Long Tiêu Diêu nhân vì hấp thu thú hồn của Nghĩ Vương, lực lượng của bản thể, phòng ngự, năng lực kháng áp đều được tăng lên. Hơn nữa, hắn cũng tăng trưởng thêm thạch linh căn cấp bốn, thu hoạch to lớn như vậy còn hơn cả dự đoán của hắn.
Long Tiêu Diêu hoàn thành hấp thu thú hồn, liền thu lại Pháp trận, một lần nữa đi vào không gian trọng lực. Hắn còn nhớ lại khí tức bảo vật cảm nhận được khi đang chạy trốn đàn Thiên Quân Nghĩ. Hơn nữa, nếu có thể nhổ trồng thêm một ít Tụ Ngưng Thảo, luyện chế ra Ngưng Đan, tuyệt đối là giá trị vạn kim, hắn cũng không muốn lãng phí những cơ duyên này.
Phạm vi trung tâm không gian trọng lực cũng chỉ mười mấy dặm, không lâu sau Long Tiêu Diêu liền quay lại vị trí hắn cảm nhận được khí tức bảo vật. Hắn căn cứ năng lực cảm thụ giám bảo, rất nhanh tìm được ngọn nguồn của khí tức bảo vật, một gốc cây quái dị chỉ cao có hai thước.
Nói là gốc cây quái dị bởi vì cây này chỉ có một gốc to bằng cỡ thùng nước, thân cây trụi lủi màu xanh thẫm, không có cành nhánh gì, tựa như một cây trụ nhỏ, chỉ ở trên đỉnh thân cây có mười mấy vật màu xanh biếc hình cái châm, có hơi giống lá cây thông, nhưng lớn nhỏ lại xấp xỉ bằng cỡ bụi gai, chỉ dài có nửa tấc.
Long Tiêu Diêu nhìn không ra gốc cây quái dị này có cái gì bất phàm, nhưng hắn tin tưởng năng lực giám bảo kế thừa không sai lầm, thoáng hơi suy nghĩ một chút, hắn vẫn chưa định nhổ trồng quái thụ này vào không gian Vạn Thú Lệnh.
Mặc dù không biết quái thụ rốt cuộc có gì bất phàm, nhưng rõ ràng là thuộc loại tài liệu luyện khí, mà còn là tài liệu luyện khí thuộc tính mộc thượng giai, bình thường đều sinh trưởng ngàn năm trở lên, sinh trưởng thêm vài năm ở trong không gian Vạn Thú Lệnh thì ý nghĩa không lớn. Vả lại nó tất nhiên cần sinh trưởng trong môi trường không gian trọng lực, mà Pháp trận trọng lực gấp mười lần kia, một tháng phải cần mười khối linh thạch trung cấp, cho dù hiện tại Long Tiêu Diêu tài sản dồi dào, cũng không dám lãng phí như thế.
Hơn nữa, khi Long Tiêu Diêu nhổ trồng Tụ Ngưng Thảo đã phát hiện đất đai trong không gian trọng lực vô cùng kiên cố, thậm chí còn rắn chắc hơn so với nham thạch, từ trong đó đào lấy ra một gốc cây đại thụ, thì đúng là một công trình vĩ đại. Ở khu vực trung tâm tầm nhìn trống trải này, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện đại đội người tu tiên khác, hắn cũng không muốn chậm trễ ở chỗ này thời gian quá dài.
Long Tiêu Diêu gọi ra một thanh Bắc Đẩu Kiếm, chém thẳng về phía gốc quái thụ. Nhưng khiến hắn cảm thấy bất ngờ là, sau khi phi kiếm chém vào dưới đáy quái thụ lại chỉ làm xuất hiện trên quái thụ một cái vết thương bằng hạt đậu, quái thụ ngay cả lắc lư một chút cũng không có.
Long Tiêu Diêu vô cùng kinh ngạc, vỗ nhè nhẹ lên thân cây, thân cây quái thụ thập phần bóng loáng, lại nhìn không ra dị trạng gì. Hắn ôm hai tay vòng quanh
thân cây, dùng sức lay động vài cái, quái thụ cũng không có lay động chút nào. Tuy rằng hắn không có vận dụng thần thông Thiên Quân Lực, nhưng lực lượng của bản thân cũng không phải nhỏ, không ngờ lại không thể lay chuyển quái thụ này mảy may nào.
Trong lòng Long Tiêu Diêu lúc này đã xác nhận cây này thuộc loại biến dị, tuyệt đối có thể tính là tài liệu luyện khí đỉnh cấp. Bắc Đẩu Kiếm của hắn mặc dù chỉ là Linh khí cực phẩm, nhưng tính về thuộc tính kim có thể khắc mộc, vậy mà chỉ tạo thành một vết thương nhỏ trên thân quái thụ, điều này có thể thấy được mức độ cứng rắn của nó.
Long Tiêu Diêu tuy rằng càng cảm thấy hứng thú đối với quái thụ, nhưng cũng cảm thấy có vài phần đau đầu, nếu chém đứt gốc quái thụ này, phòng chừng ít nhất phải tiêu phí thời gian hơn mấy ngày, động tĩnh cũng sẽ không nhỏ, nếu làm không tốt còn có thể chân khí khô kiệt, nếu dẫn tới đội ngũ người tu tiên khác, chỉ sợ phiền toái sẽ càng lớn hơn nữa.
Long Tiêu Diêu vuốt ve quái thụ, trên mặt lộ ra vẻ do dự, một lát sau, hắn đột nhiên nhoẻn miệng cười, lấy tay vỗ lên đầu một cái, lẩm bẩm:
- Ta thật hồ đồ, như thế nào quên mất: hấp thu hồn phách của Nghĩ Vương là có thể khống chế Thiên Quân Nghĩ.
Long Tiêu Diêu lập tức quay lại vị trí phát hiện Thiên Quân Nghĩ chui lên mặt đất, liền phát hiện hai cái hang bí ẩn, hắn dùng thần thức dò tra trong hang, trước sau phát hiện hơn ba mươi con Thiên Quân Nghĩ cấp bốn cấp năm.
Long Tiêu Diêu dựa theo Vạn Thú Tiên Kinh ghi lại thần thông Ngự Thú, liền điều động dung nhập khí tức hồn phách của Nghĩ Vương vào bên trong thần thức. Những con Thiên Quân Nghĩ kia trong nháy mắt tiếp xúc với thần thức của hắn, lập tức có vẻ dịu ngoan phục tùng, từng con từng con từ trong hang chui ra, xếp hàng đứng ở trước mặt hắn.
Long Tiêu Diêu dùng thần thức phát ra mệnh lệnh, lập tức đám Thiên Quân Nghĩ thành thành thật thật đi theo phía sau hắn, đi tới trước gốc quái thụ. Hắn tiếp tục dùng thần thức ra lệnh cho Thiên Quân Nghĩ cắn gốc quái thụ.
Linh trí của Thiên Quân Nghĩ gần như không có, ngay lúc Long Tiêu Diêu hạ lệnh cắn quái thụ, tất cả con kiến lập tức ào tới phía quái thụ, cũng không quản là gốc hay là thân, há miệng cắn xé. Hắn vội ra lệnh cho toàn bộ Thiên Quân Nghĩ thối lui, sau đó... chỉ huy tám con Thiên Quân Nghĩ cấp năm, từ mấy hướng cùng một lúc cắn quái thụ ở vị trí cách mặt đất hai tấc.
Năng lực cắn xé của Thiên Quân Nghĩ hiệu quả còn mạnh hơn rất nhiều so với công kích của Bắc Đẩu Kiếm, mỗi lần cắn vào trên thân quái thụ đều xuất hiện một cái lỗ hổng bằng hạt đậu. Bên trong quái thụ cũng là màu xanh thẫm, hơn nữa cũng vô cùng cứng rắn. Tám con Thiên Quân Nghĩ cấp năm không ngừng cắn xé gần hai canh giờ, quái thụ mới ầm ầm ngã xuống đất.
Long Tiêu Diêu thấy thế, vừa lòng ra lệnh cho Thiên Quân Nghĩ tự quay trở về hang ổ. Hắn đưa tay định cầm lên gốc quái thụ chỉ cao hai thước kia, không ngờ trọng lượng của quái thụ cũng phải tới mấy vạn cân, hắn phải rót chân khí vào cánh tay phải, thi triển ra thần thông Thiên Quân Lực, mới có thể cầm quái thụ lên được.
Kỳ thật, quái thụ cũng chỉ có mấy ngàn cân, mà nặng tới mấy vạn cân là bởi vì tác dụng của không gian trọng lực làm nặng thêm. Long Tiêu Diêu cầm lấy thân cây quan sát cẩn thận một hồi, vừa thấy liền giật mình kinh ngạc không ít, từ vòng tuổi dày khít trên thân cây, xem ra gốc quái thụ nhỏ bé này lại sống tới vạn năm. Gốc cây vạn năm vốn đã có thể tính là tài liệu luyện khí thuộc tính mộc đỉnh cấp, huống chi quái thụ này là sinh trưởng trong môi trường không gian trọng lực.
Long Tiêu Diêu nghiên cứu quái thụ một lát, nhưng cũng không nhìn ra ảo diệu gì thêm, hắn thu quái thụ vào trong không gian Vạn Thú Lệnh, rồi tiếp tục đi tới trong không gian trọng lực, tìm kiếm Tụ Ngưng Thảo.
Long Tiêu Diêu hiện giờ đã thu hồn phách của Thiên Quân Nghĩ Vương, nguy hiểm lớn nhất của khu vực trung tâm đã không còn uy hiếp gì đối với hắn, chỉ cần chú ý không đụng mặt với các đội người tu tiên khác, thì ở trong vùng không gian trọng lực này hắn tự do đi lại không chút trở ngại. Đương nhiên hắn phải tận dụng khả năng này thu thập Tụ Ngưng Thảo. Những thứ này sau khi rời khỏi đây nếu luyện chế thành Ngưng Đan, mỗi viên ít nhất có thể mang lại cho hắn cả vạn linh thạch.
Long Tiêu Diêu sưu tầm được nhóm Tụ Ngưng Thảo thứ hai chỉ có bảy cây, nhóm thứ ba lại chỉ có bốn cây. Tuy nhiên, trong ba ngày tìm kiếm, hắn lại phát hiện xương cốt của hai nhóm người tu tiên, hắn lại thu được hơn mười cái túi trữ vật.
ở khu vực trung tâm số lượng Tụ Ngưng Thảo cũng rất ít, mãi đến ngày thứ tư, Long Tiêu Diêu mới lại tìm được một đám Tụ Ngưng Thảo, chừng hơn hai mươi cây.
Long Tiêu Diêu vô cùng mừng rỡ, lập tức bắt đầu nhổ trồng Tụ Ngưng Thảo trên mặt đất. Bởi vì đất đai cứng rắn, hắn lại phải tỉ mỉ cẩn thận để tránh thương tổn đến rễ cây Tụ Ngưng Thảo, tốc độ nhổ trồng tự nhiên không nhanh lắm.
Ngay lúc Long Tiêu Diêu sắp nhổ trồng xong toàn bộ Tụ Ngưng Thảo, hắn nghe được xa xa truyền đến một thanh âm:
- Mau nhìn! Tiểu tử kia đang thu thập Tụ Ngưng Thảo, số lượng dường như còn không ít, giết hắn hẳn là đủ phần cho mọi người!
Long Tiêu Diêu nghe vậy quay đầu nhìn lại, thấy hơn hai mươi người tu tiên ở cách hắn hơn hai trăm thước, đang chạy nhanh tới phía hắn.