Thú Tu Thành Thần

Chương 291: Chương 291: Bất ngờ




Chương trình ti vi này đã trở thành chương trình giải trí tốt nhất cho mọi người, đài truyền hình với những con số về lượt view khiến cho không ai thèm nhắc nhở Thiên Diệp, huống chi đài trưởng chưa lên tiếng thì ai giám nói gì.

Bữa ăn kết thúc sau đó thì có người lên dọn dẹp hết đồ đạc trên bàn sau đó mấy cô nàng trưởng lão lui hết đi, Thiên Diệp thấy thế nghi ngờ hỏi:

“Nữ Vương Cung không có họp mỗi ngày hay sao?”

Khang Tiểu Vũ mỉm cười nói:

“Thế mấy vị trưởng lão của Nữ Vương Cung đi đâu thế?”

“Họ nhường cho bọn ta, có chuyện gì sao?”

Thiên Diệp quay về đằng sau thì há hốc mồm bởi nàng thấy hai vị đệ nhất Phong Thần đứng sau lưng mình, Băng Thần lúc này cũng bắt đầu cùng Quân Oanh Oanh, Trịnh Vũ Cầm bê đồ ăn lên đặt trước mặt hay vị tiền bối.

Nhạc Vũ nhìn những món ăn mới lạ bắt mắt thì ngẩng mặt lên nói:

“Ngươi có lòng, giữ đúng lời hứa lắm, nam nhi phải như thế chứ.”

Tiếp đó hắn lại mang thêm mấy món nữa đặt ở một góc khác của bàn, Thiên Diệp đang tính hỏi cái gì thì âm thanh vui vẻ vang lên:

“Có đồ ăn rồi à?”

Rahul Harris mỉm cười từ ngoài cửa đi vào, phía sau hắn ta là Mộng Phỉ cùng Elise, Mộng Phỉ bây giờ một ngày dành hơn nữa thời gian nghỉ ngơi của mình để học thêm kiến thức về thượng nghiệp từ vị Phong Thần bẩn bựa.

Băng Thần mỉm cười nói:

“Đồ ăn của ba người ta đã chuẩn bị xong rồi mau dùng cho nóng.”

Trước màn hình ti vi còn đang cười nghiêng ngả Long Hiên Viên lúc này đơ người, hai vị tiền bối cùng tên bựa nhân kia vào Nữ Vương Cung trú ngụ từ khi nào ấy nhỉ.

“Người đâu.”

Một người cảnh vệ lập tức có mặt hỏi:

“Không biết lãnh đạo gọi ta có chuyện gì không?”

Long Hiên Viên nhíu mày hỏi:

“Ngươi giải thích sao về sự hiện diện của bọn họ?”

Người này hỏi ngược lại:

“Lần trước ngài tham gia truy sát Yếu Đế ta tưởng ngài phải biết chuyện hai bị đại nhân kia ở trong Nữ Vương Cung rồi chứ. Còn Rahul Harris phong thần thì rất hay đi khắp nơi nên ta cũng cảm giác không có chuyện gì lớn lên không thông báo.”

Long Hiên Viên phất tay nói:

“Cũng đúng, cháu gái ta ở đó thì càng an toàn nhưng ngươi cũng mau triển khai người giám sát các thành viên Nữ Vương Cung đề phòng bất trắc cho nó. “

Người kia đưa tay chào kiểu nghi thức quân đội rồi nghiêm chỉnh nói:

“Thủ trưởng cứ yên tâm ta nhất định sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ.”

Long Hiên Viên gật đầu rồi nói:

“Thế được rồi ngươi lui đi.”

Mạc gia

Mạc Thần ngồi trên bàn cơm khủy tay đẩy lão bà của mình một cái rồi nói:

“Hay chúng ta cũng đến đó góp vui đi.”

Thư Hương bĩu môi nói:

“Ngươi đến đó thì chỉ càng thêm rách việc, thôi thì ngươi ở nhà cho ta nhờ.”

Mạc Thần khó chịu nói:

“Lâu rồi chưa được ăn đồ ăn của cháu rể nấu ta hơi thèm nên muốn qua ăn một bữa cơm thôi, ngươi nhìn xem tên bựa nhân kia cũng ăn thơm như thế mà chúng ta phải ở nhà ăn những thứ này sao?”

Thư Hương mỉm cười nói:

“Thế nào đồ ăn ta nấu có vấn đề gì sao?”

Mạc Thần hơi giật mình như nhớ tới hình như mình đã nói đến cấm kỵ, hắn mỉm cười nói:

“Lão bà đồ ăn của ngươi tuy ngon nhưng tiểu tử kia chắc chắn phải ngon hơn, với lại ăn vào cũng rất tốt cho sức khỏe, đi đến đó một lần coi như chào hỏi các vị tiền bối.”

Thư Hương nghĩ một lát sau đó nói:

“Thôi thì như thế cũng được, tiện thể an ủi mấy người Thiểm Hồng.”

Mạc Thần hơi nhíu mày nói:

“Bọn họ sai rành rành ra đó an ủi thế nào?”

Thư Hương thở sai một hơi nói:

“Cũng là do truyền thống nó như thế lên các nàng mới thực thi thôi, dù có sai thật những cũng có lỗi của ta trong đó, bọn họ lại có nhiều công lao đối với Nữ Vương Cung an ủi bọn họ thì có làm sao?”

Mạc Thần thở ra một hơi thật dài rồi nói:

“Giới trẻ bây giờ đáng gờm thật, mới hôm trước ta nhận được tin Elise cùng gia tộc Harris trở mặt với Roma công hội, không biết các Thái Thượng trưởng lão của họ quyết định như thế nào.”

Thư Hương nhìn về phía xa xắm nói:

“Quan tâm họ làm gì, thế giới đã khác xưa thời kì của chúng ta, khoảng vài chục năm sau có khi Phong Thần cả một rổ, còn về phần chúng ta nghỉ ngơi chắc được rồi.”

Mạc Thần gật đầu nói:

“Ngươi nghĩ được như thế thì tốt, ta còn cứ sợ ngươi giận Băng Thần cơ.”

Thư Hương lắc đầu nói:

“Hắn ta đại diện cho thời đại mới, một siêu cấp thiên tài toàn diện gần như vô khuyết, hắn ta muốn lắm quyền lực trong tay thì cũng tốt cho công hội mà thôi, ta có gì phải giận hắn huống chi hắn còn là cháu rể của ta.”

Mạc Thần mỉm cười nói:

“Ngươi nghĩ được thế thì tốt, ta cũng yên tâm phần nào.”

Hắn vui vẻ được vài giây sau đó giật mình quay sang phía lão bà hỏi:

“Ngươi nói cháu rể là ý gì?”

Thư Hương mỉm cười nói:

“Còn ý gì nữa, ta nhân tiện nói cho ngươi biết luôn, nếu không đến lúc cháu gái mang bụng bầu về thì ngươi già rồi sốc qua té xỉu thì mệt mỏi cho ta nữa.”

Mạc Thần nhíu mày nghiêm túc nói:

“Ta bỗng nhiên muốn đánh thằng nhóc kia một trận.”

Thư Hương mỉm cười nói:

“Hai vị tiền bối đang ta túc nơi đó ngươi dám không?”

“ Không “

Mạc Thần rất dứt khoát đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.