Thú Tu Thành Thần

Chương 1098: Chương 1098: Binh bại như núi - Liều mạng Trần Gia Duy




“Ầm...ầm”

Một vùng cây cối rộng lớn bị ngã đổ, âm thanh vang vọng đến mức xa vài chục dặm vẫn nghe thấy, điều này chứng tỏ những kẻ tới sớm đã chọc phải con boss dã ngoại, còn có khả năng là Trần Gia Duy cho người vào trước để thử sức với con boss.

Chấn động tới nhanh mạnh bao nhiều thì cũng kết thúc nhanh bấy nhiêu, thế thì chắc chắn là thăm dò, Băng Thần tăng nhanh bước chân, chỉ trong chốc lát đã bỏ xa những người theo sau. Tìm lấy một góc thật kín đáo núp cho kỹ, Băng Thần kích hoạt Ẩn Tàng Giới Chỉ lượn trong rừng để tìm lấy một vị trí thật tốt, một nơi không người có muốn tới lại tránh xa tầm mắt của quái vật.”

Băng Thần tiếp cận vào phạm vi mười dặm thì cuối cùng cũng thấy mục tiêu công kích của mấy người kia.

Một con khỉ khổng lồ cao gần năm mươi thước, trên người còn đeo một bộ giáp sắt thật lớn, tay cầm một thanh đại kiếm khổng lồ. Lưỡi kiếm thì cùn thế nhưng đập xuống một cái thì không đứt chắc cũng bẹp ruột, rồi thì nó vung tay vung chân vài cái cũng có thể loại bỏ một mảnh lớn người chơi.

Dù giao tranh còn chưa chính thức bắt đầu nhưng Băng Thần cảm giác mình đã nhìn thấy một trận thảm chiến, kể thắng thì có lẽ với số người chơi tới không dứt như thế này thì thắng chắc cũng không phải chuyện gì quá mức khó khăn cả.

Quỷ Kiếm Hầu (Cấp 299)

Danh hiệu: Bá Chủ Long Vũ Sơn Lâm ( Trong phạm vi Long Vũ Sơn Lâm sức tấn công tăng 30%)

Huyết mạch: Quỷ Hầu

Sinh lực: 199 triệu

Lam: 16 triệu

Công kích: 300 vạn

Phòng thủ: 500 vạn

Tốc độ: 300 vạn

Trí lực: 50 vạn

Thể chất: 120 vạn

Kĩ năng: Hầu Quyền, Phẫn Nộ, Hầu Kiếm.

Trang bị: Khổng Lồ Giáp Sắt ( Bạch Kim cấp), Quỷ Kiếm ( Thần cấp)

Băng Thần tưởng mình nhìn nhầm nhưng thanh kiếm cùn khổng lồ kia lại Thần cấp, người bình thường nhìn thấy cái này thì sẽ rất ham nhưng Băng Thần thì hoàn toàn ngược lại. Nói thẳng ra Thần Khí cái nào không có nội tại hay kỹ năng riêng, con boss này không phải dạng vừa, nếu không cẩn thận thì đại quân sẽ chiến bại.

Hắn tìm tên nhân vật của Trần Gia Linh nhắn tới một tin:

“Bỏ đi mà làm người. ở lại thì tuyệt diệt.”

Bình thường Trần Gia Linh sẽ không chú ý mấy cái tin nhắn không có trong bang hội hay danh sách bạn bè, thế nhưng lần này nàng lại mở ra coi. Lý do bởi có hai chữ Vô Danh, điều này đồng nghĩa với có một cao thủ dư điểm mua trang bị Ẩn Danh Khăn Che Mặt đang liên lạc với nàng.

Nàng thấy thế vội vàng nhắn lại:

“Tại sao lại phải chạy, boss ngay trước mặt, bao nhiêu người như thế tại sao phải bỏ?”

Băng Thần không muốn nói nhiều bởi mục đích chính của hắn ta là phá hủy Nhị Phòng để cân bằng với Đại Phòng, như thế hai nhanh của Trần gia đấu với nhau mới có lợi. Hắn mục tiêu là Trần Gia Duy và cái thế lực dưới tay của hắn, chỗ dựa của ngươi là Thiên Đạo trò chơi, thế nhưng đó là địa bàn của ta.

Đôi Mắt Tiên Tri

Trong phạm vi 5000 m hiện tại đã không còn một góc chết, hắn ta nhìn thấy rõ ràng tràn đầy phấn trấn Trần Gia Duy và do dự lưỡng lự Trần Gia Linh. Cắn chặt làn môi hồng phơn phớt của mình Trần Gia Linh cuối cùng cũng đưa ra quyết định:

“Các tỷ muội lui về.”

Dung tỷ trợn mắt vội nắm lấy tay của nàng:

“Lần này để Trần Gia Huy chiếm được boss thì chúng ta nguy hiểm, ngươi nghĩ cái gì trong đầu thế?”

Trần Gia Linh khẽ giọng nói:

“Có cao thủ vừa nhắn tin cho ta, hắn bảo chúng ta nên bỏ con boss này đi nếu không sẽ chết sạch. Con boss này thực lực cũng thật sự quá mạnh, công hội chúng ta chỉ có hơn 50 tỷ muội muốn cạnh tranh thì gần như không thể, huống chi lui về sau nếu thấy an toàn thì chúng ta có thể đi lên lại.”

Hít một hơi thật sâu mấy cô nàng cũng nghe theo hiệu lệnh của Trần Gia Linh, hơn năm mươi người dần dần rút lui, mấy nam nhân trong công hội có vẻ hơi cam tâm. Trần Gia Lâm khẽ giọng nói:

“Gia Linh tỷ vẫn lên bố trí người ở gần để quan sát, nếu thời cơ tới thì còn kịp quay lại thông báo cho chúng ta. Cơ hội nhỏ nhoi nhưng chúng ta vẫn không thể bỏ qua, xin tỷ luôn đấy.”

Trần Gia Lâm khẩn thiết như thế thì Trần Gia Linh cũng mủi lòng:

“Tốc độ của ta nhanh nhất, mọi người lui ra ngoài khoảng 5 dặm còn ta ở gần quan sát, một khi nhận được thống báo của của ta thì lập tức hành động, còn nếu ta chết thì không cần biết lý do lập tức. “

Mấy người hiểu được Trần Gia Linh lo lắng liền đáp:

“Chúng ta đã rõ.”

Trần Gia Huy có chút không yên tâm:

“Biểu tỷ ngươi cho ta đi cùng có được không, chức nghiệp của ta có ích hơn cho việc thăm dò hay tỷ để ta đi đi.”

Trần Gia Linh to giọng quát:

“Vớ vẩn, ngươi trong thời gian thử thách của chức nghiệp, nếu để ngươi chết thì mọi cố gắng vừa mới bắt đầu lập tức sẽ tan vỡ. Tỷ biết ngươi muốn cống hiện cho công hội thế nhưng không phải lúc, ngươi dám trốn đi thì ta sẽ cho lục thúc để hắn đánh ngươi một trận.”

Trần Gia Huy nghe nhắc tới cha thì có chút sợ vội vàng nói:

“Ta nghe tỷ là được chứ gì, ngươi suốt ngày chỉ biết mang cha ta ra dọa.”

Trần Gia Linh bĩu môi:

“Thế chắc ngươi sợ ta quá, nói nhiều vô ích, ta đi trước các ngươi cũng nhanh rời đi.”

Nói xong mỗi người một hướng phi nước đại, trong lòng Trần Gia Linh cũng trần đầy lo lắng, thực ra nàng lần này rút lui là có tính toán rõ ràng rồi. Thứ nhất đối phương khó có thể là người của Trần Gia Huy bởi nếu sở hữu loại người mạnh như thế Trần Gia Huy chắc chắn sẽ cho người kia trực tiếp đi đồ sát công hội của nàng.

Khả năng thứ hai là một ai đó trong công hội của hắn ta chịu hi sinh toàn bộ số điểm của mình chỉ để mua một chiếc Ẩn Tàng Khăn Che Mặt để hù nàng. Có điều khả năng nàng quá mức vô lý, trừ khi Trần Gia Huy bị điên rồi, nếu không sẽ không làm chuyện dại dột như thế.

Khả năng cuối cùng là người cao thủ kia có ân oán riêng với Trần Gia Huy, thế nên hắn không muốn liên lụy kẻ thù của Trần Gia Huy là nàng. Cũng có thể người này mê luyến sắc đẹp của nàng thế nên mới nhắc nhở đề nàng rời đi, nghĩ đến đây mặt nàng hơi đỏ lên một chút.

Xoa mặt một cái nàng ta thầm nhủ:

“Ngươi nghĩ cái quái gì thế Trần Gia Linh.”

Thực ra nàng ta nghĩ không sai thế nhưng còn thiếu, Băng Thần không chỉ muốn chơi Trần Gia Huy một vố mà còn muốn chiếm lấy nàng để trả thù Băng Vương.

Ngồi trong rừng cây Băng Thần thở ra một hơi nhìn ra đằng xa chậm rãi thi triển chiêu thức.

Thiên Giáng Tử Kiếm đặt ngay dưới chân của Quỷ Kiếm Hầu.

Mười giây sau

“Gào.....nhân loại đáng chết dám tấn công ta, các ngươi đều phải chết hết.”

Một câu nói tiếng nhân loại hoàn toàn chế trụ toàn bộ những người ở đây, ngoài thực tại phải đến Vũ Tôn cấp yêu thú mới có thể nói chuyện rõ ràng như thế. Hóa ra họ đang tập trung vây công một cái Vũ Tôn cấp yêu thú, có điều Vũ Tôn sao chỉ có 299 cấp, cái này thật sự không hợp lý.

Tất nhiên Yêu Hầu chẳng quan tâm đám người kia nghĩ thế nào mà lập tức vung kiếm chém tới, đám nhân loại tụ tập ở đây thì nó đã sớm chuẩn bị chiến đầu rồi. Trí lực của nó không thấp thế nên vẫn biết làm sao để chiếm tiên cơ, huống chi sinh tử chiến nó trải qua cả nghìn lần, này này nếu không phải trọng thương thì đâu đến mức phải trốn đến đây.

Đáng giận nhất lại còn bị đám kiến hôi vây công, lần này nhất định phải cho Quỷ Kiếm uống no máu thì nó mới có thể phục hồi sức mạnh nhanh được, nếu không có mục đích đó thì nó ở lại đây dây dưa làm gì cho tốn công.

Một kiếm như tia chớp bổ xuống.

“Ầm”

Gần chục người tử nạn thế nhưng đó chỉ là khởi đầu, lưỡi kiếm xoay ngang quét qua một đường liền cắt phăng trong phạm vi gần trăm thước nhân loại, nó lao người tới đổi hướng quét thêm một đường. Nhân loại yếu ớt trước công kích quá mãnh liệt liền binh bại như núi đổ, Băng Thần cũng không nghĩ đến con khỉ này lại mạnh như thế.

Mộng Huyễn Thân Thể

Băng Thần thật nhanh phản ứng, đám người Trần Gia Huy cùng cao tầng công hội liền dính đòn mà không biết. Họ thấy tình hình không ổn ngay lập tức bỏ chạy Băng Thần thì dồn hết toàn bộ Thiên Giáng Tử Kiếm vào trên đường đi của Quỷ Kiếm Hầu. Liên tiếp ăn mười kiếm khiến sinh lực vơi đi một phần mười thì Quỷ Kiếm Hầu rốt cuộc để ý, lập tức nó dùng Quỷ Kiếm đỡ lấy từ trên trời rơi xuống Tử Kiếm.

Băng Thần biết con khỉ này biết chuyện rồi, huống chi với tốc độ của Thiên Giáng Tử Kiếm lúc này trừ khi nó không chú ý nếu không khó qua mặt được nó.

Một phút sau Băng Thần liền khẽ mỉm cười một cái, đang chạy như điên đám người Trần Gia Huy lại chậm rãi quay đầu đi về vị trí ban đầu, biết có biến Trần Gia Huy liền gào to:

“Tất cả quay lại đánh cho ta,ai sống sót cùng ta giết được con súc sinh này thưởng tăng cấp năm lần, chạy thì chỉ chết hết thôi.”

Băng Thần giật mình bởi mọi thứ đã đi ra ngoài kế hoạch của hắn, chỉ có điều hình như đều là chuyện tốt thì phải, gần năm chục ngàn thành viên của Trần Gia Hội thấy hội trưởng ra lệnh lại còn thưởng lớn như thế liền liều. Một lần chơi lớn cả đời bình an thì tại sao không làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.