Hiện giờ Long Tiêu Diêu muốn tìm một chỗ để có thể yên tâm tu luyện, chờ tới khi thực lực bản thân đạt tới Kim Đan Kỳ bậc trung đỉnh phong sẽ đi tìm địa điểm thích hợp bắt giết yêu thú, hấp thu thú hồn. Hiện giờ địa phương mà hắn vốn cho rằng là nơi ẩn tu tốt nhất - Long Môn lại bị người tu tiên khác chiếm cứ. Hắn hơi trầm tư, quyết định về gia tộc ẩn tu.
Long Tiêu Diêu về tới gia tộc, thành viên đồng lứa trong gia tộc hắn đã chết hết toàn bộ. Hiện giờ hắn đã trở thành trưởng bối trong gia tộc. Hắn không khỏi cảm khái tháng năm vô tình, cảm khái sinh mệnh con người ngắn ngủi, sinh lão bệnh tử biến ảo vô thường.
Trong mắt phàm nhân, côn trùng, ngọn cỏ là không đủ thọ mệnh, thuộc loại tồn tại không đáng kể. Nhưng giờ phút này phàm nhân trong mắt người tu tiên cũng giống như những vật nhỏ bé kia. Trong mắt những tu sĩ trên thượng giới trong truyền thuyết, chỉ sợ những người tu tiên bọn họ cũng giống như những con kiến, càng không nói tới tiên nhân cao cao tại thượng kia. Thật không hiểu đâu mới là điểm cuối của đại đạo.
Long Tiêu Diêu không ngờ là hắn chỉ vì tìm kiếm một chỗ tu luyện, bất đắc dĩ trở về trong gia tộc, vô ý lại khiến tâm cảnh đột phát, có tác dụng không ít đối với con đường tu luyện của hắn.
Long Tiêu Diêu về tới gia tộc, sự tồn tại của hắn trong gia tộc lại được khởi dậy một lần nữa. Bức họa của hắn được thờ phụng tại chính đường, tộc trưởng đời này tất nhiên là nhận ra hắn, vì thế cung kính mời hắn ngồi ghế trên, cùng muốn khoản đãi tồn tại là chỗ dựa vững chắc của gia tộc này.
Nhưng Long Tiêu Diêu lại không muốn bị dính với sự vụ thế tục, hơn nữa cũng chẳng muốn bị chuyện xã giao làm phiền, chỉ bảo tộc trưởng chuẩn bị cho hắn một phòng yên tĩnh không bị quấy rầy, cũng dặn dò hắn không được để lộ hành tung của mình ra ngoài.
Tộc trưởng tuy rằng không cam lòng bỏ qua một cơ hội thể hiện nhưng cũng không dám làm trái ý nguyện của Long Tiêu Diêu. Vì thế hắn dành hắn ra một đại viện, không dám để Long Tiêu Diêu ở nơi bình thường, lại đem tất cả thiếu niên trong gia tộc tới để hắn xem có tiểu bối nào có thể trở thành người tu tiên hay không.
Đương nhiên tộc trưởng đều mang tới hậu nhân dòng chính của gia tộc họ Long. Chỉ cần gia tộc có thêm một người tu tiên nữa là tộc trưởng cảm thấy địa vị của gia tộc có thể tăng lên. Người thế tục đương nhiên không rõ sự cao thấp của người tu tiên. Bọn họ ngây thơ cho rằng nhân số càng nhiều thì càng tốt, để nếu một người như Long Tiêu Diêu ngã xuống thì gia tộc cũng không đi xuống.
Hiện giờ gia tộc của Long Tiêu Diêu có hơn ba mươi đứa bé chưa tới mười năm tuổi. Phàm nhân có được linh căn tu tiên thì trăm người không có một nhưng trong hậu nhân của gia tộc này thật sự lại có được một người có linh căn, tuy rằng chỉ là đơn linh căn, mà lại là hỏa linh căn tam cấp đáng thương.
Tuy rằng có thể miễn cưỡng tu luyện nhưng với loại tư chất linh căn này thì chỉ sợ ngay cả Trúc Cơ cũng không có khả năng, các môn phái tu tiên sẽ không tuyển nhận. Đứa nhỏ này là chắt trai của thân thúc thúc nhà Long Tiêu Diêu, mới chỉ có bảy tuổi. Trong đám công pháp hắn thu được vốn có một công pháp hỏa thuộc tính Huyền giai cao cấp, liền truyền thụ cho đứa nhỏ kia, lại cho nó một ít đan dược Luyện Khí Kỳ để nó tự tu luyện.
Sau đó Long Tiêu Diêu liền phong bế Pháp trận rồi bế quan tu luyện. Trong gia tộc không ai dám làm phiền hắn, thế nên hắn có thể chuyên tâm tu luyện.
Nhoáng một cái đã trôi qua nửa năm. Đột nhiên một hôm Long Tiêu Diêu phát hiện ra ba người tu tiên Trúc Cơ Kỳ bay về phía gia tộc. Hắn bởi có Đại Ảo Trận phòng hộ nên những người này chưa phát hiện ra hắn, xoay quanh không trung lớn tiếng quát.
- Đạo hữu phía dưới nghe đây. Người thân là người tu tiên lại còn can thiệp tới sự vụ thế gian, nhiễu loạn trật tự thế gian, chẳng lẽ không biết quy định của đạo giới tu tiên sao?
Hóa ra gia tộc tuy rằng không công khai công bố chuyện Long Tiêu Diêu trở về gia tộc ra ngoài nhưng lại ngầm để lộ tin tức này ra, khiến gia tộc có thể khuếch trương thêm một bước.
Nhưng Long gia khuếch trương tất nhiên là ảnh hưởng tới lợi ích của gia tộc khác, trong đó có hai gia tộc liền liên hợp lại. Bọn họ biết Long Môn mới xuất hiện một gia tộc tu tiên, vì thế mua vài cây nhân sâm, linh chi hai ba trăm năm, lại hứa hẹn về sau hàng năm sẽ cung phụng linh dược, mời gia tộc tu tiên kia ra mặt đối phó với Long Tiêu Diêu.
Linh dược hai ba trăm năm tuổi đối với gia tộc tu tiên nhỏ cũng coi là quý hiếm, lại biết Long Tiêu Diêu mới có bốn mươi tuổi, tuy biết hắn có thể phi hành nhưng cũng chỉ đoán hắn mới đạt Trúc Cơ bậc thấp hoặc bậc trung thôi. Mà nếu hắn đã ở trong gia tộc tu luyện thì khẳng định cũng không có bối cảnh gì.
Vì thế hai gã tu sĩ Trúc Cơ bậc trung và một gã bậc cao liền kéo nhau tới Long gia, đương nhiên muốn giết chết Long Tiêu Diêu ngay tại đây để tránh để lại hậu hoạn.
Long Tiêu Diêu từng trong lúc luyện công bị người quấy rầy mà thiếu chút nữa tẩu hòa nhập ma, lúc này vội thu liễm tâm thần, chậm rãi thu công. Hắn đã nhận ra ba người trên không là ba kẻ có tu vi cao nhất trong gia tộc tu tiên ở Long Môn. Mặc dù không biết đối phương vì sao lại tới tìm mình gây phiền toái nhưng hắn cũng biết đối phương chẳng phải tới vì bảo vệ trật tự gì của giới tu tiên.
Long Tiêu Diêu không khỏi than thầm một tiếng. Hắn đương nhiên không sợ gì ba tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Đối phương nếu đã tìm tới cửa thì đương nhiên hắn phải giải quyết. Nhưng do đó hắn cũng không thể tiếp tục ẩn tu trong gia tộc nữa, chỉ có thể tiếp tục đi trên con đường lưu lạc.
Long Tiêu Diêu sau khi thu công mới dùng tu vi Trúc Cơ bậc trung bay lên không trung, nhìn ba người nói:
- Không biết ba vị đạo hữu quang lâm hàn xá là có gì chỉ giáo?
Ba người kia thấy Long Tiêu Diêu chỉ là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bậc trung thì lập tức yên lòng. Tu sĩ Trúc Cơ bậc cao nói:
- Giải quyết hắn nhanh rồi về, cẩn thận đêm dài lắm mộng, kinh động tới tu sĩ khác đi ngang qua.
Long Tiêu Diêu nghe vậy mỉm cười. Ý tưởng của ba người họ lại hoàn toàn phù hợp với hắn. Hắn lập tức thi triển ra thần thông Huyễn Vựng. Ba người vừa gọi pháp khí ra chuẩn bị phát động công kích hắn, cấp cao nhất cũng chia là một kiện linh khí cực phẩm nhưng chưa kịp bay tới gần hắn đã bị Huyễn Vựng công kích.
Thần thức của Long Tiêu Diêu cường đại hơn ba người nọ mấy chục lần. Ba người lập tức lâm vào trạng thái hôn mê, căn bản không cần đợi hắn ra tay đã rơi từ trên không trung xuống mà ngã chết.
Long Tiêu Diêu lập tức thu dọn chiến trường. Lúc này đám người tộc trưởng trong gia tộc họ Long cũng đã đi ra, thấy cảnh tượng trước mặt liền hoảng sợ tới không dám nói một lời.
Long Tiêu Diêu nhìn lướt qua tộc trưởng rồi nói:
- Ta từng dặn các ngươi không được để lộ tin tức ta về gia tộc ra ngoài, các ngươi lại vẫn tiết lộ ra. Hiện giờ ta đã giải quyết hoàn toàn phiền toái này cho các ngươi, về sau các ngươi tự cầu phúc đi.
Nói xong Long Tiêu Diêu lập tức ngự kiếm bay đi, tới thẳng Long Môn. Đạo lý nhổ cỏ tận gốc tất nhiên hắn hiểu rõ. Tuy rằng gia tộc tu tiên kia không tạo thành uy hiếp gì cho hắn nhưng nếu trả thù gia tộc họ Long thì vẫn dễ như trở bàn tay.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu cũng không có tình cảm thâm hậu gì đối với hậu nhân của gia tộc nhưng dù sao cũng có quan hệ huyết mạch, hắn vẫn không muốn bọn họ gặp phiền toái. Hắn dù khinh thường hành động lấy mạnh hiếp yếu nhưng hiện giờ đối phương đã khiêu khích hắn trước, hắn tất nhiên không thể để lại họa sau này.