Chiêu biến ảo chi trước công kích này của đường lang là một loại thần thông thiên phú của nó cùng với biến ảo linh giác công kích của linh dương có hiệu quả tương đương. Tuy rằng lực công kích của chi trước do đường lang dùng yêu nguyên lực biến ảo ra yếu hơn nhiều so với bản thể công kích nhưng được cái số lượng nhiều, liên tục công kích uy lực không kém bản thể công kích chút nào.
Bạch Như Ngọc thấy thế gọi Hàn Băng Tráo ra bảo hộ mình ở trong đồng thời lấy ra bốn tấm Lôi Tráo Phù cùng Hàn Băng Tráo hình thành một đạo phòng tuyến chống đỡ biến ảo công kích của đường lang. Tiếp đó lại lấy ra hai tấm Lôi Thuẫn Phù, thúc giục, ngăn cản công kích của đường lang.
Khí tức băng hàn của kiếm trận cùng kim quang của đường lang triệt tiêu lẫn nhau, cũng không thể tạo thành thương tổn gì đối với đường lang. Nhưng Băng Lăng Kiếm tiếp đó nối gót bay tới, lập tức đánh nát kim quang hộ thể còn sót lại của đường lang, bảy thanh phi kiếm đâm lên thân đường lang.
Băng Lăng Kiếm vốn chính là Thần khí cực phẩm, lại thuộc loại thuộc tính Băng biến dị, lực công kích bản thể cùng với băng hàn công kích thêm vào vốn mạnh hơn pháp khí bình thường cùng cấp bậc. Mà lực phòng ngự của đường lang vốn yếu lại sợ khí tức băng hàn, làm sao có thể chống đỡ công kích của Băng Lăng Kiếm, trên người đã bám một tầng băng sương, trên cánh cũng bao trùm một tầng băng mỏng, có vài chỗ xuất hiện vết rạn nứt.
Cánh của đường lang bị tổn hại lập tức từ không trung rớt xuống mặt đất. Đã mất năng lực phi hành nó cũng mất năng lực cơ động di chuyển nhanh chóng. Đối với yêu thú lực phòng ngự thấp mà nói, mất đi tính cơ động cũng chỉ còn có nước chờ chết.
Nhoáng một cái hai người Long Tiêu Diêu đã ở trong Bách Độc Sâm Lâm thời gian ba tháng, kỹ xảo thực chiến và năng lực ứng biến của Bạch Như Ngọc được tăng lên trên diện rộng. Trong nửa tháng sau cùng, Bạch Như Ngọc tác chiến cơ bản đã không có khuyết điểm nào, khiến cho Long Tiêu Diêu hết sức vừa lòng đối với tiến bộ của Bạch Như Ngọc.
Mắt thấy thời gian Phiêu Miểu Viên mở ra sắp tới gần. Long Tiêu Diêu cũng không tiếp tục trì hoãn cùng Bạch Như Ngọc rời Bách Độc Sâm Lâm. Long Tiêu Diêu đi tới phường thị của Phật tu Thánh địa Cửu Hoa Sơn mua Thần khí cực phẩm khắc chế tâm ma của Phật môn Quan Âm Ngọc Bài, cùng với Ngưng Đan vốn đã luyện chế cùng giao cho Bạch Như Ngọc. Có kiện pháp khí này, cho dù Bạch Như Ngọc ứng phó với tâm ma khi Kết Đan hẳn là không có vấn đề gì.
Sau đó, Long Tiêu Diêu liền mang theo Bạch Như Ngọc bay thẳng hướng Lĩnh Nam. Còn có hơn một tháng thì tới lúc Phiêu Miểu Viên mở ra, hắn muốn tận dụng thời gian tranh thủ giải quyết tâm ma của Bạch Như Ngọc.
Vạn gia Lĩnh Nam là thế gia tu tiên truyền thừa hơn một ngàn năm. Ở Tu Tiên giới, gia tộc có được hai gã tu sĩ Kim Đan Kỳ cũng miễn cưỡng có thể tính là gia tộc bậc trung. Vạn gia ở vùng Lĩnh Nam coi như có chút danh tiếng, hơn nữa gia tộc còn kinh doanh một phường thị dạng nhỏ, hẳn là một gia tộc tu tiên tương đối giàu có.
Long Tiêu Diêu cố ý luyện chế cho Bạch Như Ngọc một cái mặt nạ có thể ngăn cách thần thức tra xét, khi tiến vào phạm vi Lĩnh Nam liền để cho Bạch Như Ngọc đeo mặt nạ vào. Tiêu diệt một thế gia tu tiên bậc trung ở Tu Tiên giới tuy rằng không tính là chuyện lớn động trời gì nhưng cũng tất nhiên sẽ khiến cho một số môn phái tu tiên chú ý. Hắn không muốn để Bạch Như Ngọc dây phải một chút xíu phiền toái gì.
Long Tiêu Diêu vì có thần thông huyễn hóa, cho dù tu sĩ Nguyên Anh đều khó phát hiện ra diện mạo thật của hắn cho nên hắn không cần lo lắng bởi vậy mà gây nên phiền toái. Đương nhiên hắn cũng biến hóa diện mạo. Trước không nói có thể vì tiêu diệt một gia tộc tu tiên mà dẫn tới phiền toái hay không, càng trọng yếu hơn là hắn sợ lệnh truy nã đã truyền ra rộng rãi.
Long Tiêu Diêu trước tiên bay đến phường thị Vạn gia. Hắn cũng không muốn ra tay đối với phường thị. Tuy rằng nơi này là sản nghiệp của Vạn gia hưng người kinh doanh ở phường thị rất nhiều một khi động thủ đối với phường thị hắn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào. Mục đích hắn tới phường thị Vạn gia chủ yếu là vì tìm hiểu tình huống của Vạn gia. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Vạn gia không hổ là gia tộc tu tiên bậc trung trải qua hơn ngàn năm, thành viên Trúc Cơ của gia tộc đã có hơn ba chục người, đệ tử Luyện Khí Kỳ lại càng đạt tới vài trăm mà còn có một số tán tu thuê ở bên ngoài làm lực lượng bên ngoài của gia tộc. Tuy nhiên, trong số đệ tử Vạn gia có một nửa gia nhập các môn phái tu tiên, còn có một bộ phận phân tán ở ngoài quản lý tài nguyên tu tiên của gia tộc.
Trang viên của Vạn gia cư trú có tới vài chục mẫu, hơn ngàn người ở, khu vực trung tâm có Pháp trận phòng hộ. Long Tiêu Diêu cũng không thể tra xét tình huống cụ thể trong đó.
Long Tiêu Diêu không biết bên trong trang viên Vạn gia rốt cục có thực lực như thế nào, huống chi còn có Pháp trận phòng hộ, hắn tuyệt đối không sơ suất dấn thân mạo hiểm, trực tiếp đánh vào trang viên Vạn gia.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu từ trong miệng lái buôn ở phường thị biết được ở trong dãy núi Đại Dữu Lĩnh phụ cận Vạn gia có một mỏ quặng tinh thiết và một mỏ đồng thau. Hai khu mỏ này sản xuất tài liệu luyện khí tuy không quá cao cấp nhưng là tài liệu luyện chế dụng cụ mà người tu tiên thường dùng, cùng với phường thị là ba nơi thu nhập chủ yếu của Vạn gia.
Long Tiêu Diêu quyết định ra tay từ khu mỏ của Vạn gia. Nếu là một trong những nơi thu nhập chủ yếu của Vạn gia tất nhiên sẽ có thành viên dòng chính của Vạn gia thủ hộ ở đó. Hơn nữa bởi vì khai thác mỏ chủ yếu vẫn là phàm nhân, tin tưởng cho dù nơi đó có Pháp trận phòng hộ thì uy lực cũng sẽ không quá mạnh mẽ. Hơn nữa, công kích khu mỏ có thể làm lay động đến cơ sở của Vạn gia, cũng sẽ không khiến nhiều người tức giận.
Long Tiêu Diêu đã quyết định kế sách, biến ảo thành một tráng hán Trúc Cơ Kỳ khôi ngô, cùng Bạch Như Ngọc dựa theo tin tức từ trong miệng lái buôn thẳng đến mỏ tinh thiết của Vạn gia.
Hai người bay đến gần mỏ tinh thiết, Long Tiêu Diêu trước tiên tra xét một phen. Quản lý mỏ tinh thiết có hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ và hơn chục đệ tử Luyện Khí Kỳ. Hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia chẳng qua là một bậc thấp và một bậc trung, cũng không có Pháp trận gì bảo hộ. Long Tiêu Diêu thấy thế lập tức truyền âm cho Bạch Như Ngọc, kêu nàng tiến lên động thủ.
Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ở khu mỏ chỉ là tọa trấn mà sẽ không phụ trách việc vặt hàng ngày, bình thường chỉ ở lại trong phòng ngoài khu mỏ tu luyện. Công việc trông coi quản lý đều là đám đệ tử Luyện Khí Kỳ.
Hai người bay tới trên không dãy nhà ở, hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tọa trấn cũng phát hiện ra hai người lập tức từ trong phòng chạy ra. Hai người kia nhìn thấy Long Tiêu Diêu, Bạch Như Ngọc đều có tu vi Trúc Cơ bậc cao, tất nhiên không dám chậm trễ, lập tức bay lên giữa không trung nghênh đón hai người.
Tu sĩ Trúc Cơ bậc trung ôm quyền thi lễ nói:
- Nơi này là sản nghiệp của Vạn gia Lĩnh Nam, không biết đạo hữu tới đây có chuyện gì, có cần tại hạ cống hiến sức lực hay không?
Bạch Như Ngọc nghe vậy lửa giận bừng bừng:
- Vạn gia Lĩnh Nam, ta tìm chính là Vạn gia Lĩnh Nam. Nếu các ngươi đã là người của Vạn gia, vậy thì nạp mạng đi.
Nói xong Bạch Như Ngọc lập tức gọi Băng Lăng Kiếm ra công tới tu sĩ Trúc Cơ bậc thấp. Đối phương chỉ có hai người. Long Tiêu Diêu đã truyền âm cho Bạch Như Ngọc, bảo một mình nàng động thủ. Vì không để đối thủ có cơ hội bỏ chạy, Bạch Như Ngọc quyết định trước tiên giải quyết tu sĩ Trúc Cơ bậc thấp kia với tốc độ nhanh nhất sau đó mới chuyên tâm đối phó tên còn lại.
Tu sĩ Vạn gia không nghĩ tới Bạch Như Ngọc nói động thủ là động thủ vội vàng gọi pháp khí ra tiến hành phòng ngự. Mà tu sĩ Trúc Cơ bậc trung kia thấy Long Tiêu Diêu không động thủ, trước tiên lấy ra một cái ngọc phù bóp nát. Đó là một loại khí cụ tu tiên chuyên dụng dùng để truyền tin báo nguy. Tiếp đó hắn liền gọi pháp khí ra tiến lên giáp công Bạch Như Ngọc.