Theo lực thân thể xoay tròn trên không của Thanh Giao, kết giới trận pháp phòng ngự không ngừng biến dạng, rốt cuộc, kết giới Bàn Thạch Trận trước tiên không duy trì được nữa, “thịch” một tiếng, vỡ tan biến mất.
Lúc Thanh Giao đang quay cuồng thì Long Tiêu Diêu đã tìm được cơ hội, cự kiếm do Cửu Cửu Quy Nhất Kiếm Thế ngưng tụ thành đã lặng lẽ không tiếng động, bay tới đâm vào bụng Thanh Giao. Ba đại Mê Trận đã sinh ra sương mù, tràn ngập khắp không gian, chỉ có khoảng không xung quanh Thanh Giao tầm dưới một thước là không có sương mù, đây là do ánh sáng màu xanh trên người nó phát ra, xua tan sương mù xung quanh.
Sương mù dày đặc trong Mê Trận có thể ngăn cản thần thức dò xét, cự kiếm đã ẩn tàng khí tức, dưới sự yểm hộ của sương mù, cho dù Thanh Giao cấp mười này cũng không cách nào phát hiện được. Thanh Giao cũng không có ý thức dò xét công kích xung quanh, nó cậy vào lực phòng ngự cường đại của thân thể, căn bản chưa từng để công kích của Long Tiêu Diêu vào mắt.
Thanh Giao là thành viên Giao tộc nổi tiếng về lực phòng ngự, phòng ngự thân thể của nó mạnh tới mức dù là cổ bảo thượng phẩm cũng khó mà tổn thương nó được. Đây chính là hiệu quả thân thể mạnh mẽ của yêu tộc, nếu không phải là do Giao tộc có thể cắn nuốt năng lượng Long Tức, khiến nó không dám sử dụng thần thông Long tộc, công kích không đủ mạnh, thì nó đã đi khiêu chiến quyền uy của Tử Giao Vương từ lâu rồi.
Tuy nhiên, lực công kích không đủ mạnh chỉ là đối với phòng ngự cường hãn của thành viên Giao tộc mà thôi, còn sừng nhọn, vuốt sắc của nó có thể so với công kích của cổ bảo cực phẩm, cộng thêm thần thông kế thừa từ Long tộc, cho dù đại tu sĩ trung kỳ cũng khó chống đỡ được công kích của nó. Nếu tính cả lực phòng ngự mạnh mẽ của thân thể thì thực lực của nó còn hơn cả đại tu sĩ trung kỳ của nhân loại.
Sự kiêu ngạo đối với lực phòng ngự đã trở thành sơ suất của nó, khi nó phát hiện ra thì cự kiếm đã bay đến cách bụng nó chỉ không đến một thước. Tuy cự kiếm có thu liễm khí tức, nhưng lực công kích cũng không giảm, chỉ là không thêm vào công kích thuộc tính và kiếm khí mà thôi, chỉ sử dụng bản thể phi kiếm để tấn công.
Tốc độ của cự kiếm cực nhanh, căn bản Thanh Giao không thể né tránh được, nó đâm vào nơi yếu nhất của Thanh Giao là bụng. Theo thời gian Long Tiêu Diêu bồi dưỡng Quy Nguyên Kiếm Trận càng lâu, thì thực lực của nó lại càng tăng lên, Cửu Cửu Quy Nhất Kiếm Thế hiện tại đã mạnh hơn cả một kiện cổ bảo cực phẩm đơn lẻ rồi, một kiếm này đánh rơi một miếng vảy của Thanh Giao, đồng thời đâm sâu hơn một tấc vào trong bụng nó.
Vết thương này cũng không nặng, sau khi đánh rơi vảy giao thì năng lượng trong cự kiếm đã tiêu hao quá nhiều, tuy vẫn phá được yêu nguyên lực hộ thể của Thanh Giao, nhưng cũng đã hết đà, không thể đánh trọng thương Thanh Giao được.
Tuy nhiên, đã mấy trăm năm rồi Thanh Giao không bị thương, hiện giờ lại sơ suất bị con kiến hôi Nguyên Anh Kỳ nhân loại này đánh bị thương, khiến nó nổi giận không kiềm chế được. Nó cũng không còn cố kỵ lãng phí yêu nguyên lực và năng lượng huyết mạch nữa, thi triển ra thần thông kế thừa của Long tộc là Thần Long Bái Vĩ, huy động cái đuôi to lớn hung hăng đánh về phía kết giới trận pháp.
Ánh sáng màu xanh trên người Thanh Giao bừng lên, sương mù quanh thân bị đẩy dạt ra ngoài hơn một thước, đồng thời Thanh Giao phát ra một tiếng rít gào vang trời, đây chính là thần thông Long Khiếu. Thần thông Long Khiếu mà Thanh Giao thi triển trong lúc giận dữ có uy lực vô cùng to lớn, khiến cho tâm thần Long Tiêu Diêu cũng phải lung lay, trận pháp đã bị tiếng rống này làm cho chấn động, sương mù, phi kiếm biến ảo, ly hỏa trên không trung lập tức tan rã hơn phân nửa, kết giới trận pháp thì bị sóng âm đánh cho lung lay không ngừng.
Dưới tiếng rít này, cự kiếm cũng suýt bị tán loạn, Long Tiêu Diêu vội vàng điểm tay ra, rót thêm chân khí cho phi kiếm ở phía xa để ổn định kiếm thế, một lần nữa tổ hợp thành cự kiếm chém về phía Thanh Giao; đồng thời, hắn lấy ra hai mươi mấy tấm Thần phù, cùng lúc phát động toàn lực, cùng với Toàn Phong Thuẫn, Thạch Giáo Thuẫn tạo thành một tuyến phòng ngự mới, ngăn cản cái đuôi to lớn của Thanh Giao đang đánh tới.
Khi Giao tộc thi triển thần thông kế thừa từ Long tộc thì cũng tiêu hao năng lượng huyết mạch, nhưng lại thu được thực lực bất phàm, hơn nữa còn không quan tâm đến nhược điểm thuộc tính, lực công kích của Thanh Giao thuộc tính mộc vốn không mạnh, nhưng nhược điểm này đã hoàn toàn biến mất khi thi triển thần thông kế thừa Long tộc, uy lực thần thông này chỉ dùng năng lượng huyết mạch để quyết định.
Đuôi của Thanh Giao khi thi triển Thần Long Bái Vĩ đã hoàn toàn long hóa, đánh lên tuyến phòng ngự mới tạo ra của Long Tiêu Diêu, phát ra tiếng nổ ầm ầm, hai tấm thuẫn đã bị đánh bay, gần hai mươi tấm Thần phù cũng tan nát mà rơi xuống.
Lúc này Quy Nguyên Cự Kiếm đã bay tới đâm vào Thanh Giao, lần này nó cũng không dám không để ý nữa, vừa rồi mặc dù bị thương không nặng, nhưng nó cũng không dám khinh thường, nếu không có lân giáp phòng ngự thì khi này nó đã bị trọng thương rồi. Thanh Giao biết rằng nó không thể chỉ dựa vào phòng ngự thân thể để chống đỡ cự kiếm được, nó phẫn nộ dùng sừng đón lấy cự kiếm đang từ trên không trung lao xuống.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa cho cự kiếm cứng đối cứng với Thanh Giao, tuy hắn vô cùng tin tưởng vào uy lực của kiếm trận hiện nay, nhưng cũng không cho rằng Cửu Cửu Quy Nhất Kiếm Thế có thể đối kháng với sừng Thanh Giao cấp mười được. Hai thứ va chạm với nhau thì cho dù phi kiếm không bị hao tổn thì cự kiếm cũng bị tan rã. Tuy hiện giờ thực lực của hắn tăng mạnh, nhưng cũng chỉ có thể thi triển ba lần Cửu Cửu Quy Nhất Kiếm Thế mà thôi, hắn không dám tùy tiện lãng phí chân khí.
Long Tiêu Diêu khống chế cư kiếm linh hoạt tránh khỏi va chạm với Thanh Giao, một lần nữa xoay quanh bên trong sương mù, tìm kiếm cơ hội. Ưu thế của nhân loại khi giao chiến với yêu thú chính là trí tuệ, hắn đương nhiên sẽ không cứng chọi cứng với Thanh Giao. Hơn nữa, kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, hơn hẳn nhiều tu sĩ trong nhân giới, hắn lại đã từng tiêu diệt hai con Lam Giao, vô cùng hiểu rõ thực lực của Giao tộc, tất nhiên là không va chạm trực tiếp với nó rồi.
Tuy tốc độ di chuyển của Thanh Giao cực nhanh, nhưng thân thể nó lại khổng lồ, linh hoạt còn kém xa phi kiếm. Cái đầu của nó đâm vào khoảng không, đuổi theo cự kiếm một vòng, nhưng không cách nào đụng vào cự kiếm được, nó lại càng thêm tức giận, xoay người dùng Dũng Vãng Trực Tiền, cái đầu đánh thẳng về phía kết giới trận pháp.
Long Tiêu Diêu đã nhân cơ hội này lấy ra hơn ba mươi tấm Thần phù loại phòng ngự, một lần nữa lập ra tuyến phòng ngự mới, cũng bổ sung chân khí cho Toàn Phong Thuẫn và Thạch Giáp Thuẫn vừa bị đánh văng ra, tăng cường thêm phòng ngự. Cái đầu của Thanh Giao đánh lên tuyến phòng ngự, nhưng chưa thể đột phá được. Tuy nhiên, phòng tuyến này cũng không còn tốt nữa, dưới lực va chạm cường đại, nháy mắt đã vỡ nát gần hai mươi tấm Thần phù.
Công kích của Thanh Giao liên tiếp bị phòng tuyến do trận pháp và Thần phù của Long Tiêu Diêu chận lại, khiến nó không khỏi càng giận giữ. Quan trọng hơn là nó cũng không biết rằng Long Tiêu Diêu đã tiêu hao hơn phân nửa Thần phù rồi, nó lo rằng nếu cứ vậy thì lại phải đối mặt với phù lục vô cùng vô tận của hắn.
Thanh Giao cũng có chút hiểu biết về phù lục khi du lịch ở lãnh thổ của nhân loại, biết rằng thứ này không cần hao phí chân khí để phát động. Nhưng mỗi lần nó công kích thì lại tiêu hao yêu nguyên lực, mà quan trọng nhất chính là tiêu hao năng lượng huyết mạch, loại tiêu hao này cần có thời gian dài tu luyện mới khôi phục lại được, đối với Giao tộc thì tu luyện thời gian dài là thứ mà nó không thể chịu đựng được.
Đương nhiên Thanh Giao sẽ không bỏ cuộc, mà trong mắt nó thì Long Tiêu Diêu, trừ Quy Nguyên Kiếm Trận, còn lại những thứ khác đều đơn giản chỉ là thủ đoạn mưu lợi của tu sĩ nhân loại mà thôi. Tuy những thủ đoạn này nhiều lần ngăn được công kích của nó, nhưng Thanh Giao cũng không lo lắng, nó phát hiện ra hiệu quả của những thủ đoạn này là có hạn, chỉ là bổ sung không dứt mà thôi, do đó, nó quyết định dùng toàn lực phát động một kích lôi đình, dùng một kích để đạt được hiệu quả.