Thú Thần Tu Tiên 1

Chương 315: Chương 315: Sơ nhập Ma Vực






Long Tiêu Diêu bay qua sông băng liền phát hiện ra Ma Vực, trước mặt là một màn sương màu đen mênh mông bát ngát bao phủ tới tận chân trời. Màn sương đen này chính là ma khí có tác dụng ăn mòn và ma hóa, khiến cho thực vật trong khu vực này gần như chết hết, chỉ còn lại một số loại cây cỏ bị ma hóa. Nhưng những thực vật bị ma hóa thì đều mất đi khả năng sinh sản, do đó thảm thực vật ở đây cực kỳ thưa thớt.

Động vật trong khu vực Ma Vực cũng chịu ma hóa mà biến thành ma thú, năng lực sinh sản cũng giảm xuống, rất khó sinh ra đời sau, do đó số lượng ma thú cũng không nhiều. Tuy nhiên ma thú này còn hung mãnh hơn yêu thú cùng cấp rất nhiều, hơn nữa lại vô cùng khát máu, nếu bị ma thú bắt gặp thì chắc chắn sẽ không chết không thôi.

Ma khí trong Ma Vực còn có tác dụng ngăn cản thần thức, khiến cho phạm vi dò xét của Long Tiêu Diêu giảm xuống chỉ còn không đến một phần ba. Cùng lúc lao vào trong phạm vi ma khí, hắn lập tức dùng Nam Minh Ly Hỏa tạo thành một cái ô, ngăn cản ma khí xâm nhập vào cơ thể.

Phạm vi Ma Vực chỉ có mấy trăm dặm, chỉ cần căn cứ vào độ mạnh yếu của ma khí là có thể dễ dàng tìm ra vị trí của ma tuyền. Mà khu vực ma khí bao phủ xung quanh ma tuyền thì đến cả Ma tu cũng không thể ở lại lâu chịu đựng ma khí ăn mòn, nếu không nguyên thần sẽ bị hao tổn, thậm chí đánh mất thần trí. Do đó, Ma tu cơ bản là đều tu luyện ở bên ngoài Ma Vực trong thời gian ngắn, không có người trông coi ở đây lâu dài.

Tuy nhiên Ma tu Phi Thăng Kỳ lại có thể tu luyện ở sâu trong Ma Vực, chỉ là thời gian mỗi lần tu luyện không được quá một trăm ngày, hơn nữa họ cũng không dám tu luyện ở khu vực ma khí dày dặc gần ma tuyền.

Long Tiêu Diêu cũng không dám sơ suất, không lâu sau khi tiến vào Ma Vực, hắn liền chui xuống lòng đất. Tuy ma khí không đâu không vào được, nhưng cũng khó chui vào quá sâu trong lòng đất. Hắn tuy có hai ngọn kỳ hỏa bảo vệ, nhưng chân khí tiêu hao lại không nhỏ chút nào, khó có thể duy trì trong thời gian dài, nếu bị phát hiện thì sẽ gập nguy hiểm lớn. Do đó hắn liền chui xuống lòng đất, cách một lúc sau lại chui lên dò xét một lần, nhưng vẫn chưa gặp được phiền toái gì-

Một ngày sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong Ma Vực, hắn liền phát hiện ra một ma tuyền, cửa ma tuyền này có đường kính ba thước, không ngừng truyền ma khí dày đặc từ bên trong ra, ma khí này lao thẳng ra xung quanh khoảng bốn ngàn thước, dung nhập vào trong màn ma khí tại Ma Vực.

Long Tiêu Diêu thò đầu dưới mặt đất lên, tra xét tình huống xung quanh một chút. Ma khí gần ma tuyền nhiều hơn khoảng năm lần so với ở trong Ma Vực, khiến cho phạm vi tra xét của thần thức giảm xuống chỉ còn không đến hai phần mười lúc bình thường.

Sau khi quan sát một lần, Long Tiêu Diêu không phát hiện ra tung tích Ma tu, nhưng lại thấy một con mãng xà màu đen dài mấy trượng, to bằng thùng nước ở bên cạnh ma tuyền, đây là một con ma thú cấp chín. Ma khí nồng đậm sẽ dần ăn mòn nguyên thần của tu sĩ, nhưng hồn phách ma thú đã sớm bị ma hóa rồi, nên chúng chẳng những không sợ hãi ma khí quá mức nồng đậm này mà ngược lại còn đi tìm nơi có ma khí dày đặc để tăng lên cấp bậc bản thân.

Ma thú khác với yêu thú ở chỗ khi ma thú bị ma hóa thì hồn phách nó đồng thời cũng bị ma hóa, cho nên không có năng lực hóa hình. Nhưng sau khi ma thú tiến vào cấp chín thì sẽ có được năng lực phi hành. Tuy nhiên, ma thú cũng có nhược điểm đó là sau khi bị ma hóa thì năm giác quan bị giảm nhanh nhạy, lại không có linh trí hoàn chỉnh nên chỉ có thể dựa vào bản năng khát máu để chiến đấu.

Động vật sau khi ma hóa có thể sống được chỉ không đến một phần mười, mà khi đã bị ma hóa thì hồn phách cũng bị tổn thương, thăng cấp còn chậm hơn yêu thú bình thường rất nhiều. Mãng xà vốn là loại yêu thú có linh trí thấp, nhưng sinh mệnh lực lại cường đại, ngược lại càng dễ dàng thích ứng với việc ma hóa, cho nên nó mới sống sót tới giờ.

Tuy ma thú thăng cấp rất khó khăn, nhưng con ma xà này đã sống trong Ma Vực được mấy ngàn năm, nhất là nó đã bị ma hóa hoàn toàn, không còn lo ngại bị ma khí ăn mòn nữa. Nó suốt ngày hấp thu ma khí từ ma tuyền phun ra, nên đã đạt tới cảnh giới ma thú cấp chín.

Tuy Long Tiêu Diêu chưa từng có kinh nghiệm đối phó với ma thú, cũng chưa bao giờ giao chiến với yêu thú cấp chín, nhưng hắn cũng biết rằng con ma thú này đã đánh mất linh trí, nên cũng không e ngại lắm. Đầu tiên hắn lấy ra trận bàn, trận kỳ của Tiểu Điên Đảo Ngũ Hành Trận và Cửu Khúc Mê Hồn Trận, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Điên Đảo Ngũ Hành Trận là trận pháp cao cấp biến hóa ra từ cơ sở của Ngũ Hành Trận, từ trên Ngũ Hành Trận chồng thêm vào trận pháp mê huyễn, tăng cường uy lực và khả năng khống chế của trận pháp, chẳng những khiến cho uy lực của Ngũ Hành Trận được đề cao mà còn sinh ra nhiều biến hóa khó lường.

Cửu Khúc Mê Hồn Trận là thủ đoạn vây khốn địch nhân hiệu quả nhất, Cửu Khúc Mê Hồn Trận có tác dụng quấy nhiễu cảm giác của địch nhân, do đó ảnh hưởng tới thần hồn đối thủ, gây ra hiệu quả mê huyễn.

Chuẩn bị sẵn sàng xong, Long Tiêu Diêu mới từ trong lòng đất lao ra, lúc này hắn chỉ cách ma tuyền có vài trăm thước. Tuy năm giác quan của ma xà đã bị thoái hóa, nhưng địch nhân xuất hiện cách nó có vài trăm thước thì nó vẫn lập tức phát hiện ra.

Vốn ma xà đang ở bên bờ ma tuyền hấp nạp ma khí để tu luyện, sau khi phát hiện ra Long Tiêu Diêu thì nó lập tức bay lên, toàn thân bao phủ trong một làn khói đen, đánh về phía Long Tiêu Diêu.

Long Tiêu Diêu đứng yên tại chỗ, chờ tới khi ma xà lao vào cách mình chỉ có ba mươi thước thì hắn mới lấy ra bảy thanh Lôi Điện Kiếm đánh về phía ma xà. Tốc độ tấn công của ma xà quá nhanh, nên hắn dự định ngăn cản, làm giảm tốc độ của nó rồi mới khởi động trận pháp. Ở trong Ma Vực thì ma khí có tác dụng ăn mòn tất cả các vật phẩm, chỉ có pháp khí thuộc thuộc tính lôi và hỏa thì mới chống đỡ được lực ăn mòn này. Do đó, hắn lựa chọn sử dụng Lôi Điện Kiếm để tấn công.

Đối mặt với Lôi Điện Kiếm, ma xà quả nhiên chậm lại, đợi tới khi Lôi Điện Kiếm lao tới thì nó lại há mồm ra nuốt phi kiếm vào trong miệng. Ma xà không thèm để ý tới kiếm khí linh hoạt, sắc bén của phi kiếm mà chỉ có vài phần e ngại đối với lôi điện mà phi kiếm phóng ra, trong miệng nó liền phun ra một luồng khói đen nồng đậm bao phủ lấy phi kiếm.

Tuy phẩm chất của Lôi Điện Kiếm vẫn như cũ, nhưng hiện giờ tu vi Long Tiêu Diêu đã tăng mạnh, chẳng những kiếm khí đã thăng cấp, mà do hắn nắm giữ được chân khí nén ép ngưng thực nên phi kiếm có thể phát ra lôi điện dung hợp có uy lực cường đại, vượt xa khi trước. Lôi điện của phi kiếm phá tan luồng khói đen trong miệng ma xà, lao vào khoang miệng của nó.

Nhưng trong miệng ma xà có ma khí dày đặc, khiến cho năng lượng lôi điện trong phi kiếm bị tiêu hao hơn phân nửa, lôi điện còn sót lại đánh vào bản thể của ma xà nhưng chỉ có thể khiến đầu của nó hơi lắc lư, vẫn chưa gây ra thương tổn lớn nào.

Công kích của lôi điện đã chọc giận ma xà, nó liền nuốt luôn Lôi Điện Kiếm vào trong bụng. Tuy Long Tiêu Diêu vẫn chưa hoàn toàn mất liên hệ với Lôi Điện Kiếm, nhưng năng lượng của phi kiếm đã gần như tiêu hao không còn, mà hắn lại không thể bổ sung thêm năng lượng cho phi kiếm, khiến cho nó không thể thoát khốn, cũng không còn sức để công kích, chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ dưới sự ăn mòn của ma khí.

Long Tiêu Diêu thấy ma xà lại nuốt luôn Lôi Điện Kiếm, không khỏi có chút kinh hãi đối với thực lực của ma thú. Hắn vội vàng đánh ra pháp quyết, phát động trận pháp, hai cái trận pháp đột nhiên xuất hiện, giam ma xà vào bên trong.

Nhưng linh khí trong Ma Vực sớm đã bị ma khí ăn mòn sạch sẽ, khiến cho trận pháp không có thiên địa linh khí bổ sung, chỉ có thể dựa vào linh thạch cao cấp trong trận bàn cung cấp năng lượng để vận chuyển, khiến cho uy lực của trận pháp bị giảm đi nhiều. Ma xà trong trận pháp bị mất phương hướng, nó liền há mồm phun ra một cỗ khói đen dày đặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.