Long Tiêu Diêu dùng thần thức tìm tòi xung quanh một phen, hơi tự hỏi một chút, đoán ra tán tu bỏ trốn kia chắc chắn đang trốn trong một đường hầm nào đó, mà không trực tiếp trốn ra khỏi mê cung. Vì thế, hắn quay đầu trở về mê cung tìm kiếm.
Nhưng mà trong mê cung có kết giới cản trở thần thức, Long Tiêu Diêu không thể dùng thần thức tra xét mục tiêu. Dù Thần Mục của hắn không bị ảnh hưởng, nhưng tầm mắt không thể chuyển hướng, đường hầm chỉ mới hai trăm thước, tán tu kia chỉ cần đi tới chỗ rẽ chuyển sang một đường hầm khác là hắn không thể phát hiện được đối phương.
Long Tiêu Diêu dọc theo đường hầm đi đến chỗ rẽ giữa hai con đường xem một cái. Trong quá trình tán tu kia bỏ chạy đi qua hai lối rẽ, trước mắt hắn cũng không cách nào kết luận đối phương sẽ trốn theo đường nào, liền đứng đó không có biện pháp.
Long Tiêu Diêu đứng tại chỗ chần chờ một lát, đột nhiên vừa động linh cơ, lập tức thi triển thần thông Thiên Thính. Một lát sau, hắn lộ ra một tia cười khẽ, đi theo con đường trước đó đi vào một đường cụt, chuyển sang đuổi theo một đường khác. Tuy rằng hắn không thể nhìn thấy tán tu kia, nhưng mở ra thần thông Thiên Thính, hắn có thể nghe được một tiếng bước chân rất nhỏ đang chậm rãi di động đi sâu vào trong mê cung.
Đây là lần đầu tiên Long Tiêu Diêu thi triển thần thông Thiên Thính, không ngờ hiệu quả thần kỳ như thế. Đương nhiên, loại phương thức tìm tòi bằng thần thông Thiên Thính vừa lúc áp dụng ở mê cung yên lặng không tiếng động. Nếu đặt ở bên ngoài ồn ào, dù là nghe được tiếng bước chân, hắn cũng không thể nào phân biệt rõ đó có phải là đối tượng mà hắn đang tìm hay không.
Long Tiêu Diêu nhanh chóng đi vào cuối chỗ rẽ con đường này, liếc một cái liền thấy được tán tu kia đang dựa vào vách tường trong đường hầm. Tán tu kia nhìn thấy hắn liền đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích, trong tay cầm một lá bùa, trên người bao phủ một tầng kết giới màu xám quỷ dị.
Long Tiêu Diêu thoáng kinh ngạc, chợt đoán ra một chút. Dùng mắt thường nhìn về phía tán tu kia, quả nhiên bóng dáng tán tu này biến đâu không thấy. Vừa rồi hắn nhìn thấy tán tu này vẫn không nhúc nhích liền đoán ra chút manh mối, lúc này phát hiện tán tu kia thật sự dùng phù lục ẩn thân, lập tức tràn ngập hứng thú, càng không thể buông tha đối phương.
Long Tiêu Diêu giả vỡ vẫn không phát hiện được đối phương, nhanh chóng bước vào trong đường hầm. Khi khoảng cách giữa hắn với các tán tu càng gần, cũng âm thầm đề cao cảnh giác. Nhưng mà tán tu kia căn bản không có một chút dự tính ra tay, mà nghẹn một hơi cầu mong hắn nhanh chóng rời đi. Lần đầu bốn người tập kích cũng không có hiệu quả, tên tán tu sợ chết này làm sao còn có lá gan ra tay.
Long Tiêu Diêu nhìn như có vẻ nhanh chóng tiến tới đuổi theo phía trước, nhưng ngay khi hắn đi qua người tán tu này, đột nhiên nhấc tay thi triển Thần Lôi Quyết. Một đạo lôi điện nháy mắt đã bổ lên người tán tu kia, đồng thời còn bỏ thêm thần thông Huyễn Vựng.
Tuy nhiên lần này Long Tiêu Diêu phát ra lôi điện đã chuyển lực phá hoại thành lực khống chế, chỉ là tiến vào trong cơ thể tán tu đang mê muội, vây khốn Nguyên Anh của đối phương. Hắn lo rằng phù lục của tên tu sĩ này là mua được, phải dùng thuật sưu hồn tìm ra xuất xứ phù lục.
Thần thức, thực lực của Long Tiêu Diêu đều vượt xa tán tu này, đặt tay lên đỉnh đầu hắn thi triển thuật sưu hồn tra xét trí nhớ của hắn, rất nhẹ nhàng lục soát được trí nhớ về phù lục, biết được đó là Ẩn Thân Phù, vật phẩm trong động phủ cổ tu. Tấm Ẩn Thân Phù này không phải hắn luyện chế, mà là thành phẩm tìm được trong động phủ.
Tuy rằng trong động phủ cũng có bí tịch về Ẩn Thân Phù, nhưng vẽ Ẩn Thân Phù chẳng những cần kỹ xảo cấp Tiên phù, càng phải nắm giữ đạo của ánh sáng, thứ này thì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường không thể nắm giữ. Tán tu kia cũng chỉ dựa vào ba tấm Ẩn Thân Phù lấy được từ động phủ mới có thể thi triển thuật ẩn hình.
Long Tiêu Diêu lập tức lấy chiếc nhẫn trữ vật của tán tu kia, ném tên này đã rơi vào si ngốc làm thức ăn cho linh sủng. Hắn lấy ra ngọc giản ghi chép Ẩn Thân Phù đọc qua một lượt, phát hiện Ẩn Thân Phù cũng là phù lục thượng cổ, kết hợp công năng của năm phù văn trụ cột thượng cổ cùng đạo ánh sáng mà thành phù lục đặc thù, hiện giờ hắn căn bản không thể nắm giữ.
Long Tiêu Diêu cũng không lưu lại nữa, rời khỏi mê cung này đi đến Thiên Quyền Điện. Hắn lại cẩn thận tìm tòi một lượt Thiên Quyền Điện, chỉ thu được một cái thú hồn mới, nhưng mà là một con thỏ tuyết có được huyết mạch Ngọc Thố, có được thần thông truyền thừa công kích Vô Ảnh Cước cùng tăng tốc rút ngắn cự ly.
Long Tiêu Diêu cũng rất hứng thú với thần thông Vô Ảnh Cước của thỏ tuyết, vì thế thu thú hồn vào huyệt thương khúc. Huyệt thương khúc là huyệt đạo giao nhau giữa kinh mạch thiếu âm cùng trùng mạch, sau khi hấp thụ thú hồn hắn liền thừa kế thần thông Súc Cự.
Long Tiêu Diêu đã có nhiều loại thần thông tăng tốc, vốn rất hướng tới công kích Vô Ảnh Cước, nhưng mà thừa kế thần thông yêu thú không theo ý muốn của hắn, chỉ có thể lựa chọn huyệt đạo tăng thêm ảnh hưởng. Hai thần thông đều dùng chân thi triển, cho nên tất cả đều phải nghe theo lệnh trời.
Ba năm Toàn Cơ Thí Luyện chấm dứt, Long Tiêu Diêu được truyền đến đỉnh Khôi Tinh Sơn. Cùng truyền ra với hắn có mười mấy tu sĩ, những người này nhìn có vẻ hết sức chật vật, cũng có người rất nhẹ nhõm.
Thì ra những tu sĩ này đều bị Pháp trận che giấu trong đường hầm nhốt lại. Những Pháp trận này có cái thuộc loại khốn trận hoặc mê trận, tu sĩ rơi vào đó trừ không thể rời đi ra thì cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là bị nhốt ba năm.
Nhưng trong mê cung còn có sát trận cùng ảo trận, tu sĩ rơi vào đó sẽ gặp phải công kích hoặc tâm ma ảo ảnh, không ít tu sĩ đã ngã xuống trong đó. May mắn là những Pháp trận này mỗi ngày chỉ phát động hai canh giờ giữa trưa, nếu không thì tu sĩ rơi vào đó đã mệt chết, hao sạch chân khí, không ai còn may mắn sống sót.
Tuy nhiên người tu tiên rơi vào sát trận cùng ảo trận cũng là một loại cơ duyên. Rơi vào sát trận mà có thể sống sót đi ra, cơ bản thực lực đều tăng mạnh. Còn người rơi vào ảo trận mà sống sót thì gần như không cần phải lo tâm ma quấy nhiễu, đối với người tu tiên mà nói thì hai kết quả này đều là thứ họ mong mỏi.
Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất trong những người này vẫn là Long Tiêu Diêu. Chẳng những tu vi của hắn đạt tới Nguyên Anh đỉnh phong; thú hồn cần hấp thu ở Nguyên Anh Kỳ cũng chỉ còn bốn loại: còn chiếm được rất nhiều vật phẩm, trong đó quý giá nhất là vật phẩm trong đại sảnh trung tâm. Tiếp đó là rất nhiều tài liệu cùng sáu cái ngọc giản phù văn thượng cổ là vật phẩm quý nhất, lại thêm bí tịch Ẩn Thân Phù lấy được từ tên tán tu.
Thí luyện lần này Long Tiêu Diêu còn có lợi ích khác, một là hắn bước đầu ngộ ra thiên đạo vận hành ngôi sao từ trên bảng hiệu bốn tòa đại điện, thu hoạch này nhìn không thấy, lại có ý nghĩa rất lớn đến con đường tu tiên tương lai của hắn. Một cái khác là chiếm được rất nhiều hồn hạch, dùng năng lượng hồn hạch tẩm bổ khôi phục tàn hồn trong Phượng Hoàng Ngọc Bài.
Hiện giờ mấu chốt nhất là Long Tiêu Diêu nhanh chóng hấp thu bốn loại thú hồn cần cho công pháp Nguyên Anh Kỳ đại viên mãn, hiện giờ tu vi của hắn đã đạt tới Nguyên Anh đỉnh phong, lúc nào cũng có thể đánh sâu vào Phi Thăng Kỳ.