Tiêu Diêu.
Thời gian bị choáng váng của hắn cũng vô cùng ngắn, không chỉ vô cùng ngắn đối với tu tiên giả có tuổi thọ rất cao, mà cho dù là phàm nhân tuổi thọ chỉ có mấy chục năm thì khoảng thời gian này cũng vô cùng nhỏ bé không đáng kể, cho dù kéo dài thêm một ngàn, một vạn lần thì chỉ e cũng không ai chân chính để ý chút thời gian quá ngắn này.
Nhưng cũng chính khoảng thời gian cực ngắn này lại quyết định vận mệnh của một vị đại tu sĩ, cảnh giới đỉnh cao của Tu Tiên giới. Không thể gọi ra con rối Thanh Long, vòng bảo hộ bên ngoài thân thể hắn đã không thể chịu được thế công cường đại của Chu Thiên Kiếm Trận, ngay trong nháy mắt khi tu sĩ này choáng váng, Thủy Linh Tráo đã ầm ầm vỡ nát, vận mệnh của tu sĩ này cũng được định đoạt.
Long Tiêu Diêu ung dung quét dọn chiến trường, lần này hắn không lưu thủ nữa, giết chết toàn bộ tất cả mọi người, bao gồm cả các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, thu toàn bộ Nguyên Anh và nguyên thần lại, càng không bỏ qua cho nhẫn trữ vật và pháp khí.
Sau khi Long Tiêu Diêu tu luyện khôi phục, hắn nhỏ máu luyện hóa Thanh Long Kỳ, sau đó hắn cũng chưa vội vã đi tới tổng bộ của Huyền Không Phái. Trải qua tổn thất lớn lần này, tất nhiên Huyền Không Phái sẽ phong bế môn phái, không dám đi ra ngoài nữa. Mà đối phương lại còn có Đại trưởng lão và không ít đại tu sĩ bên trong, hắn cũng không đủ sức đánh tới tận cửa, do đó, hắn quyết định trước tiên bỏ qua việc này, quay trở về phường thị Vương gia.
Ngay sau khi về tới phường thị, việc thứ nhất Long Tiêu Diêu làm chính là giao ba kiện Tiên bảo băng hệ cho Bạch Như Ngọc, tuy thực lực hiện tại của nàng cũng còn có chút miễn cưỡng khi khống chế Huyền Băng Bảo Kính, nhưng Tiên bảo phải được bồi dưỡng trong thời gian dài thì mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất của chúng được.
Uy lực của Huyền Băng Bảo Kính cũng khiến Long Tiêu Diêu phải có chút khiếp sợ, đương nhiên sẽ để cho Bạch Như Ngọc luyện hóa thành pháp khí bản mạng, có được ba kiện Tiên bảo, Bạch Như Ngọc hoàn toàn có thể bằng thực lực bản thân nhảy lên hàng ngũ cao thủ cảnh giới siêu nhất lưu, điều này khiến hắn càng thêm yên tâm.
Long Tiêu Diêu ở lại động phủ do phường thị Vương gia cung cấp, lại nhờ Vương gia sưu tầm thông tin liên quan đến Huyền Không Phái. Quả nhiên, sau khi toàn bộ tu sĩ bậc cao ở Trường Bạch bị tiêu diệt, Huyền Không Phái đã phong tỏa môn phái để tự bảo vệ.