Long Tiêu Diêu cũng không sợ hãi chuyện Bát Quái Trận bao phủ mình. Hắn cũng tương đối hiểu biết Bát Quái Trận. Mà Bát Quái Trận do Bát Quái Kính tạo thành lại còn cần hấp thu nhiều năng lượng linh khí trong thiên địa hơn bình thường. Bởi hiện giờ linh khí trong giới tu tiên loãng hơn thời thượng cổ rất nhiều cho nên uy lực của Bát Quái Trận do linh khí ngưng tụ thành cũng giảm mạnh. Tuy nói bố trí Bát Quái Trận thì uy lực cũng cường đại hơn mấy lần nhưng đối với hắn mà nói cũng không có uy hiếp lớn lắm.
Nhưng Long Tiêu Diêu lại không dám coi thường hai phù văn kia. Hắn lập tức gọi Hắc Thạch Tháp và Cửu Bảo Phù Đồ ra bảo vệ mình, cũng thúc dục Phá Tự Phù trong nháy mắt khống chế phạm vi của Linh Khí Bát Quái Trận kia, đồng thời tăng mạnh thế công của Chu Thiên Kiếm Trận.
Đại trưởng lão kia không thể ngờ được là kẻ địch rơi vào Bát Quái Trận lại có thể thoát vây dễ dàng như vậy. Lúc này hắn kinh hãi vô cùng, chỉ khống chế hai phù văn kia triển khai công kích. Hắn tu luyện công pháp thuộc tính thủy, tuy rằng còn có pháp khí công kích khác nhưng thứ mạnh nhất cũng chỉ là cổ bảo cực phẩm. Mà pháp khí thuộc tính thủy có lực công kích vốn không mạnh lắm, hắn cũng không muốn gọi ra pháp khí khác để hỗ trợ công kích.
Công kích của Chu Thiên Kiếm Trận tăng vọt khiến Thủy Ba Tráo của Đại trưởng lão kia vỡ nát. Mà phù văn màu bạc kia dưới sự công kích của kiếm trận cũng dần dần vặn vẹo biến hình, cuối cùng vỡ nát rồi biến mất. Hắn tuy vẫn có thể tiếp tục rót chân khí vào để đề cao phù văn nhưng phù văn thượng cổ này lại cần năng lượng quá lớn.
Ở thời kì thượng cổ thì đại tu sĩ bình thường đều có thể điều động linh khí thiên địa kích hoạt phù văn. Phù văn sau khi bị kích hoạt sẽ không ngừng hấp thu linh khí của thiên địa để không ngừng bổ sung năng lượng cho bản thân. Nhưng hiện giờ linh khí đã có biến đổi lớn thì linh khí trong thiên địa cũng không đủ để cung cấp năng lượng cho phù văn, khiến uy lực của nó tất nhiên giảm mạnh.
Đại trưởng lão kia cũng không tiếc hao phí tinh huyết bản mạng để tăng uy lực của phù văn, lúc này khí huyết hao tổn nghiêm trọng, đã phải duy trì phòng ngự của Phù Văn Hộ Giáp lại còn không ngừng mất chân khí để kích hoạt phù văn trên hộ giáp. Theo lý mà nói thì chỉ cần cung cấp đủ năng lượng, đề cao số lượng phù văn thì tầng phòng ngự của hộ giáp có thể kháng cự được công kích của kẻ địch.
Nhưng những thứ này chỉ là lý luận mà thôi. Phù văn cần năng lượng khổng lồ mới có thể kích hoạt, ai lại có chân nguyên vô cùng vô tận như vậy chứ? Đại trưởng lão kia tuy rằng là đại tu sĩ cấp bốn nhưng vẫn khó có thể chịu được sự tiêu hao quá lớn của phù văn và Pháp kỹ, tốc độ đề cao của phù văn cũng dần dần giảm xuống. Mà phù văn dưới sự công kích của kiếm trận liền không ngừng vỡ nát, biến mất, tầng phòng ngự dần dần khó có thể duy trì nổi.
Lúc này Long Tiêu Diêu cũng đã bị hai phù văn hắc bạch kia gây áp lực. Hai phù văn này xoay chuyển bay tới, tỏa ra một tầng uy áp pháp tắc mênh mông, ngay cả tầng phòng ngự do Cửu Bảo Phù Đồ và Hắc Thạch Tháp tạo thành cũng phải chịu áp lực cực lớn. Mà quỷ dị nhất là một tia ý cảnh chí âm chí dương kia lại không thể nào phòng ngự được, xuyên thấu qua phòng tuyến gây tổn thương tới tinh thần hắn, lập tức khiến thần trí của hắn hơi hỗn loạn.
May mắn đó không phải là năng lượng chân thật mà chỉ là một tia ý cảnh, nguyên thần ba màu của Long Tiêu Diêu lại vô cùng ngưng thực, phát hiện ra chuyện liền lập tức bảo vệ kỹ tâm thần, thoát khỏi ảnh hưởng của tia ý cảnh kia. Tuy dù được nhanh chóng bảo vệ nhưng hắn vẫn cảm thấy nguyên thần giống như bị những mũi kim đâm tới, đau tới nhói tim khiến hắn suýt ngất đi.
Nguyên thần đã bị tổn thương vô hình một lần, Long Tiêu Diêu tất nhiên không dám sơ xuất, lập tức điều khiển Chu Thiên Kiếm Trận thi triển ra kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển. Tinh Thần Nghịch Chuyển khiến thiên địa biến sắc, uy lực của kiếm thế tất nhiên là không cần phải nói. Trong phạm vi của kiếm trận, linh khí thiên địa hoàn toàn hỗn loạn, thậm chí pháp tắc cũng bị ảnh hưởng. Những phù văn màu bạc kia lập tức vỡ nát toàn bộ.
Phù Văn Hộ Giáp mất đi phù văn bảo vệ liền trực tiếp bị kiếm trận công kích, chỉ kiên trì được không tới mười nhịp thở, dưới áp lực của kiếm trận liền không ngừng héo rũ đi. Hộ giáp bị thu nhỏ lại không còn có thể bảo vệ hoàn toàn Đại trưởng lão, cương khí của phi kiếm lập tức đâm tới mười mấy lỗ máu trên người hắn. Nguyên Anh bay ra khỏi cơ thể liền bị kiếm trận vây lại trên không trung, lập tức bị Long Tiêu Diêu bắt lấy.
Long Tiêu Diêu rất tò mò đối với phù văn thượng cổ một trắng một đen kia. Nhất là chúng lại có thể đả thương nguyên thần của mình dưới sự bảo vệ của hai Tiên bảo, uy lực tuyệt đối không kém gì Tiên bảo. Hơn nữa hai phù văn này là từ đầu ngón tay của Đại trưởng lão bay ra, hẳn chính là sử dụng bí pháp dung thể thượng cổ. Đó chính là bí thuật mà hắn muốn nắm giữ nhất.
Lúc này Long Tiêu Diêu thi triển sưu hồn thuật với Nguyên Anh của Đại trưởng lão. Một lát sau trên mặt hắn liền xuất hiện vẻ tươi cười, sau đó lại hơi nhíu mày, rơi vào trầm tư.
Hóa ra Đại trưởng lão quả thực chiếm được bí thuật phù văn dung thể của tu sĩ thượng cổ truyền lại, chuẩn xác mà nói thì còn có tới hai bí thuật. Thứ nhất là nghiên cứu phù lục sâu sắc, lấy pháp tắc phù văn làm hạt giống, dùng chân nguyên tinh huyết bản thân tạo thành hình thức ban đầu của phù văn trong cơ thể, sau đó nuôi dưỡng để nó dần dần thành hình.
Phương pháp này tạo thành phù văn kết hợp chặt chẽ với cơ thể, khống chế như ý. Tuy nhiên ngưng kết hình thức ban đầu của phù văn lại cần tốn rất nhiều tinh huyết, hơn nữa yêu cầu bản thân tu sĩ phải tinh thông phù lục, hoàn toàn nắm giữ pháp tắc tạo thành phù văn, yêu cầu cực cao với cảnh giới của tu sĩ.
Cho dù là giới tu tiên thượng cổ thì người có thể nắm giữ và tinh thông phù văn thực cùng ít ỏi không có mấy người. Vì thế một vị cổ tu đại trí tuệ mới phát minh ra một phương pháp đơn giản, dùng năng lượng pháp tắc chế tạo ra một phù văn bằng ngọc phù, dùng nó làm mô hình, dung nhập tất cả vào trong cơ thể, dần dần dùng chân nguyên tinh huyết phục chế ra hình thức ban đầu của phù văn, cũng hấp thu năng lượng pháp tắc trong ngọc phù để nuôi dưỡng.
Phương pháp này muốn tạo thành phù văn phải tốn thời gian tương đối dài, phục chế cần mấy chục năm, hấp thu năng lượng pháp tắc của ngọc phù cũng là một quá trình lâu dài, cuối cùng uy lực của phù văn được quyết định rất lớn bởi việc có thể hấp thu bao nhiêu năng lượng pháp tắc, hơn nữa khống chế còn xa mới tốt bằng phù văn tự mình nuôi dưỡng.
Một vấn đề khác của phù văn dung thể chính là muốn tạo phù văn cần mất chân nguyên tinh huyết. Chuyện này tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới tiến cảnh của bản thân. Mà phù văn cần không ngừng bồi dưỡng, uy lực mới có thể dần dần tăng lên. Điều này ảnh hưởng rất lớn tới tiến trình tu luyện.
Đại trưởng lão kia sử dụng phương pháp sau, ở bên trong động phủ của cổ tu phát hiện ra hai ngọc phù hạt giống của phù văn, trải qua hơn bốn trăm năm đào tạo, rốt cục cũng phát huy được một phần uy lực của hai phù văn này nhưng còn kém với với phù văn chân chính rất xa. Cũng bởi thế mà lão bị ảnh hưởng tới tu luyện, mất hơn hai ngàn năm mới gần đạt tới Phi Thăng Kỳ cấp bốn.
Long Tiêu Diêu trầm tư một lát, sau đó nhanh chóng thu dọn chiến trường; bay tới Hắc Thổ Sâm Lâm tu luyện khôi phục chân khí. Sau đó hắn lại bay tới gần Hắc Thổ Tông, vừa tiếp tục theo dõi, vừa kiểm tra chiến lợi phẩm thu được từ tu sĩ Bách Trận Môn.