Bốn phái Quỷ tu bị thiệt thòi nhiều, đương nhiên không thể nén giận được, liền tìm tới chính đạo nói chuyện phải trái. Nhưng mà, cuối cùng biết được dĩ nhiên là Thái thượng nhị trưởng lão của Linh DỊ Môn dẫn đầu ra tay phá hư quy củ, cũng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Linh DỊ Môn làm thế nào bồi thường tổn thất cho ba phái kia tạm thời không đề cập tới, nhưng bốn phái Quỷ tu lại không hẹn mà cùng nhau ghi tạc món nợ này trên người Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu giết chết ba tu sĩ Nguyên Anh của Hắc Thổ Tông, Hắc Thổ Tông đương nhiên cũng lập tức từ Tinh huyết bài lưu lại trong môn phái bọn họ biết được ba người ngã xuống. Hắc Thổ Tông trong cơn giận dữ, nhưng cũng vẫn chưa độc lập hành động, mà tìm tới Huyền Không Phái và hai đại môn phái khác của Hắc Thổ Sâm Lâm cùng nhau thương lượng đối sách.
Huyền Không Phái biết được việc này, đương nhiên hận Hắc Thổ Tông thấu xương: một gã thiên tài rất có thể sẽ gia nhập môn phái bọn họ, bị bức phải buông bỏ, kết quả, vậy mà còn không thể giải quyết triệt để được. Tương lai Long Tiêu Diêu tăng mạnh thực lực, nếu tìm đến trả thù Huyền Không Phái bán đứng mình, chỉ sợ vô cùng hậu hoạn.
Bất kể nguyện ý hay không, Huyền Không Phái và hai phái kia đều bị trói cùng một chỗ với Hắc Thổ Tông, bốn phái phải đối mặt với phiền toái này không thể lảng tránh. Thế nhưng hiện tại Tinh huyết bài của Long Tiêu Diêu đã mất đi, cho dù bọn họ muốn phái người đuổi giết, cũng không thể ra tay. Vì để diệt trừ hậu hoạn, cuối cùng bốn phái quyết định ra giá cao truy nã Long Tiêu Diêu trong giới tu tiên.
Tuy nhiên, quan niệm về địa vực ở giới tu tiên rất quan trọng, mỗi một môn phái đều có phạm vi thế lực của riêng mình. Trừ phi gặp phải công địch của giới tu tiên, nếu không, lệnh truy nã rất khó tiến vào phạm vi thế lực của các đại phái tu tiên khác, nhiều nhất chỉ có thể tuyên cáo thông qua phường thị.
Nếu Long Tiêu Diêu biết được kết quả thương lượng cuối cùng của bốn phái, có thể sẽ vì quyết định của mình lúc trước lựa chọn bỏ chạy về hướng Tây mà cảm thấy kiêu ngạo. Bốn phái cuối cùng quyết định trừ mỗi phái đều tự truy nã toàn diện trong phạm vi thế lực của mình, cũng tận dụng hết khả năng thông qua thương hội tuyên cáo lệnh truy nã trên toàn địa vực rộng lớn, mà hướng lựa chọn ưu tiên cũng là khu vực Tây bộ hắn chạy trốn.
Long Tiêu Diêu cũng không biết bốn phái đã tiến hành truy nã hắn, hắn một đường phi hành về hướng Nam. Tuy nhiên, đi ngang qua phường thị hắn đều đi vào dạo một vòng, trừ vớ được món bẫm ra, chủ yếu hắn còn phải mua vài loại tài liệu thuộc tính lôi. Lôi Điện Tráo bị Thần Mộc Thứ đục lỗ, đã hoàn toàn hư hỏng, để chuẩn bị cho Phiêu Miểu Viên thí luyện sắp tiến hành không lâu sau, hắn phải luyện chế một kiện bảo hộ thuộc tính lôi.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu hiện tại có linh thạch sung túc, nhưng hắn lo lắng dẫn tới phiền toái không cần thiết, cũng không dám quá mức khoa trương, hơn nữa, nếu không có gì ngoài ý muốn, không lâu nữa hắn cũng có thể ngưng kết Nguyên Anh. Sau khi tiến vào Nguyên Anh Kỳ, có thể vận dụng tam muội chân hỏa luyện chế pháp khí cấp độ, phẩm chất cao hơn, nên hiện tại hắn cũng không cần mua sắm pháp khí hay tài liệu gì nhiều lắm.
Mấy ngày sau Long Tiêu Diêu liền bay đến Hoa Sơn, hắn đi thẳng vào Ngọc Nữ Phong tìm Bạch Như Ngọc. Hiện giờ Bạch Như Ngọc đã đạt tới Trúc Cơ bậc cao, hai người gặp mặt sau đó bay đến một chỗ núi nhỏ yên lặng, bố trí Pháp trận, hai người ngồi trên đỉnh núi hai mắt nhìn nhau ẩn chứa bao ân tình.
Long Tiêu Diêu phát hiện tuy rằng Bạch Như Ngọc có vẻ vô cùng vui mừng, nhưng không dấu được một chút tiều tụy trên mặt. Sau một hồi hắn thân thiết gặn hỏi, cuối cùng Bạch Như Ngọc nói ra nguyên nhân.
Thì ra, Bạch Như Ngọc một lòng tăng tốc tu luyện, bởi vì tâm cảnh không ổn định, khi tu luyện gặp phải tâm ma, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma. Nguyên nhân xảy ra tâm ma chính vì chuyện xưa phụ thân nàng bị Vạn gia Lĩnh Nam giết chết, để lại một bóng ma rất sâu trong lòng nàng.
Long Tiêu Diêu cũng không quên mối thù giết cha của Bạch Như Ngọc, Lĩnh Nam Vạn gia cũng không phải gia tộc tu tiên lớn lao gì cho lắm, trong gia tộc tu vi cao nhất nghe nói cũng chỉ là hai gã tu sĩ Kim Đan Kỳ, với thực lực của hắn hiện tại, hoàn toàn có thể loại bỏ Vạn gia ra khỏi giới tu tiên.
Long Tiêu Diêu lần nữa không hề động thủ nguyên nhân là muốn chờ đến khi Bạch Như Ngọc tu vi tăng lên, chính tay nàng ra tay báo thù, nếu không, chung quy tâm ma trong lòng nàng không thể hoàn toàn tiêu trừ. Ở trong tu luyện bình thường có thể sẽ không thấy rõ lắm, nhưng khi tăng lên tu luyện kỳ sẽ gặp phải tâm ma quấy nhiễu, loại tai họa ngầm này có thể sẽ biến thành một sơ hở trí mạng.
Long Tiêu Diêu không nghĩ tới Bạch Như Ngọc ở trong tu luyện bình thường mà còn bị tâm ma quấy nhiễu, nếu không thể nắm chắc giải quyết việc này, chắc chắn thời điểm Bạch Như Ngọc Kết Đan sẽ trở thành uy hiếp trí mạng. Hắn liền quyết định thừa dịp trước thời gian Phiêu Miểu Viên thí luyện còn thừa mấy tháng, phải giúp Bạch Như Ngọc triệt để giải trừ bóng ma trong lòng này.
Kế hoạch của Long Tiêu Diêu là tận lực để cho Bạch Như Ngọc chính mình tự tay báo thù, hắn chỉ ở bên cạnh hỗ trợ. Điều này cần phải chuẩn bị trước đâu vào đó mới được.
Long Tiêu Diêu trước nhìn Bạch Như Ngọc sử dụng pháp khí hiện giờ, bởi vì không có yêu cầu thực chiến bao nhiêu, pháp khí của Bạch Như Ngọc chỉ có sư phụ nàng tặng cho nàng một thanh Hàn Băng Kiếm, Băng Ngọc Hoàn và Hàn Băng Thuẫn là Thần khí thượng phẩm thuộc tính băng. Nếu thực sự dùng cho thực chiến, chẳng những pháp khí cấp bậc bình thường, hơn nữa có vẻ thủ đoạn cũng quá mức đơn điệu.
Hiện nay Bạch Như Ngọc nắm giữ Pháp kỹ thuộc tính băng nhưng thật ra uy lực không kém, hơn nữa khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú chính là Bạch Như Ngọc có thể vận dụng Băng Diễm là chân hỏa thuộc tính băng, tuy rằng thuộc loại hỏa diễm, nhưng khí tức ẩn chứa trong nó cũng không phải là cực nóng, mà là năng lượng băng hàn đóng băng hết thảy.
Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú nguyên nhân quan trọng nhất là loại Băng Diễm này chẳng những uy lực vượt qua hỏa diễm ngũ hành, hơn nữa là loại hỏa diễm chuyên dùng để luyện chế đan dược cao cấp và pháp khí thuộc tính băng. Trước kia hắn luyện chế cho Bạch Như Ngọc đều là đan dược thuộc tính thủy, chính vì hắn không thể sử dụng loại Băng Diễm này.
Long Tiêu Diêu hỏi Bạch Như Ngọc về Huyền Băng Quyết, đương nhiên Bạch Như Ngọc sẽ không giữ bí mật với hắn. Hắn đọc một lần kỹ càng tỉ mỉ tâm pháp trong đó ghi lại vận dụng Pháp kỹ và Băng Diễm. Hắn có được chân khí hỗn độn, có thể tùy ý chuyển hóa bất cứ thuộc tính nào, tự nhiên cũng có thể tu luyện Băng Diễm.
Băng Diễm kỳ thật cũng không phải là Pháp kỹ, mà là thuộc loại chân hỏa đặc biệt của tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng mới có. Bạch Như Ngọc vận dụng Băng Diễm chỉ là nhất muội chân hỏa, mà đã có khí tức băng hàn như thế, theo tu vi tăng lên, Băng Diễm đạt tới cảnh giới tam muội chân hỏa, uy lực của nó có thể nghĩ mà biết! Bởi vậy có thể thấy được tu sĩ có được thuộc tính linh căn biến dị thực lực cường đại hơn xa so với tu sĩ bình thường.
Bình thường người tu tiên tu luyện công pháp thuộc tính loại nào, thì sẽ có chân khí tương ứng với thuộc tính, cũng chỉ có thể thi triển Pháp kỹ, bí thuật tương ứng. Mà Long Tiêu Diêu bởi vì có được chân khí hỗn độn, chỉ cần thông qua phối hợp thuộc tính linh căn riêng biệt, là có thể chuyển hóa thành chân khí thuộc tính tương ứng. Đương nhiên nắm giữ Băng Diễm cũng không thành vấn đề.
Long Tiêu Diêu có thể vận dụng Băng Diễm, mà còn là Băng Diễm nhị muội chân hỏa, dĩ nhiên có thể luyện chế đan dược và pháp khí thuộc tính băng cao cấp, hắn vốn đang có phần lo lắng vì Bạch Như Ngọc còn thiếu pháp khí cấp độ, phẩm chất cao, hiện giờ cũng không thành vấn đề, còn lại chỉ cần tăng cao năng lực thực chiến của Bạch Như Ngọc.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa nói cho Bạch Như Ngọc biết ý nghĩ của mình. Hai người ở trên ngọn núi nhỏ vô ưu vô lự qua mấy canh giờ đầm ấm, vui vẻ. Tiểu Hồ và Kim Xà cũng mang đến cho bọn họ vô tận niềm vui.
Trước khi hai người chia tay, Long Tiêu Diêu nói cho Bạch Như Ngọc biết một tháng sau lại đến tìm nàng, đến lúc đó sẽ dẫn nàng ra ngoài thí luyện, để nàng trước thời hạn chuẩn bị sẵn sàng. Bạch Như Ngọc nghe vậy đương nhiên mừng rỡ đáp ứng, Long Tiêu Diêu nhìn theo bóng nàng đi xa dần, trong lòng tính toán kế hoạch bước tiếp theo.