Thú Tu Thành Thần

Chương 1056: Chương 1056: Ai mới là phản diện




Trong căn phòng rông thênh thang chỉ có hai người và chẳng ai buồn mở miệng trước, Hồng Diễm âm thầm đánh giá Băng Thần. Thiếu niên trước mắt vẻ mặt lạnh tanh với nụ cười mỉm như gió xuân nhìn hết sức không hài hòa, đây là điềm báo cho việc hắn ta chẳng ưa gì nàng.

Tu vi ngược lại nàng có thể nhìn thấy rõ ràng, chỉ mới có chút tuổi thôi nhưng tu vi hai người đã ngang hàng với nhau. Thử nghĩ xem một kẻ chưa đến hai mươi tuổi đã Vũ Hoàng Cửu Trọng, nàng nếu không tới đây vào hôm nay thì không lâu sau với thực lực tăng trưởng nhanh hắn cũng dư sức hủy diệt Băng gia.

Băng Thần thì cao tay hơn một bậc bởi làm chủ của Thiên Thư nên hắn ta trực tiếp xem chỉ số của nàng.

Tính danh: Hồng Diễm

Thực lực: Vũ Hoàng Ngũ Trọng

Huyết mạch: Nhất Vĩ Tiểu Hồ ( Hoàng cấp)

Thể chất: Bát Vĩ Thần Hồ ( Thần Vương cấp)

Đẳng cấp: 17

Lực lượng: 85998

Tốc độ: 69212

Trí lực: 32

Thiên phú: 70000

Hồn lực: 2000

Pháp lực: 0

Nguyên tố: Hỏa

Tuổi thọ: 2000

Độ thân thiện: 65 (Thiện cảm)

Danh hào: Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)

Hơi ngạc nhiên vì nàng cùng lại với mình, đã giống nhau bán yêu còn là yêu hồ, chả sao người này tâm cơ thâm trầm như thế. Hồng Diễm người này tính cách có phần nào đó giống như chính hắn, nếu không thể nhìn bảng chỉ số và thấy độ thiên cảm lên đến tận 65 thì hắn chắc sẽ nghĩ nàng phải thù ghét mình lắm.

Nàng ta thực ra chẳng ghét bỏ gì hắn, thậm chí còn có tình cảm rất sâu với mẹ hắn thế nhưng vì lý do nào đó nàng lại có thể lạnh lùng xuống tay. Có lẽ giống như Trần Gia Di nói, Hồng Diễm làm tất cả vì con trai của nàng, Băng Thần thật ra làm tất cả nhìn có vẻ độc ác nhưng không phải cũng vì thân nhân sao.

Hắn trước kia sẽ qua một thời gian tiếp xúc mới quyết định có hay không chiếm lấy một mỹ nữ làm của riêng. Thế nhưng hiện tại chỉ cần biết Hạ Tiểu Yến có thể chất đặc biệt hắn liềm chiếm lấy nàng, Trần Gia Di có khúc mắc với mẹ hắn nhưng vì nàng có Tình Thiên Ngọc Thể nên hắn tiếp nhận nàng.

Thậm chí Hồng Diễm trước mắt hắn với Thần Vương cấp huyết mạch hắn cũng không tính bỏ qua, có ba lý do để hắn xử lý như thế. Thứ nhất các nàng phải đẹp, thứ hai phải sạch, thứ ba huyết mạch thể chất phải đạt Thần Vương trở nên như thế mới có trợ giúp lớn cho hắn.

Thân nhân ở Tân Sinh vũ trụ vẫn đang chờ hắn cứu rỗi, Thiên Đạo hắn cảm giác sẽ càng bước càng nhanh nên tu vi ngoài thực tại cũng không thể chậm. Ngọc Nữ Tâm Kinh do lão bà hắn tu luyện để trợ giúp hắn đã bị lớp màng bao bọc Cấm giới cắt đứt liên kết, hắn muốn tiến nên chỉ có thể hình thành mạng lưới mới.

Một cái Trần Gia Di và Hạ Tiểu Yến còn thiếu rất nhiều, những nữ nhân trong nhà thì vẫn chưa tiện tay, nếu tùy tiện đụng vào một người thì mấy người khác sẽ có phản ứng như thế nào hắn không đoán trước được.

Đặc biết Tịnh Ảnh Phong Lan có huyết mạch cấp Sáng Thế hắn càng không thể buông tha nàng, đã quyết định thì phải làm tới cùng. Tình hình đã khá gấp bởi sau khi uống mấy loại đan dược kia hắn ta sẽ thăng lên Vũ Thánh, nhưng từ Vũ Thanh đi lên Vũ Thần đỉnh phong thì nào có dễ dàng gì.

Hồng Diễm cuối cùng vẫn là người cần thương lượng nên đánh phải lên tiếng:

“Mục đích của ta tới đây chắc ngươi đã nghe quản gia của ngươi nói rồi chứ?”

Băng Thần thản nhiên cười nói:

“Tất nhiên là nghe rồi, thế nhưng ngươi nghĩ tại sao ta lại phải thương lượng với một kẻ đã nhiều lần phái người ám sát ta. “

Hồng Diễm thở dài nói:

“Ta làm tất cả đều vì có nỗi khổ của mình, hôm nay ta mang theo thành ý tới đây thương lượng, ngươi rất thông minh nên ta hi vọng ngươi có thể bình tĩnh.”

Băng Thần vẫn cái dáng vẻ như cũ nhưng lời nói ra lại làm cho Hồng Diễm lần đứng bên ngoài Lâm quản gia giật mình:

“Thành ý? Nếu ngươi muốn chứng tỏ thành ý thì cởi hết quần áo quỳ xuống trước mặt ta.”

Hồng Diễm quả thật không tin vào lỗ tai của mình, cảm giác như chơi tiến lên vừa bỏ con ba bích xuống đối phương hạ ngay hai cơ. Nàng sững sờ khẽ môi run rẩy:

“Ngươi điên rồi.”

Băng Thần vẻ mặt khinh bỉ nói:

“Ngươi dám phái người giết ta, hiện tại ta rất tức giận không suy nghĩ được nhiều, mỹ nữ xinh đẹp như ngươi tự dâng lên thì sau khi ta phát tiết biết đâu lại vui lên một chút. “

Hồng Diễm cắn môi muốn đứng lên, tâm nàng đã loạn muốn tìm kiếm cái lợi trong cuộc đàm phán này đã thành chuyện khó có thể. Nàng khẽ giọng nói:

“Ngươi hiện tại không bình tĩnh, ta cũng vậy, thế thì để lúc khác thương lượng sau vậy.”

Băng Thần từ từ cởi nút áo của mình bình thản:

“Đối phó Băng Vương có ngươi hay không cũng chẳng quan trọng, bước chân ra khỏi cánh của kia một bước thôi ta đảm bảo ngươi sẽ hối hận. Sau khi đối phó một cái Băng gia thì Hồng gia, thậm chí cả cái “ nỗi khổ tâm “ của ngươi ta cũng sẽ cho hắn ta quy thiên. “

Hồng Diễm sững người còn Băng Thần thì chậm rãi giải khai quần áo của hắn ta, cô nàng này cũng gần giống như Trần Gia Di chỉ là thời gian lâu hơn một chút. Băng Vương thực chất đã gặp vấn đề từ trước khi cưới Trần Gia Di, dùng phương pháp đặc biệt hắn có thể nhận biết được hai người bao nhiêu lâu chưa bị đàn ông chạm vào.

Băng Thần uy hiếp đã chạm tới tất cả những gì Hồng Diễm có, tính mạng, gia tộc, con trai yêu dấu đều trở thành đồ đặt cược. Cái khôn khiếp nhất là Băng Thần địa vị cao hơn nàng nghĩ, tu vi của hắn quá cao, theo tình báo còn đang dẫn đầu trong Thiên Đạo, chỉ có mấy cái ngớ ngẩn của Băng gia mới nghĩ có thể chặn được người này trả thù.

Nàng dần quay người trở lại, vẻ mặt vẫn cố du trì vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt đỏ lên đã không che giấu được nội tâm đang bàng hoàng của nàng. Băng Thần đã giải khai gần hết đồ đạc của mình như ác ma mỉm cười nhìn nàng chăm chú, ánh mắt dâm đãng không chút che giấu dục vọng.

Bỗng nhiên nàng cảm thấy giống như mọi chuyện hoàn toàn sai lầm, nàng với hắn ai cuối cùng mới là phản diện. Nếu lão thiên đạo diễn tất cả mọi chuyện trên thế gian này thì nàng sẽ ngửa mặt hô to “ sai kịch bản rồi a “.

Thế nhưng nàng không dám thẳng thừng bỏ đi, ánh mắt của tên kia cũng không giống như sẽ bỏ qua cho nàng. Kiểu này chỉ cần nàng bước ra ngoài một bước thì hắn sẽ liên thủ cùng tên quản gia kia bắt nàng lại sau đó kiểu gì nàng cũng trở thành đồ vật để hắn tùy ý chà đạp.

Cách duy nhất là tự bạo, hắn sẽ không làm gì được nàng, thậm chí còn phải trả một cái giá lớn, thế nhưng sau đó thì sao. Cha mẹ, em gái, con trai của nàng ai tới bảo vệ, Hồng gia ngươi vô tình chẳng thua gì Băng gia thế nên nếu Băng Thần diệt Băng gia thì Hồng gia có khi mang người thân nàng ra xử tử để cho Băng Thần nguôi giận không chừng.

Em gái nàng cực kỳ xinh đẹp, con bé lại còn sắp trưởng thành, nàng cần rất nhiều thứ để em gái của mình không trở thành một con tốt hi sinh trong các cuộc hôn nhân chính trị được. Nhắm mắt thở dài một hơi bàn tay ngọc ngà của nàng khẽ kéo một cái, chiếm đầm đen của nàng rơi xuống lộ ra thân thể ngọc ngà.

Băng Thần đột nhiên lên tiếng:

“Những thứ còn lại để ta.”

Nói xong hắn ta lao vào người nàng tùy ý xâu xé, nước mắt mỹ nhân như chuỗi ngọc rơi xuống, Băng Thần thì chẳng hề quan tâm một chút nào. Hắn nếu đáng thương người khác thì khi hắn không có thực lực vẫn lạc, người thân vì hắn thất bại mà tử vong ai sẽ khóc cho hắn.

Huống chi hắn muốn đi tới cùng, hắn thà làm kẻ để rồi tự trách còn hơn làm người tốt rồi phải hối hận.

“Bạch....bạch...bạch”

Từng cái thúc như càng củng cố thêm quyết tâm của hắn, Hồng Diễm rất kiên cường chịu đựng hắn ta cưỡng gian không mở miệng rên một tiếng. Thế nhưng sau một tiếng căn phòng lại vang lên tiếng rên rỉ thật lớn, Hồng Diễm cũng là một cái vưu vật trên giường, Băng Thần vừa hâm mộ lại tiếc hận thay Băng Vương tại sao có mỹ nhân như thế này mà hết lần này tới lần khác không hưởng dụng.

Năm tiếng sau

Hồng Diễm nuốt xuống bụng mẻ tinh hoa cuối cùng, trong mắt tràn ngập vẻ mê lý gương mặt tràn đầy dâm đãng. Lại nghỉ ngơi thêm nửa tiếng thì thần trí của nàng dần khôi phục, sự nhục nhã tràn ngập cõi lòng, tất cả mọi chỗ trên người nàng đều đã bị nam nhân này xâm chiếm không thương tiếc.

Băng Thần trang phục đã chỉnh tề ánh mắt chăm chú quét qua quét lại trên người nàng cười nói:

“Thành ý của ngươi ta chấp nhận, bây giờ ta có thể đảm bảo tha cho cái tiện nghi đệ đệ cùng người nhà ngươi một mạng. Điều kiện cơ bản là mẹ ta phải tha thứ cho ngươi, cách đơn giản nhất là đổ hết lên đầu của Băng Vương, còn công pháp này ngươi tu luyện ngay cho ta.”

Nàng ta tiếp nhận Ngọc Nữ Tâm Kinh bắt đầu vận chuyển một cách chậm rãi, bất chấp cả người còn mệt mỏi, khắp nơi đều là dấu tích của Băng Thần nàng ngồi dậy gắng giọng nói:

“Ngươi đã nguôi giận thì chúng ta bắt đầu bàn bạc, còn chuyện với Mai tỷ ta sẽ trực tiếp liên lạc với nàng ấy. Mai tỷ là một người nhân từ, trọng tình trọng nghĩa nên chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. “

Hai người sau đó lại lâm vào ngắn ngủi trầm mặc, một người thì đang lắng nghe, một kẻ thì bối rồi quên mất kịch bản. Với lại quan trọng nhất kịch bản đó đã hoàn toàn không còn phụ hợp trong thời điểm này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.