Thú Tu Thành Thần

Chương 219: Chương 219: Bữa tiệc Phong Thần




Sau khi kết thúc giao dịch thì một người trung niên phụ nữ đi tới cười nói:

“Ta là sư phụ của Trình Thiên Tuyết bốn chị em, ta cũng muốn mua cho bốn đứa cháu một con nhưng ta không có nhiều tiền như thế thế ta trả góp có được không.”

Băng Thần nhìn vị này mồ hôi lại không nóng mà tuôn ra như thác

Tính danh: Nhạc Vũ

Thực lực: Dị năng Phong Thần ( Thủy hệ)

Huyết mạch: Thủy Vũ Trấn Thiên ( thần cấp)

Thể chất: Thủy Tiên Điểu (Thần thể)

Đẳng cấp: 69

Lực lượng: 9.9 tỷ

Tốc độ: 8.8 tỷ

Trí lực: 35

Thiên phú: 89

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Không gian

Tuổi thọ:700

Độ thiện cảm: 70

Danh hào: Nhân Thần (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Hoàng 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)

Băng Thần trấn định cười nói:

“Tiền bối cứ yên tâm những người có trong biên chế lãnh đạo của Nữ Nhi Hồng đều sẽ được tặng chiến thú quan trong chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

Rahul Harris bỗng nhiên nghiêng người xuýt té xuống đất, vài giây trước hắn còn đắc ý không ngờ tiểu tử này còn mang đồ quý giá như thế cho miễn phí, trong đầu hắn bỗng nảy ra ý nghĩ:

“Hay cho Elise từ đi chức hội trưởng của Roma vào công hội này cho rồi “

Nhưng nghĩ tới tính cách thích làm lãnh đạo của cháu gái của mình hắn lại thôi.

Nhạc Vũ mỉm cười nói:

“Tốt lắm ta vốn để các nàng gia nhập nữ nhi hồng vì sợ có đám đàn ông xấu tiếp cận các nàng, không ngờ lại giúp các nàng tìm được nơi tu luyện tốt như thế, từ mai ngươi muốn làm gì cứ thoải mái mà làm trong Tân Sinh thì ta chịu nhưng ngoài Tân Sinh thì chỉ cần ngươi đúng ta sẽ giúp ngươi lấy lại công đạo.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Cám ơn tiền bối “

Nhạc Vũ cười nói:

“Không có gì ta nghe các nàng nói ngươi làm đồ ăn ngon nhất thiên hạ hôm nay tiện thế thăm cháu gái ngươi chiêu đãi bà già như ta một bữa được không?”

Băng Thần mỉm cười:

“Tất nhiên ngài là tiền bối chiêu đãi ngài là vinh hạnh của ta những tiền bối khác cũng có thể ở lại thưởng thức tay nghề tiểu bối.”

Hắn chỉ thuận miệng thôi chứ những người này đều già đời rồi dễ gì chịu ở lại, chắc họ sẽ nói những câu như “Ta có việc bận để dịp khác “, nhưng Băng Thần có vẻ nghĩ quá nhiều rồi.

Rahul Harris nhìn xung quanh nói:

“Đông người như thế chúng ta ăn ngoài trời nhé, để ta lo chỗ ngồi ngươi đi chế biến đồ ăn đi.”

Băng Thần trong lòng dậy sóng, Rahul Harris gọi điện thoại năm phút sau nơi bị sấm sét săn bằng đã được lót gỗ phía trên có một bộ bàn ăn rất đẹp đẽ, nguyên liệu nấu ăn thì được chất đống trước mặt hắn.

“Trời đù “

Chửi thầm một câu sau đó Băng Thần đi vào công việc, khi hắn ta cầm con dao lên thì trong thân thể lại có cảm giác giống như mình đã cầm dao làm bếp hàng ngàn vạn năm, trong thân thể hắn thần cách đang ngưng tụ sáng lên một chút.

Trong đầu hắn bỗng có rất nhiều cảm hứng, mười một chiếc đuôi hóa thành mười một thành kiếm, cả người hắn chìm vào trong cảm giác diệu kỳ khi nấu ăn, những người tu vi cao chót vót kia nhìn về phía Băng Thần ánh mắt ngưng trọng.

Trong hành động chế biến món ăn của hắn ta bọn họ cảm nhận được một cái gì đó rất lạ, rõ ràng bình thường đến tận cùng thái rau quả lại có chút huyền diệu, động tác của đôi tay nhuần nhuyễn từ trong ý thức.

Long Hiên Viên quay qua Nhạc Vũ hỏi:

“Tiền bối có nhìn ra cái gì không?”

Nhạc Vũ trầm lặng nói:

“Nhìn kỹ, nhớ kỹ, suy ngẫm thật kỹ rất có thể đây là cơ duyên “

Động tác của Băng Thần bây giờ chỉ có Linh tính có thể kéo lấy thiên địa tinh hoa chứ chưa có Thần tính để chưởng khống thiên địa, thế nhưng như thế thôi cũng đã quá đủ, mấy người tiểu bối may mắn có mặt tai đây thì càng nhìn càng không hiểu.

Tất nhiên ngoại trừ những người sở hữu tiềm ẩn Thần Cách thì khác, Huy Vũ đang quan sát chăm chú thì âm thanh bên tai vang lên

“Huy Vũ của Thần Lâm công hội tới đây làm gì?”

Quay đầu lại thì thấy mấy cô nàng đang canh phía ngoài nhìn hắn đầy bất thiện, Huy Vũ cũng chẳng biết nói gì.

“Các ngươi đi xuống, ta sẽ tự đi về “

Sau đó hắn ta lưu luyến rời khỏi phạm vị của Nữ Nhi Hồng, bị mấy cô nàng áp giải ra ngoài thì hắn ta thở dài, từng bước từng bước năng nề tràn đầy không muốn.

Phía bên trong thì đồ ăn đã được Băng Thần dọn lên, ăn ngoài trời thì tất nhiên phải ăn lẩu cùng đồ nướng , hắn hôm nay quyết định chơi lớn luôn, một bình Thiên Hoa Tửu được khui ra .

Thiên Hoa Tửu này cũng không phải xuất phát từ Thiên Hoa Sơn Tranh mà do Băng Thần học hỏi tự ủ, kết hợp với khả năng điều chỉnh thời gian bên trong khiến cho rượu này dù ít ngày nhưng mùi vị cũng không kém chút nào.

Băng Thần mỉm cười vui vẻ sau đó cho những thành viên khác trong hội bê rượu ra, còn mỗi sau người lại đặt một bình rượu ở chính giữa, bữa tiệc phong thần như thế đã hoàn tất.

Thư Hương với tư cách Phong Thần của Nữ Nhi Hồng đứng lên nói:

“Chúng ta đều đã đạt đến cảnh giới người người mơ ước những rất ít người thoát khỏi sự ràng buộc của thế tục, thế nên hôm nay trong bữa tiệc này chúng ta bỏ qua hết những ân oán ngồi lại một chỗ cùng ăn hết bữa tiệc này.”

“Thế hả “

Một nữ nhân bỗng nhiên xuất hiện làm Thư Hương muốn nổi khùng nhưng lời nói ra thì không thể rút lại, nàng cố gắng hòa nhã cười nói:

“Tất nhiên rồi Vũ Mộng Phong Thần ta lời đã nói ra thì làm sao rút lại “

Người đến là Phong Thần của Vũ Mộng công hội, mọi người ở đây đều biết Vũ Mộng đời trước cùng Mạc Thần Phong Thần quan hệ không cạn, hai người ngồi cùng một bàn ăn thì khó mà yên bình đâu.

Thư Hương miễn cưỡng mỉm cười rồi nói:

“Ta tuyên bố bữa tiệc bắt đâu chúc mọi người vui vẻ “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.