Thú Tu Thành Thần

Chương 103: Chương 103: Băng Thần kế hoạch




Đi đến nơi thì bọn họ đã thấy khu nhà nát của đám người Lăng Phong đã hoàn toàn biến mất, cả một khu vực xung quanh cũng bị san bằng.Phi Thành đang đứng ở dưới hiên chỉ huy một đám công tượng xây công trình, có vẻ nơi này khi xây xong cũng không hề nhỏ.

Thấy Băng Thần dẫn đám nữ nhân của mình tới thì Phi Thành liền chạy nhanh ra ngoài đón hắn ta.

“Đang xây cái gì thế, chúng ta mở rộng cửa hàng ư?”

Phi Thành lắc đầu chỉ tòa nhà rồi nói:

“Nơi đây sẽ là tổng tộ của Thiên Long Bang , bang chúng lúc này đã hơn mười ngàn người, đó là ta còn chưa tình những nhân viên tình báo cấp thấp bởi họ chưa chính thức được gia nhập.

Vả lại thế lực cũng đa coi như lớn mạnh làm sao cái tổng bộ cũng không có được, các huynh đệ trong bang mỗi lần vào thành cũng đâu thể nào cứ đi ở tửu quán mãi được.Khu vực này nằm ở ngoại thành giá tiền rất rẻ thâm chút chi phí xây dựng đã đủ khiến cho các huynh đệ thoải mái ta túc.”

Băng Thần nghe thế cảm giác rất hợp lý liền hỏi:

“Thế ngươi có cần thêm tiền hay không?”

Phi Thành lắc đầu báo cáo:

“Chi nhánh cửa hàng may mặc dưới sự chỉ điểm cùng hỗ trợ của Mộng gia thương hội đã có thêm hai mươi chi nhánh, cộng thêm danh tiếng của ngài khiến cho tất cả đều mua may bán đắt.Dòng tiền không ngừng nghỉ dư sức để ta kiến thiết cùng phát triển Thiên Long bang, công tử ngươi không cần phải lo lắng gì hết.”

Băng Thần gật gù vui mừng vì rốt cuộc mình cũng có một người thuộc hạ ra dáng một chút, ôm Mộng Phỉ vào lòng hắn ta thì thầm:

“Cám ơn ngươi đã giúp ta.”

Mộng Phỉ vui vẻ nhìn hắn nhí nhảnh nói:

“Ta là bang chủ phu nhân không giúp ngươi thì giúp ai.”

Băng Thần nhíu mày sau đó thật thà nói ra:

“Ngươi không hợp với vẻ nhí nhảnh đó đâu?”

Mộng Phỉ cùng mấy cô nàng bị vẻ mặt nghiêm túc của Băng Thần chọc cười, Phi Thành cũng không nhịn được cười mép hơi nhếch .Nhưng nhớ đến thân phận hiện tại của mình thì phải kiềm chế để giữ hình tượng trước mặt thuộc hạ.Phi Thanh đưa tay ra hiệu mời Băng Thần cũng những người nữ nhân kia.

“Thiếu gia chúng ta đi qua tửu quán trước mặt trò truyện, tại nơi đây mù mịt như thế này không tốt để trờ chuyện.”

Băng Thần cũng không thích hít bụi tất nhiên đồng ý, vào trong tửu quán nhận lấy một phòng biệt lập thì Phi Thành mới hỏi:

“Thiếu gia lần này truy sát hai huynh đệ Hoa gia có thể sẽ khiến chúng ta gặp rắc rồi, bọn họ đã làm gì mà trêu trọc đến ngài.”

Băng Thần gắp một miếng đồ ăn bỏ vào miệng nhai rồi lạnh nhạt nói:

“Hắn ta cứu con trai nuôi của Trình Quốc một mạng khi hắn ta có giết tất cả chúng ta thế nên ta

muốn giết bọn hắn, đám người đó bị ta giết hết rồi chỉ còn hai con cá lọt lưới mà thôi.Hoa gia hai huynh đệ có bảo vật dịch chuyển không gian rất khó chịu nhưng lần này chúng ta có nhân số, ta không tin không giết được bọn hắn.”

Phi Thành nghe Băng Thần giết được con trai của Trình Quốc thì vui mừng tột cùng nhưng có điều hắn không dám thể hiện ra lúc này, hắn sợ làm cho hai tỷ tỷ của mình buồn.Công tử đã nói Trình Quốc có thể giết nhưng chỉ có thể làm âm thầm , sau đó cho mọi chuyện chìm vào quên lãng.

Lấy ra cuốn sổ tay của mình Phi Thành ghi thêm vào đó cái gì, sau một hồi cân nhắc tình toán thì hắn ta mới nói cho Băng Thần:

“Ta đang nghĩ khi Bang phái tru sát một địch thủ nào đó thì người thành công cũng phải được thưởng chứ.Nhất là kẻ thù của ngài thì cần chính ngài ra tay thưởng mới được , nếu không rất có thể khiến huynh đệ không được hăng hái.”

Băng Thần ngẫm nghĩ :

“ Nếu thành công giết hai tên kia thì mình “ chỉ cần “ trả thù thêm hai cô nàng kia là được Tinh Thần Quyết , khi đó kiểu gì chả mang ra.Lấy nó ra làm phần thưởng thì đúng là một công đôi việc , dù sao không hoàn thành nhiệm vụ thì cũng ngỏm liều một phen thành công một cái thì cái gì cũng khỏe.”

Nhìn thẳng vào Phi Thành Băng Thần tự tin nói:

“Ngươi thông báo với các huynh đệ nếu lần này thành công thì ta sẽ lấy một loại công pháp phụ trợ cực kỳ mạnh mẽ cho mọi người tham gia vào nhiệm vụ lần này cùng hưởng.Ai tự tay kết liễu người thứ nhất sẽ lãnh chức đường chủ thứ chín, vị trí này cũng không cần phải để trống quá lâu dài sẽ không tốt cho sự phát triển của bang phái.”

Phi Thành cũng cảm thấy rất đúng huống chi phần thương này sẽ làm cho các huynh đệ sôi trào.Băng Thần tiếp tục giao phó:

“Đồng thời ngươi cũng giao phó luôn cho các huynh đệ một nhiệm vụ đó là bảo vệ mấy cô nàng, tiền thưởng chắc chắn sẽ không nhỏ ngươi cứ để từng người vài triệu lượng.Dù sao trong đó có cả người của Mộ Dung gia cùng, Quân gia , rồi còn cả công chúa trong tiệc rượu ở Mộng gia ta đã thương lượng xong rồi.

Mỗi nhà đồng ý bỏ năm mươi triệu để cho thiên kim nhà họ an toàn nhưng ngươi cũng biết công chúa có danh nghĩa là hôn thê của ta.Thế nên ta chỉ nhận được một trăm triệu lượng chia ra mỗi người năm triệu lượng thì quy bang vẫn còn dư rất nhiều.”

Phi Thành nhìn Băng Thần cười gian trá nói:

“Công tử quả nhiên làm việc chu toàn, cứ như thế bang phái chúng ta đảm bảo lên như diều gặp gió.Nếu ta liên hệ được một ít công tử nhà quyền quý mở dịch vụ bảo kê đi qua Thiên Nguyên học viện khảo hạch liệu có được không nhỉ.”

Băng Thần lập tức xua tay nói:

“Không được, như thế sẽ làm chúng ta lộ hành tung đồng thời cũng sẽ khiến cho hai nhiệm vụ chính khó hoàn thành.Không thể nào chỉ vì chút nước lại bỏ cả một cái hồ nước được ngươi nói xem có phải không , cứ theo ta phân phí mà làm.”

Phi Thành chắp tay nghiêm túc nói:

“Vâng thưa công tử.”

Băng Thần nghĩ ngợi một chút sau đó nói:

“Nhớ dặn dò các huynh đệ trong học viện không được gọi ta là bang chủ, không biết học viện có thích một bang phái vào học không.Nhưng ta trước khi thăm dò kỹ càng tình hình học viện thì dặn dò mọi người không nên manh động, nếu không sẽ rất dễ hỏng việc biết chưa.”

Bỗng từ ngoài cửa một nữ nhân đi vào, Băng Thần chỉ biết là nữ bởi vòng một nàng quá lớn, còn khuôn mặt đã bị che kín.

“Băng Thần công tử đoán xem ta là ai.”

Băng Thần không có nhàm chán như thế, hắn ta mở miệng trêu nàng:

“Nếu ta đoán đúng ngươi sẽ cho ta một nụ hôn nhé.”

Cô nàng kia có vẻ rất tự tin nói:

“Nếu ngài đoán sai thì phải đồng ý của ta một yêu cầu.”

Băng Thần phất tay hào phóng nói:

“Chuyện nhỏ.”

Sau đó hắn mở bảng thông tin của nàng ta lên

Tính danh: Thủy Linh

Thực lực: Vũ Vương Tứ Trọng Thiên

Huyết mạch: Thủy Thánh

Thể chất: Nhật Nguyệt Quán Thể

Đẳng cấp:13

Lực lượng:34000

Tốc độ: 26000

Trí lực:19

Thiên phú: 40

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Thủy

Tuổi thọ:300

Độ thiện cảm: 79

Danh hào:Nhân Vương (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)

Băng Thần nhấp một ly rượu sau đó nói:

“Thủy Linh cô nương ngươi tìm tới tại hạ để tặng hôn hay có chuyện gì sao. Ngươi lên bỏ thời gian ra để tu luyện thì hơn thực lực chẳng tiến bộ chút nào “

Thủy Linh cởi khăn bịt mặt ra sau đó nhìn Băng Thần với nét mặt khó tin nói:

“Sao ngươi có thể biết được là ta, trên người ta có bảo vật che dấu dù Vũ Tôn cũng đừng hòng nhìn ra cái gì.Ngươi làm sao mà lại nhìn ra ra được.”

Băng Thần chút nữa phun hết rượu ra quên mất còn có Tử Mộng tại đây hắn ta đành phải chém gió, với vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh hắn ta nở nụ cười thần bí sau đó nói:

“Ta ngửi được mùi của ngươi dù sao chúng ta cũng đồng hành lâu như thế, huống chi cách ăn nói chẳng đổi thay làm sao người khác không biết được.”

Tử Mộng mũi hơi nhảy thì quả nhiên có thể cảm nhận được mùi của Thủy Linh thì thôi không nghi ngờ Băng Thần nữa.Hắn ta lúc này chỉ muốn tự vả cho mình vài phát cái tội thích bốc phét, có vẻ từ ngày có hệ thống hắn ta thêm khá nhiều tình xấu thì phải.

Nếu Tử Mộng biết chuyện mình nhìn thấy tu vi người khác thì chắc chắn mọi kế hoạch chưa nghĩ ra của hắn cũng sẽ đổ bể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.