Đệ tử Luyện Khí Kỳ của Vạn gia tuy nhiều người nhưng bọn họ sử dụng chẳng qua là phù lục cấp Pháp phù. Mà lúc này hai người Long Tiêu Diêu đứng trong Cự Thạch Trận, công kích của những Pháp phù kia căn bản không thể lay chuyển kết giới của Pháp trận.
Bạch Như Ngọc khống chế kiếm trận gia tăng công kích, tu sĩ Trúc Cơ bậc cao mặc dù không ngừng rót chân khí vào duy trì phòng ngự của Thanh Mộc Thuẫn. Nhưng không làm sao được đẳng cấp pháp khí, uy lực chênh lệch căn bản không phải hắn có thể khắc phục.
Thanh Mộc Thuẫn liên tiếp bại lui dưới áp bách của kiếm trận, trong giây lát liền thu nhỏ lại còn không đủ một nửa ban đầu, cùng Thanh Mộc Tráo kết thành một đạo phòng tuyến, miễn cưỡng chống đỡ kiếm trận.
Nhưng Hàn Băng Kiếm có mang thêm công kích thuộc tính băng hàn lại khiến cho người kia cảm thấy rét lạnh tận xương tủy, trên vòng bảo hộ cùng tấm thuẫn có bám một lớp băng mỏng, linh lực ẩn chứa trong pháp khí không ngừng bị tan rã xói mòn.
Long Tiêu Diêu thấy tu sĩ Kim Đan kia tế ra Pháp bảo hình núi, vội vàng lấy ra bốn tấm Lôi Thuẫn Phù, biến ảo ra biến ảo Lôi thuẫn bốn phía tạo thành một tuyến phòng ngự, chống đỡ ngọn núi từ không trung hạ xuống.
Bốn tấm biến ảo Lôi thuẫn phóng ra đại lượng lôi điện đánh vào dưới gầm ngọn núi, ngọn núi lập tức run rẩy thu nhỏ lại, chỉ trong chốc lát liền thu nhỏ đến còn hơn một thước. Phòng tuyến Lôi thuẫn mặc dù tiêu hao bộ phận năng lượng nhưng lại chặt chẽ chắn ngọn núi ở giữa không trung.
Trong ba tu sĩ Trúc Cơ khác, cấp độ pháp khí công kích cao nhất cũng chỉ là Thần khí thượng phẩm thuộc tính Mộc. Bạch Như Ngọc dùng Hàn Băng Thuẫn chặn Thanh Mộc Xích cùng Thần khí trung phẩm thuộc tính Kim: Tinh Cương Trùy do một tu sĩ Trúc Cơ bậc trung tế ra, còn công kích khác thì mặc cho pháp trận chống đỡ.
Long Tiêu Diêu vì để Bạch Như Ngọc có thể giải quyết tâm ma, cố gắng hết mức không nhúng tay vào chiến đấu đối với tu sĩ Trúc Cơ. Hơn nữa hắn cũng có vài phần tự tin đối với lực phòng ngự của Cự Thạch Trận cho nên cũng không ra tay, để mặc cho những công kích kia rơi vào phía trên kết giới Pháp trận. Cự Thạch Trận không hổ là Pháp trận lực phòng ngự mạnh nhất Kim Đan Kỳ, dưới số đông công kích như vậy kết giới chỉ lay động vài cái.
Thời gian chừng một nén nhang, dưới kiếm trận của Bạch Như Ngọc công kích, tuyến phòng ngự của tu sĩ Trúc Cơ bậc cao kia rốt cục không đủ sức chống đỡ, hoàn toàn sụp đổ, Băng Lăng Kiếm lập tức giết chết hắn.
Lúc này tu sĩ Kim Đan kia đã phát định tình huống không thích hợp. Theo lý thuyết địch nhân bị bọn họ vây quanh hẳn là phải toàn lực phát động phản kích, nhưng Long Tiêu Diêu từ đầu chí cuối chỉ dùng phù lục phòng ngự, chưa từng tiến hành công kích.
Từ đẳng cấp phù lục và thao tác kỹ xảo mà Long Tiêu Diêu sử dụng tu sĩ kia đã phát hiện thực lực của hắn tuyệt đối không kém so với Bạch Như Ngọc, trong lòng mơ hồ cảm thấy trong này chỉ sợ có gì mờ ám.
Sau khi Bạch Như Ngọc giết chết tu sĩ Trúc Cơ bậc cao lập tức khống chế Băng Lăng Kiếm triển khai công kích tu sĩ Trúc Cơ còn lại của Vạn gia. Hai tu sĩ Trúc Cơ còn lại của Vạn gia đều là bậc trung, khống chế cao nhất chẳng qua là Thần khí trung phẩm sao có thể chống đỡ được Băng Lăng Kiếm phát động kiếm trận công kích.
Lúc này tu sĩ Kim Đan Kỳ đã xác định có vấn đề. Bất kỳ tu sĩ nào có thể tu luyện đến Kim Đan Kỳ đều hết sức khó khăn, hiện giờ chẳng những có 500 năm thọ nguyên, hơn nữa là trụ cột Vạn gia sao chịu tùy tiện mạo hiểm. Trong lòng hắn bắt đầu nảy ý rút lui, lập tức tế ra pháp khí muốn bỏ chạy.
Long Tiêu Diêu lập tức phát hiện ra ý đồ của tu sĩ Kim Đan, đợi đến khi đối phương mới vừa bay tới giữa không trung hắn liền phát động thần thông Huyễn Vựng. Vì che giấu tai mắt người khác hắn còn tế ra Lôi Kiếm.
Lôi Kiếm trong nháy mắt đâm tới sau lưng tu sĩ Kim Đan, tu sĩ đó lập tức tế ra Thần khí cực phẩm Hoàng Thổ Thuẫn ngăn cản Lôi Kiếm. Nhưng Lôi Kiếm công kích vốn chỉ là hư chiêu, thần thông Huyễn Vực vào lúc này đã vô thanh vô tức công tới. Thần thức tu sĩ kia sao có thể sánh với Long Tiêu Diêu, lập tức lâm vào trạng thái hôn mê.
Cùng lúc tu sĩ Kim Đan hôn mê, Hoàng Thổ Thuẫn lập tức mất khống chế, Lôi Kiếm lập tức vòng qua tấm thuẫn đâm vào đầu vai hắn. Lúc này hắn đã lâm vào hôn mê từ mấy thước trên không trung rơi xuống. Nhưng hắn hôn mê cũng bị Lôi Kiếm đâm trúng chỉ chênh lệch trong tích tắc, gần như cùng lúc với hắn rơi xuống. Ở trong mắt tu sĩ bậc thấp tự nhiên cho rằng hắn bị Lôi Kiếm đâm trúng mà rơi xuống.
Cùng lúc đó Bạch Như Ngọc đã khống chế Băng Lăng Kiếm giết chết một gã tu sĩ Trúc Cơ bậc trung, đang triển khai công kích tới tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng. Tu sĩ kia vốn không đủ sức chống đỡ kiếm trận công kích, lúc này bởi vì thành viên khác của gia tộc nhất là tu sĩ Kim Đan rơi xuống mà kinh hãi run sợ, trong nháy mắt bị Bạch Như Ngọc giải quyết.
Nhưng Bạch Như Ngọc vẫn như cũ không muốn giết lung tung kẻ vô tội, cũng không ra tay đối với đám đệ tử Luyện Khí Kỳ, để mặc bọn chúng chạy trốn. Tu sĩ Kim Đan rơi xuống mặt đất chỉ mới hôn mê chưa chết, nàng lập tức ra tay giải quyết.
Long Tiêu Diêu tự nhiên sẽ không làm trái với ý nguyện của Bạch Như Ngọc, thả đám đệ tử kia chạy đi. Sau khi vội vàng quét dọn chiến trường, hai người liền bay đi về phía bắc vài chục dặm, lại hạ xuống bố trí Pháp trận để Bạch Như Ngọc ở trong tu luyện còn hắn thì hóa thành một hán tử trung niên Trúc Cơ bậc thấp bay về phía trang viên Vạn gia.
Vạn gia sớm thông qua tinh huyết bài biết được những tu sĩ phái ra ngoài đã chết trong đó còn bao gồm một trong hai tu sĩ Kim Đan ít ỏi của Vạn gia, gia chủ Vạn gia cùng một trưởng bối Kim Đan khác cực kỳ hoảng sợ.
Thực lực của tu sĩ Kim Đan bậc trung đã chết cùng với tu sĩ Kim Đan còn lại đều tương đương nhau, nếu người kia ngã xuống thì người còn lại của Vạn gia khẳng định không ai là đối thủ. Lúc này bọn họ đã đoán ra hung thủ cũng không phải tu sĩ Trúc Cơ gì, tự nhiên không dám tiếp tục phái người đi chịu chết, lập tức phát động Pháp trận phòng ngự trong trang viên, nghiêm lệnh tất cả đệ tử gia tộc không được ra ngoài.
Bên ngoài không biết là: Vạn gia vì có thể bảo đảm gia tộc ổn định và kéo dài, âm thầm đầu phục đại phái tu tiên Thanh Vân Phái. Lúc này gia tộc xảy ra nguy cơ, bọn họ vừa tự bảo vệ vừa dùng truyền âm phù cầu trợ giúp từ Thanh Vân Phái.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không biết điều này, nhưng hắn thấy cách xử trí của trang viên Vạn gia lập tức hiểu được tính toán của Vạn gia, biết được trong thời gian ngắn không còn cơ hội giết chết đệ tử Vạn gia. Mà thí luyện Phiêu Miểu Viên sắp bắt đầu, hắn cảm thấy khúc mắc của Bạch Như Ngọc hẳn là đã giảm bớt, cho dù Kết Đan dưới sự phụ trợ của Quan Âm Ngọc Bài cũng sẽ không bị tâm ma ảnh hưởng cho nên quyết định trước tiên tạm thời buông tay.
Quyết định của Long Tiêu Diêu trong lúc vô ý lại khiến hắn tạm thời tránh được một hồi nguy cơ. Vạn gia là thế lực Thanh Vân Phái bố trí tại Lĩnh Nam, hiện giờ ngay cả tu sĩ Kim Đan bậc trung của Vạn gia đều bị giết chết, Thanh Vân Phái đầu tiên nghĩ đến chính là môn phái cạnh tranh khác phát hiện quan hệ của họ cùng Vạn gia cho nên âm thầm xuống tay, ý đồ suy yếu thế lực Thanh Vân Phái.
Thanh Vân Phái đương nhiên không thể cho phép thế lực của mình bị uy hiếp, đương nhiên muốn phái tu sĩ đi viện trợ. Bởi vì Thanh Vân Phái phỏng đoán là đại phái khác ngầm xuống tay cho nên phái ba gã trưởng lão Nguyên Anh tự thân ra trận, có thể xem như là “hưng sư động chúng”.
Trưởng lão Thanh Vân Phái một ngày sau liền tới Vạn gia, dưới sự dẫn đường của đệ tử Vạn gia chạy tới nơi tu sĩ Kim Đan của Vạn gia ngã xuống. Tuy rằng đã qua một ngày, chiến trường lại từng bị Long Tiêu Diêu quét dọn nhưng vẫn bị ba người kia phát hiện ra dấu vết để lại.