Ba vị đại tu sĩ khác của Ngọc Nữ Cung cũng đã sớm bị hai người Long Tiêu Diêu kinh động, có thể nói hiện tại Ngọc Nữ Cung phụ thuộc vào Thanh Vân Phái cũng là do Bạch Như Ngọc, ba vị đại tu sĩ này tất nhiên sẽ không quên nàng, hiện giờ nhận ra, tất cả đều đi tới trước động phủ Thủy trưởng lão.
Tuy Long Tiêu Diêu không ẩn dấu tu vi, nhưng lại thu liễm khí tức, khiến cho thần thức ba đại tu sĩ này cũng không phát hiện ra hắn, vốn Thái thượng Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung còn muốn tính sổ với Bạch Như Ngọc, nhưng khi nàng thấy Long Tiêu Diêu thì đã không còn chút dũng khí nào nữa, thậm chí tận sâu đáy lòng còn sinh ra sợ hãi vô cùng đối với hắn.
Bạch Như Ngọc căn bản không quan tâm tới những người này, nhưng Long Tiêu Diêu vẫn chưa nổi giận với Đại trưởng lão trước mặt Thủy trưởng lão, hắn chỉ truyền âm cho Đại trưởng lão:
- Đại trưởng lão, lâu ngày không gặp, lần này Như Ngọc trở về, ngươi lại định ép gả nàng cho ai vậy?
Đại trưởng lão nghe vậy liền biến sắc, việc năm đó cho dù là thấy lợi mà tối mắt hay là phải chịu áp lực thì quả thực nàng đã dự định hy sinh Bạch Như Ngọc. Hiện giờ hai người Long Tiêu Diêu quay trở về, thực lực còn vượt xa nàng, khiến nàng không biết phải trả lời như thế nào, chỉ đành xấu hổ nói:
- Đạo hữu hiểu lầm rồi, ta nào dám bức bách Bạch đạo hữu, năm đó tất cả chỉ vì Thanh Vân Phái ép buộc, nên ta cũng chỉ đành bất đắc dĩ làm như vậy mà thôi!
Long Tiêu Diêu cười lạnh, nói:
- Bất đắc dĩ? Là Đại trưởng lão, là đại tu sĩ, các hạ bán đứng đệ tử của môn phái cũng là bất đắc dĩ sao?
Đại trưởng lão nói:
- Đạo hữu chắc cũng biết, Tu Tiên giới dùng thực lực vi tôn, thực lực của Ngọc Nữ Cung kém xa so với Thanh Vân Phái, bị bọn họ bức bách ta làm sao dám cự tuyệt, nếu không thì Ngọc Nữ Cung cũng không trở thành phụ thuộc của Thanh Vân Môn như thế này.
Long Tiêu Diêu lạnh lùng nói:
- Thực lực vi tôn sao, hiện tại thực lực của ta cao hơn ngươi, ngươi cũng nhất định phải nghe lời ta phải không! Ta thấy trên người ngươi đã xuất hiện tử khí, hẳn là thọ nguyên không đủ trăm năm nữa rồi. Từ nay về sau ngươi thoái vị nhường cho Thủy trưởng lão, ngươi cứ yên tâm mà tu luyện đi.
Đại trưởng lão nghe vậy, sắc mặt đại biến, lại quên không dùng truyền âm, nổi giận nói thẳng:
- Đạo hữu đây là có ý gì? Chẳng lẽ định dùng lực lượng một người can thiệp vào nội bộ Ngọc Nữ Cung ta sao? Hơn nữa, bổn phái đã kết minh với Thanh Vân Phái, chẳng lẽ đạo hữu nghĩ thực lực của mình còn mạnh hơn đại tu sĩ trung kỳ đỉnh phong hay sao?
Nghe vậy, cả ba đại tu sĩ còn lại, bao gồm cả Thủy trưởng lão, đều giật mình nhìn về phía Long Tiêu Diêu và Đại trưởng lão, không biết bọn họ vừa rồi đã nói gì, khiến cho Đại trưởng lão tức giận như vậy. Nhưng thực ra Bạch Như Ngọc cũng chưa giật mình, trước khi tiến vào Ngọc Nữ Cung thì Long Tiêu Diêu đã nói dự định bồi dưỡng Thủy sư phụ của nàng thành Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung rồi.
Long Tiêu Diêu khinh miệt nhìn Đại trưởng lão, nói:
- Trung kỳ đỉnh phong? Thanh Vân Phái? Chỉ là một đám hề mà thôi, trong vòng mười ngày nữa thì Đại trưởng lão Thanh Vân Phái sẽ vĩnh viễn chỉ còn là lịch sử mà thôi. Ta có thể nói cho Đại trưởng lão biết, ba phái Hắc Thổ, Trường Bạch Kiếm Phái và Huyền Không Phái đều đã bị ta giải quyết, các hạ thấy Thanh Vân Phái có mạnh hơn bọn hắn chút nào không?
Lời nói của Long Tiêu Diêu giống như sấm động trời cao, khiến cả bốn vị đại tu sĩ Ngọc Nữ Cung ngẩn người ra, những năm gần đây cả Tu Tiên giới Thần Châu đại lục đều khiếp sợ một tán tu không rõ tên, lần lượt tiêu diệt mấy môn phái tu tiên lớn vô cùng nổi tiếng, trong đó đặc biệt có Huyền Không Phái thuộc loại đại phái siêu cấp có mấy ngàn năm kế thừa, khiến cho tất cả các môn phái tu tiên đều lo lắng mất ăn mất ngủ.
Hiện giờ, biết được hành động vĩ đại gây khiếp sợ Tu Tiên giới này lại là do Long Tiêu Diêu ở ngay trước mặt này tạo ra, đương nhiên cả bốn người này đều cảm thấy hoảng sợ. Hơn nữa, Đại trưởng lão nghe giọng điệu của hắn, đã biết được không có khả năng thương lượng gì nữa rồi, nếu hắn đã từng tiêu diệt hai tên đại tu sĩ hậu kỳ thì tất nhiên có thể thoải mái gạt bỏ nàng, thậm chí xóa sổ cả Ngọc Nữ Cung cũng không phải là việc gì khó.
Có lẽ Đại trưởng lão có lòng tham, nhưng không thể phủ nhận rằng sâu trong nội tâm nàng luôn hy vọng Ngọc Nữ Cung vươn lên, kế thừa vạn năm không suy yếu. Hiện tại thấy được Long Tiêu Diêu cường thế, tuy nàng không giữ được vị trí Đại trưởng lão nữa, nhưng cảm thấy rằng Thủy trưởng lão có Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc hỗ trợ thì có lẽ cũng là một chuyện tốt đối với Ngọc Nữ cung, tối thiểu cũng có thể từ đó mà thoát khỏi sự khống chế của Thanh Vân Phái.
Trong lòng Đại trưởng lão có trăm ngàn ý niệm đang không ngừng chuyển động, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ, thật lâu sau mới thở dài một tiếng, nói:
- Quyết định năm xưa của ta quả thật đã khiến cho Bạch đạo hữu phải chịu ủy khuất rồi, hay là giờ ta mời Bạch đạo hữu quay trở lại Ngọc Nữ Cung làm Đại trưởng lão, coi như là bồi thường của Ngọc Nữ Cung cho đạo hữu về chuyện năm đó, đạo hữu thấy thế nào?
Bạch Như Ngọc nghe vậy, liền nói:
- Không! Ta sẽ không quay lại Ngọc Nữ cung, nhưng nếu sư phụ ta mà làm Đại trưởng lão thì ta có thể giữ chức Khách khanh trưởng lão.
Thủy trưởng lão nghe vậy, vội hỏi:
- Ngọc nhi, không được nói lung tung, tu vi của ba vị sư tỷ đều cao hơn ta, bọn họ quản lý Ngọc Nữ Cung là được rồi, ta chỉ cần yên tâm tu luyện là tốt lắm rồi.
Bạch Như Ngọc nghe vậy, liền nhỏ giọng khuyên nhủ Thủy trưởng lão, chỉ cần Thủy trưởng lão đáp ứng giữ chức Đại trưởng lão thì nàng và Long Tiêu Diêu có thể cân nhắc việc trở thành Khách khanh trưởng lão, nếu thế thì sẽ không có môn phái nào dám cả gan khi dễ Ngọc Nữ Cung nữa, thậm chí còn có thể khống chế ngược Thanh Vân Phái, biến chúng thành môn phái phụ thuộc của Ngọc Nữ Cung. Nàng vẫn không dùng thuật truyền âm nên ba vị đại tu sĩ Ngọc Nữ Cung khác đương nhiên có thể nghe được, không khỏi thầm kinh hãi.
Long Tiêu Diêu mặt không đổi sắc, chỉ khoanh tay đứng nhìn một bên, hắn biết mình không phải nhiều lời làm gì, đại tu sĩ Ngọc Nữ Cung tất nhiên sẽ có lựa chọn của họ. Trong mắt hắn thì Ngọc Nữ Cung chỉ là một môn phái tu tiên nhị lưu mà thôi, chỉ là lúc trước Bạch Như Ngọc đã gia nhập Ngọc Nữ Cung từ nhỏ, mà Thủy trưởng lão vẫn luôn vô cùng chiếu cố tới nàng, lại còn vì Bạch Như Ngọc mà bị liên lụy, khiến cho quyền lực và địa vị của nàng trong môn phái giảm xuống rất nhiều, việc này đã trở thành khúc mắc trong lòng Bạch Như Ngọc. Nếu không thể giải quyết khúc mắc này thì tương lai rất có thể nó sẽ ảnh hưởng tới tiến cảnh tu luyện của nàng.
Đại trưởng lão thấy Thủy trưởng lão liên tục lắc đầu từ chối, liền thở dài nói:
- Thủy sư muội, ngươi cũng đừng khiêm nhường nữa, vì sự phát triển của Ngọc Nữ Cung, vì tương lai môn hạ đệ tử, ngươi hãy tiếp nhận chức Đại trưởng lão đi.
Thủy trưởng lão nghe vậy, nói:
- Sư tỷ, sao có thể làm vậy được, ngươi vẫn tiếp tục làm Đại trưởng lão đi, ta sẽ khuyên bảo Ngọc nhi giúp đỡ ngươi.
Đại trưởng lão cười khổ, trong lòng nàng hiểu rõ hơn ai hết, nếu nàng không thoái vị thì Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc nhiều nhất chỉ là xem ở mặt mũi Thủy trưởng lão mà không so đo cùng nàng, nhưng tuyệt đối sẽ không thể hỗ trợ Ngọc Nữ Cung. Hơn nữa, Long Tiêu Diêu hoàn toàn có thể tiêu diệt năm môn phái tu tiên lớn, nàng cũng không nghĩ rằng Long Tiêu Diêu là loại người dễ nương tay chút nào.
Hiện giờ trong lòng Đại trưởng lão đã hoàn toàn tin tưởng Long Tiêu Diêu có năng lực giải tán Thanh Vân Phái, thọ nguyên của nàng chỉ còn có mấy chục năm nữa thôi, có lẽ chuyên tâm bế quan thử đột phá cảnh giới trước mắt mới là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa, nàng cũng vô cùng hiểu rõ tính cách của Thủy sư muội này, cho dù có nhường vị trí Đại trưởng lão đi thì tài nguyên tu tiên chia cho nàng cũng sẽ không bị ảnh hưởng chút nào.
Đại trưởng lão và hai vị trưởng lão khác cùng nhau khuyên nhủ Thủy trưởng lão tiếp nhận chức vị Đại trưởng lão, thậm chí Đại trưởng lão còn dùng việc rời khỏi môn phái ẩn cư để uy hiếp, cuối cùng Thủy trưởng lão mới miễn cưỡng đồng ý.