Thủ Tiện Là Bệnh Trị Được

Chương 10: Chương 10




Tô Hạ sau khi tỉnh lại cứ như chạy trốn rời khỏi khách sạn, tức khắc lao vào WC phòng ngủ, bắt đầu không ngừng xối nước lạnh.

Dấu vết khắp nơi trên người, là kết quả Cố Xuyên hoặc cắn hoặc gặm hoặc mút.

Không thể không nói, cậu cảm thấy rất thoải mái, nhưng, đây tuyệt đối không phải mong muốn của cậu.

Cường X a.

Vô luận tắm thế nào cũng không mất đi những dấu vết kia, xanh xanh tím tím, đặc biệt dọa người.

Rốt cuộc là mắc xích nào sai a? Cố Xuyên sao có thể đột nhiên biến thân thành dã thú?

Tắm rửa xong mặc quần áo tử tế bò thẳng lên giường, cậu cần nghỉ dưỡng tử tế một chút, thuận tiện ngẫm lại rốt cuộc là khâu nào sai.

Nguyện vọng lớn nhất hiện giờ chính là chuyện phát sinh tối qua chỉ là một giấc mơ.

Cậu thích Cố Xuyên không sai, nhưng, cậu tuyệt không muốn bị Cố Xuyên cưỡng bức.

Yêu, chẳng lẽ không phải là hai người tự nguyện sao?

Không biết qua bao lâu, lúc Tô Hạ tỉnh lại chỉ cảm thấy cổ họng khô khó chịu, khụ khụ cảm thấy hơi khàn khàn, vừa quay đầu thì đối diện một khuôn mặt bán manh.

Tô Hạ nháy mắt kinh sợ, Emma sao vừa mở mắt ra lại là hàng này? Chẳng lẽ mình buổi sáng chưa chạy khỏi khách sạn kia? ? ?

“Tô Hạ.” Thanh âm có điểm uất ức.

Cậu còn dám uất ức? Rốt cuộc là ai bị cường a cậu cư nhiên còn dám tủi thân với ông đây? Nếu không phải hiện tại Tô Hạ nói không ra lời vừa cả người đau nhức không thể động đậy, cậu nhất định nhảy dựng lên đè hàng này hung hăng đánh một trận mới được.

“Đêm qua. . . . .” ánh mắt Cố Xuyên ướt sũng, nhìn qua giống như nai con Bambi, “Tôi không phải cố ý, tôi cũng không biết tại sao, vừa uống say thì sẽ trở nên có chút không thể khống chế, tôi, tôi khi đó rất tức giận, cứ. . .” Thấy mặt Tô Hạ càng ngày càng đen tiếp đó vội thêm vào, “Nhưng Tô Hạ cậu cũng cảm thấy thực thoải mái đúng không?”

“…” Cậu! Ma! Đản! !

“Tôi sẽ chịu trách nhiệm ! !” Cố Xuyên thề son sắt.

“Cố Xuyên.” Tô Hạ thấp giọng nói, cổ họng cậu rất đau, không thể lớn tiếng nói chuyện, “Tối qua cứ xem như ngoài ý muốn đi.”

Cố Xuyên sửng sốt, ngơ ngác nhìn Tô Hạ.

“Tôi không cần cậu chịu trách nhiệm, coi như chưa từng xảy ra. Tôi không muốn bẻ cong cậu, trước kia đều là lỗi của tôi, tôi không nên quá mức để ý cậu, đến nỗi bây giờ làm cho cậu hoang mang như vậy.”

“Cậu…”

Tô Hạ nhìn hắn cười, “Thật vui có thể quen biết cậu và Thẩm Tích.”

“Tô Hạ cậu đang nói gì đấy! Cậu có phải giận tôi không? Tôi xin lỗi! Tô Hạ, tôi thật không phải cố ý! Cậu tha thứ tôi! Tôi. . . . .” Cố Xuyên bắt lấy tay Tô Hạ, sức lực rất lớn.

“Tôi không giận cậu.” Tô Hạ đứng lên, rút tay mình lại, “Tôi muốn nghỉ ngơi, cậu về đi.”

“Tôi không về! ! !” Cố Xuyên một tay ôm Tô Hạ vào lòng, trề môi kêu gào cứ không buông tay cứ không buông tay.

“Muốn tôi tự mình mời cậu rời đi sao?”

Cuối cùng hàng kia rốt cục tâm không cam tình không nguyện bỏ đi, Tô Hạ lấy điện thoại bấm một dãy số.

“Uy, mẹ, con chuẩn bị thu dọn đồ đạc, mẹ tới đây đón con đi.”

Mở vali, lúc thu dọn từng món từng món đồ, đầu óc Tô Hạ vẫn trống rỗng. Cậu không biết rốt cuộc mình làm thế đúng không, nhưng lời đã ra khỏi miệng, cũng không thể thu lại.

Cố Xuyên.

Cố Xuyên Cố Xuyên Cố Xuyên!

Đã thật lâu không thích ai, thế nhưng phần tình cảm này còn chưa bắt đầu cũng đã chết yểu.

========== Đây vốn đường phân cách thời gian ==========

“Uy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a?” Thẩm Tích đang cầm một ly ca cao nóng, uống một ngụm, thấm giọng nói.

“Đừng hỏi nữa.” Cố Xuyên không kiên nhẫn trở mình, hắn đã ngốc trên giường suốt một buổi chiều, từ sau khi Tô Hạ đuổi hắn.

“Anh không nói trong lòng em ngứa ngáy khó chịu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì anh vẫn nói a nói a nói a nói a nói a! !”

Có một bạn cùng phòng nói lao như vậy ngày hôm đó thực không có cách nào qua! Cố Xuyên dứt khoát bò dậy bắt đầu mở Computer.

Cái nhân vật quen thuộc kia cư nhiên online! !

Thẩm Tích sáp lại còn muốn tiếp tục dong dài, bị Cố Xuyên một chưởng quạt về.

Cột tin tức công hội hiện thị 【 Phù Sinh Như Mộng 】ở bán đảo Hellfire của Outland, chỗ này là nơi luyện cấp 60-70J tốt nhất, kinh nghiệm thích hợp, ra trang bị cũng vừa vặn.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: sao chạy đi Outland rồi?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: di, cậu rốt cục online rồi? Qua đây không, tôi mang cậu ngược acc nhỏ.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: ân, gần đây có chút việc, đều là kêu Mắt lớn nhỏ lên. Cậu đang ở đó ngược acc nhỏ? sao vậy?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: tâm tình không tốt lắm.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: nói nói xem, nói không chừng tôi có thể đưa ra ý kiến cho cậu đó, dù sao cũng ở trên mạng, cậu không biết tôi tôi không biết cậu, vừa lúc có thể bộc lộ tâm sự a.

Cố Xuyên căng thẳng gõ dấu chấm câu sau cùng gửi đi, Tô Hạ cũng không biết acc 【 Không có ngực to 】 này chính là Cố Xuyên, cậu nghĩ cái 【 Xuyên. 】 kia mới là acc của hắn. Đầu kia im lặng thật lâu, ánh mắt Cố Xuyên không hề chớp nhìn chằm chằm màn hình.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: tôi thích một người, nhưng…

Ánh mắt Cố Xuyên lập tức trừng lớn, tay chân cũng run run.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: nhưng sao?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: y có bạn gái .

Là chính mình! ! Tô Hạ nói là mình! ! ! Thẩm Tích ở một bên ghét bỏ nhìn khuôn mặt Cố Xuyên vốn căng thẳng như vậy nháy mắt ánh mặt trời rực rỡ, một hơi uống sạch ly ca cao nóng.

Mặc dù thực muốn thẳng thắn ngay lập tức, nhưng…

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: hắn? Cậu là con gái?

Đầu kia lại bắt đầu trầm mặc, có lẽ qua gần mười phút, mới phát tin qua.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: không, tôi là nam, cảm thấy biến thái phải không.

Emma, sao có thể cảm thấy biến thái! ! Chắc chắn bình thường a! !

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: biến thái cái gì nha, thực bình thường a, sau đó thì sao? Cậu cứ thế từ bỏ sao?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: ha ha, cám ơn, lúc y biết tôi thích y sợ tới chết khiếp, người bạn gái kia chính là quen khi đó.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: y không thích cậu sao?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: tôi không biết, biểu hiện của y rất kỳ quái, tôi cảm thấy hình như y có chút cảm giác với tôi, nhưng tôi không muốn cưỡng ép bẻ cong y, dù sao trước kia y ghét GAY như vậy. Tôi trước đó không biết, cho nên mới nhất thời đầu óc phát sốt nói cho y biết. Bây giờ rất hối hận.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: đừng nói với tôi cậu lại bắt đầu trốn tránh y o(╯□╰)o

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: sao cậu biết Blog.Uhm.vN

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: nói nói, sao cậu trốn y?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: thật ra cũng không phải cố ý trốn y, chỉ là tôi thi nghiên trước thời hạn, sau đó qua, cho nên đã đi.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: thi nghiên?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: ân, tôi cũng không biết tôi sau này có hối hận không, dù sao, cứ như vậy đi. Không nói, kêu Mắt lớn nhỏ lên chúng ta đi chiến trường?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: được, tôi đi gọi y online.

Cố Xuyên quay đầu lại, thấy Thẩm Tích vội quay đầu giả bộ không thấy, tức giận trừng hắn, “Gọi em online thế nào.”

Thẩm Tích sáp lại, “Anh Cố Xuyên, nếu em nhớ không lầm, anh hình như vẫn luôn rất ghét GAY? Sao…”

“Anh cũng không biết,” Cố Xuyên thành thật trả lời, “Đột nhiên cảm thấy, nếu như cùng Tô Hạ một chỗ, nói không chừng cảm giác cũng không tệ lắm.”

“Cho nên nói, anh cứ như vậy bị Tô Hạ bẻ cong sao?” Thẩm Tích chậc chậc kỳ diệu, “Vạn năm thẳng nam cư nhiên cũng có một ngày bị bẻ cong, quả nhiên là thế giới thiên hạ đại đồng rồi!”

“Anh cũng muốn thi nghiên!” Cố Xuyên nghiêm túc nhìn Thẩm Tích, “Em cũng theo anh.”

Thẩm Tích lập tức nổi khùng, “Chuyện này sao muốn kéo em vào!”

“Ngộ nhỡ Tô Hạ vẫn không đáp lại anh, một mình anh sao có thể sống ở trường mới a!” Cố Xuyên bày ra vẻ mặt vô tội.

“Em kháo anh bán manh với ông đây không có hiệu quả biết không! !” Thẩm Tích tức giận tiếp tục trừng hắn, cơn tức lại tiêu tan một chút.

“Em xem như anh cầu xin em QAQ” tiếp tục đốm nhỏ mắt.

“Em kháo Cố Xuyên anh rốt cuộc là con trai hay con gái! Bán manh là độc quyền của con gái được không! ! !”

“Em thật sự không muốn giúp anh sao ╭(╯3╰)╮ “

“Kháo, cút khỏi tầm mắt ông đây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.