Băng Thần khi đi ra ngoài cổng đợi thì bỗng nhiên thấy rất nhiều luồng sát khí, không quay đầu lại hắn ta đi núp vào một góc khuất bên cổng trường sau đó nhanh chóng tạo ra một phân thân, còn bản thể núp trong Kim Long Trù Phong hắn chờ đám người kia ra tay.
Quả nhiên máy giây sau cả đám như đại bàng gắp mồi lao xuống phía dưới chụp lấy phân thân của Băng Thần mang đi, bảo vệ trợn mắt lên nhìn một cách bất lực, Băng Thần từ trong Kim Long Giới Chỉ đi ra vỗ vai hắn rồi nói:
“Không cần lo họ chỉ chụp đi thế thân của ta thôi.”
Bảo vệ nhìn Băng Thần rồi hỏi:
“Truyện này có cần báo với hiệu trưởng không?”
Băng Thần cười nói:
“Tùy ngươi thôi “
Người kia mau chóng thông báo cho ban giám hiệu, ngay lập tức Lý Thiên Vương vốn đi ra ngoài lo việc điều tra nhận được tiên lập tức phóng ra cổng trường, thấy Băng Thần không sao thì hắn mới thở ra một hơi rồi nói:
“Ngươi không sao thì tốt rồi, nhỡ ngươi có mệnh hệ thì ta sao có thể nhìn mặt các vị thái thượng.”
Băng Thần nhìn Lý Thiên Vương nhẹ giọng nói:
“Ngài không cần lo, đám đầu đất ấy thì làm gì được ta.”
Băng Thần lấy ra từ túi một tờ giấy nhỏ rồi nói:
“Phân thân của ta ở đâu thì tờ giấy sẽ hướng về phía đó, ngài đuổi theo gom hết đám kia lại đi, có lẽ bọn chúng là những người cuối cùng rồi, bây giờ thì hàng ngũ giáo viên cũng sẽ không quá đáng lo nữa.”
Lý Thiên Vương vui mừng quá đỗi lập tức phóng theo, mấy người kia phóng nhanh vun vút vui vẻ nói cười:
“Đám kia thất bại mới để xổng tiểu tử này, còn chúng ta thì thành công một cách mỹ mãn, không biết giáo chủ sẽ thưởng cho chúng ta cái gì.”
“Ta cũng không biết nữa.”
Một giọng nói vừa thân quen vừa lạ lùng vang lên khiến cho một đám người dừng lại quay về đằng sau, Lý Thiên Vương vuốt râu vui vẻ cười nói:
“Mọi người tổ chức đi dã ngoại lại không xin phép cấp trên ư?”
Mấy người này sau một giây sững lại sau đó ngay lập tức bỏ chạy nhưng cả đám nhanh chóng mất đi ý thức của mình, tiếp đó họ không còn biết cái gì nữa, phân thân của Băng Thần cũng biến mất, Lý Thiên Vương nhìn thấy thế không khỏi thầm nghĩ:
“Tiểu tử này rốt cuộc có bao nhiêu con bài cứu mạng nữa không biết.”
Băng Thần chờ đợi khoảng nửa tiếng sau thì hai bóng hình hắn ngày đêm mong chờ đã xuất hiện.
Tính danh: Băng Phượng
Thực lực: Siêu Thần Ngũ Trọng
Huyết mạch: Âm Thần (Chân thần huyết mạch)
Thể chất: Thiên Âm Thần Thể (Chân thần thể chất)
Đẳng cấp: 85
Lực lượng: 1000 tỷ
Tốc độ: 408 tỷ
Trí lực: 33
Thiên phú: 93
Hồn lực: 500 tỷ
Pháp lực:0
Nguyên tố: Lôi, Ám, Băng
Tuổi thọ: 200 triệu
Độ thiện cảm: 100
Danh hào: Siêu Nhân ( áp chế tuyệt đối đến những người Vũ Thánh một cách tuyệt đối giảm dần khi tu vi cùng huyết mạch của đối phương cao hơn.)
Tính danh: Băng Linh
Thực lực: Siêu Thần Ngũ Trọng Thiên
Huyết mạch: Dương Thần (Chân thần huyết mạch)
Thể chất: Thiên Dương Thần Thể (Chân thần thể chất)
Đẳng cấp: 85
Lực lượng: 1000 tỷ
Tốc độ: 408 tỷ
Trí lực: 32
Thiên phú: 93
Hồn lực: 500 tỷ
Nguyên tố: Lôi, Quang, Hỏa
Tuổi thọ:250
Độ thiện cảm: 100
Danh hào: Siêu Nhân ( áp chế tuyệt đối đến những người Vũ Thánh một cách tuyệt đối giảm dần khi tu vi cùng huyết mạch của đối phương cao hơn.)
Ôm chầm lấy hai nàng hắn ta thì thào:
“Hai nàng tu luyện nhanh lắm không để ta thật vọng chút nào.”
Băng Linh cùng Băng Phượng mỗi người khoác một tay hắn vui vẻ nói:
“Công pháp huynh để lại quá tốt thế nên hai người chúng ta mới tu luyện nhanh, chưa kể hai chúng ta cùng nhau tác chiến có thể dễ dàng giết người cao cấp hơn mình rất rất nhiều.”
Băng Thần một bên nghe các nàng kể lể nhưng lại nhìn sang hai vị trưởng lão rồi nói:
“Cám ơn hai vị đã đưa nàng về đây.”
Hai ngươi rất lịch sự nói:
“Chức trách của chúng ta thôi, phiền công tử xác nhận lại với Thánh Nữ giùm chúng ta.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Chuyện đó tất nhiên rồi.”
Hai người nhìn ngắm Băng Thần một lần nữa sau đó mới tiếc nuối rời đi, Băng Thần hơi cười một tiếng thì hai cô nàng kế bên nhéo eo hắn một cái rồi nói:
“Chúng ta nhớ ra truyện kiếp trước rồi đấy nhé, với lại chúng đã đã bị Thiện Nữ tỷ tìm thấy nhưng nàng cũng hơi lo mình quá tay với huynh thế nên khi biết được năng lực của chúng ta thì để chúng ta đi giúp đỡ huynh, mọi chuyện khác thì Đường Hạ cùng Thiên Lam tỷ cũng đã kể cho chúng ta nghe rồi, kiếp trước huynh còn thiếu chúng ta mấy lời hứa chưa thực hiện đâu đấy.”
Băng Thần vui vẻ nói:
“Hai nàng cứ yên tâm, thôi chúng ta đi về nơi ta sống thôi.”
Đi được một đoạn thì hắn ta nghĩ đến cái gì đó thì lập tức mang hai nàng đến cảnh cổng nối giữa không gian nơi hắn mới giết mười vạn người rồi nói:
“Băng Phượng nàng cảm nhận được rồi chứ?”
Băng Phượng vui vẻ nói:
“Mười vạn linh hồn còn tươi mới, đẳng cấp cũng rất cao nữa, trong người còn mang tội lỗi thế nên ta có thể hấp thu được.”
Dứt lời nàng đứng im một chỗ hai mắt sáng lên hắc quang, những người đang chậm rãi đi ra khỏi kết giới có cảm giác từng luồng khí lạnh ào ào lượt qua người họ, được vài phút Băng Phượng nói:
“Chúng ta vừa tới huynh đã đưa lễ vật lớn như thế, tối hôm nay chúng ta ôn một chút kỉ niệm sau đó chúng ta bế quan vài tháng để hấp thu hết số linh hồn mang năng lượng khổng lồ này.”
Băng Thần cười trêu:
“Các ngươi còn nhớ đến lão công như ta là tốt lắm rồi, các ngươi có đoán được tiêu hóa xong toàn bộ linh hồn sẽ mất bao nhiêu thời gian không?”
Băng Phượng mỉm cười nói:
“Ta không chắc chắn nhưng sẽ trên sáu tháng và dưới một năm.”
Băng Thần cạn lời nói:
“Đã thế hôm này ta phải ăn no thì mới tha cho hai người.”
Băng Linh nũng nịu nói:
“Bọn ta không những phải ăn no bên dưới mà cái miệng bên trên cũng phải no, đã rất lâu không được ăn đồ ăn của ngươi chúng ta nhớ quá.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Các ngươi tối nay sẽ được ăn đến khi nào hết ăn được nữa thì thôi.”
Ba người sau đó vui vẻ đi về nhà.